Chương 623: Vạn yêu Chi Tổ
Minh Nguyệt
09/09/2013
Hiện tại trong Tử Vong tháp bỗng đi ra hai người, đó là Diệp lão và Bình Nhi.
Khi Diệp lão và Bình Nhi xuất hiện ở đây thì Thạch Phong đang uống thiêu tửu nhìn tình hình trong sân. Tuy rằng Âu Dương chiến đấu rất là gian nan, nhưng gã luôn tin tưởng hắn có thể tiếp tục đi tới.
Bỗng có một giọng nói truyền vào tai Thạch Phong:
- Thạch Phong!
Trong Tử Vong tháp, Thạch Phong tạm thời là người có quyết định tối cao, tại đây cho dù là các trưởng lão khác cũng tuyệt đối không dám kêu thẳng tên mà phải gọi gã bằng Thạch trưởng lão.
Đột nhiên nghe có người kêu tên mình, Thạch Phong nhíu mày, nhưng khi gã ngoái đầu lại thì bình rượu trong tay đánh rơi xuống đất.
Thạch Phong không để ý bình rượu rơi xuống đất, vội bật dậy khỏi ghế.
Thạch Phong vừa hành lễ với Diệp lão vừa nói:
- Không biết là Diệp lão giá đáo nên Thạch Phong không từ xa tiếp đón!
- Đừng nói mấy lời sáo rỗng đó với ta, Kiếm Vũ Nhai đâu rồi?
Diệp lão vừa nói vừa ngồi xuống. Thạch Phong này nói đến thì là đồ tôn của Kiếm Vũ Nhai, Diệp lão thì là cùng thời với Kiếm Vũ Nhai nên tuyệt đối là siêu cấp tiền bối.
Thạch Phong cung kính nói:
- Sư tổ bế quan ở Đại Minh sơn, ngàn năm không ra.
Thạch Phong không dám bày ra cái giá trưởng lão gì, gã là đồ tôn của Kiếm Vũ Nhai, đương nhiên biết Diệp lão khủng bố đến cỡ nào.
Người này dám giết vào Dị tộc thế giới, xông pha Vạn Yêu thành, đấu với Chủ Dị tộc. Mặc dù Diệp lão tự xưng là đỉnh tiên tôn, nhưng ai cũng biết thực tế lão cánh chí cao vô thượng chỉ có một khai khải luân hồi.
Người như vậy muốn giết Thạch Phong chỉ cần búng tay một cái!
Diệp lão nói thẳng:
- Ừm, ta muốn mang Diêm La đi, hắn không thuộc về nơi này!
Diệp lão không muốn nói nhiều với Thạch Phong, tại Tiên Giới lão muốn mang ai đi có người nào dám ngăn cản? Coi như là Tử Vong Lôi Đài cũng phải phá quy tắc cho Diệp lão.
Mặc dù trong lòng Thạch Phong rất khó chịu nhưng đành phải gật đầu đồng ý:
- Vâng...vâng...
Quy tắc của Tử Vong Lôi Đài từ cái ngày khai sáng nói ra đã định, nhưng quy tắc dù gì là chết, khi đối diện tuyệt thế cường giả cũng phải cúi đầu. Bây giờ Diệp lão muốn mang đi Diêm La này, dù Thạch Phong có nói cái gì cũng vô dụng.
Cường giả như Diệp lão trừ phi mời ra Kiếm Vũ Nhai sư tổ mới ngang ngửa với lão được. Nhưng Kiếm Vũ Nhai và Diệp lão là giao tình sinh tử, là huynh đệ lâm nguy có thể ủy thác! Quan hệ như vậy Kiếm Vũ Nhai tuyệt đối không có khả năng vì một số quy tắc cỏn con mà gây gổ với Diệp lão.
Thạch Phong nhìn Diệp lão, cẩn thận hỏi:
- Diệp lão, người muốn thu nhận hắn?
Diệp lão nhẹ vuốt râu, nói:
- Không! Ai cũng không có tư cách thu nhận hắn, con đường của hắn chỉ thuộc về hắn. Ta muốn mang hắn tiến vào chiến trường Dị tộc, ở đó chắc chắn hắn sẽ tỏa sáng.
Quái thai có được thân phận nhân loại rồi lại có thể chất cao hơn Dị tộc, tương lai trên người sẽ là cấp Huyết Dục Cuồng Ma.
Diệp lão rất sợ người như vậy có một ngày sẽ đấu vào Dị tộc, cho nên lão phải nhanh tay khiến Âu Dương bước vào Dị tộc chiến trường tru sát Dị tộc, muốn cho hắn từ nhỏ đã có loại thiên đị với Dị tộc, có tín niệm gặp gỡ liền giết chết.
Nếu không thì lấy thể chất của Âu Dương, lấy sự anh minh của Chủ Dị tộc, nếu như phát hiện ra Âu Dương thì Chủ Dị tộc chắc chắn sẽ không tiếc trả mọi giá mang hắn về Dị tộc thế giới bồi dưỡng.
Một khi Âu Dương tiến nhập Dị tộc, một khi trái tim của Âu Dương thuộc về Dị tộc, vậy tương lai sẽ xuất hiện kẻ địch còn đáng sợ hơn cả Chủ Dị tộc, một kẻ địch đủ chống lại cả Tiên Giới.
Từ ánh mắt đầu tiên nhìn thế giới Huyết Dục Cuồng Ma của Âu Dương thì Diệp lão bắt đầu bôn ba vì hắn. Diệp lão một mình tiến nhập Di Vong Sâm Lâm để tìm hiểu quá khứ của Âu Dương, lão làm ra quyết định cũng là vì tốt cho cả Tiên Giới.
Diệp lão nghĩ rằng:
"Hy vọng điều ta làm sẽ đem lại chút tác dụng.
Thạch Phong nghe nói vậy giật mình hỏi lại:
- Chiến trường Dị tộc?
Nên biết Âu Dương bây giờ cùng lắm chẳng qua là đỉnh linh tiên, mỗi năm đỉnh linh tiên chết ở chiến trường Dị tộc không có trăm vạn cũng tới tám mươi vạn. Đỉnh linh tiên tiến vào chiến trường Dị tộc trên cơ bản tương đương với chịu chết, bình thường tông phái để đệ tử tiến vào đó mục đích là bỏ thí quân cờ.
Nhưng Diệp lão chú trọng Diêm La này như vậy, thế thì tại sao muốn đưa hắn vào chiến trường Dị tộc?
- Ngươi không hiểu, ngươi chỉ cần đưa người cho ta là được.
Diệp lão trước giờ không phải người nguyện ý giải thích nhiều với tiểu bối, Tinh Thần Chi Nhãn của lão nhìn thấy thứ gì không phải người khác có thể hiểu.
*Ong!*
Trong lúc Diệp lão đòi người với Thạch Phong thì trong sân xảy ra biến đổi. Khoảnh khắc Cát Tâm chết đi, Âu Dương hấp thu lực lượng của gã, hắn không thể khống chế mình ở ngay trong sân bắt đầu đột phá.
Khí thể đỏ lan tràn toàn thân Âu Dương, khoảnh khắc bao phủ hắn thành cái kén. Nhìn thấy tình hình này, dù là Diệp lão cũng rất giật mình.
Diệp lão giọng run run nói:
- Quá đáng sợ, hắn hấp thu lực lượng quá nhiều, dù là Chủ Dị tộc cũng tuyệt đối không có khả năng so được với mình hắn!
- Kim tiên? Hắn sắp đột phá đến kim tiên?
Lúc này bên trên đầu Âu Dương vô số hà quang phi vũ, đây là dự triệu đột phá kim tiên. Nhìn thấy tình hình này, Thạch Phong bỗng hiểu tại sao Diệp lão đích thân chạy tới đòi người với gã.
Tiểu tử này tiến vào Tử Vong Lôi Đài mới có bao nhiêu lâu? Hắn đi vào chẳng qua là một đỉnh phi tiên, nhưng trong thời gian ngắn ngủi hắn đã bước vào kim tiên! Đây là tốc độ toàn Tiên Giới chưa từng có.
- Không đúng!
Tùy theo Âu Dương đột phá, phi vũ hà quang bỗng nhiên biến mất, một con yêu ma sau lưng mọc đôi cánh xuất hiện trên đỉnh đầu hắn. Yêu ma bộ dạng rất giống Âu Dương lúc yêu hóa, nhưng càng uy vũ hơn khi hắn yêu hóa gấp nhiều lần.
Cánh màu vàng, con ngươi màu đỏ, đầu có hai cái sừng gấp khúc, một cái đuôi dài vung vẩy sau lưng, trên cái đuôi đầy gai xương, bị cái đuôi quất một cái tuyệt đối chết chắc.
Ác ma này ở trên đỉnh đầu Âu Dương không ngừng gầm gừ, như muốn tuyên bố với toàn thế giới hắn sắp giáng xuống! Nhưng hắn xuất hiện nhanh biến mất cũng nhanh. Từ khi ác ma xuất hiện đến biến mất chưa tới một phút, nhưng trong một phút này đủ khiến rất nhiều người vĩnh viễn ghi nhớ bộ dạng ác ma.
Bình Nhi nhìn Diệp lão, hỏi:
- Đó là cái gì?
Ác ma đó thật sự quá đáng sợ, mặc dù hắn không có lực lượng uy chấn thiên hạ nhưng loại bá khí vô song đó khiến người nhìn lòng run sợ.
- Chắc đó là con đường hắn sẽ đi! Tiên Giới từ xưa đến nay chỉ có tiên! Hắn sắp đi là một yêu đường, hắn muốn khai sáng con đường Vạn Yêu Chi Tổ!
Diệp lão ngây ngẩn nhìn Âu Dương ở trong sân.
Thể chất của Âu Dương đã quyết định tương lai hắn không có khả năng làm tiên giống mọi người. Từ lần đầu tiên Diệp lão dùng Tinh Thần Chi Nhãn nhìn Âu Dương thì lão luôn suy nghĩ, tương lai Âu Dương rốt cuộc đi con đường gì?
Khi Diệp lão và Bình Nhi xuất hiện ở đây thì Thạch Phong đang uống thiêu tửu nhìn tình hình trong sân. Tuy rằng Âu Dương chiến đấu rất là gian nan, nhưng gã luôn tin tưởng hắn có thể tiếp tục đi tới.
Bỗng có một giọng nói truyền vào tai Thạch Phong:
- Thạch Phong!
Trong Tử Vong tháp, Thạch Phong tạm thời là người có quyết định tối cao, tại đây cho dù là các trưởng lão khác cũng tuyệt đối không dám kêu thẳng tên mà phải gọi gã bằng Thạch trưởng lão.
Đột nhiên nghe có người kêu tên mình, Thạch Phong nhíu mày, nhưng khi gã ngoái đầu lại thì bình rượu trong tay đánh rơi xuống đất.
Thạch Phong không để ý bình rượu rơi xuống đất, vội bật dậy khỏi ghế.
Thạch Phong vừa hành lễ với Diệp lão vừa nói:
- Không biết là Diệp lão giá đáo nên Thạch Phong không từ xa tiếp đón!
- Đừng nói mấy lời sáo rỗng đó với ta, Kiếm Vũ Nhai đâu rồi?
Diệp lão vừa nói vừa ngồi xuống. Thạch Phong này nói đến thì là đồ tôn của Kiếm Vũ Nhai, Diệp lão thì là cùng thời với Kiếm Vũ Nhai nên tuyệt đối là siêu cấp tiền bối.
Thạch Phong cung kính nói:
- Sư tổ bế quan ở Đại Minh sơn, ngàn năm không ra.
Thạch Phong không dám bày ra cái giá trưởng lão gì, gã là đồ tôn của Kiếm Vũ Nhai, đương nhiên biết Diệp lão khủng bố đến cỡ nào.
Người này dám giết vào Dị tộc thế giới, xông pha Vạn Yêu thành, đấu với Chủ Dị tộc. Mặc dù Diệp lão tự xưng là đỉnh tiên tôn, nhưng ai cũng biết thực tế lão cánh chí cao vô thượng chỉ có một khai khải luân hồi.
Người như vậy muốn giết Thạch Phong chỉ cần búng tay một cái!
Diệp lão nói thẳng:
- Ừm, ta muốn mang Diêm La đi, hắn không thuộc về nơi này!
Diệp lão không muốn nói nhiều với Thạch Phong, tại Tiên Giới lão muốn mang ai đi có người nào dám ngăn cản? Coi như là Tử Vong Lôi Đài cũng phải phá quy tắc cho Diệp lão.
Mặc dù trong lòng Thạch Phong rất khó chịu nhưng đành phải gật đầu đồng ý:
- Vâng...vâng...
Quy tắc của Tử Vong Lôi Đài từ cái ngày khai sáng nói ra đã định, nhưng quy tắc dù gì là chết, khi đối diện tuyệt thế cường giả cũng phải cúi đầu. Bây giờ Diệp lão muốn mang đi Diêm La này, dù Thạch Phong có nói cái gì cũng vô dụng.
Cường giả như Diệp lão trừ phi mời ra Kiếm Vũ Nhai sư tổ mới ngang ngửa với lão được. Nhưng Kiếm Vũ Nhai và Diệp lão là giao tình sinh tử, là huynh đệ lâm nguy có thể ủy thác! Quan hệ như vậy Kiếm Vũ Nhai tuyệt đối không có khả năng vì một số quy tắc cỏn con mà gây gổ với Diệp lão.
Thạch Phong nhìn Diệp lão, cẩn thận hỏi:
- Diệp lão, người muốn thu nhận hắn?
Diệp lão nhẹ vuốt râu, nói:
- Không! Ai cũng không có tư cách thu nhận hắn, con đường của hắn chỉ thuộc về hắn. Ta muốn mang hắn tiến vào chiến trường Dị tộc, ở đó chắc chắn hắn sẽ tỏa sáng.
Quái thai có được thân phận nhân loại rồi lại có thể chất cao hơn Dị tộc, tương lai trên người sẽ là cấp Huyết Dục Cuồng Ma.
Diệp lão rất sợ người như vậy có một ngày sẽ đấu vào Dị tộc, cho nên lão phải nhanh tay khiến Âu Dương bước vào Dị tộc chiến trường tru sát Dị tộc, muốn cho hắn từ nhỏ đã có loại thiên đị với Dị tộc, có tín niệm gặp gỡ liền giết chết.
Nếu không thì lấy thể chất của Âu Dương, lấy sự anh minh của Chủ Dị tộc, nếu như phát hiện ra Âu Dương thì Chủ Dị tộc chắc chắn sẽ không tiếc trả mọi giá mang hắn về Dị tộc thế giới bồi dưỡng.
Một khi Âu Dương tiến nhập Dị tộc, một khi trái tim của Âu Dương thuộc về Dị tộc, vậy tương lai sẽ xuất hiện kẻ địch còn đáng sợ hơn cả Chủ Dị tộc, một kẻ địch đủ chống lại cả Tiên Giới.
Từ ánh mắt đầu tiên nhìn thế giới Huyết Dục Cuồng Ma của Âu Dương thì Diệp lão bắt đầu bôn ba vì hắn. Diệp lão một mình tiến nhập Di Vong Sâm Lâm để tìm hiểu quá khứ của Âu Dương, lão làm ra quyết định cũng là vì tốt cho cả Tiên Giới.
Diệp lão nghĩ rằng:
"Hy vọng điều ta làm sẽ đem lại chút tác dụng.
Thạch Phong nghe nói vậy giật mình hỏi lại:
- Chiến trường Dị tộc?
Nên biết Âu Dương bây giờ cùng lắm chẳng qua là đỉnh linh tiên, mỗi năm đỉnh linh tiên chết ở chiến trường Dị tộc không có trăm vạn cũng tới tám mươi vạn. Đỉnh linh tiên tiến vào chiến trường Dị tộc trên cơ bản tương đương với chịu chết, bình thường tông phái để đệ tử tiến vào đó mục đích là bỏ thí quân cờ.
Nhưng Diệp lão chú trọng Diêm La này như vậy, thế thì tại sao muốn đưa hắn vào chiến trường Dị tộc?
- Ngươi không hiểu, ngươi chỉ cần đưa người cho ta là được.
Diệp lão trước giờ không phải người nguyện ý giải thích nhiều với tiểu bối, Tinh Thần Chi Nhãn của lão nhìn thấy thứ gì không phải người khác có thể hiểu.
*Ong!*
Trong lúc Diệp lão đòi người với Thạch Phong thì trong sân xảy ra biến đổi. Khoảnh khắc Cát Tâm chết đi, Âu Dương hấp thu lực lượng của gã, hắn không thể khống chế mình ở ngay trong sân bắt đầu đột phá.
Khí thể đỏ lan tràn toàn thân Âu Dương, khoảnh khắc bao phủ hắn thành cái kén. Nhìn thấy tình hình này, dù là Diệp lão cũng rất giật mình.
Diệp lão giọng run run nói:
- Quá đáng sợ, hắn hấp thu lực lượng quá nhiều, dù là Chủ Dị tộc cũng tuyệt đối không có khả năng so được với mình hắn!
- Kim tiên? Hắn sắp đột phá đến kim tiên?
Lúc này bên trên đầu Âu Dương vô số hà quang phi vũ, đây là dự triệu đột phá kim tiên. Nhìn thấy tình hình này, Thạch Phong bỗng hiểu tại sao Diệp lão đích thân chạy tới đòi người với gã.
Tiểu tử này tiến vào Tử Vong Lôi Đài mới có bao nhiêu lâu? Hắn đi vào chẳng qua là một đỉnh phi tiên, nhưng trong thời gian ngắn ngủi hắn đã bước vào kim tiên! Đây là tốc độ toàn Tiên Giới chưa từng có.
- Không đúng!
Tùy theo Âu Dương đột phá, phi vũ hà quang bỗng nhiên biến mất, một con yêu ma sau lưng mọc đôi cánh xuất hiện trên đỉnh đầu hắn. Yêu ma bộ dạng rất giống Âu Dương lúc yêu hóa, nhưng càng uy vũ hơn khi hắn yêu hóa gấp nhiều lần.
Cánh màu vàng, con ngươi màu đỏ, đầu có hai cái sừng gấp khúc, một cái đuôi dài vung vẩy sau lưng, trên cái đuôi đầy gai xương, bị cái đuôi quất một cái tuyệt đối chết chắc.
Ác ma này ở trên đỉnh đầu Âu Dương không ngừng gầm gừ, như muốn tuyên bố với toàn thế giới hắn sắp giáng xuống! Nhưng hắn xuất hiện nhanh biến mất cũng nhanh. Từ khi ác ma xuất hiện đến biến mất chưa tới một phút, nhưng trong một phút này đủ khiến rất nhiều người vĩnh viễn ghi nhớ bộ dạng ác ma.
Bình Nhi nhìn Diệp lão, hỏi:
- Đó là cái gì?
Ác ma đó thật sự quá đáng sợ, mặc dù hắn không có lực lượng uy chấn thiên hạ nhưng loại bá khí vô song đó khiến người nhìn lòng run sợ.
- Chắc đó là con đường hắn sẽ đi! Tiên Giới từ xưa đến nay chỉ có tiên! Hắn sắp đi là một yêu đường, hắn muốn khai sáng con đường Vạn Yêu Chi Tổ!
Diệp lão ngây ngẩn nhìn Âu Dương ở trong sân.
Thể chất của Âu Dương đã quyết định tương lai hắn không có khả năng làm tiên giống mọi người. Từ lần đầu tiên Diệp lão dùng Tinh Thần Chi Nhãn nhìn Âu Dương thì lão luôn suy nghĩ, tương lai Âu Dương rốt cuộc đi con đường gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.