Chương 931: Ta đi cướp ngân hàng Thụy Sĩ...
Minh Nguyệt
14/09/2013
- Này, ngươi đi đâu thế? Đã trễ thế này, không cho phép tùy tiện ra ngoài. Ngươi không hiểu sao?
Lưu Tĩnh chỉ vào hiệp ước nhẹ nhàng liếc mắt Tử thần một cái nói.
- Tỷ, ta nhất định phải đi ra ngoài một chuyến!
Tử thần lau mồ hôi trán. Nói thật, thời điểm đối mặt với Âu Dương hắn cũng không đổ mồ hôi. Nhưng đối mặt với Lưu đại tiểu thư hắn cảm thấy bối rối, thật sự bối rối.
- Ngươi đi đâu? Ghi rõ nơi đến ra đây. Tránh trường hợp xảy ra tai nạn xe cộ chúng ta lại bị xem là kẻ tình nghi!
Lưu Tĩnh trừng mắt với Tử thần một cái. Ở chỗ khác, Thiệu Phong đã ngồi ở bên cạnh Âu Dương đồng thời cũng là bộ dạng hớn hở xem kịch. Đồng thời trong lòng hắn nghĩ, nếu như chụp ảnh ngày hôm nay lại, liệu có thể doạ lấy được của Tử thần mấy chục tỉ hay không?
Dĩ nhiên, Thiệu Phong không dám làm như vậy. Trên tinh cầu này, không người nào nguyện ý đắc tội với Tử thần. Bởi vì tên tuổi của Tử thần không phải là để làm cảnh. Sở dĩ hắn được gọi là Tử thần, bởi vì một câu nói Diêm Vương bảo ngươi chết canh ba, không ai dám giữ ngươi lại đến năm canh. Chỉ có điều ở nước ngoài không có Diêm Vương chỉ có Tử thần mà thôi.
- Ta đi cướp ngân hàng Thụy Sĩ...
Tử thần không nói nhiều. Câu nói này của hắn khiến mọi người không thể nói được câu nào! Xem một chút đi, một nhân vật khủng bố nhất trên toàn thế giới bị ép tới đường cùng, cuối cùng chỉ có thể đi cướp ngân hàng Thụy Sĩ...
Đương nhiên đây không phải là một câu nói suông. Trên người Tử thần làm sao có được một trăm triệu? Không cướp ngân hàng hắn đào đâu ra một trăm triệu đây?
- Làm sạch sẽ một chút. Nếu như bị phát hiện, gây ra phiền phức, ta sẽ lấy tiền người khác!
Lưu Tĩnh rất hài lòng gật đầu. Giờ phút này Âu Dương có một ảo giác, nếu như Lưu Tĩnh đi làm đại tỷ của một tổ chức khủng bố, chắc chắn sẽ rất có tiền đồ!
- Yên tâm đi! Cho dù toàn thế giới biết là ta làm, bọn họ cũng chỉ có thể ngoan ngoãn câm miệng, không người nào dám hung hăng càn quấy trước mặt Tử thần ta!
Tử thần nói câu này vốn vô cùng khí thế. Nhưng càng nói đến phần sau hắn càng có vẻ không đủ sức lực! Nếu là một canh giờ trước đây hắn còn có thể nói như vậy. Nhưng sau khi Lưu đại tiểu thư xuất hiện, hắn chỉ có thể thừa nhận mình bại...
Tử thần đi ra ngoài! Không nghi ngờ chút nào hắn đúng là đi cướp ngân hàng. Hơn nữa đúng như hắn nói, cho dù toàn thế giới đều biết là do hắn làm, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn câm miệng. Bởi vì cho dù thế lực của ngươi có lớn hơn nữa, cũng tuyệt đối không dám dễ dàng trêu chọc Tử thần. Điều này cũng giống như thỏa hiệp của Lôi Minh đối với Âu Dương.
Mà trước khi Tử thần rời đi còn xảy ra một chút nhạc đệm nho nhỏ. Thiệu Phong lén lút chạy đến bên cạnh Tử thần nói gì đó, cuối cùng hắn còn vàng thật không sợ lửa hỏi Tử thần:
- Ngươi có phải là đàn ông không?
- Ta đương nhiên là đàn ông!
Đây là lời Tử thần nói. Sau đó Tử thần liền rời đi. Tiếp theo Thiệu Phong cười vô cùng khoái trí...
- Tĩnh tỷ, tỷ đã thành công!
Nhìn Lưu Tĩnh ngồi bên cạnh, Âu Dương giơ một ngón tay cái về phía Lưu Tĩnh. Hai ngừoi bên cạnh mình là người thế nào chứ? Không nói Tử thần là đồ đệ của mình, sau này vẫn phải đi theo mình. Nhưng còn Thiệu Phong thì sao? Đường đường người nối nghiệp tương lai của Long Quân, trong quốc gia này thậm chí trên tinh cầu này có mấy người có quyền lực tương đương với hắn. Một câu nói của hắn có thể khiến chính quyền một tiểu quốc gia bị lật đổ. Một câu nói của hắn có thể khiến mấy chục vạn người chết oan chết uổng. Một người như vậy khi đối mặt với Tĩnh tỷ lại bị tĩnh tỷ ném đi mặt mũi cuối cùng phải khổ sở ký vào các loại điều ước bất bình đẳng...
Vừa nãy Âu Dương lén nhìn trộm bản điều ước kia. Trong bản khế ước đó có một điều rất đáng sợ. Không ngờ có điều khoản trong lúc tâm tình của Lưu Tĩnh bạn học không tốt phải đáp ứng vô điều kiện cùng cô đi dạo phố!
Oa! Âu Dương cảm thấy, nếu như hai người kia biết tình huống chân thực, bọn họ tình nguyện thanh toán thêm một trăm triệu đôla! Bởi vì một trăm triệu đôla đối với Tử thần mà nói chính là chạy đến nhà của người có quyền chức cao nhất của ngân hàng Thụy Sĩ, sau đó đánh một quyền nổ cửa của người ta, nói cho hắn biết ta là tử thần! Sau đó để hắn viết một tờ chi phiếu. Chỉ đơn giản như vậy thôi.
Nhưng khi tâm tình Lưu Tĩnh không tốt đi dạo phố, vậy=... Âu Dương tự nhận cho dù mình có thể lực thành thần cũng không đánh lại được Lưu Tĩnh...
Âu Dương vỗ vào vai Thiệu Phong thương tiếc nói:
- Ngươi không nên tới. Thật ra ta cảm thấy ngươi có thể bảo Lôi Minh đến. Như vậy chưa đầy một tháng, ngươi có thể đưa hắn vào bệnh viện tâm thần, sau đó ngươi liền lên thay thế...
Khi Thiệu Phong nghe được câu nói này của Âu Dương, lần đầu tiên hắn dùng một loại ánh mắt không muốn chấp hành nhiệm vụ nhìn Âu Dương. Chỉ có đàn ông mới có thể lý giải được ánh mắt này.
Mấy người đều một đêm không có ngủ. Khi mặt mời vừa mới xuất hiện, bạn học Tử thần đã từ bên ngoài đi vào.
Hắn rất có phong độ lấy từ trong túi ra một tấm chi phiếu viết một con số 5, phía sau còn có rất nhiều số 0 đưa cho Lưu Tĩnh.
Nhưng Lưu Tĩnh bạn học căn bản không nhận, mà khinh thường liếc mắt nhìn Tử thần một cái nói:
- Chuyển tiền vào thẻ của lão nương! Số tài khoản là...
Một trận phong ba nho nhỏ xem như tới đó đã có một kết thúc. Lúc đó là sáu giờ rưỡi sáng.
Thiệu Phong đề nghị mọi người ra ngoài ăn cơm. Mặc dù mọi người đều có một đêm không ngủ, nhưng ngoại trừ Lưu Tĩnh bạn học ra, tất cả mọi người đều không phải là người bình thường.
Âu Dương không cần phải nói. Cho dù Âu Dương mười ngàn năm không ngủ cũng sẽ không cảm thấy có bất kỳ mệt nhọc nào. Tuy rằng Tử thần không cường hãn như Âu Dương, nhưng mười ngày nửa tháng không ngủ người ta vẫn có thể thoải mái không có vấn đề gì.
Tuy rằng Thiệu Phong không phải là người dị năng, nhưng Thiệu Phong lại một đại sư quốc thuật thật sự! Đánh nhau, cho dù là bộ đội đặc chủng, có mấy chục người, không cầm súng cũng đừng hòng làm gì được Thiệu Phong. Đây là trong tình huống Thiệu Phong không chạy. Nếu như Thiệu Phong muốn chạy, chỉ có thể xuất động cả đoàn quân hoặc là dùng đạn đạo!
Về phần Lưu đại tiểu thư, Lưu đại tiểu thư cũng là một vận động viên xuất sắc. Lưu đại tiểu thư cho dù một đêm không ngủ, thân thể tự nhiên vẫn không có vấn đề. Chỉ có điều cô đã vài lần oán giận mình sẽ bị thâm mắt. Cuối cùng Tử thần đã khiến Lưu đại tiểu thư trực tiếp há mồm trợn mắt. Hắn đã đập một cửa hàng bán đồ trang điểm nối tiếng nhất Tương Thành lấy ra một hộp phấn mắt đắt tiền nhất đưa cho Lưu đại tiểu thư!
Phá cửa vào như vậy chính là một vụ cướp. Tuy rằng Tử thần không sợ, tuy nhiên không tránh khỏi phiền phức.
Thiệu Phong bạn học chúng ta liền ung dung thoải mái lấy ra một chiếc điện thoại vệ tinh mới nhất chỉ có trong quân đội tùy tiện gọi một cú điện thoại khiến vụ phá cửa xông vào cướp đồ này biến mất...
Lưu Tĩnh chỉ vào hiệp ước nhẹ nhàng liếc mắt Tử thần một cái nói.
- Tỷ, ta nhất định phải đi ra ngoài một chuyến!
Tử thần lau mồ hôi trán. Nói thật, thời điểm đối mặt với Âu Dương hắn cũng không đổ mồ hôi. Nhưng đối mặt với Lưu đại tiểu thư hắn cảm thấy bối rối, thật sự bối rối.
- Ngươi đi đâu? Ghi rõ nơi đến ra đây. Tránh trường hợp xảy ra tai nạn xe cộ chúng ta lại bị xem là kẻ tình nghi!
Lưu Tĩnh trừng mắt với Tử thần một cái. Ở chỗ khác, Thiệu Phong đã ngồi ở bên cạnh Âu Dương đồng thời cũng là bộ dạng hớn hở xem kịch. Đồng thời trong lòng hắn nghĩ, nếu như chụp ảnh ngày hôm nay lại, liệu có thể doạ lấy được của Tử thần mấy chục tỉ hay không?
Dĩ nhiên, Thiệu Phong không dám làm như vậy. Trên tinh cầu này, không người nào nguyện ý đắc tội với Tử thần. Bởi vì tên tuổi của Tử thần không phải là để làm cảnh. Sở dĩ hắn được gọi là Tử thần, bởi vì một câu nói Diêm Vương bảo ngươi chết canh ba, không ai dám giữ ngươi lại đến năm canh. Chỉ có điều ở nước ngoài không có Diêm Vương chỉ có Tử thần mà thôi.
- Ta đi cướp ngân hàng Thụy Sĩ...
Tử thần không nói nhiều. Câu nói này của hắn khiến mọi người không thể nói được câu nào! Xem một chút đi, một nhân vật khủng bố nhất trên toàn thế giới bị ép tới đường cùng, cuối cùng chỉ có thể đi cướp ngân hàng Thụy Sĩ...
Đương nhiên đây không phải là một câu nói suông. Trên người Tử thần làm sao có được một trăm triệu? Không cướp ngân hàng hắn đào đâu ra một trăm triệu đây?
- Làm sạch sẽ một chút. Nếu như bị phát hiện, gây ra phiền phức, ta sẽ lấy tiền người khác!
Lưu Tĩnh rất hài lòng gật đầu. Giờ phút này Âu Dương có một ảo giác, nếu như Lưu Tĩnh đi làm đại tỷ của một tổ chức khủng bố, chắc chắn sẽ rất có tiền đồ!
- Yên tâm đi! Cho dù toàn thế giới biết là ta làm, bọn họ cũng chỉ có thể ngoan ngoãn câm miệng, không người nào dám hung hăng càn quấy trước mặt Tử thần ta!
Tử thần nói câu này vốn vô cùng khí thế. Nhưng càng nói đến phần sau hắn càng có vẻ không đủ sức lực! Nếu là một canh giờ trước đây hắn còn có thể nói như vậy. Nhưng sau khi Lưu đại tiểu thư xuất hiện, hắn chỉ có thể thừa nhận mình bại...
Tử thần đi ra ngoài! Không nghi ngờ chút nào hắn đúng là đi cướp ngân hàng. Hơn nữa đúng như hắn nói, cho dù toàn thế giới đều biết là do hắn làm, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn câm miệng. Bởi vì cho dù thế lực của ngươi có lớn hơn nữa, cũng tuyệt đối không dám dễ dàng trêu chọc Tử thần. Điều này cũng giống như thỏa hiệp của Lôi Minh đối với Âu Dương.
Mà trước khi Tử thần rời đi còn xảy ra một chút nhạc đệm nho nhỏ. Thiệu Phong lén lút chạy đến bên cạnh Tử thần nói gì đó, cuối cùng hắn còn vàng thật không sợ lửa hỏi Tử thần:
- Ngươi có phải là đàn ông không?
- Ta đương nhiên là đàn ông!
Đây là lời Tử thần nói. Sau đó Tử thần liền rời đi. Tiếp theo Thiệu Phong cười vô cùng khoái trí...
- Tĩnh tỷ, tỷ đã thành công!
Nhìn Lưu Tĩnh ngồi bên cạnh, Âu Dương giơ một ngón tay cái về phía Lưu Tĩnh. Hai ngừoi bên cạnh mình là người thế nào chứ? Không nói Tử thần là đồ đệ của mình, sau này vẫn phải đi theo mình. Nhưng còn Thiệu Phong thì sao? Đường đường người nối nghiệp tương lai của Long Quân, trong quốc gia này thậm chí trên tinh cầu này có mấy người có quyền lực tương đương với hắn. Một câu nói của hắn có thể khiến chính quyền một tiểu quốc gia bị lật đổ. Một câu nói của hắn có thể khiến mấy chục vạn người chết oan chết uổng. Một người như vậy khi đối mặt với Tĩnh tỷ lại bị tĩnh tỷ ném đi mặt mũi cuối cùng phải khổ sở ký vào các loại điều ước bất bình đẳng...
Vừa nãy Âu Dương lén nhìn trộm bản điều ước kia. Trong bản khế ước đó có một điều rất đáng sợ. Không ngờ có điều khoản trong lúc tâm tình của Lưu Tĩnh bạn học không tốt phải đáp ứng vô điều kiện cùng cô đi dạo phố!
Oa! Âu Dương cảm thấy, nếu như hai người kia biết tình huống chân thực, bọn họ tình nguyện thanh toán thêm một trăm triệu đôla! Bởi vì một trăm triệu đôla đối với Tử thần mà nói chính là chạy đến nhà của người có quyền chức cao nhất của ngân hàng Thụy Sĩ, sau đó đánh một quyền nổ cửa của người ta, nói cho hắn biết ta là tử thần! Sau đó để hắn viết một tờ chi phiếu. Chỉ đơn giản như vậy thôi.
Nhưng khi tâm tình Lưu Tĩnh không tốt đi dạo phố, vậy=... Âu Dương tự nhận cho dù mình có thể lực thành thần cũng không đánh lại được Lưu Tĩnh...
Âu Dương vỗ vào vai Thiệu Phong thương tiếc nói:
- Ngươi không nên tới. Thật ra ta cảm thấy ngươi có thể bảo Lôi Minh đến. Như vậy chưa đầy một tháng, ngươi có thể đưa hắn vào bệnh viện tâm thần, sau đó ngươi liền lên thay thế...
Khi Thiệu Phong nghe được câu nói này của Âu Dương, lần đầu tiên hắn dùng một loại ánh mắt không muốn chấp hành nhiệm vụ nhìn Âu Dương. Chỉ có đàn ông mới có thể lý giải được ánh mắt này.
Mấy người đều một đêm không có ngủ. Khi mặt mời vừa mới xuất hiện, bạn học Tử thần đã từ bên ngoài đi vào.
Hắn rất có phong độ lấy từ trong túi ra một tấm chi phiếu viết một con số 5, phía sau còn có rất nhiều số 0 đưa cho Lưu Tĩnh.
Nhưng Lưu Tĩnh bạn học căn bản không nhận, mà khinh thường liếc mắt nhìn Tử thần một cái nói:
- Chuyển tiền vào thẻ của lão nương! Số tài khoản là...
Một trận phong ba nho nhỏ xem như tới đó đã có một kết thúc. Lúc đó là sáu giờ rưỡi sáng.
Thiệu Phong đề nghị mọi người ra ngoài ăn cơm. Mặc dù mọi người đều có một đêm không ngủ, nhưng ngoại trừ Lưu Tĩnh bạn học ra, tất cả mọi người đều không phải là người bình thường.
Âu Dương không cần phải nói. Cho dù Âu Dương mười ngàn năm không ngủ cũng sẽ không cảm thấy có bất kỳ mệt nhọc nào. Tuy rằng Tử thần không cường hãn như Âu Dương, nhưng mười ngày nửa tháng không ngủ người ta vẫn có thể thoải mái không có vấn đề gì.
Tuy rằng Thiệu Phong không phải là người dị năng, nhưng Thiệu Phong lại một đại sư quốc thuật thật sự! Đánh nhau, cho dù là bộ đội đặc chủng, có mấy chục người, không cầm súng cũng đừng hòng làm gì được Thiệu Phong. Đây là trong tình huống Thiệu Phong không chạy. Nếu như Thiệu Phong muốn chạy, chỉ có thể xuất động cả đoàn quân hoặc là dùng đạn đạo!
Về phần Lưu đại tiểu thư, Lưu đại tiểu thư cũng là một vận động viên xuất sắc. Lưu đại tiểu thư cho dù một đêm không ngủ, thân thể tự nhiên vẫn không có vấn đề. Chỉ có điều cô đã vài lần oán giận mình sẽ bị thâm mắt. Cuối cùng Tử thần đã khiến Lưu đại tiểu thư trực tiếp há mồm trợn mắt. Hắn đã đập một cửa hàng bán đồ trang điểm nối tiếng nhất Tương Thành lấy ra một hộp phấn mắt đắt tiền nhất đưa cho Lưu đại tiểu thư!
Phá cửa vào như vậy chính là một vụ cướp. Tuy rằng Tử thần không sợ, tuy nhiên không tránh khỏi phiền phức.
Thiệu Phong bạn học chúng ta liền ung dung thoải mái lấy ra một chiếc điện thoại vệ tinh mới nhất chỉ có trong quân đội tùy tiện gọi một cú điện thoại khiến vụ phá cửa xông vào cướp đồ này biến mất...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.