Chương 1029: Ngươi có thế nhanh hơn mũi tên của ta sao?
Minh Nguyệt
16/09/2013
Ngụy Bỉnh Dập cũng không tốt hơn mình, Ma Vương Ngụy Bỉnh Dập, thống trị một giới, hắn còn cô độc hơn mình, chỉ khi hắn ở cùng mình mới có thể hoàn toàn biểu hiện ra tất cả, bởi vì khi bọn họ ở cùng nhau chí ít có tiếng nói chung.
Nếu như Ngụy Bỉnh Dập ở Ma giới cũng giữ dáng vẻ hỉ hả, như vậy tôn nghiêm vương giả của hắn ở đâu? Hắn làm sao thống trị một phương thế giới đây?
Hai người vừa trò chuyện vừa bám theo Ngụy Trung Hưng vào thành, nhưng vừa mới tới cửa thành, phía trước đã xảy ra biến hóa, Ngụy Trung Hưng và Triệu Khiêm Phong trực tiếp bị hai người thanh niên cao to bắt ở trước cửa thành.
Sau đó Âu Dương chợt nghe thấy Triệu Khiêm Phong hô to thiên đình gì đấy.
- Tại sao lúc nào thiên đình cũng như âm hồn không tiêu tan, ta đi làm thịt bọn họ!
Ngụy Bỉnh Dập nhìn người của thiên đình bắt Ngụy Trung Hưng và Triệu Khiêm Phong cũng có chút không vui, bọn họ còn chưa tìm được Ngụy gia, lúc này hai người đã bị bắt.
- Ngươi ngẫm lại xem, ngay cả cửa thành đã bị thiên đình khống chế, lúc này Ngụy gia còn có thể tốt đẹp được sao! Chuẩn bị giết người!
Âu Dương biết, nhất định là thiên đình còn muốn làm thịt Triệu Khiêm Phong, nghe được chuyện của Triệu Khiêm Phong và Ngụy Trung Hưng, cho nên sớm chạy tới nơi này bắt Ngụy gia, sau đó ở đây chờ hai người!
- Thứ cẩu tặc!
Ngụy Bỉnh Dập nói xong, Ma quân chiến nhận đã xuất hiện trong tay hắn, ma khí vô tận đã từ trên người hắn mạnh mẽ phun ra, Ngụy Bỉnh Dập giống như một cái bóng, chợt lóe đã tới trước cửa thành, mười mấy cường giả thiên đình trước cửa thành thậm chí còn không chưa kịp thấy rõ bóng dáng của Ngụy Bỉnh Dập, đã bị ma khí của Ngụy Bỉnh Dập hút hết linh hồn!
Biến hóa như vậy không chỉ khiến người trước cửa thành giật mình, cho dù là Ngụy Trung Hưng và Triệu Khiêm Phong cũng sửng sốt! Ở trên thuyền Ngụy Bỉnh Dập chính miệng thừa nhận mình là người của thiên đình, tại sao lúc này lại chém giết người của thiên đình?
- Ầm!
Cửa thành bị một kiếm chém thành mảnh nhỏ, kiếm quang phảng phất như hình thành một cái rãnh ngầm phía trước Ngụy Bỉnh Dập.
Hai bên cái rãnh, vô số cường giả thiên đình bị mũi tên giết chết, rất nhiều người biến thành tro bụi, người còn sống cũng chỉ còn lại nửa người, sau đó đồng dạng bị Ngụy Bỉnh Dập hút đi linh hồn, biến thành thi thể!
Một kiếm này chém ra vô cùng có kỹ thuật, chiếc rãnh này trực tiếp kéo dài đến trước một phủ đệ cực lớn, lúc này ngoài cửa phủ đệ đang trình diễn một trận đại chiến, khắp nơi đều là quang mang bay tán loạn, khi một kiếm này chém hết, phần lớn mọi người đều dừng lại, ngơ ngác nhìn màn trước mặt!
Một kiếm này của Ngụy Bỉnh Dập tuyệt đối là tiện tay chém ra, nhưng một kiếm như vậy lại trực tiếp mang đi sinh mệnh của trên trăm cường giả thiên đình, có thể tưởng tượng một kiếm này phong cách nhiều thế nào!
Trước của Ngụy gia, rất nhiều đệ tử Ngụy gia ngã xuống trong vũng máu, mà thiên đình cũng hao binh tổn tướng, nhưng tất cả đều không chấn động bằng một kiếm của Ngụy Bỉnh Dập!
Ngụy Trung Hưng nhìn Ngụy Bỉnh Dập, lúc này trong mắt hắn Ngụy Bỉnh Dập cường đại như một pho tượng thần!
- Tiểu tử, Tiểu Thiên là gì của ngươi?
Ngụy Bỉnh Dập nhìn Ngụy Trung Hưng mở miệng hỏi!
- Là. . . Là gia gia ta. . .
Ngụy Trung Hưng chưa bao giờ biết gia gia mình lại quen biết một người cường đại như vậy, nếu như không phải Ngụy Bỉnh Dập sử dụng kiếm, có thể hắn đã xem Ngụy Bỉnh Dập chính là Thần Tiễn!
- Vậy ta chính là thái gia gia của ngươi!
Ngụy Bỉnh Dập chẳng biết xấu hổ nói, hắn vừa dứt lời, đầu hắn bỗng nhiên hoảng động, nhìn thấy một khối cự thạch bay qua đầu hắn. . .
Ngụy Bỉnh Dập quay đầu lại nhìn, thấy Âu Dương khinh thường nhìn mình, tên giả hỏa này quá vô sỉ, đến lúc này còn không quên chiếm tiện nghi của mình.
Mình và Tiểu Thiên là bằng hữu, Ngụy Trung Hưng gọi Tiểu Thiên là gia gia, đương nhiên cũng phải gọi mình là gia gia . Nhưng Ngụy Bỉnh Dập chẳng biết xấu hổ kêu Ngụy Trung Hưng gọi hắn là thái gia gia, như vậy mình chẳng phải thấp vế hơn Ngụy Bỉnh Dập. . .
- Ha ha ha!
Ngụy Bỉnh Dập cũng không nói nhiều với Âu Dương, toàn thân chợt lóe đã đi tới trước cửa Ngụy gia, lúc này trên người Ngụy Bỉnh Dập ma khí ngập trời, toàn bộ Minh Khê thành đều bị ma khí của Ngụy Bỉnh Dập bao phủ bên trong, Ngụy Bỉnh Dập đã khống chế thiên địa một phương, nếu như không có cường giả cùng cấp bậc với hắn xuất thủ, như vậy Ngụy Bỉnh Dập chính là thần của thế giới này!
- Ngươi là ai!
Lúc này bất luận là Ngụy gia hay người của thiên đình đều đồng loạt hỏi ra vấn đề này, chỉ có Tiểu Thiên và Mộng Hi mở to hai mắt nhìn Ngụy Bỉnh Dập, sắc mặt không dám tin tưởng!
Ma Vương! Thật sự là Ma Vương Ngụy Bỉnh Dập! Ma Vương và Thần Tiễn hoành hành Thiên Nam, toàn bộ thiên đình đều phải nhượng bộ lui binh đã truyền khắp toàn bộ tiên giới, hiện nay Ma Vương lại xuất hiện ở Minh Khê thành, còn là lúc Ngụy gia bọn họ gặp nguy nan!
- Ta là ai? Trở về hỏi Khâu Vân Bình là biết, xem ta có phải gia gia của hắn không!
Những lời này của Ngụy Bỉnh Dập vừa xuất khẩu, bất luận là người của thiên đình hay Ngụy gia đều hít một ngụm lãnh khí! Ma khí vô tận, cộng thêm ngôn ngữ cuồng ngạo như vậy, hầu như tất cả mọi người đều đoán được thân phận của Ngụy Bỉnh Dập! Ma Vương! Không sai, Ma Vương Ngụy Bỉnh Dập, đã từng là cường giả tuyệt đối của liên quân tiên giới, mà Ma Vương xuất hiện đại biểu cái gì? Ma Vương xuất hiện đại biểu chính là Thần Tiễn Âu Dương cũng xuất hiện !
- Chạy mau!
Lúc này, cường giả dẫn đội của thiên đình không nói hai lời xoay người đào tẩu! Đáng tiếc quá muộn, hắn vừa mới bay lên đã thấy khắp bầu trời đều là chân thân của Ma Vương, mỗi chân thân Ma Vương đều huy động chiến nhận trong tay, muốn chống đối chiến nhận của Ma Vương chân thân, chí ít phải đạt được trình độ của Kỳ lân vương, nhưng ở đây làm gì có cường giả như vậy!
- Ngươi còn chạy đi đâu? Ngươi có thể nhanh hơn mũi tên của ta sao?
Hỏa diễm! Hỏa diễm ngút trời từ phía xa xuất hiện, huyết sắc vô tận lan tràn toàn bộ phía chân trời, những huyết sắc này giống như có thể thiêu hủy tất cả lực lượng trong hư không....
- Cô. . .
Một tiếng kiêu minh như mở màn cho tử vong, trong hỏa diễm vô tận, một nam tử mặc nguyệt sắc trường bào, trong tay nắm một cây chiến cung được huyết sắc liệt diễm thiêu đốt, cự kiêu trên chiến cung giương cánh như muốn bay lượn cửu thiên!
- Thần Tiễn Âu Dương!
Trong nháy mắt tất cả mọi người đều minh bạch người này là ai?
Ở tiên giới, nếu như nói có người có thể khiến người khác không có hi vọng đào tẩu, người đó chính là Thần Tiễn Âu Dương. Ngoài tám mươi vạn dặm một mũi tên tru sát Hàn Sa, chuyện này cũng không phải tin đồn, lúc đó từng có vô số cường giả nhìn thấy cảnh tượng này.
Ngoài tám mươi vạn dặm có thể giết chết người, hiện tại nhìn thấy Âu Dương, ai có thể tự tin trong một cái chớp mắt xuất hiện bên ngoài tám mươi vạn dặm?
Dù sao lúc này căn bản không có người như vậy ở đây.
Sắc mặt tên cường giả thiên đình dẫn đội đầy u ám, lúc này thậm chí ngay cả lòng tin tiếp tục chiến đấu cũng chạy mất.
Nếu như Ngụy Bỉnh Dập ở Ma giới cũng giữ dáng vẻ hỉ hả, như vậy tôn nghiêm vương giả của hắn ở đâu? Hắn làm sao thống trị một phương thế giới đây?
Hai người vừa trò chuyện vừa bám theo Ngụy Trung Hưng vào thành, nhưng vừa mới tới cửa thành, phía trước đã xảy ra biến hóa, Ngụy Trung Hưng và Triệu Khiêm Phong trực tiếp bị hai người thanh niên cao to bắt ở trước cửa thành.
Sau đó Âu Dương chợt nghe thấy Triệu Khiêm Phong hô to thiên đình gì đấy.
- Tại sao lúc nào thiên đình cũng như âm hồn không tiêu tan, ta đi làm thịt bọn họ!
Ngụy Bỉnh Dập nhìn người của thiên đình bắt Ngụy Trung Hưng và Triệu Khiêm Phong cũng có chút không vui, bọn họ còn chưa tìm được Ngụy gia, lúc này hai người đã bị bắt.
- Ngươi ngẫm lại xem, ngay cả cửa thành đã bị thiên đình khống chế, lúc này Ngụy gia còn có thể tốt đẹp được sao! Chuẩn bị giết người!
Âu Dương biết, nhất định là thiên đình còn muốn làm thịt Triệu Khiêm Phong, nghe được chuyện của Triệu Khiêm Phong và Ngụy Trung Hưng, cho nên sớm chạy tới nơi này bắt Ngụy gia, sau đó ở đây chờ hai người!
- Thứ cẩu tặc!
Ngụy Bỉnh Dập nói xong, Ma quân chiến nhận đã xuất hiện trong tay hắn, ma khí vô tận đã từ trên người hắn mạnh mẽ phun ra, Ngụy Bỉnh Dập giống như một cái bóng, chợt lóe đã tới trước cửa thành, mười mấy cường giả thiên đình trước cửa thành thậm chí còn không chưa kịp thấy rõ bóng dáng của Ngụy Bỉnh Dập, đã bị ma khí của Ngụy Bỉnh Dập hút hết linh hồn!
Biến hóa như vậy không chỉ khiến người trước cửa thành giật mình, cho dù là Ngụy Trung Hưng và Triệu Khiêm Phong cũng sửng sốt! Ở trên thuyền Ngụy Bỉnh Dập chính miệng thừa nhận mình là người của thiên đình, tại sao lúc này lại chém giết người của thiên đình?
- Ầm!
Cửa thành bị một kiếm chém thành mảnh nhỏ, kiếm quang phảng phất như hình thành một cái rãnh ngầm phía trước Ngụy Bỉnh Dập.
Hai bên cái rãnh, vô số cường giả thiên đình bị mũi tên giết chết, rất nhiều người biến thành tro bụi, người còn sống cũng chỉ còn lại nửa người, sau đó đồng dạng bị Ngụy Bỉnh Dập hút đi linh hồn, biến thành thi thể!
Một kiếm này chém ra vô cùng có kỹ thuật, chiếc rãnh này trực tiếp kéo dài đến trước một phủ đệ cực lớn, lúc này ngoài cửa phủ đệ đang trình diễn một trận đại chiến, khắp nơi đều là quang mang bay tán loạn, khi một kiếm này chém hết, phần lớn mọi người đều dừng lại, ngơ ngác nhìn màn trước mặt!
Một kiếm này của Ngụy Bỉnh Dập tuyệt đối là tiện tay chém ra, nhưng một kiếm như vậy lại trực tiếp mang đi sinh mệnh của trên trăm cường giả thiên đình, có thể tưởng tượng một kiếm này phong cách nhiều thế nào!
Trước của Ngụy gia, rất nhiều đệ tử Ngụy gia ngã xuống trong vũng máu, mà thiên đình cũng hao binh tổn tướng, nhưng tất cả đều không chấn động bằng một kiếm của Ngụy Bỉnh Dập!
Ngụy Trung Hưng nhìn Ngụy Bỉnh Dập, lúc này trong mắt hắn Ngụy Bỉnh Dập cường đại như một pho tượng thần!
- Tiểu tử, Tiểu Thiên là gì của ngươi?
Ngụy Bỉnh Dập nhìn Ngụy Trung Hưng mở miệng hỏi!
- Là. . . Là gia gia ta. . .
Ngụy Trung Hưng chưa bao giờ biết gia gia mình lại quen biết một người cường đại như vậy, nếu như không phải Ngụy Bỉnh Dập sử dụng kiếm, có thể hắn đã xem Ngụy Bỉnh Dập chính là Thần Tiễn!
- Vậy ta chính là thái gia gia của ngươi!
Ngụy Bỉnh Dập chẳng biết xấu hổ nói, hắn vừa dứt lời, đầu hắn bỗng nhiên hoảng động, nhìn thấy một khối cự thạch bay qua đầu hắn. . .
Ngụy Bỉnh Dập quay đầu lại nhìn, thấy Âu Dương khinh thường nhìn mình, tên giả hỏa này quá vô sỉ, đến lúc này còn không quên chiếm tiện nghi của mình.
Mình và Tiểu Thiên là bằng hữu, Ngụy Trung Hưng gọi Tiểu Thiên là gia gia, đương nhiên cũng phải gọi mình là gia gia . Nhưng Ngụy Bỉnh Dập chẳng biết xấu hổ kêu Ngụy Trung Hưng gọi hắn là thái gia gia, như vậy mình chẳng phải thấp vế hơn Ngụy Bỉnh Dập. . .
- Ha ha ha!
Ngụy Bỉnh Dập cũng không nói nhiều với Âu Dương, toàn thân chợt lóe đã đi tới trước cửa Ngụy gia, lúc này trên người Ngụy Bỉnh Dập ma khí ngập trời, toàn bộ Minh Khê thành đều bị ma khí của Ngụy Bỉnh Dập bao phủ bên trong, Ngụy Bỉnh Dập đã khống chế thiên địa một phương, nếu như không có cường giả cùng cấp bậc với hắn xuất thủ, như vậy Ngụy Bỉnh Dập chính là thần của thế giới này!
- Ngươi là ai!
Lúc này bất luận là Ngụy gia hay người của thiên đình đều đồng loạt hỏi ra vấn đề này, chỉ có Tiểu Thiên và Mộng Hi mở to hai mắt nhìn Ngụy Bỉnh Dập, sắc mặt không dám tin tưởng!
Ma Vương! Thật sự là Ma Vương Ngụy Bỉnh Dập! Ma Vương và Thần Tiễn hoành hành Thiên Nam, toàn bộ thiên đình đều phải nhượng bộ lui binh đã truyền khắp toàn bộ tiên giới, hiện nay Ma Vương lại xuất hiện ở Minh Khê thành, còn là lúc Ngụy gia bọn họ gặp nguy nan!
- Ta là ai? Trở về hỏi Khâu Vân Bình là biết, xem ta có phải gia gia của hắn không!
Những lời này của Ngụy Bỉnh Dập vừa xuất khẩu, bất luận là người của thiên đình hay Ngụy gia đều hít một ngụm lãnh khí! Ma khí vô tận, cộng thêm ngôn ngữ cuồng ngạo như vậy, hầu như tất cả mọi người đều đoán được thân phận của Ngụy Bỉnh Dập! Ma Vương! Không sai, Ma Vương Ngụy Bỉnh Dập, đã từng là cường giả tuyệt đối của liên quân tiên giới, mà Ma Vương xuất hiện đại biểu cái gì? Ma Vương xuất hiện đại biểu chính là Thần Tiễn Âu Dương cũng xuất hiện !
- Chạy mau!
Lúc này, cường giả dẫn đội của thiên đình không nói hai lời xoay người đào tẩu! Đáng tiếc quá muộn, hắn vừa mới bay lên đã thấy khắp bầu trời đều là chân thân của Ma Vương, mỗi chân thân Ma Vương đều huy động chiến nhận trong tay, muốn chống đối chiến nhận của Ma Vương chân thân, chí ít phải đạt được trình độ của Kỳ lân vương, nhưng ở đây làm gì có cường giả như vậy!
- Ngươi còn chạy đi đâu? Ngươi có thể nhanh hơn mũi tên của ta sao?
Hỏa diễm! Hỏa diễm ngút trời từ phía xa xuất hiện, huyết sắc vô tận lan tràn toàn bộ phía chân trời, những huyết sắc này giống như có thể thiêu hủy tất cả lực lượng trong hư không....
- Cô. . .
Một tiếng kiêu minh như mở màn cho tử vong, trong hỏa diễm vô tận, một nam tử mặc nguyệt sắc trường bào, trong tay nắm một cây chiến cung được huyết sắc liệt diễm thiêu đốt, cự kiêu trên chiến cung giương cánh như muốn bay lượn cửu thiên!
- Thần Tiễn Âu Dương!
Trong nháy mắt tất cả mọi người đều minh bạch người này là ai?
Ở tiên giới, nếu như nói có người có thể khiến người khác không có hi vọng đào tẩu, người đó chính là Thần Tiễn Âu Dương. Ngoài tám mươi vạn dặm một mũi tên tru sát Hàn Sa, chuyện này cũng không phải tin đồn, lúc đó từng có vô số cường giả nhìn thấy cảnh tượng này.
Ngoài tám mươi vạn dặm có thể giết chết người, hiện tại nhìn thấy Âu Dương, ai có thể tự tin trong một cái chớp mắt xuất hiện bên ngoài tám mươi vạn dặm?
Dù sao lúc này căn bản không có người như vậy ở đây.
Sắc mặt tên cường giả thiên đình dẫn đội đầy u ám, lúc này thậm chí ngay cả lòng tin tiếp tục chiến đấu cũng chạy mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.