Chương 607: Thập liên trảm thất vọng.
Minh Nguyệt
04/09/2013
- Thập Tam Lệnh! Lão tổ yên tâm, lần này Âu Dương phải chết không thể
nghi ngờ! Đạm Thai Khước Tà liếm khóe miệng sau đó xoay người ly khai.
…
Người tập trung trong lôi đài tử vong ngày hôm nay thật sự rất nhiều, bởi vì hôm nay là một ngày thật đặc biệt. Diêm La! Một cung thủ không biết tên muốn phá vỡ quy tắc, lại muốn làm nhân vật đầu tiên khiêu chiến thập liên trảm.
Cho nên hôm nay có vô số người vội vàng chạy tới lôi đài tử vong từ sớm để chờ đợi, có điều có rất nhiều người đến sớm mới phát hiện ra là bọn hắn đến quá muộn, nguyên lai nghe được tin tức này, tối qua rất nhiều người đã chạy đến đây để chiếm những chỗ tốt nhất.
Trong Tử Vong Tháp, Thạch Phong nhìn thấy miệng của nhiều người đều vui vẻ như vậy, hắn hướng về thuộc hạ của hắn hỏi.
- Dự tính lần này có bao nhiêu người?
- Sợ rằng đã vượt qua hàng nghìn vạn người!
Người phụ trách thống kê con số đáp.
- Những sòng bạc bên ngoài đóng cửa hết cho ta, đưa sòng bạc của chúng ta ra, sau đó mở thế giới Càn Khôn đi!
Thạch Phong nhìn bên ngoài người tấp lập một cái, hắn biết hôm nay là ngày nên mở ra thế giới Càn Khôn.
Từ sau thời kỳ huy hoàng của An Nhiên, rất nhiều năm qua lôi đài tử vong đã không mở thế giới Càn Khôn, nhưng bởi vì số người đã vượt qua nghìn vạn người, tất cả số tiên để mở ra thế giới Càn Khôn cũng không đủ.
- Vâng!
Những thủ hạ nghe được lời Thạch Phong nơi người người đều vui vẻ không thôi, thế giới Càn Khôn, nơi đây mới thật sự là lôi đài tử vong, một khi đã mở thế giới Càn Khôn, đây liền trở thành tiểu thế giới một phương. Trong đó có thể chứa được hơn ức vạn người đồng thời có thể xem trận đấu.
- Yên tâm đi! Không bao lâu nữa nhân số sẽ tăng gấp bội, nếu như Diêm La vẫn tiếp tục thắng, thắng liên tiếp sáu trăm trận, tên tuổi của hắn sẽ vượt qua cả tên Huyết Tinh Đồ Phu An Nhiên năm đó.
Hơn ức người cùng ngồi xem sự thịnh thế xuất hiện.
Trong mắt Thạch Phong lộ vẻ điên cuồng.
Phải biết rằng, lôi đài tử vong đối với bọn họ những lão quỷ này mà nói chính là một cơ hội để tiêu thụ số tiên thạch kiếm được, cho dù một số đại tông phái sở hữu một số lớn tiên thạch cũng không thể so sánh với lão quỷ môn của lôi đài tử vong được.
Đối với bọn hắn mà nói, bất luận hoang phí hoặc giả lãng phí như thế nào bọn hắn đều có khả năng chơi được, bởi vì lôi đài tử vong đến tột cùng có bao nhiêu tiên thạch đến bản thân bọn hắn cũng không nhớ rõ.
- Thập liên trảm, ngươi xác định không có vấn đề gì chứ? Đừng làm cho ta phải khuynh gia bại sản!
Trương Tĩnh trông thấy Diêm La bình tĩnh ngồi ở chỗ chuẩn bị tiến vào sàn đấu, nam nhân này dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bình tĩnh, bất luận phải đối mặt với địch nhân như thế nào, ngươi cũng vô pháp nhìn thấy một tia hoảng sợ trong mắt hắn.
Trương Tĩnh không thích người như Âu Dương, dù sao ở trong lôi đài tử vong Trương Tĩnh nhìn thấy đa phần là sợ hãi, người không sợ hãi dường như không thể dung nhập, nhưng chính như vậy khi nàng lần đầu nhìn thấy người mà ắt phải chết lại có thể tạo ra sự kiện huy hoàng đây. Hiện nay lại càng phải khiêu chiến truyền thuyết.
- Tại sao không để ta an bài nhị thập liên trảm?
Âu Dương bất chợt ngẩng đầu lên, đối với hắn mà nói, hai mươi đóa Linh Tiên hiện nay mới là rất nhẹ nhàng.
Phải biết rằng lấy thực lực Linh Tiên hiện tại của Âu Dương, cùng lúc đối địch với hai mươi Phi Tiên đỉnh phong tuyệt đối cũng không có bất cứ vấn đề gì, chỉ có điều không ai biết là Âu Dương đã tiến giai thôi.
- Ngươi điên rồi đúng không!
Trương Tĩnh thấy nam nhân này cuồng vọng thậm chí có chút tự đại! Thập liên trảm đã khiến nàng cảm thấy đó là cực hạn, còn muốn khiêu chiến nhị thập liên trảm? Lẽ nào hắn cho rằng người trước mặt đều là cải trắng?
Có thể leo lên đài Liên Trảm đều không phải là chim non, những người này đều là nhân vật đã trải qua trăm trận chiến, người như vậy khi họ bước vào chiến đấu liền hiểu ra rằng, bọn hắn phải đoàn kết, bởi vì chỉ có đồng tâm hiệp lực mới giết được đối phương, bọn hắn mới có thể sống sót, cho nên thập liên trảm dường như phải tất tử.
Âu Dương đứng lên liếc mắt nhin Trương Tĩnh sau đó xoay người đi ra khu nghỉ ngơi, mà cùng lúc đó bên ngoài bình luận viên cũng dùng một loại âm thanh kích động để bắt đầu hò hét!
- Xem kìa! Đó chính là anh hùng chúng ta! Hôm nay Diêm La khiêu chiến với truyền thuyết! Ta phải thừa nhận, ta đã nhìn nhận sai Diêm La, hắn không phải dựa vào vận khí tốt mới đi đến ngày hôm này, thực lực của Diêm La là không thể nghi ngờ, hãy tin ta, ngày hôm nay hắn nhất định có thể khiêu chiến truyền thuyết này!
Bình luận viên ngày trước cố tình đánh giá thấp Âu Dương mà nay lại biến thành những lời tán thưởng, đây chính là thực lực, khi ngươi có thực lực thì người khác mới để ý tới ngươi, nếu không ngươi chỉ có thể làm một tiểu nhân vật...
Âu Dương đương nhiên không vì những lời nói này mà tự mãn, lúc này ánh mắt Âu Dương nhìn về phía mười người đối diện, mười người này có bốn người là tu luyện giả của tu luyện linh hồn, Âu Dương biết, bản thân ngay khi vừa bắt đầu vừa phải giữ khoảng cách vừa phải giết chết bốn người này, chỉ cần giải quyết bốn người này liền có thể khởi động tác dụng của Sơn Chấn Hổ, sáu người sau đó đánh dễ hơn rất nhiều.
Chớ xem thường người này, Tiễn Tà Môn của hắn rất mạnh, thực lực Linh Vương mạnh như vậy mà chỉ một mũi tên là đã giải quyết hắn. Tiễn của hắn hẳn là có tác dụng đặc biệt gì.
Độc Xà người có thực lực mạnh nhất trong mười người đang cùng người khác nói chuyện.
- Ân! Ta nghĩ chúng ta chỉ cần đồng tâm hiệp lực, giết tiểu gia hỏa này hẳn là không có vấn đề gì!
Mặc dù bình thường là đối thủ, nhưng hôm nay nếu đã lên vũ đài Liên Trảm, bọn họ nhất định sẽ đồng tâm hiệp lực. Bởi vì tất cả bọn hắn đều hiểu rằng tính mạng bọn họ đã buộc chặt cùng một chỗ, nếu bọn họ không đồng lòng, thì kết quả chính là bị Âu Dương đánh bại sau đó giết chết.
Ai muốn chết? ai cũng không muốn chết, vì mục tiêu để sống, tâm những người này bất giác đã liên kết lại một chỗ.
Âu Dương đương nhiên quan sát một màn này, có điều cũng không bị điều đó làm kinh sợ, bởi vì Âu Dương biết, thực lực bản thân hắn mà khiêu chiến với bọn họ thì không có vấn đề gì, chỉ có điều Âu Dương cũng biết, thực lực tốt nhất của bản thân là Linh Tiên hiện tại không nên bộc lộ ra, bằng không sáu trăm trận sau biết đánh như thế nào.
Bản thân hiện nay đã tiến nhập Linh Tiên, đến khi bản thân giết hết sáu trăm Phi Tiên trước mặt, xông đến Linh Tiên đỉnh phong tất nhiên không thành vấn đề, mà từ trận ba trăm đến trận chín trăm, bản thân hắn nhất định sẽ tiến vào Kim Tiên thậm chí là Kim Tiên đỉnh phong. Mà khó khăn nhất bây giờ chính là mười tên Kim Tiên đỉnh phong cuối cùng.
Dùng Kim Tiên đỉnh phong là chỗ một người khiêu chiến với mười người, cho dù là Âu Dương cũng tuyệt đối là khó khăn khó vượt qua, nhưng khó khăn không có nghĩa là không thể, bản thân hắn một đường đi đến ngày hôm nay có điều gì là không khó khăn đây?
…
Người tập trung trong lôi đài tử vong ngày hôm nay thật sự rất nhiều, bởi vì hôm nay là một ngày thật đặc biệt. Diêm La! Một cung thủ không biết tên muốn phá vỡ quy tắc, lại muốn làm nhân vật đầu tiên khiêu chiến thập liên trảm.
Cho nên hôm nay có vô số người vội vàng chạy tới lôi đài tử vong từ sớm để chờ đợi, có điều có rất nhiều người đến sớm mới phát hiện ra là bọn hắn đến quá muộn, nguyên lai nghe được tin tức này, tối qua rất nhiều người đã chạy đến đây để chiếm những chỗ tốt nhất.
Trong Tử Vong Tháp, Thạch Phong nhìn thấy miệng của nhiều người đều vui vẻ như vậy, hắn hướng về thuộc hạ của hắn hỏi.
- Dự tính lần này có bao nhiêu người?
- Sợ rằng đã vượt qua hàng nghìn vạn người!
Người phụ trách thống kê con số đáp.
- Những sòng bạc bên ngoài đóng cửa hết cho ta, đưa sòng bạc của chúng ta ra, sau đó mở thế giới Càn Khôn đi!
Thạch Phong nhìn bên ngoài người tấp lập một cái, hắn biết hôm nay là ngày nên mở ra thế giới Càn Khôn.
Từ sau thời kỳ huy hoàng của An Nhiên, rất nhiều năm qua lôi đài tử vong đã không mở thế giới Càn Khôn, nhưng bởi vì số người đã vượt qua nghìn vạn người, tất cả số tiên để mở ra thế giới Càn Khôn cũng không đủ.
- Vâng!
Những thủ hạ nghe được lời Thạch Phong nơi người người đều vui vẻ không thôi, thế giới Càn Khôn, nơi đây mới thật sự là lôi đài tử vong, một khi đã mở thế giới Càn Khôn, đây liền trở thành tiểu thế giới một phương. Trong đó có thể chứa được hơn ức vạn người đồng thời có thể xem trận đấu.
- Yên tâm đi! Không bao lâu nữa nhân số sẽ tăng gấp bội, nếu như Diêm La vẫn tiếp tục thắng, thắng liên tiếp sáu trăm trận, tên tuổi của hắn sẽ vượt qua cả tên Huyết Tinh Đồ Phu An Nhiên năm đó.
Hơn ức người cùng ngồi xem sự thịnh thế xuất hiện.
Trong mắt Thạch Phong lộ vẻ điên cuồng.
Phải biết rằng, lôi đài tử vong đối với bọn họ những lão quỷ này mà nói chính là một cơ hội để tiêu thụ số tiên thạch kiếm được, cho dù một số đại tông phái sở hữu một số lớn tiên thạch cũng không thể so sánh với lão quỷ môn của lôi đài tử vong được.
Đối với bọn hắn mà nói, bất luận hoang phí hoặc giả lãng phí như thế nào bọn hắn đều có khả năng chơi được, bởi vì lôi đài tử vong đến tột cùng có bao nhiêu tiên thạch đến bản thân bọn hắn cũng không nhớ rõ.
- Thập liên trảm, ngươi xác định không có vấn đề gì chứ? Đừng làm cho ta phải khuynh gia bại sản!
Trương Tĩnh trông thấy Diêm La bình tĩnh ngồi ở chỗ chuẩn bị tiến vào sàn đấu, nam nhân này dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bình tĩnh, bất luận phải đối mặt với địch nhân như thế nào, ngươi cũng vô pháp nhìn thấy một tia hoảng sợ trong mắt hắn.
Trương Tĩnh không thích người như Âu Dương, dù sao ở trong lôi đài tử vong Trương Tĩnh nhìn thấy đa phần là sợ hãi, người không sợ hãi dường như không thể dung nhập, nhưng chính như vậy khi nàng lần đầu nhìn thấy người mà ắt phải chết lại có thể tạo ra sự kiện huy hoàng đây. Hiện nay lại càng phải khiêu chiến truyền thuyết.
- Tại sao không để ta an bài nhị thập liên trảm?
Âu Dương bất chợt ngẩng đầu lên, đối với hắn mà nói, hai mươi đóa Linh Tiên hiện nay mới là rất nhẹ nhàng.
Phải biết rằng lấy thực lực Linh Tiên hiện tại của Âu Dương, cùng lúc đối địch với hai mươi Phi Tiên đỉnh phong tuyệt đối cũng không có bất cứ vấn đề gì, chỉ có điều không ai biết là Âu Dương đã tiến giai thôi.
- Ngươi điên rồi đúng không!
Trương Tĩnh thấy nam nhân này cuồng vọng thậm chí có chút tự đại! Thập liên trảm đã khiến nàng cảm thấy đó là cực hạn, còn muốn khiêu chiến nhị thập liên trảm? Lẽ nào hắn cho rằng người trước mặt đều là cải trắng?
Có thể leo lên đài Liên Trảm đều không phải là chim non, những người này đều là nhân vật đã trải qua trăm trận chiến, người như vậy khi họ bước vào chiến đấu liền hiểu ra rằng, bọn hắn phải đoàn kết, bởi vì chỉ có đồng tâm hiệp lực mới giết được đối phương, bọn hắn mới có thể sống sót, cho nên thập liên trảm dường như phải tất tử.
Âu Dương đứng lên liếc mắt nhin Trương Tĩnh sau đó xoay người đi ra khu nghỉ ngơi, mà cùng lúc đó bên ngoài bình luận viên cũng dùng một loại âm thanh kích động để bắt đầu hò hét!
- Xem kìa! Đó chính là anh hùng chúng ta! Hôm nay Diêm La khiêu chiến với truyền thuyết! Ta phải thừa nhận, ta đã nhìn nhận sai Diêm La, hắn không phải dựa vào vận khí tốt mới đi đến ngày hôm này, thực lực của Diêm La là không thể nghi ngờ, hãy tin ta, ngày hôm nay hắn nhất định có thể khiêu chiến truyền thuyết này!
Bình luận viên ngày trước cố tình đánh giá thấp Âu Dương mà nay lại biến thành những lời tán thưởng, đây chính là thực lực, khi ngươi có thực lực thì người khác mới để ý tới ngươi, nếu không ngươi chỉ có thể làm một tiểu nhân vật...
Âu Dương đương nhiên không vì những lời nói này mà tự mãn, lúc này ánh mắt Âu Dương nhìn về phía mười người đối diện, mười người này có bốn người là tu luyện giả của tu luyện linh hồn, Âu Dương biết, bản thân ngay khi vừa bắt đầu vừa phải giữ khoảng cách vừa phải giết chết bốn người này, chỉ cần giải quyết bốn người này liền có thể khởi động tác dụng của Sơn Chấn Hổ, sáu người sau đó đánh dễ hơn rất nhiều.
Chớ xem thường người này, Tiễn Tà Môn của hắn rất mạnh, thực lực Linh Vương mạnh như vậy mà chỉ một mũi tên là đã giải quyết hắn. Tiễn của hắn hẳn là có tác dụng đặc biệt gì.
Độc Xà người có thực lực mạnh nhất trong mười người đang cùng người khác nói chuyện.
- Ân! Ta nghĩ chúng ta chỉ cần đồng tâm hiệp lực, giết tiểu gia hỏa này hẳn là không có vấn đề gì!
Mặc dù bình thường là đối thủ, nhưng hôm nay nếu đã lên vũ đài Liên Trảm, bọn họ nhất định sẽ đồng tâm hiệp lực. Bởi vì tất cả bọn hắn đều hiểu rằng tính mạng bọn họ đã buộc chặt cùng một chỗ, nếu bọn họ không đồng lòng, thì kết quả chính là bị Âu Dương đánh bại sau đó giết chết.
Ai muốn chết? ai cũng không muốn chết, vì mục tiêu để sống, tâm những người này bất giác đã liên kết lại một chỗ.
Âu Dương đương nhiên quan sát một màn này, có điều cũng không bị điều đó làm kinh sợ, bởi vì Âu Dương biết, thực lực bản thân hắn mà khiêu chiến với bọn họ thì không có vấn đề gì, chỉ có điều Âu Dương cũng biết, thực lực tốt nhất của bản thân là Linh Tiên hiện tại không nên bộc lộ ra, bằng không sáu trăm trận sau biết đánh như thế nào.
Bản thân hiện nay đã tiến nhập Linh Tiên, đến khi bản thân giết hết sáu trăm Phi Tiên trước mặt, xông đến Linh Tiên đỉnh phong tất nhiên không thành vấn đề, mà từ trận ba trăm đến trận chín trăm, bản thân hắn nhất định sẽ tiến vào Kim Tiên thậm chí là Kim Tiên đỉnh phong. Mà khó khăn nhất bây giờ chính là mười tên Kim Tiên đỉnh phong cuối cùng.
Dùng Kim Tiên đỉnh phong là chỗ một người khiêu chiến với mười người, cho dù là Âu Dương cũng tuyệt đối là khó khăn khó vượt qua, nhưng khó khăn không có nghĩa là không thể, bản thân hắn một đường đi đến ngày hôm nay có điều gì là không khó khăn đây?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.