Chương 330: Ngạo khí của thiên tài (2)
Minh Nguyệt
26/08/2013
Biết tiến lui là lúc không nắm chắc, khi có nắm chắc thì phải cuồng vọng, phải phóng xuất.
- Ha ha ha ha. . . Được, lâu rồi ta không gặp được gia hỏa thú vị như vậy, nhưng ta thích tính cách của ngươi. Hãy hỏi ba lão già trên đảo kia, muốn thắng ta, phải thắng ba lão già kia trước đã. . .
Đạm Thai Minh thủ đoạn chỉ vào Âu Dương, sau đó xoay người rời đi. . .
Lời nói của Đạm Thai Minh khiến tất cả Tu Phục Tông Sư tới đây đều sắc mặt đại biến, ba vị Tông Sư chữa trị thuật đỉnh phong lại thua cả Đạm Thai Minh?
- Khụ khụ. . .
Liên Vân khẽ ho nhẹ hai tiếng, che giấu một chút xấu hổ, sau đó nói:
- Đúng, ba năm trước Đạm Thai Minh đã đến Bách Tôn Đảo, chúng ta xác thực không phải đối thủ. . .
Nghe thấy Liên Vân chính miệng thừa nhận, ngay cả U Nguyệt Ảnh cũng giật mình kinh ngạc. Vốn nàng cho rằng Đạm Thai Minh chỉ là mượn thế của Đạm Thai gia tộc ở đây ra vẻ, hiện tại xem ra Đạm Thai Minh không chỉ là dựa thế đơn giản như vậy, người ta xác thực có bản lĩnh thật sự.
Ba gã đảo chủ có cấp bậc gì, tất cả những người đã tới Bách Tôn Đảo đều biết, trên cơ bản người có thể thắng ba người bọn họ hầu như không hề nghi ngờ sẽ trở thành đệ nhất.
Năm mươi năm trước, Trương Uân chính là dựa vào sức tưởng tượng không gì sánh kịp may mắn thắng được, nhưng thắng lợi này vẫn là may mắn. Nhưng lúc này nhìn dáng vẻ của ba gã đảo chủ, bọn họ có lẽ thua Đạm Thai Minh tâm phục khẩu phục.
Âu Dương thắng Trương Uân, Đạm Thai Minh thắng ba gã đảo chủ, lúc này tất cả mọi người đều tràn ngập chờ mong vào phong hội lần này. Bọn họ đều muốn nhìn xem trận quyết đấu đỉnh phong nhất của hai gã Tu Phục Tông Sư trẻ tuổi lần này.
Chữa trị thuật lưu truyền của Đạm Thai gia tộc đối kháng với chân thực chi nhãn của Âu Dương, ai hơn ai kém cũng không đoán được. Thế nhưng không hề nghi ngờ, Tu Phục phong hội lần này tuyệt đối là phong hộ chân chính.
- Âu Dương, Đạm Thai gia tộc sở hữu viễn cổ truyền thừa chữa trị thuật, nếu như ngươi có thể thắng Đạm Thai Minh, lần này pho tượng của ngươi sẽ được lập trên Bách Tôn Đảo.
Mễ Bản đi tới bên cạnh Âu Dương, trong mắt hắn lộ vẻ chờ mong.
Vạn Tiên Sơn đã chờ đợi bao nhiêu năm, vô số Tu Phục Tông Sư của Vạn Tiên Sơn tới Bách Tôn Đảo truy cầu thiên hạ đệ nhất. Nhưng nhiều năm như vậy Vạn Tiên Sơn đều chỉ chiến bại.
Lần này Âu Dương rốt cuộc để Mễ Bản nhìn thấy được hi vọng, thấy được pho tượng đệ nhất thuộc về Vạn Tiên Sơn sừng sững trên Bách Tôn Đảo.
- Hừ hừ, Đạm Thai Minh sao? Đạm Thai gia tộc ta không thể trêu vào, nhưng muốn chữa trị thuật thắng ta, nếu như Đạm Thai Minh không có vài phần bản lĩnh thật sự, vậy chỉ có thể ngoan ngoãn cúi đầu cho ta.
Âu Dương nheo mắt giống như đang tự nói:
- Từ trước tới nay ta không phải thiên tài, nhưng ta là người kết thúc thiên tài.
Lúc này ngạo khí của Đạm Thai Minh rốt cuộc đã kích phát lòng hiếu thắng trong Âu Dương. Âu Dương đã hạ quyết tâm, lần này bất luận như thế nào nhất định phải thắng Đạm Thai Minh, không vì cái gì khác, mà chỉ để Đạm Thai Minh biết, người kết thúc thiên tài không phải là danh hão.
Người dân trên Bách Tôn Đảo thực tế cũng không ít, nơi này giống như một thế giới thu nhỏ. Trên đường đi Âu Dương phát hiện có vô số người thường, cũng có tu luyện giả.
Điều khiến cho Âu Dương giật mình chính là, nơi này chính là thiên đường của Tu Phục Sư, ở đây số lượng Tu Phục Sư vượt qua rất nhiều những nơi khác. Cái này có thể có quan hệ rất lớn đến sản vật của Bách Tôn Đảo.
Bách Tôn Đảo sở dĩ được chọn là nơi tổ chức phong hội Tu Phục Sư, là bởi vì lượng dự trữ ngọc lưu ly thạch ở đây thậm chí vượt qua toàn bộ Chân Linh Giới, ở chỗ này mặc dù không dám nói ngọc lưu ly thạch rải đầy đường cái, nhưng trên đường đi Âu Dương nhìn thấy rất nhiều người đang rao bán ngọc lưu ly thạch.
Đương nhiên, rao bán ngọc lưu ly thạch cũng không phải tồn tại quanh năm, thông thường chỉ có thời gian Tu Phục Sư Chân Linh Giới tề tụ ở đây cử hành phong hội, hoặc là lần đầu tiên Xuyên Vân Thuyền đây mới gặp được.
Rất nhiều người sẽ ngồi ở chuyến đi đầu tiên của Xuyên Vân Thuyền vận chuyển một nhóm ngọc lưu ly thạch ra Chân Linh Giới bán ra, mặc dù thời gian Xuyên Vân Thuyền dừng lại ở đó rất ngắn, thế nhưng bình thường vận chuyển ngọc lưu ly thạch ra ngoài đều là cường giả có tu vi trên Thánh Thể, bọn họ có thể đợi năm mươi năm kế tiếp ngồi Xuyên Vân Thuyền trở về.
- Ha ha ha ha. . . Được, lâu rồi ta không gặp được gia hỏa thú vị như vậy, nhưng ta thích tính cách của ngươi. Hãy hỏi ba lão già trên đảo kia, muốn thắng ta, phải thắng ba lão già kia trước đã. . .
Đạm Thai Minh thủ đoạn chỉ vào Âu Dương, sau đó xoay người rời đi. . .
Lời nói của Đạm Thai Minh khiến tất cả Tu Phục Tông Sư tới đây đều sắc mặt đại biến, ba vị Tông Sư chữa trị thuật đỉnh phong lại thua cả Đạm Thai Minh?
- Khụ khụ. . .
Liên Vân khẽ ho nhẹ hai tiếng, che giấu một chút xấu hổ, sau đó nói:
- Đúng, ba năm trước Đạm Thai Minh đã đến Bách Tôn Đảo, chúng ta xác thực không phải đối thủ. . .
Nghe thấy Liên Vân chính miệng thừa nhận, ngay cả U Nguyệt Ảnh cũng giật mình kinh ngạc. Vốn nàng cho rằng Đạm Thai Minh chỉ là mượn thế của Đạm Thai gia tộc ở đây ra vẻ, hiện tại xem ra Đạm Thai Minh không chỉ là dựa thế đơn giản như vậy, người ta xác thực có bản lĩnh thật sự.
Ba gã đảo chủ có cấp bậc gì, tất cả những người đã tới Bách Tôn Đảo đều biết, trên cơ bản người có thể thắng ba người bọn họ hầu như không hề nghi ngờ sẽ trở thành đệ nhất.
Năm mươi năm trước, Trương Uân chính là dựa vào sức tưởng tượng không gì sánh kịp may mắn thắng được, nhưng thắng lợi này vẫn là may mắn. Nhưng lúc này nhìn dáng vẻ của ba gã đảo chủ, bọn họ có lẽ thua Đạm Thai Minh tâm phục khẩu phục.
Âu Dương thắng Trương Uân, Đạm Thai Minh thắng ba gã đảo chủ, lúc này tất cả mọi người đều tràn ngập chờ mong vào phong hội lần này. Bọn họ đều muốn nhìn xem trận quyết đấu đỉnh phong nhất của hai gã Tu Phục Tông Sư trẻ tuổi lần này.
Chữa trị thuật lưu truyền của Đạm Thai gia tộc đối kháng với chân thực chi nhãn của Âu Dương, ai hơn ai kém cũng không đoán được. Thế nhưng không hề nghi ngờ, Tu Phục phong hội lần này tuyệt đối là phong hộ chân chính.
- Âu Dương, Đạm Thai gia tộc sở hữu viễn cổ truyền thừa chữa trị thuật, nếu như ngươi có thể thắng Đạm Thai Minh, lần này pho tượng của ngươi sẽ được lập trên Bách Tôn Đảo.
Mễ Bản đi tới bên cạnh Âu Dương, trong mắt hắn lộ vẻ chờ mong.
Vạn Tiên Sơn đã chờ đợi bao nhiêu năm, vô số Tu Phục Tông Sư của Vạn Tiên Sơn tới Bách Tôn Đảo truy cầu thiên hạ đệ nhất. Nhưng nhiều năm như vậy Vạn Tiên Sơn đều chỉ chiến bại.
Lần này Âu Dương rốt cuộc để Mễ Bản nhìn thấy được hi vọng, thấy được pho tượng đệ nhất thuộc về Vạn Tiên Sơn sừng sững trên Bách Tôn Đảo.
- Hừ hừ, Đạm Thai Minh sao? Đạm Thai gia tộc ta không thể trêu vào, nhưng muốn chữa trị thuật thắng ta, nếu như Đạm Thai Minh không có vài phần bản lĩnh thật sự, vậy chỉ có thể ngoan ngoãn cúi đầu cho ta.
Âu Dương nheo mắt giống như đang tự nói:
- Từ trước tới nay ta không phải thiên tài, nhưng ta là người kết thúc thiên tài.
Lúc này ngạo khí của Đạm Thai Minh rốt cuộc đã kích phát lòng hiếu thắng trong Âu Dương. Âu Dương đã hạ quyết tâm, lần này bất luận như thế nào nhất định phải thắng Đạm Thai Minh, không vì cái gì khác, mà chỉ để Đạm Thai Minh biết, người kết thúc thiên tài không phải là danh hão.
Người dân trên Bách Tôn Đảo thực tế cũng không ít, nơi này giống như một thế giới thu nhỏ. Trên đường đi Âu Dương phát hiện có vô số người thường, cũng có tu luyện giả.
Điều khiến cho Âu Dương giật mình chính là, nơi này chính là thiên đường của Tu Phục Sư, ở đây số lượng Tu Phục Sư vượt qua rất nhiều những nơi khác. Cái này có thể có quan hệ rất lớn đến sản vật của Bách Tôn Đảo.
Bách Tôn Đảo sở dĩ được chọn là nơi tổ chức phong hội Tu Phục Sư, là bởi vì lượng dự trữ ngọc lưu ly thạch ở đây thậm chí vượt qua toàn bộ Chân Linh Giới, ở chỗ này mặc dù không dám nói ngọc lưu ly thạch rải đầy đường cái, nhưng trên đường đi Âu Dương nhìn thấy rất nhiều người đang rao bán ngọc lưu ly thạch.
Đương nhiên, rao bán ngọc lưu ly thạch cũng không phải tồn tại quanh năm, thông thường chỉ có thời gian Tu Phục Sư Chân Linh Giới tề tụ ở đây cử hành phong hội, hoặc là lần đầu tiên Xuyên Vân Thuyền đây mới gặp được.
Rất nhiều người sẽ ngồi ở chuyến đi đầu tiên của Xuyên Vân Thuyền vận chuyển một nhóm ngọc lưu ly thạch ra Chân Linh Giới bán ra, mặc dù thời gian Xuyên Vân Thuyền dừng lại ở đó rất ngắn, thế nhưng bình thường vận chuyển ngọc lưu ly thạch ra ngoài đều là cường giả có tu vi trên Thánh Thể, bọn họ có thể đợi năm mươi năm kế tiếp ngồi Xuyên Vân Thuyền trở về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.