Chương 942: Nửa đường xông a hai Trình Giảo Kim
Minh Nguyệt
14/09/2013
Trong mắt Đặng Dương đầy vẻ ác độc. Quỷ cũng nhìn ra được, ngày hôm nay sau khi Lưu Khải Hàng và Âu Dương đi ra khỏi chỗ này, tuyệt đối sẽ có người đối phó với bọn họ!
- Cút! Ngươi cũng xứng để ngăn ta sao? Nói cho Đổng Hoài Dân biết, để hắn lập tức lăn tới gặp ta! Bằng không ngày mai Thiên Hồng sẽ biến mất khỏi chỗ này!
Một giọng nói bỗng nhiên từ bên ngoài truyền đến. Giọng nói này vô cùng vang dội, hơn nữa cũng vô cùng hung hăng càn quấy. Người dám ở ngay tại Thiên Hồng nói những lời kiêu ngạo như vậy thực sự không nhiều. Cho dù là Đặng Dương cũng không dám!
Thế lực sau lưng Thiên Hồng lớn đến mức đáng sợ. Người dám nói ngày mai sẽ khiến Thiên Hồng biến mất, trong quốc gia này thực sự không vượt quá năm người! Huynh muội Đặng gia tất nhiên nhận ra được giọng nói này. Đây chính là một trong năm người kia. Hoặc là nói hiện tại cho dù hắn không thể làm được, nhưng tương lai nhất định là có thể!
Chỉ riêng về điểm này, Thiên Hồng cũng không dám đắc tội hắn. Nếu như hắn thật sự nói muốn khiến Thiên Hồng biến mất vào ngày mai, vậy thế lực sau lưng Thiên Hồng cũng tuyệt đối không cản được hắn! Cho dù là lần này Thiên Hồng có thể thắng, tương lai chỉ sợ Thiên Hồng cũng sẽ bị nhổ tận gốc!
- Tiểu tử, đừng nóng giận. Không phải là ngươi theo ta đánh ngang sao? Muốn tức giận cũng phải để ta tức giận chứ? Dù sao ta cũng là tiền bối của ngươi!
Lại một giọng nói khác từ bên ngoài truyền đến. Giọng nói này tùy tiện tàn nhẫn, nhưng rất rõ ràng là đang nói chuyện với giọng nói vừa nãy. Có thể nói chuyện với người kia như vậy... Huynh muội Đặng gia đều cảm thấy linh hồn run lẩy bẩy...
- Ít nói nhảm thôi. Ta không phục. Một lát nữa đi vào, trong phòng nhất định còn có mục tiêu. Chúng ta làm một lần cuối cùng để quyết định thắng thua!
Giọng nói hung hăng càn quấy kia lại truyền đế.
Những tiếng bước chân hoảng loạn truyền tới. Ngoài cửa rõ ràng có giọng nói yếu hơn mấy phần xuất hiện:
- Tướng quân... Là trận gió nào thổi ngài tới đây? Là do thủ hạ này của ta không hiểu chuyện. Ta đã bảo hắn chút!
- Đổng Bàn Tử, ngươi càng ngày càng gan to rồi! Bao hết sao? Ở thành Bắc Kinh này còn có nơi nào ta không vào được sao?
Giọng nói hung hăng càn quấy kia lại xuất hiện.
- Bất... bất ngờ... được ngài đại giá quang lâm, thủ hạ thật sự không nhận ra. Ta đã bảo gia hoả kia cút về nhà. Nếu như ngài không hài lòng, ngày khác ta sẽ bảo Trương lão tự mình tới nói chuyện với ngài một chút...
Giọng nói của người gọi là Đổng Bàn Tử kia vô cùng nhún nhường.
- Cút! Đêm nay đừng để ta nhìn thấy ngươi. Bằng không ta sẽ hủy nơi này!
Giọng nói hung hăng càn quấy này cuối cùng cũng xuất hiện. Cửa phòng tiệc được mở ra. Chỉ thấy hai người Thiệu Phong và Tử Thần từ ngoài cửa đi vào. Vẻ mặt Thiệu Phong vô cùng tức giận. Còn Tử Thần lại cười hì hì đầy vẻ xấu xa.
- Tiểu tử, một lần quyết định thắng thua! Thua thì đừng kêu cha gọi mẹ!
Tử thần nói với Thiệu Phong không hề kiêng kị. Câu tiểu tử này của hắn trực tiếp khiến huynh muội Đặng gia bối rối!
Thiệu Phong! Đây chắc chắn là một nhân vật thực quyền siêu cấp. Không ai không biết Thiệu Phong đại biểu cho cái gì! Cũng không ai không biết tương lai Thiệu Phong sẽ trở thành người thế nào! Có thể nói ở Bắc Kinh này, nếu như tính ra, Thiệu Phong tuyệt đối là một trong những nhân vật đứng đầu trong danh sách không thể đắc tội. Mà lúc này một gia hỏa nhìn có phần dung tục lại dám gọi Thiệu Phong là tiểu tử? Điều này nói rõ cái gì? Điều này nói rõ thân phận của người này tuyệt đối không kém hơn Thiệu Phong!
- Được! Ta đã nói với ngươi, ta cái gì cũng có thể thua, chỉ có cái này là không thể thua!
Thiệu Phong nổi giận. Tán gái? Muốn đấu tán gái với mình sao? Mình cái gì cũng có thể thua, nhưng tán gái mình có thể thua sao? Nhưng hôm nay khi lên trên phố hắn đã bị đả kích. Không ngờ Tử thần lại có mị lực vô hạn, trực tiếp thuấn sát rất nhiều mỹ nữ, đánh hoà với hắn. Lần này bảo Thiệu đại gia sao có thể chịu được! Cho nên trên đường đi bọn họ tranh cãi ầm ĩ đến tận chỗ này.
Mà hôm nay Đặng Dương lại bao hết Thiên Hồng. Mấy thủ hạ của Thiên Hồng căn bản chưa từng gặp Thiệu Phong. Điều này đã khơi dậy tức giận trong lòng Thiệu Phong í! Đặng Dương? Đặng Dương tính là gì! Một lời nói của ứn có thể bóp chết Thiên Hồng!
Hai người vừa vào cửa, vừa vặn nhìn thấy Đặng Thiến khiếp sợ nhìn về phía này! Ánh mắt hai người đồng thời sáng lên. Đương nhiên, mắt bọn họ sáng lên không phải bởi vì hai người thích Đặng Thiến, mà bởi vì hai người tìm được mục tiêu. Đây là mục tiêu cực kỳ quan trọng đối với cuộc đấu tán gái của bọn họ!
- Là cô ta! Khuya hôm nay ai có thể đưa cô ta, người đó sẽ thắng!
Thiệu Phong chỉ tay vào Đặng Thiến nói. Xem bộ dáng kia chẳng khác nào chỉ vào một nữ nhân ở nơi trăng hoa vậy, hoàn toàn không để đại tiểu thư Đặng gia vào trong mắt.
- Vậy ngươi thua rồi!
Tử thần nở nụ cười cao thâm khó dò! Nhưng chính nét cười này khiến Thiệu Phong nổi giận! Thiệu Phong dùng một ngón tay chỉ vào Tử thần nói:
- Lão gia hoả, ngươi cũng chỉ có thể lừa gạt được tiểu cô nương thôi. Đặng Thiến không phải là người bình thường. Nếu như ngươi có thể thắng ta, ngày mai ta sẽ nhận ngươi làm đại ca!
- Phi!
Tử thần vô cùng không phong độ phun một bãi nước bọt xuống dưới đất nói:
- Ngươi đừng tự dán vàng lên mặt mình. Ngươi nhận ta làm đại ca? Con mẹ nó, như vậy ta thiệt thòi gần chết!
- Ngươi!
Thiệu Phong không hề phát hỏa. Mắt không để ý người bên ngoài nói:
- Ngươi đừng chỉ nghĩ ngươi thắng. Nếu ngươi bị thua, đêm nay phải làm cho ta một chuyện!
- Nói! Chuyện gì? Đời này còn có gì khiến lão tử phải sợ chứ?
Tử thần lời này một điểm một không lớn, cõi đời này vẫn đúng là đối với hắn không dám đi đến địa phương và không dám làm ra sự tình.
- Còn nhớ rõ cái chợ chúng ta tới chiều hôm nay không? Ta cho ngươi biết, buổi tối ở đó có rất nhiều người. Bên kia có các loại quảng cáo nhỏ. Nếu ngươi bị thua, buổi tối chạy tới đó cho ta, tìm một tấm biển quảng cáo có nhiều người nhất kêu lớn cho ta! Ha ha bệnh của lão tử đã được cứu rồi! Kêu lớn như vậy mười lần cho ta!
Thiệu Phong quá độc ác! Thời điểm hắn nói này câu này mặt Tử Thần cũng tái cả lại!
Cho dù đêm nay Thiệu Phong có bảo Tử thần đi ám sát tổng thống nước Mỹ, Tử thần cũng dám đi. Nhưng chuyện như vậy... oa, chuyện như vậy chắc hẳn đàn ông không dám làm...
- Ngươi...
Tử thần xanh mặt thật giống như một quả dưa chuột...
- Làm sao? Không nhận thua? Không nhận thua vậy ta có thể tha cho ngươi một mạng. Tuy nhiên sau này đừng có nói khoác với ta!
Thiệu Phong hạ xuống một bậc! Tuy nhiên câu nói này của hắn trực tiếp khơi dậy hung tính của Tử thần. Tử thần liền nắm lấy cổ áo của Thiệu Phong nói:
- Tiểu tử, ngươi nhớ kỹ, nếu như ngươi thua, ngươi phải làm đúng những điều ngươi mới vừa nói! Bằng không thì ta giết chết ngươi!
- Chấp nhận đánh cược chịu thua! Đừng làm ta sợ!
Thiệu Phong rất có lòng tin nói. Hai người kia lại không phát hiện ánh mắt của tất cả mọi người trong phòng đều tập trung trên người bọn họ.
- Cút! Ngươi cũng xứng để ngăn ta sao? Nói cho Đổng Hoài Dân biết, để hắn lập tức lăn tới gặp ta! Bằng không ngày mai Thiên Hồng sẽ biến mất khỏi chỗ này!
Một giọng nói bỗng nhiên từ bên ngoài truyền đến. Giọng nói này vô cùng vang dội, hơn nữa cũng vô cùng hung hăng càn quấy. Người dám ở ngay tại Thiên Hồng nói những lời kiêu ngạo như vậy thực sự không nhiều. Cho dù là Đặng Dương cũng không dám!
Thế lực sau lưng Thiên Hồng lớn đến mức đáng sợ. Người dám nói ngày mai sẽ khiến Thiên Hồng biến mất, trong quốc gia này thực sự không vượt quá năm người! Huynh muội Đặng gia tất nhiên nhận ra được giọng nói này. Đây chính là một trong năm người kia. Hoặc là nói hiện tại cho dù hắn không thể làm được, nhưng tương lai nhất định là có thể!
Chỉ riêng về điểm này, Thiên Hồng cũng không dám đắc tội hắn. Nếu như hắn thật sự nói muốn khiến Thiên Hồng biến mất vào ngày mai, vậy thế lực sau lưng Thiên Hồng cũng tuyệt đối không cản được hắn! Cho dù là lần này Thiên Hồng có thể thắng, tương lai chỉ sợ Thiên Hồng cũng sẽ bị nhổ tận gốc!
- Tiểu tử, đừng nóng giận. Không phải là ngươi theo ta đánh ngang sao? Muốn tức giận cũng phải để ta tức giận chứ? Dù sao ta cũng là tiền bối của ngươi!
Lại một giọng nói khác từ bên ngoài truyền đến. Giọng nói này tùy tiện tàn nhẫn, nhưng rất rõ ràng là đang nói chuyện với giọng nói vừa nãy. Có thể nói chuyện với người kia như vậy... Huynh muội Đặng gia đều cảm thấy linh hồn run lẩy bẩy...
- Ít nói nhảm thôi. Ta không phục. Một lát nữa đi vào, trong phòng nhất định còn có mục tiêu. Chúng ta làm một lần cuối cùng để quyết định thắng thua!
Giọng nói hung hăng càn quấy kia lại truyền đế.
Những tiếng bước chân hoảng loạn truyền tới. Ngoài cửa rõ ràng có giọng nói yếu hơn mấy phần xuất hiện:
- Tướng quân... Là trận gió nào thổi ngài tới đây? Là do thủ hạ này của ta không hiểu chuyện. Ta đã bảo hắn chút!
- Đổng Bàn Tử, ngươi càng ngày càng gan to rồi! Bao hết sao? Ở thành Bắc Kinh này còn có nơi nào ta không vào được sao?
Giọng nói hung hăng càn quấy kia lại xuất hiện.
- Bất... bất ngờ... được ngài đại giá quang lâm, thủ hạ thật sự không nhận ra. Ta đã bảo gia hoả kia cút về nhà. Nếu như ngài không hài lòng, ngày khác ta sẽ bảo Trương lão tự mình tới nói chuyện với ngài một chút...
Giọng nói của người gọi là Đổng Bàn Tử kia vô cùng nhún nhường.
- Cút! Đêm nay đừng để ta nhìn thấy ngươi. Bằng không ta sẽ hủy nơi này!
Giọng nói hung hăng càn quấy này cuối cùng cũng xuất hiện. Cửa phòng tiệc được mở ra. Chỉ thấy hai người Thiệu Phong và Tử Thần từ ngoài cửa đi vào. Vẻ mặt Thiệu Phong vô cùng tức giận. Còn Tử Thần lại cười hì hì đầy vẻ xấu xa.
- Tiểu tử, một lần quyết định thắng thua! Thua thì đừng kêu cha gọi mẹ!
Tử thần nói với Thiệu Phong không hề kiêng kị. Câu tiểu tử này của hắn trực tiếp khiến huynh muội Đặng gia bối rối!
Thiệu Phong! Đây chắc chắn là một nhân vật thực quyền siêu cấp. Không ai không biết Thiệu Phong đại biểu cho cái gì! Cũng không ai không biết tương lai Thiệu Phong sẽ trở thành người thế nào! Có thể nói ở Bắc Kinh này, nếu như tính ra, Thiệu Phong tuyệt đối là một trong những nhân vật đứng đầu trong danh sách không thể đắc tội. Mà lúc này một gia hỏa nhìn có phần dung tục lại dám gọi Thiệu Phong là tiểu tử? Điều này nói rõ cái gì? Điều này nói rõ thân phận của người này tuyệt đối không kém hơn Thiệu Phong!
- Được! Ta đã nói với ngươi, ta cái gì cũng có thể thua, chỉ có cái này là không thể thua!
Thiệu Phong nổi giận. Tán gái? Muốn đấu tán gái với mình sao? Mình cái gì cũng có thể thua, nhưng tán gái mình có thể thua sao? Nhưng hôm nay khi lên trên phố hắn đã bị đả kích. Không ngờ Tử thần lại có mị lực vô hạn, trực tiếp thuấn sát rất nhiều mỹ nữ, đánh hoà với hắn. Lần này bảo Thiệu đại gia sao có thể chịu được! Cho nên trên đường đi bọn họ tranh cãi ầm ĩ đến tận chỗ này.
Mà hôm nay Đặng Dương lại bao hết Thiên Hồng. Mấy thủ hạ của Thiên Hồng căn bản chưa từng gặp Thiệu Phong. Điều này đã khơi dậy tức giận trong lòng Thiệu Phong í! Đặng Dương? Đặng Dương tính là gì! Một lời nói của ứn có thể bóp chết Thiên Hồng!
Hai người vừa vào cửa, vừa vặn nhìn thấy Đặng Thiến khiếp sợ nhìn về phía này! Ánh mắt hai người đồng thời sáng lên. Đương nhiên, mắt bọn họ sáng lên không phải bởi vì hai người thích Đặng Thiến, mà bởi vì hai người tìm được mục tiêu. Đây là mục tiêu cực kỳ quan trọng đối với cuộc đấu tán gái của bọn họ!
- Là cô ta! Khuya hôm nay ai có thể đưa cô ta, người đó sẽ thắng!
Thiệu Phong chỉ tay vào Đặng Thiến nói. Xem bộ dáng kia chẳng khác nào chỉ vào một nữ nhân ở nơi trăng hoa vậy, hoàn toàn không để đại tiểu thư Đặng gia vào trong mắt.
- Vậy ngươi thua rồi!
Tử thần nở nụ cười cao thâm khó dò! Nhưng chính nét cười này khiến Thiệu Phong nổi giận! Thiệu Phong dùng một ngón tay chỉ vào Tử thần nói:
- Lão gia hoả, ngươi cũng chỉ có thể lừa gạt được tiểu cô nương thôi. Đặng Thiến không phải là người bình thường. Nếu như ngươi có thể thắng ta, ngày mai ta sẽ nhận ngươi làm đại ca!
- Phi!
Tử thần vô cùng không phong độ phun một bãi nước bọt xuống dưới đất nói:
- Ngươi đừng tự dán vàng lên mặt mình. Ngươi nhận ta làm đại ca? Con mẹ nó, như vậy ta thiệt thòi gần chết!
- Ngươi!
Thiệu Phong không hề phát hỏa. Mắt không để ý người bên ngoài nói:
- Ngươi đừng chỉ nghĩ ngươi thắng. Nếu ngươi bị thua, đêm nay phải làm cho ta một chuyện!
- Nói! Chuyện gì? Đời này còn có gì khiến lão tử phải sợ chứ?
Tử thần lời này một điểm một không lớn, cõi đời này vẫn đúng là đối với hắn không dám đi đến địa phương và không dám làm ra sự tình.
- Còn nhớ rõ cái chợ chúng ta tới chiều hôm nay không? Ta cho ngươi biết, buổi tối ở đó có rất nhiều người. Bên kia có các loại quảng cáo nhỏ. Nếu ngươi bị thua, buổi tối chạy tới đó cho ta, tìm một tấm biển quảng cáo có nhiều người nhất kêu lớn cho ta! Ha ha bệnh của lão tử đã được cứu rồi! Kêu lớn như vậy mười lần cho ta!
Thiệu Phong quá độc ác! Thời điểm hắn nói này câu này mặt Tử Thần cũng tái cả lại!
Cho dù đêm nay Thiệu Phong có bảo Tử thần đi ám sát tổng thống nước Mỹ, Tử thần cũng dám đi. Nhưng chuyện như vậy... oa, chuyện như vậy chắc hẳn đàn ông không dám làm...
- Ngươi...
Tử thần xanh mặt thật giống như một quả dưa chuột...
- Làm sao? Không nhận thua? Không nhận thua vậy ta có thể tha cho ngươi một mạng. Tuy nhiên sau này đừng có nói khoác với ta!
Thiệu Phong hạ xuống một bậc! Tuy nhiên câu nói này của hắn trực tiếp khơi dậy hung tính của Tử thần. Tử thần liền nắm lấy cổ áo của Thiệu Phong nói:
- Tiểu tử, ngươi nhớ kỹ, nếu như ngươi thua, ngươi phải làm đúng những điều ngươi mới vừa nói! Bằng không thì ta giết chết ngươi!
- Chấp nhận đánh cược chịu thua! Đừng làm ta sợ!
Thiệu Phong rất có lòng tin nói. Hai người kia lại không phát hiện ánh mắt của tất cả mọi người trong phòng đều tập trung trên người bọn họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.