Chương 12: Lời mời trịnh trọng
Minh Nguyệt
03/07/2013
Vào thời điểm hai mũi tên của Âu Dương bay ra, trong lòng Lăng Túc đột nhiên cảm thấy căng thẳng. Không giống với người khác, trong mắt hắn hai mũi tên này giống như hai con Độc Long quấn vào nhau bay về phía hắn!
Hai mũi tên nhìn có vẻ như không có quy luật nhưng có tốc độ rất nhanh. Chưa tới một giây hai mũi tên đã bay tới trước người Lăng Túc. Lúc này thân thể Lăng Túc bỗng nhiên ngả ra phía sau. Hắn muốn lợi dụng năng lực né tránh xuất sắc của mình để tránh mũi tên này. Nếu như hắn không làm như vậy, không nghi ngờ hai con "Độc Long" này nhất định sẽ bắn trúng hắn. Ngã ra phía sau! Đây là cách duy nhất để né tránh.
Với một tư thế quỷ dị, đầu tiên Lăng Túc quỳ hai đầu gối xuống, sau đó toàn thân ngả về phía sau. Một chiêu này hắn dùng cực kỳ thành thạo. Một chiêu này đúng là pháp môn tốt nhất để tránh né cung tiễn!
Khi thấy Lăng Túc làm ra phương pháp ứng biến như vậy, đám kỵ sĩ và thôn dân đều nghĩ, lần này hẳn Lăng Túc sẽ thành công tránh thoát một cung hai mũi tên trong truyền thuyết này!
Nhưng hắn thật sự có thể tránh được mũi tên của Âu Dương sao? Nếu quả thật chỉ có như vậy, Âu Dương sẽ không nói với Lăng Túc những lời cuồng vọng đó. Hắn cũng sẽ không lựa chọn phương thức này để ra tay. 150 bước đủ để hắn bắn ra hai mũi tên. Hắn làm như vậy chính là muốn biểu diễn năng lực của chính mình, nói cho những người này biết, ta nói mũi tên bắn vào chỗ nào của ngươi, ta sẽ bắn trúng chỗ đó của ngươi!
Khi hai mũi tên bay tới trước mặt Lăng Túc. Mà lúc này Lăng Túc đã ngã xuống đất, dựa theo tình huống bình thường, hai mũi tên này hẳn là bay qua phía trên đầu Lăng Túc mới đúng.
Nhưng ngay khi bản thân Lăng Túc cảm thấy hắn có thể tránh thoát được mũi tên này, ánh mắt hắn lại nhìn thấy một cảnh tượng khiến hắn suốt đời không quên...
Mọi người đứng bên ngoài nhìn thấy Lăng Túc ngả người ra phía sau, trong bọn họ có người nhìn về phía Âu Dương với ánh mắt thất vọng.
Thất vọng chính vì một mũi tên kinh thiên như vậy lại bị tránh thoát. Nếu như một cung hai mũi tên thật sự có thể trúng mục tiêu đúng như lời Âu Dương nói, cho dù không trúng vị trí vai trái và vai phải, vậy không cần nghi ngờ, hắn đã thành công.
Trong lúc người khác thất vọng, Lăng Túc lại nhìn thấy hai mũi tên xoáy tròn rất nhanh phía trên đầu hắn. Với khoảng cách gần như vậy, với con mắt của Lăng Túc tất nhiên có thể nhìn ra được mức độ xoay tròn của hai mũi tên kia. Ngay thời điểm hắn đang định biểu thị sự bội phục của mình với mũi tên, hai mũi tên kia bất ngờ va chạm vào nhau.
Tiếng va chạm này quá nhỏ, trừ Lăng Túc ra, mọi người ở đó không một ai nghe được. Nhưng tiếng va chạm này không quan trọng. Quan trọng là sau khi hai mũi tên này va chạm vào nhau không ngờ đều thay đổi phương hướng. Hai mũi tên vốn xoay xung quanh nhau, không ngờ tách ra hai hướng phóng về phía Lăng Túc!
- Không thể nào!
Lúc này, vẻ mặt Lăng Túc đầy sợ hãi. Trong mắt hắn lộ vẻ không dám tin! Nếu như nói kỹ thuật một cung hai mũi tên đã như thần, vậy sau khi hai mũi tên này bay ra còn có thể phát sinh biến hoá như vậy, đây là chuyện con người có thể làm được sao?
- U... U...
Hai tiếng động nhỏ vang lên. Hai mũi tên đồng thời đâm thủng hai vai áo giáp của Lăng Túc, sau đó ghim xuống mặt đất.
Yên tĩnh! Trong lúc nhất thời tất cả đều trở nên trầm mặc. Ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Âu Dương. Giờ phút này, Âu Dương vẫn duy trì dáng vẻ như lúc đang bắn mũi tên kia. Trong mắt của hắn đầy vẻ tự tin. Bởi vì khi bắn mũi tên kia ra hắn đã nghĩ Lăng Túc sẽ có động tác như thế. Đây là nhờ năng lực tiên đoán đã giúp hắn.
Lúc Âu Dương bắn ra mũi tên này, đã đạt được trạng thái tốt nhất. Loại trạng thái này không phải lúc nào cũng có thể nắm giữ. Cho dù bản thân hắn cũng chỉ có một nửa tỷ lệ thành công. Nhưng không nghi ngờ chút nào, lần này hắn đã thành công.
Lăng Túc bị hai mũi tên ghim trên mặt đất hồi lâu vẫn chưa ngồi dậy. Cho đến giờ phút này hắn vẫn không thể tin được hai mũi tên đồng thời bắn ra có thể ghim áo giáp da của hắn xuống mặt đất.
Một Thần Xạ Thủ, không phải không thể bắn ra một mũi tên kinh thiên như vậy. Nhưng một người như Âu Dương có thể bắn ra một cung hai mũi tên đồng thời còn có thể khiến mũi tên tại nơi đã dự định thay đổi phương hướng đồng thời bắn trúng mục tiêu sao?
Có lẽ sẽ có người cho rằng sự thay đổi phương hướng này là vận may. Nhưng Lăng Túc lại biết, đây tuyệt đối là một loại thần kỹ. Đây không phải là một mũi tên bắn ra nhờ may mắn.
Hai mũi tên bắn ra có thể va chạm vào nhau trong không trung. Nhưng sự va chạm này không thể theo quỹ tích được. Nói cách khác nếu như hai mũi tên xoay tròn va chạm vào nhau, như vậy rất có khả năng sẽ bay loạn. Chắc chắn không xuất hiện tình huống giao thoa vào nhau sau đó bắn trúng mục tiêu như vậy.
Hơn nữa xét về lực đạo, hai mũi tên này có thể mạnh tới mức đâm thủng áo giáp da của mình đồng thời ghim chặt mình trên mặt đất. Điều này có thể dựa vào vận may được sao?
Lăng Túc biết mình thực sự gặp được bảo vật. Hắn không phải Thần Xạ Thủ! Đây chính là Thần Tiễn! Nếu như ở trên chiến trường, dùng kỹ thuật này để bắn chết tướng lĩnh của đối phương, Lăng Túc nghĩ chắc chắn sẽ không có một tướng lĩnh nào có thể chạy thoát.
Hai vai hắn hơi dùng sức, Lăng Túc trực tiếp bẻ gãy hai mũi tên. Hai mũi tên này chia ra tấn công vào hai vai của hắn, nhưng lại không hề tổn thương đến hắn. Cả hai chỉ đâm thủng áo giáp da của hắn, ghim hắn trên mặt đất. Sự khống chế lực này gần như không thể tưởng tượng nổi.
Nhìn thấy Lăng Túc đứng lên, lúc này các kỵ sĩ không người nào nói chuyện. Những thôn dân kia cũng không ai nói chuyện. Bọn họ vẫn chìm đắm trong cảnh tưởng mũi tên vừa nãy bắn ra. Một cung hai mũi tên, trên đường còn chuyển hướng bắn trúng vào mục tiêu. Quả thực là kỹ thuật như thần.
- Ta thay mặt đoàn kỵ sĩ Đao Nhọn, trịnh trọng mời ngươi gia nhập đoàn kỵ sĩ Đao Nhọn!
Giờ phút này Lăng Túc không còn khí thế như vừa nãy nữa. Lần đầu tiên hắn dùng giọng điệu ra lệnh để bảo Âu Dương gia nhập. Nhưng lần này lại biến thành mời.
Từ khi đoàn kỵ sĩ Đao Nhọn thành lập tới nay, đây vẫn là lần đầu tiên đoàn kỵ sĩ Đao Nhọn mời người khác gia nhập. Nhưng Lăng Túc biết, người này quả thật đáng giá!
Thần Xạ Thủ, có một mũi tên thần cấp, hắn có ý nghĩa chiến lược quá lớn. Nói ví dụ như hai bên đều có một trăm kỵ sĩ đối kháng với nhau. Một bên có một Thần Tiễn ở phía sau không ngừng bắn ra mũi tên truy hồn, có khả năng đối phương chẳng mấy chốc sẽ tan rã!
Hai mũi tên nhìn có vẻ như không có quy luật nhưng có tốc độ rất nhanh. Chưa tới một giây hai mũi tên đã bay tới trước người Lăng Túc. Lúc này thân thể Lăng Túc bỗng nhiên ngả ra phía sau. Hắn muốn lợi dụng năng lực né tránh xuất sắc của mình để tránh mũi tên này. Nếu như hắn không làm như vậy, không nghi ngờ hai con "Độc Long" này nhất định sẽ bắn trúng hắn. Ngã ra phía sau! Đây là cách duy nhất để né tránh.
Với một tư thế quỷ dị, đầu tiên Lăng Túc quỳ hai đầu gối xuống, sau đó toàn thân ngả về phía sau. Một chiêu này hắn dùng cực kỳ thành thạo. Một chiêu này đúng là pháp môn tốt nhất để tránh né cung tiễn!
Khi thấy Lăng Túc làm ra phương pháp ứng biến như vậy, đám kỵ sĩ và thôn dân đều nghĩ, lần này hẳn Lăng Túc sẽ thành công tránh thoát một cung hai mũi tên trong truyền thuyết này!
Nhưng hắn thật sự có thể tránh được mũi tên của Âu Dương sao? Nếu quả thật chỉ có như vậy, Âu Dương sẽ không nói với Lăng Túc những lời cuồng vọng đó. Hắn cũng sẽ không lựa chọn phương thức này để ra tay. 150 bước đủ để hắn bắn ra hai mũi tên. Hắn làm như vậy chính là muốn biểu diễn năng lực của chính mình, nói cho những người này biết, ta nói mũi tên bắn vào chỗ nào của ngươi, ta sẽ bắn trúng chỗ đó của ngươi!
Khi hai mũi tên bay tới trước mặt Lăng Túc. Mà lúc này Lăng Túc đã ngã xuống đất, dựa theo tình huống bình thường, hai mũi tên này hẳn là bay qua phía trên đầu Lăng Túc mới đúng.
Nhưng ngay khi bản thân Lăng Túc cảm thấy hắn có thể tránh thoát được mũi tên này, ánh mắt hắn lại nhìn thấy một cảnh tượng khiến hắn suốt đời không quên...
Mọi người đứng bên ngoài nhìn thấy Lăng Túc ngả người ra phía sau, trong bọn họ có người nhìn về phía Âu Dương với ánh mắt thất vọng.
Thất vọng chính vì một mũi tên kinh thiên như vậy lại bị tránh thoát. Nếu như một cung hai mũi tên thật sự có thể trúng mục tiêu đúng như lời Âu Dương nói, cho dù không trúng vị trí vai trái và vai phải, vậy không cần nghi ngờ, hắn đã thành công.
Trong lúc người khác thất vọng, Lăng Túc lại nhìn thấy hai mũi tên xoáy tròn rất nhanh phía trên đầu hắn. Với khoảng cách gần như vậy, với con mắt của Lăng Túc tất nhiên có thể nhìn ra được mức độ xoay tròn của hai mũi tên kia. Ngay thời điểm hắn đang định biểu thị sự bội phục của mình với mũi tên, hai mũi tên kia bất ngờ va chạm vào nhau.
Tiếng va chạm này quá nhỏ, trừ Lăng Túc ra, mọi người ở đó không một ai nghe được. Nhưng tiếng va chạm này không quan trọng. Quan trọng là sau khi hai mũi tên này va chạm vào nhau không ngờ đều thay đổi phương hướng. Hai mũi tên vốn xoay xung quanh nhau, không ngờ tách ra hai hướng phóng về phía Lăng Túc!
- Không thể nào!
Lúc này, vẻ mặt Lăng Túc đầy sợ hãi. Trong mắt hắn lộ vẻ không dám tin! Nếu như nói kỹ thuật một cung hai mũi tên đã như thần, vậy sau khi hai mũi tên này bay ra còn có thể phát sinh biến hoá như vậy, đây là chuyện con người có thể làm được sao?
- U... U...
Hai tiếng động nhỏ vang lên. Hai mũi tên đồng thời đâm thủng hai vai áo giáp của Lăng Túc, sau đó ghim xuống mặt đất.
Yên tĩnh! Trong lúc nhất thời tất cả đều trở nên trầm mặc. Ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Âu Dương. Giờ phút này, Âu Dương vẫn duy trì dáng vẻ như lúc đang bắn mũi tên kia. Trong mắt của hắn đầy vẻ tự tin. Bởi vì khi bắn mũi tên kia ra hắn đã nghĩ Lăng Túc sẽ có động tác như thế. Đây là nhờ năng lực tiên đoán đã giúp hắn.
Lúc Âu Dương bắn ra mũi tên này, đã đạt được trạng thái tốt nhất. Loại trạng thái này không phải lúc nào cũng có thể nắm giữ. Cho dù bản thân hắn cũng chỉ có một nửa tỷ lệ thành công. Nhưng không nghi ngờ chút nào, lần này hắn đã thành công.
Lăng Túc bị hai mũi tên ghim trên mặt đất hồi lâu vẫn chưa ngồi dậy. Cho đến giờ phút này hắn vẫn không thể tin được hai mũi tên đồng thời bắn ra có thể ghim áo giáp da của hắn xuống mặt đất.
Một Thần Xạ Thủ, không phải không thể bắn ra một mũi tên kinh thiên như vậy. Nhưng một người như Âu Dương có thể bắn ra một cung hai mũi tên đồng thời còn có thể khiến mũi tên tại nơi đã dự định thay đổi phương hướng đồng thời bắn trúng mục tiêu sao?
Có lẽ sẽ có người cho rằng sự thay đổi phương hướng này là vận may. Nhưng Lăng Túc lại biết, đây tuyệt đối là một loại thần kỹ. Đây không phải là một mũi tên bắn ra nhờ may mắn.
Hai mũi tên bắn ra có thể va chạm vào nhau trong không trung. Nhưng sự va chạm này không thể theo quỹ tích được. Nói cách khác nếu như hai mũi tên xoay tròn va chạm vào nhau, như vậy rất có khả năng sẽ bay loạn. Chắc chắn không xuất hiện tình huống giao thoa vào nhau sau đó bắn trúng mục tiêu như vậy.
Hơn nữa xét về lực đạo, hai mũi tên này có thể mạnh tới mức đâm thủng áo giáp da của mình đồng thời ghim chặt mình trên mặt đất. Điều này có thể dựa vào vận may được sao?
Lăng Túc biết mình thực sự gặp được bảo vật. Hắn không phải Thần Xạ Thủ! Đây chính là Thần Tiễn! Nếu như ở trên chiến trường, dùng kỹ thuật này để bắn chết tướng lĩnh của đối phương, Lăng Túc nghĩ chắc chắn sẽ không có một tướng lĩnh nào có thể chạy thoát.
Hai vai hắn hơi dùng sức, Lăng Túc trực tiếp bẻ gãy hai mũi tên. Hai mũi tên này chia ra tấn công vào hai vai của hắn, nhưng lại không hề tổn thương đến hắn. Cả hai chỉ đâm thủng áo giáp da của hắn, ghim hắn trên mặt đất. Sự khống chế lực này gần như không thể tưởng tượng nổi.
Nhìn thấy Lăng Túc đứng lên, lúc này các kỵ sĩ không người nào nói chuyện. Những thôn dân kia cũng không ai nói chuyện. Bọn họ vẫn chìm đắm trong cảnh tưởng mũi tên vừa nãy bắn ra. Một cung hai mũi tên, trên đường còn chuyển hướng bắn trúng vào mục tiêu. Quả thực là kỹ thuật như thần.
- Ta thay mặt đoàn kỵ sĩ Đao Nhọn, trịnh trọng mời ngươi gia nhập đoàn kỵ sĩ Đao Nhọn!
Giờ phút này Lăng Túc không còn khí thế như vừa nãy nữa. Lần đầu tiên hắn dùng giọng điệu ra lệnh để bảo Âu Dương gia nhập. Nhưng lần này lại biến thành mời.
Từ khi đoàn kỵ sĩ Đao Nhọn thành lập tới nay, đây vẫn là lần đầu tiên đoàn kỵ sĩ Đao Nhọn mời người khác gia nhập. Nhưng Lăng Túc biết, người này quả thật đáng giá!
Thần Xạ Thủ, có một mũi tên thần cấp, hắn có ý nghĩa chiến lược quá lớn. Nói ví dụ như hai bên đều có một trăm kỵ sĩ đối kháng với nhau. Một bên có một Thần Tiễn ở phía sau không ngừng bắn ra mũi tên truy hồn, có khả năng đối phương chẳng mấy chốc sẽ tan rã!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.