Chương 163: Linh Sử xuất hiện
Minh Nguyệt
24/08/2013
Nhiều cường giả tuyệt đỉnh như vậy đều thiếu nợ ân tình của hắn, gần như không có cách nào trả lại. Như vậy đừng nói Âu Dương muốn tiêu diệt đi hoàng tộc Đại Vận, sợ là hắn phất tay một cái có thể khiến hoàng thất tứ quốc đều tan thành tro bụi.
- Đại sư là do bọn họ gọi... Ta không nói ta là đại sư...
Âu Dương nhìn Lăng Trung Thiên. Thật ra hắn quả thật chưa từng thừa nhận mình là đại sư. Bởi vì Âu Dương cảm giác mình hẳn phải được gọi là tông sư mới đúng.
- Đúng là ngươi...
Lăng Trung Thiên không thể nói được gì nữa. Chỉ hơn bốn năm, Âu Dương biến mất hơn bốn năm, rốt cuộc hắn đã gặp được kỳ ngộ thế nào. Không ngờ chỉ trong thời gian bốn năm, hắn từ một Âu Dương thiếu niên thiên tài tham gia hội võ tứ quốc trưởng thành đến một người đủ để ảnh hưởng tất cả tiểu thế giới.
- Nguyên soái, thật ra lần này ta đến Đại Vận chủ yếu vì hai việc. Việc thứ nhất chính là giúp những chiến hữu đã chết của ta hoàn thành tâm nguyện cuối cùng. Một việc khác chính là...
Âu Dương nhìn Lăng Trung Thiên. Thật ra hắn không biết phải mở miệng thế nào. Lăng Trung Thiên chính là gia chủ của Lăng gia. Hắn không giống với Lăng Túc. Lăng Túc là chiến hữu của Âu Dương cùng rong ruổi chiến trường giết địch. Không nghi ngờ trong thời gian đó, tình cảm giữa hai bên đã trở nên thâm sâu, Nhưng Lăng Trung Thiên lại là một trưởng bối như thế. Cho nên câu nói này của Âu Dương phần lớn chỉ là thăm dò.
- Ta đi với ngươi!
Lăng Túc ở bên cạnh gần như không hề nghĩ ngợi đã đáp ứng Âu Dương. Trong thời gian hơn bốn năm qua, hắn gần như đã cho rằng Âu Dương đã chết. Mà bây giờ Âu Dương xuất thế lại cường thế như vậy. Dù thế nào hắn huynh đệ là huynh đệ của Âu Dương đã từng theo Âu Dương sóng vai chiến đấu, nhất định phải cố hết sức lực ủng hộ Âu Dương.
Từ khi Lăng Túc rời khỏi chiến trường, hắn vẫn cảm thấy mình không vui vẻ như lúc trước khi cùng Âu Dương và trung đội số 7 chiến đấu, đánh tập kích bất ngờ. Lúc này Âu Dương lại xuất thế lần nữa, một trận chiến tại hoàng thành đã khiến thiên hạ chấn động. Lúc này, Lăng Túc dường như đã tìm lại được cảm giác của năm đó. Hiện tại hắn đã có tư cách tiến vào Chân Linh Giới. Trong lòng hắn vô cùng vui sướng khi nghĩ tương lai sẽ cùng Âu Dương tiến vào Chân Linh Giới dốc sức tạo ra một thiên địa thuộc về bọn họ.
- Huynh đệ tốt!
Âu Dương thoáng nhìn về phía Lăng Túc. Hắn đã nghĩ Lăng Túc sẽ đi với hắn, nhưng hắn không ngờ được Lăng Túc lại quyết đoán như vậy. Từ trong mắt Lăng Túc, Âu Dương có thể đọc được sự chân thành.
- Tiểu tử thối, từ lúc nào ngươi lại giành trước cha ngươi như vậy?
Lăng Trung Thiên trừng mắt với Lăng Túc một cái. Tuy rằng đã qua nhiều năm như vậy, nhưng hắn và con mình vẫn duy trì phong thái chưa nói được ba câu đã bắt đầu muốn cãi nhau.
- Nguyên soái...
Âu Dương nhìn Lăng Trung Thiên. Không cần phải nghi ngờ về thực lực của Lăng Trung Thiên. Cho dù hắn không sánh được với Sở Tương Hợp và Lam Thông, nhưng thực lực thực sự hơn hẳn Lý Thanh Phong. Nếu như có cường giả như vậy nguyện ý gia nhập đội ngũ của bọn họ, cùng nhau tiến vào Chân Linh Giới, lợi thế của bọn họ trong tương lai sẽ tăng thêm một phần.
- Ôi... Cái ghế gia chủ này ngồi nhiều năm như vậy cũng đã sớm mệt mỏi. Chân Linh Giới sắp mở ra. Ta cũng nên đặt trọng trách xuống, cố gắng hưởng thụ một chút.
Lăng Trung Thiên lắc đầu vài cái. Tuy rằng nhìn qua hắn đang oán giận, nhưng trên thực tế Âu Dương hiểu được hắn làm như vậy có lẽ có mấy phần liên quan đến lựa chọn của Lăng Túc.
Dù sao cũng là cha con. Đừng thấy bọn họ cả ngày chỉ cần nói chưa tới ba câu là cãi nhau. Khi thật sự ra trận vẫn là cha bênh con. Bây giờ Lăng Túc đã đáp ứng Âu Dương. Vì con trai, hắn nhất định phải đáp ứng. Lại nói, Lăng Trung Thiên không phải người ngu. Rõ ràng Âu Dương quật khởi mạnh mẽ. Tuy thực lực của bản thân hắn không đáng kể, nhưng thế lực sau lưng hắn quá cường đại. Đó gần như là thế lực quét ngang. Nếu quả thật gom thành đoàn tiến vào Chân Linh Giới, chắc hẳn đến lúc đó tiểu thế giới này sẽ tạo cho Chân Linh Giới một niềm vui bất ngờ lớn!
Bao nhiêu năm qua đi, có lần nào Chân Linh Giới mở ra, lại có cộng đồng nhiều cường giả như vậy tiến vào hay không? Tất cả những điều này đều bởi vì một người. Đó chính là Âu Dương...
Lăng Trung Thiên, Lăng Túc, Lý Vĩ, trong ba người này không cần phải nói tới Lý Vĩ. Nếu như nói Sở Tương Hợp từng dám xưng thiên hạ vô địch, Lam Thông có can đảm khiêu chiến nói, vậy hiện tại nếu như Lý Vĩ đứng ra lập cho mình một lá cờ lớn thiên hạ vô địch, chỉ sợ trong thiên hạ thật sự không có người nào dám khiêu chiến.
Trận Đồ Sư bát giai. Đối với tu luyện giả Trận Đồ Sư này, đó hoàn toàn không thể lấy cấp độ để định vị. Nếu như nói Huyễn Trận của Huyễn Thuật Sư là mê huyễn, Âu Dương có thể miễn dịch. Nhưng đối mặt với trận đồ phong tỏa Trận Đồ Sư, cho dù hắn có thể chất quỷ dị cũng không có bất kỳ tác dụng gì.
Ngươi có thể nhìn thấu huyễn ảo, miễn dịch với huyễn ảo. Bởi vì dù sao huyễn ảo cũng chỉ là huyễn ảo. Nó không thực sự tồn tại. Nói cách khác chính là giả. Nhưng trận đồ của Trận Đồ Sư người ta đó là tồn tại thực sự. Hiện tại Lý Vĩ mới chỉ là bát giai. Nếu như có một ngày hắn có thể trùng kích Thánh thể thành công, như vậy trận đồ của hắn thật sự là một tiểu thành. Đồng thời hắn cũng có lực khống chế thần tiêu lôi điện. Loại lôi điện này không phải là lôi điện của Lục Tiên. Đó chân chính là thần lôi. Uy lực của nó căn bản không phải là điều mà tiểu thế giới có thể chịu đựng được. Cho dù đến Chân Linh Giới, một Trận Đồ Sư khống chế lực thần tiêu lôi điện trong tay cũng chắc chắn là cường giả chân chính.
Lăng Trung Thiên, Lục Tiên cửu giai. Mặc dù mới vào Lục Tiên cửu giai, nhưng nội tình của Lăng Trung Thiên rất tốt. Lực chiến đấu của hắn mạnh hơn Lý Thanh Phong một bậc. Trong tiểu thế giới, hắn cũng là cường giả một phương.
Cuối cùng là Lăng Túc. Tuy rằng Lăng Túc mới đạt tới bát giai xem ra không đáng chú ý. Trên thực tế nội tình của hắn còn tốt hơn cả cha hắn. Tương lai của hắn tuyệt đối còn quang minh hơn cả Lăng Trung.
Ba ngày sau khi ba người này tuyên bố gia nhập đội ngũ của Âu Dương, tổng cộng năm người chuẩn bị rời khỏi Đại Vận trở về Tây Kỳ, có một tin tức truyền khắp tiểu thế giới. Tin tức kia đối với Âu Dương mà nói tuyệt đối không được xem là tin tức tốt.
- Lần này không ngờ Linh Sử xuất hiện lại là Thái Nhất Tông người của Trịnh gia?
Nghe thấy tin tức kia, mặt Âu Dương tối sầm lại. Tất nhiên hắn biết Linh Sử là gì. Đó là người từ Chân Linh Giới đến thế giới này tiếp nhận người. Mỗi một lần Linh Sử của Chân Linh Giới đến tiểu thế giới đều khác nhau. Không ai có thể ngờ được lần này lại vừa khéo là người của Trịnh gia?
- Phải! Năm Linh Sử cửu giai đỉnh phong. Bất luận là người nào cũng có thực lực tương đương với ta.
Sắc mặt của Lam Thông có chút không dễ nhìn. Chuyện Linh Sử hàng lâm, người người đều biết.
- Đại sư là do bọn họ gọi... Ta không nói ta là đại sư...
Âu Dương nhìn Lăng Trung Thiên. Thật ra hắn quả thật chưa từng thừa nhận mình là đại sư. Bởi vì Âu Dương cảm giác mình hẳn phải được gọi là tông sư mới đúng.
- Đúng là ngươi...
Lăng Trung Thiên không thể nói được gì nữa. Chỉ hơn bốn năm, Âu Dương biến mất hơn bốn năm, rốt cuộc hắn đã gặp được kỳ ngộ thế nào. Không ngờ chỉ trong thời gian bốn năm, hắn từ một Âu Dương thiếu niên thiên tài tham gia hội võ tứ quốc trưởng thành đến một người đủ để ảnh hưởng tất cả tiểu thế giới.
- Nguyên soái, thật ra lần này ta đến Đại Vận chủ yếu vì hai việc. Việc thứ nhất chính là giúp những chiến hữu đã chết của ta hoàn thành tâm nguyện cuối cùng. Một việc khác chính là...
Âu Dương nhìn Lăng Trung Thiên. Thật ra hắn không biết phải mở miệng thế nào. Lăng Trung Thiên chính là gia chủ của Lăng gia. Hắn không giống với Lăng Túc. Lăng Túc là chiến hữu của Âu Dương cùng rong ruổi chiến trường giết địch. Không nghi ngờ trong thời gian đó, tình cảm giữa hai bên đã trở nên thâm sâu, Nhưng Lăng Trung Thiên lại là một trưởng bối như thế. Cho nên câu nói này của Âu Dương phần lớn chỉ là thăm dò.
- Ta đi với ngươi!
Lăng Túc ở bên cạnh gần như không hề nghĩ ngợi đã đáp ứng Âu Dương. Trong thời gian hơn bốn năm qua, hắn gần như đã cho rằng Âu Dương đã chết. Mà bây giờ Âu Dương xuất thế lại cường thế như vậy. Dù thế nào hắn huynh đệ là huynh đệ của Âu Dương đã từng theo Âu Dương sóng vai chiến đấu, nhất định phải cố hết sức lực ủng hộ Âu Dương.
Từ khi Lăng Túc rời khỏi chiến trường, hắn vẫn cảm thấy mình không vui vẻ như lúc trước khi cùng Âu Dương và trung đội số 7 chiến đấu, đánh tập kích bất ngờ. Lúc này Âu Dương lại xuất thế lần nữa, một trận chiến tại hoàng thành đã khiến thiên hạ chấn động. Lúc này, Lăng Túc dường như đã tìm lại được cảm giác của năm đó. Hiện tại hắn đã có tư cách tiến vào Chân Linh Giới. Trong lòng hắn vô cùng vui sướng khi nghĩ tương lai sẽ cùng Âu Dương tiến vào Chân Linh Giới dốc sức tạo ra một thiên địa thuộc về bọn họ.
- Huynh đệ tốt!
Âu Dương thoáng nhìn về phía Lăng Túc. Hắn đã nghĩ Lăng Túc sẽ đi với hắn, nhưng hắn không ngờ được Lăng Túc lại quyết đoán như vậy. Từ trong mắt Lăng Túc, Âu Dương có thể đọc được sự chân thành.
- Tiểu tử thối, từ lúc nào ngươi lại giành trước cha ngươi như vậy?
Lăng Trung Thiên trừng mắt với Lăng Túc một cái. Tuy rằng đã qua nhiều năm như vậy, nhưng hắn và con mình vẫn duy trì phong thái chưa nói được ba câu đã bắt đầu muốn cãi nhau.
- Nguyên soái...
Âu Dương nhìn Lăng Trung Thiên. Không cần phải nghi ngờ về thực lực của Lăng Trung Thiên. Cho dù hắn không sánh được với Sở Tương Hợp và Lam Thông, nhưng thực lực thực sự hơn hẳn Lý Thanh Phong. Nếu như có cường giả như vậy nguyện ý gia nhập đội ngũ của bọn họ, cùng nhau tiến vào Chân Linh Giới, lợi thế của bọn họ trong tương lai sẽ tăng thêm một phần.
- Ôi... Cái ghế gia chủ này ngồi nhiều năm như vậy cũng đã sớm mệt mỏi. Chân Linh Giới sắp mở ra. Ta cũng nên đặt trọng trách xuống, cố gắng hưởng thụ một chút.
Lăng Trung Thiên lắc đầu vài cái. Tuy rằng nhìn qua hắn đang oán giận, nhưng trên thực tế Âu Dương hiểu được hắn làm như vậy có lẽ có mấy phần liên quan đến lựa chọn của Lăng Túc.
Dù sao cũng là cha con. Đừng thấy bọn họ cả ngày chỉ cần nói chưa tới ba câu là cãi nhau. Khi thật sự ra trận vẫn là cha bênh con. Bây giờ Lăng Túc đã đáp ứng Âu Dương. Vì con trai, hắn nhất định phải đáp ứng. Lại nói, Lăng Trung Thiên không phải người ngu. Rõ ràng Âu Dương quật khởi mạnh mẽ. Tuy thực lực của bản thân hắn không đáng kể, nhưng thế lực sau lưng hắn quá cường đại. Đó gần như là thế lực quét ngang. Nếu quả thật gom thành đoàn tiến vào Chân Linh Giới, chắc hẳn đến lúc đó tiểu thế giới này sẽ tạo cho Chân Linh Giới một niềm vui bất ngờ lớn!
Bao nhiêu năm qua đi, có lần nào Chân Linh Giới mở ra, lại có cộng đồng nhiều cường giả như vậy tiến vào hay không? Tất cả những điều này đều bởi vì một người. Đó chính là Âu Dương...
Lăng Trung Thiên, Lăng Túc, Lý Vĩ, trong ba người này không cần phải nói tới Lý Vĩ. Nếu như nói Sở Tương Hợp từng dám xưng thiên hạ vô địch, Lam Thông có can đảm khiêu chiến nói, vậy hiện tại nếu như Lý Vĩ đứng ra lập cho mình một lá cờ lớn thiên hạ vô địch, chỉ sợ trong thiên hạ thật sự không có người nào dám khiêu chiến.
Trận Đồ Sư bát giai. Đối với tu luyện giả Trận Đồ Sư này, đó hoàn toàn không thể lấy cấp độ để định vị. Nếu như nói Huyễn Trận của Huyễn Thuật Sư là mê huyễn, Âu Dương có thể miễn dịch. Nhưng đối mặt với trận đồ phong tỏa Trận Đồ Sư, cho dù hắn có thể chất quỷ dị cũng không có bất kỳ tác dụng gì.
Ngươi có thể nhìn thấu huyễn ảo, miễn dịch với huyễn ảo. Bởi vì dù sao huyễn ảo cũng chỉ là huyễn ảo. Nó không thực sự tồn tại. Nói cách khác chính là giả. Nhưng trận đồ của Trận Đồ Sư người ta đó là tồn tại thực sự. Hiện tại Lý Vĩ mới chỉ là bát giai. Nếu như có một ngày hắn có thể trùng kích Thánh thể thành công, như vậy trận đồ của hắn thật sự là một tiểu thành. Đồng thời hắn cũng có lực khống chế thần tiêu lôi điện. Loại lôi điện này không phải là lôi điện của Lục Tiên. Đó chân chính là thần lôi. Uy lực của nó căn bản không phải là điều mà tiểu thế giới có thể chịu đựng được. Cho dù đến Chân Linh Giới, một Trận Đồ Sư khống chế lực thần tiêu lôi điện trong tay cũng chắc chắn là cường giả chân chính.
Lăng Trung Thiên, Lục Tiên cửu giai. Mặc dù mới vào Lục Tiên cửu giai, nhưng nội tình của Lăng Trung Thiên rất tốt. Lực chiến đấu của hắn mạnh hơn Lý Thanh Phong một bậc. Trong tiểu thế giới, hắn cũng là cường giả một phương.
Cuối cùng là Lăng Túc. Tuy rằng Lăng Túc mới đạt tới bát giai xem ra không đáng chú ý. Trên thực tế nội tình của hắn còn tốt hơn cả cha hắn. Tương lai của hắn tuyệt đối còn quang minh hơn cả Lăng Trung.
Ba ngày sau khi ba người này tuyên bố gia nhập đội ngũ của Âu Dương, tổng cộng năm người chuẩn bị rời khỏi Đại Vận trở về Tây Kỳ, có một tin tức truyền khắp tiểu thế giới. Tin tức kia đối với Âu Dương mà nói tuyệt đối không được xem là tin tức tốt.
- Lần này không ngờ Linh Sử xuất hiện lại là Thái Nhất Tông người của Trịnh gia?
Nghe thấy tin tức kia, mặt Âu Dương tối sầm lại. Tất nhiên hắn biết Linh Sử là gì. Đó là người từ Chân Linh Giới đến thế giới này tiếp nhận người. Mỗi một lần Linh Sử của Chân Linh Giới đến tiểu thế giới đều khác nhau. Không ai có thể ngờ được lần này lại vừa khéo là người của Trịnh gia?
- Phải! Năm Linh Sử cửu giai đỉnh phong. Bất luận là người nào cũng có thực lực tương đương với ta.
Sắc mặt của Lam Thông có chút không dễ nhìn. Chuyện Linh Sử hàng lâm, người người đều biết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.