Chương 584: Mười chiêu.
Minh Nguyệt
04/09/2013
- Xảy ra chuyện gì! Ai dám động võ ở nơi này?
Hai người đang giao thủ, một vị trưởng lão quản lý của Chúng Thần Điện liền bay về phía bên này, không chỉ có hắn, còn có vô số đệ tử đều bay về phía này muốn nhìn xem rốt cuộc là ai dám ăn gan hùm mật gấu phá hỏng quy củ của Chúng Thần Điện.
Ở tại Chúng Thần Điện, cho dù đệ tử có thù riêng cũng không được tùy ý động võ, muốn động võ, có thể bước lên Trảm Thần đài để so đấu, Chúng Thần Điện cổ vũ đệ tử bước lên Trảm Thần đài, bởi vì chỉ có áp lực cường đại mới khiến cho những đệ tử này có thêm động lực!
Còn như ngày hôm nay, trực tiếp động thủ ngay trong đại viện, toàn bộ Chúng Thần Điện quả thực không nhiều người dám làm vậy.
Trưởng lão quản lý mang theo một nhóm đệ tử thủ hạ nhanh chóng đi tới bên trong đại viện, nhưng khi bọn họ nhìn rõ rốt cuộc là ai đang động thủ thì không một ai dám lên tiếng.
Phách Kiếm! Đây chính là Tiên Tôn! Đây là cường giả Tiên Tôn trong Chúng Thần Điện! Siêu cấp cường giả tiếp cận với Hoàn Nhan Liệt, ở trong Chúng Thần Điện cho dù là Hoàn Nhan Liệt cũng sẽ rất ít khi chỉ trích Phách Kiếm, ở chỗ này Phách Kiếm chỉ cần không phải làm ra sự tình gì quá phận, trên cơ bản sẽ không có ai dám nói hắn điều gì.
Phách Kiếm trời sinh chính là một kiếm si, trong sinh mệnh hắn chỉ có kiếm tồn tại, những thứ khác đều bị hắn lờ đi! Hôm nay có thể đụng phải một người có ý tứ như Hoàng Thiên, Phách Kiếm rốt cục cũng không nhịn được nữa.
- Tiểu tử! Ta sẽ dốc toàn lực! Nếu như ngươi có thể sống quá mười chiêu trong tay ta, lão phu liền ngoại lệ thu ngươi làm quan môn đệ tử!
Phách Kiếm nói ra lời này Hoàng Thiên nghe thấy cũng không có cảm giác gì, nhưng vị trưởng lão cùng với các đệ tử tới đây thì lại muốn điên mất.
Phách Kiếm muốn thu đồ đệ? Đây rốt cuộc là ai? Không ngờ có thể khiến cho Phách Kiếm, một vị có thể xếp vào hàng siêu cấp cường giả trong Tiên giới thu làm đồ đệ?
- Hừ! Mười chiêu sao? Hoàng Thiên ta chưa bao giờ chỉ mười chiêu đã bại dưới tay người khác!
Hoàng Thiên rống to một tiếng, cành cây trong tay bộc phát ra kiếm ý so với trước thì đáng sợ hơn rất nhiều, xông thẳng về phía Phách Kiếm.
- Học thêm chút đi!
Thân thể Phách Kiếm rung lên, kiếm ý vô tận từ phóng ra từ trên người hắn, giờ khắc này Phách Kiếm chính là bá chủ toàn bộ kiếm trong thiên hạ, bất kể là kiếm gì ở trước mặt hắn đều phải cúi đầu! Giờ khắc này Hoàng Thiên cũng cảm giác kiếm trong tay mình có phần không nghe theo mình điều khiển, bất kể bản thân đâm về phía Phách Kiếm như thế nào, kiếm của mình cũng đều thoái lui trở lại!
- Không một ai có thể ép ta ngay cả kiếm cũng không xuất ra được!
Tính cách ngang tàn của Hoàng Thiên giờ khắc này rốt cuộc cũng bị kích phát! Chợt nghe Hoàng Thiên hét lớn một tiếng, sau đó từng cỗ kiếm ý tựa như một cơn lốc xoáy từ trên người hắn lao vọt ra!
- Kiếm tâm! Không ngờ lại đột phá!
Thấy Hoàng Thiên như vậy, Phách Kiếm lập tức biết đây chính là truyền nhân mà mình vẫn tìm kiếm bấy lâu. Đối mặt với áp lực, kiếm sẽ không bị gãy, kiếm cần phải có chiến ý xông lên phía trước, phá vỡ hết thảy!
Giống như lời Hoàng Thiên hét lên vậy! Không ai có thể ép ta ngay cả kiếm cũng không xuất ra nổi!
Toàn thân Hoàng Thiên kiếm khí bay lượn, giờ khắc này ý cảnh trong kiếm chiêu của hắn đã trở nên khác biệt, kiếm tâm vừa thành, Hoàng Thiên đã không còn là một tiểu tử ngay cả kiếm cũng không có cơ hội xuất ra như trước nữa.
Cành cây trong tay Hoàng Thiên phảng phất như biến thành một thanh kiếm chân chính, vẽ lên những luồng hào quang xuyên qua thiên địa đâm vè phía Phách Kiếm! Một kiếm này tuyệt đối là một kiếm cực mạnh của Hoàng Thiên, đồng thời cũng là một kiếm thay đổi số phận hắn!
Một kiếm như vậy, nhân vật như vậy khiến cho tất cả những người chạy tới xem đều ngây ra.
Trước đây Phách Kiếm cũng không phải chưa từng có hứng thú với người nào, nhưng người có sự tự tin đối với kiếm đạo lại không một ai có thể xuất kiếm ở trước mặt Phách Kiếm được!
Xuất kiếm, nghe qua thì chỉ là một việc đơn giản, thế nhưng khi đối mặt với Phách Kiếm mà muốn xuất kiếm thì hầu như không có khả năng! Phách Kiếm chính là kiếm trung vương giả, muốn xuất kiếm đối với hắn chẳng khác nào tạo phản! Không phải người kiếm tâm của mỗi một người đều có thể kiên định như thế!
Nhưng Hoàng Thiên lại làm được, hắn trở thành người đầu tiên trong nhiều năm qua khi đối mặt với Phách Kiếm mà vẫn có thể đâm ra một kiếm khí phách như thế.
- Tốt!
Phách Kiếm quát to một tiếng, hắn biết tên đệ tử mà mình tìm kiếm bấy lâu rốt cuộc đã tìm thấy! Kiếm đạo nếu như không có tâm trí mạnh mẽ xông lên phía trước, vậy thì vĩnh viễn không thể nào vượt qua được chính bản thân mình!
Phách Kiếm muốn không phải là như một số người khác, nhận lấy đệ tử về để rồi hàng ngày cung kính với mình so với cha mẹ còn cung kính hơn.
Hắn chỉ muốn kiếm một đệ tử có được ngộ tính cực cao đối với kiếm đạo, chuyên tâm hết mực vào kiếm đạo, chỉ có đệ tử như vậy tương lai mới có thể đạt được thành tựu, mà nhận được một đệ tử như vậy đối với bản thân cũng có chỗ tốt. Phải biết rằng Phách Kiếm đã rất lâu rồi không lĩnh hội qua cảm giác đột phá, hoặc giả có thể nói căn bản Phách Kiếm không biết cảnh giới tiếp theo là cái gì.
Ở tại Tiên giới, bình thường chủ tu đều là tiên linh lực, nhưng người như Phách Kiếm lại đem kiếm đạo đặt ở trước cả tiên linh lực thì rất ít rất ít. Cho nên từ trước tới nay, Phách Kiếm là người duy nhất trên kiếm đạo có thể đi tới một bước này.
Từ góc độ nào đó mà nói, Phách Kiếm cũng giống với Âu Dương, không có con đường rộng mở rõ ràng để đi, chỉ có thể không ngừng mò mẫm tìm kiếm mà tiến tới.
- Đinh...
Trong nháy mắt khi một kiếm bá đạo của Hoàng Thiên sắp sửa đâm tới Phách Kiếm, chỉ thấy Phách Kiếm bỗng nhiên gập ngón tay búng về phía mũi kiếm của Hoàng Thiên một chỉ, một kiếm của Hoàng Thiên không ngờ cứ vậy đã bị Phách Kiếm hời hợt phá tan.
Đây chính là sự chênh lệch thực lực tuyệt đối, đồng thời cũng là chênh lệch trên kiếm đạo. Phách Kiếm tu luyện bao nhiêu năm? Mà vạn năm của Hoàng Thiên ở thời gian mắt Phách Kiếm thực sự ngay cả cái rắm cũng không bằng, nếu như không phải Hoàng Thiên có được kiếm tâm chưa từng có từ trước đến nay, có lẽ cho dù chủ tu kiếm đạo đến cảnh giới hiện tại nhưng tư cách xuất kiếm trước mặt Phách Kiếm cũng không có.
Kiếm Thánh Phách Kiếm! Cái danh này chính là mọi người trong Tiên giới tặng cho Phách Kiếm! Vốn mọi người muốn tặng cho Phách Kiếm danh hiệu Kiếm Thần, nhưng Phách Kiếm lại nói, hắn còn chưa có tư cách xưng thần, hiện tại hắn còn cách thần một bước cuối cùng, nếu như có thể bước ra được một bước này, vậy đó chính là ngày hắn đăng đỉnh phong thần!
Mà từ sau khi Phách Kiếm nói ra những lời này, vô số người bắt đầu chờ mong, bắt đầu đợi, đợi để được chứng kiến một vị thần mới xuất hiện!
Hoàng Thiên bái nhập làm môn hạ Phách Kiếm, chuyện này khiến cho Chúng Thần Điện chấn động một hồi, trong mắt vô số người tiểu tử mới vào Chúng Thần Điện kia thực sự là giẫm phải cứt chó mới có được vận may như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.