Chương 438: Ý chí bất khuất
Minh Nguyệt
28/08/2013
Đại Đế ở trong mắt nhiều người là rất cường đại, nhưng muốn đến độ cao được ngước nhìn thì cần phải lĩnh ngộ ý chí viễn cổ.
Âu Dương đôi mắt cực kỳ kiên quyết nhìn Lỗ Tu, nói:
- Tông chủ, hãy giữ bản tâm của ngươi, ta sẽ hết sức ứng phó.
Lần này nghịch thiên cải mệnh khó khăn hơn lúc giúp Bạch Hủ Minh hồi phục kiếm linh nhiều.
Bạch Hủ Minh đó là hồi phục, còn Lỗ Tu lại là một bước lên trời. Nhưng Âu Dương cảm thấy cái này không phải khó nhất, gian khó nhất là hoàn thành cho Lỗ Tu xong tiếp theo đến lượt hắn.
Thân thể của Âu Dương không cách nào hấp thu bất cứ linh nguyên chuyển hóa thành yêu khí, đeièu hắn cần làm là đem thể xác phế vật này biến thành thân thể viễn cổ. Khó khăn này tuyệt đối là nghịch thiên.
- Sư phụ, lần này Cửu Thiên Thần Lôi chắc chắn vô cùng cuồng bạo, dù thế nào nhất định phải ngăn cản lại! Nếu không thì có lẽ sẽ thất bại!
Âu Dương rất tin tưởng Bạch Hủ Minh, hắn cũng tin lần này vì Lỗ Tu, mọi người có mặt sẽ hết sức chống đỡ.
Bạch Hủ Minh chỉ nói một câu:
- Yên tâm đi!
Lỗ Tu là sư đệ của lão, hai người từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cảm tình không khác gì thân huynh đệ. Bạch Hủ Minh vì bảo vệ Lỗ Tu chắc chắn sẽ dốc hết sức.
Âu Dương nói:
- Vậy được rồi! Ta bắt đầu đây! Dù xảy ra chuyện gì các ngươi cũng đừng quan tâm, điều duy nhất các ngươi phải làm là ngăn cản Cửu Thiên Thần Lôi cuối cùng sẽ xuất hiện cho chúng ta.
Sóng gợn vàng lan ra trên người Âu Dương.
Sóng gợn không ngừng lăn tăn, chốc lát sau sóng gợn màu vàng diễn hóa thành vô số thiên cơ phù triện bắt đầu lan tràn nguyên Thông Thiên phong. Đứng dưới Thông Linh Hải nhìn lên Thông Thiên phong chỉ thấy sóng triều vàng từ tầng mây lan xuống dưới.
- Lực lượng thật đáng sợ.
Mục Uyển nhìn ra được lưc thiên cơ này mặc dù không có sức chiến đấu gì nhưng khi kích đọng thiên cơ, toàn Thông Thiên phong ngăn cách với thế giới.
Ngươi dùng con mắt thấy được Thông Thiên phong tồn tại nhưng nhắm mắt lại thì Thông Thiên phong dường như biến mất, đây chính là lực thiên cơ, lực thiên cơ thay đổi tất cả.
*Ầm!*
Cột sáng vàng bỗng phóng lên cao, khắp người Âu Dương bốc lên huyết sắc liệt diễm biến thành cột sáng vàng. Âu Dương giống như là thần linh, hắn một tay điểm vào trán Lỗ Tu. Thời gian trôi qua, vô số sóng gợn màu vàng bắt đầu điên cuồng xoay tròn. Nguyên Thông Thiên phong thậm chí là toàn bộ Vạn Tiên sơn đều chìm trong biển vàng, loại lực lượng này vô cùng thần thánh, loại lực lượng này dù là Bạch Hủ Minh cũng sinh ra cảm giác muốn quỳ lạy. Đôi mắt Âu Dương đã biến thành màu vàng, ngón tay hắn không ngừng nhúc nhích, vô số phù triện chớp lóe điên cuồng xoay tròn bên cạnh người hắn và Lỗ Tu.
Âu Dương hét lớn một tiếng:
- Khởi!
Phù triện bí ẩn ban đầu Âu Dương khắc bay lên khỏi mặt đất, xông vào cột sáng vàng cao đâm mây, giống như mồi lửa đốt lên mỗi một đường cong phù triện bí ẩn.
- Đi ra!
Một tay Âu Dương đâm thủng ngực Lỗ Tu, máu trào ra. Nhìn thấy tình hình này các trưởng lão đứng cạnh giật nảy mình, nhưng không ai tiến lên. Âu Dương không có lý do gì hại Lỗ Tu, hơn nữa lồng ngực của gã không dễ bị đâm xuyên.
Lý do Âu Dương dễ dàng xuyên thủng ngực Lỗ Tu chỉ có một, là bởi vì gã từ bỏ chống cự, lựa chọn hoàn toàn tin tưởng hắn.
*Vèo!*
Một khí thể đen quái dị bay ra khỏi ngực Lỗ Tu, mặc dù khí thế rất yếu ớt nhưng vẫn có hơi thở viễn cổ.
Cái này chính là một tia lực viễn cổ trong người Lỗ Tu. Bạch Hủ Minh thấy lực viễn cổ xuất hiện, lão biết Âu Dương định dùng lực thiên cơ cứng rắn đem lực viễn cổ phong vào phù triện hắn khắc, tiếp theo đem phù triện dẫn nhập vào thân thể Lỗ Tu, trợ giúp gã được đến ý chí viễn cổ.
*Ầm!*
Cột sáng vàng bắt đầu điên cuồng bành trướng, phù triện màu vàng như lốc xoáy xoay quanh trên bầu trời Vạn Tiên sơn. Phù triện ở trên trời không ngừng xoay quanh, chúng nó giống như mặt gương mắt ra từng luồng sáng vàng liên kết với cột sáng từ người Âu Dương xông lên tầng mây.
Khí thể đen ra khỏi người Lỗ Tu xong bắt đầu không yên phận, nó cố gắng muốn chạy trốn, nhưng bị vô số phù triện vàng tổ thành quả cầu bao bọc, nó không cach nào trốn thoát.
Một chỉ điểm phá phù triện, Âu Dương tay chộp khí thể đen, tay kia đối với phù triện ý chí bất khuất đã được kích hoạt vung lên, phù triện biến nhỏ trong lòng bàn tay của hắn.
Một tay bắt lấy khí thể đen, một tay cầm phù triện ý chí bất khuất, lúc này đã đến phút mấu chốt, là dung hợp cuối cùng.
Lúc này ông trời bị lực lượng không nên xuất hiện dẫn động, trên bầu trời toàn Vạn Tiên sơn tầng mây đen dày đặc, trên trời tia chớp tím giống như thần long lúc ẩn lúc hiện trong tầng mây.
- Chắn lại thần lôi này!
Bạch Hủ Minh nắm sẵn tiểu kiếm đen, uy nhiếp từ trên trời giáng xuống dù là Đại Đế cũng thấy cực kỳ khó chịu. Nhưng giờ là phút mấu chốt, nếu lúc này Âu Dương bị thần lôi đánh gãy thì tất cả thành kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Bảy bóng người đứng trên không trung, sáu Đại Đế Vạn Tiên sơn cộng thêm Bạch Hủ Minh thiên hạ đệ nhất dốc sức ứng phó, mặc kệ thế nào cũng liều mạng ngăn cản thần lôi giáng xuống.
*Xẹt đùng!*
Một tia chớp thô to cỡ thùng nước từ trên trời giáng xuống. Sáu Đại Đế bùng phát toàn bộ yêu khí, có lấy kiếm linh chỉ lên trời. Huyễn Thuật Sư cấp Đại Đế thì đem lực linh hồn bố trí thành bình chướng to lớn.
Liều, lúc này trưởng lão Vạn Tiên sơn thật sự liều mạng.
Bạch Hủ Minh xông lên trước nhất, nói:
- Các ngươi không nên gấp gáp, ta ngăn cản trước tiên, đợi lát nữa các ngươi ngăn cản sau, chúng ta phải đồng tâm hiệp lực.
Bạch Hủ Minh biết tia chớp bắt đầu xuất hiện này không phải mạnh nhất, mạnh nhất còn ở phía sau. Nếu như bây giờ dể sáu Đại Đế hao phí lực lượng thì mặt sau không dễ chống đỡ.
- Tuân lệnh!
Sáu người ổn định lực lượng của mình nhìn Bạch Hủ Minh cầm kiếm linh chỉ lên trời, một kiếm cứng rắn đánh vào tia chớp tím. Không ngờ tia chớp tím bị kiếm linh đen của Bạch Hủ Minh đánh thành mảnh vụn.
- Hợp cho ta!
Hai tay Âu Dương bỗng ấn cùng một chỗ, vô số phù triện điên cuồng cuốn động hướng hắn, xâm nhập vào người hắn. Mỗi một phù triện đều giống như chất xúc tác, phù triện đầy trời điên cuồng nhập vào thân thể Âu Dương, khí thể đen và ý chí bất khuất từ từ dung hợp. Lực viễn cổ đen giống như nước chảy bị Âu Dương dùng lực lượng nghịch thiên cải mệnh rót vào phù triện, thùy theo khí thể đen nhập vào bùa chú, bùa cũng bị nhuộm thành màu đen.
Lỗ Tu không nhúc nhích nhìn Lỗ Tu, quần áo tóc tai của hắn không gió tự bay. Lỗ Tu nhìn ra được lần này Âu Dương thật sự liều mạng.
Tạo nên một cường giả ý chí viễn cổ, từ viễn cổ đến nay chưa từng có người nào dám làm như vậy, hôm nay Âu Dương đã làm!
*Ầm! Ầm! Ầm!*
Tia chớp dày đặc như rừng, nhưng đèu bị kiếm linh của Bạch Hủ Minh chặn lại. Tia chớp đến ngày càng nhiều, có một ít xuyên qua kiếm linh của Bạch Hủ Minh rơi xuống, may là sáu Đại Đế ở bên dưới dốc sức ngăn cản thần lôi muốn phá hủy Âu Dương nghịch thiên.
Âu Dương đôi mắt cực kỳ kiên quyết nhìn Lỗ Tu, nói:
- Tông chủ, hãy giữ bản tâm của ngươi, ta sẽ hết sức ứng phó.
Lần này nghịch thiên cải mệnh khó khăn hơn lúc giúp Bạch Hủ Minh hồi phục kiếm linh nhiều.
Bạch Hủ Minh đó là hồi phục, còn Lỗ Tu lại là một bước lên trời. Nhưng Âu Dương cảm thấy cái này không phải khó nhất, gian khó nhất là hoàn thành cho Lỗ Tu xong tiếp theo đến lượt hắn.
Thân thể của Âu Dương không cách nào hấp thu bất cứ linh nguyên chuyển hóa thành yêu khí, đeièu hắn cần làm là đem thể xác phế vật này biến thành thân thể viễn cổ. Khó khăn này tuyệt đối là nghịch thiên.
- Sư phụ, lần này Cửu Thiên Thần Lôi chắc chắn vô cùng cuồng bạo, dù thế nào nhất định phải ngăn cản lại! Nếu không thì có lẽ sẽ thất bại!
Âu Dương rất tin tưởng Bạch Hủ Minh, hắn cũng tin lần này vì Lỗ Tu, mọi người có mặt sẽ hết sức chống đỡ.
Bạch Hủ Minh chỉ nói một câu:
- Yên tâm đi!
Lỗ Tu là sư đệ của lão, hai người từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cảm tình không khác gì thân huynh đệ. Bạch Hủ Minh vì bảo vệ Lỗ Tu chắc chắn sẽ dốc hết sức.
Âu Dương nói:
- Vậy được rồi! Ta bắt đầu đây! Dù xảy ra chuyện gì các ngươi cũng đừng quan tâm, điều duy nhất các ngươi phải làm là ngăn cản Cửu Thiên Thần Lôi cuối cùng sẽ xuất hiện cho chúng ta.
Sóng gợn vàng lan ra trên người Âu Dương.
Sóng gợn không ngừng lăn tăn, chốc lát sau sóng gợn màu vàng diễn hóa thành vô số thiên cơ phù triện bắt đầu lan tràn nguyên Thông Thiên phong. Đứng dưới Thông Linh Hải nhìn lên Thông Thiên phong chỉ thấy sóng triều vàng từ tầng mây lan xuống dưới.
- Lực lượng thật đáng sợ.
Mục Uyển nhìn ra được lưc thiên cơ này mặc dù không có sức chiến đấu gì nhưng khi kích đọng thiên cơ, toàn Thông Thiên phong ngăn cách với thế giới.
Ngươi dùng con mắt thấy được Thông Thiên phong tồn tại nhưng nhắm mắt lại thì Thông Thiên phong dường như biến mất, đây chính là lực thiên cơ, lực thiên cơ thay đổi tất cả.
*Ầm!*
Cột sáng vàng bỗng phóng lên cao, khắp người Âu Dương bốc lên huyết sắc liệt diễm biến thành cột sáng vàng. Âu Dương giống như là thần linh, hắn một tay điểm vào trán Lỗ Tu. Thời gian trôi qua, vô số sóng gợn màu vàng bắt đầu điên cuồng xoay tròn. Nguyên Thông Thiên phong thậm chí là toàn bộ Vạn Tiên sơn đều chìm trong biển vàng, loại lực lượng này vô cùng thần thánh, loại lực lượng này dù là Bạch Hủ Minh cũng sinh ra cảm giác muốn quỳ lạy. Đôi mắt Âu Dương đã biến thành màu vàng, ngón tay hắn không ngừng nhúc nhích, vô số phù triện chớp lóe điên cuồng xoay tròn bên cạnh người hắn và Lỗ Tu.
Âu Dương hét lớn một tiếng:
- Khởi!
Phù triện bí ẩn ban đầu Âu Dương khắc bay lên khỏi mặt đất, xông vào cột sáng vàng cao đâm mây, giống như mồi lửa đốt lên mỗi một đường cong phù triện bí ẩn.
- Đi ra!
Một tay Âu Dương đâm thủng ngực Lỗ Tu, máu trào ra. Nhìn thấy tình hình này các trưởng lão đứng cạnh giật nảy mình, nhưng không ai tiến lên. Âu Dương không có lý do gì hại Lỗ Tu, hơn nữa lồng ngực của gã không dễ bị đâm xuyên.
Lý do Âu Dương dễ dàng xuyên thủng ngực Lỗ Tu chỉ có một, là bởi vì gã từ bỏ chống cự, lựa chọn hoàn toàn tin tưởng hắn.
*Vèo!*
Một khí thể đen quái dị bay ra khỏi ngực Lỗ Tu, mặc dù khí thế rất yếu ớt nhưng vẫn có hơi thở viễn cổ.
Cái này chính là một tia lực viễn cổ trong người Lỗ Tu. Bạch Hủ Minh thấy lực viễn cổ xuất hiện, lão biết Âu Dương định dùng lực thiên cơ cứng rắn đem lực viễn cổ phong vào phù triện hắn khắc, tiếp theo đem phù triện dẫn nhập vào thân thể Lỗ Tu, trợ giúp gã được đến ý chí viễn cổ.
*Ầm!*
Cột sáng vàng bắt đầu điên cuồng bành trướng, phù triện màu vàng như lốc xoáy xoay quanh trên bầu trời Vạn Tiên sơn. Phù triện ở trên trời không ngừng xoay quanh, chúng nó giống như mặt gương mắt ra từng luồng sáng vàng liên kết với cột sáng từ người Âu Dương xông lên tầng mây.
Khí thể đen ra khỏi người Lỗ Tu xong bắt đầu không yên phận, nó cố gắng muốn chạy trốn, nhưng bị vô số phù triện vàng tổ thành quả cầu bao bọc, nó không cach nào trốn thoát.
Một chỉ điểm phá phù triện, Âu Dương tay chộp khí thể đen, tay kia đối với phù triện ý chí bất khuất đã được kích hoạt vung lên, phù triện biến nhỏ trong lòng bàn tay của hắn.
Một tay bắt lấy khí thể đen, một tay cầm phù triện ý chí bất khuất, lúc này đã đến phút mấu chốt, là dung hợp cuối cùng.
Lúc này ông trời bị lực lượng không nên xuất hiện dẫn động, trên bầu trời toàn Vạn Tiên sơn tầng mây đen dày đặc, trên trời tia chớp tím giống như thần long lúc ẩn lúc hiện trong tầng mây.
- Chắn lại thần lôi này!
Bạch Hủ Minh nắm sẵn tiểu kiếm đen, uy nhiếp từ trên trời giáng xuống dù là Đại Đế cũng thấy cực kỳ khó chịu. Nhưng giờ là phút mấu chốt, nếu lúc này Âu Dương bị thần lôi đánh gãy thì tất cả thành kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Bảy bóng người đứng trên không trung, sáu Đại Đế Vạn Tiên sơn cộng thêm Bạch Hủ Minh thiên hạ đệ nhất dốc sức ứng phó, mặc kệ thế nào cũng liều mạng ngăn cản thần lôi giáng xuống.
*Xẹt đùng!*
Một tia chớp thô to cỡ thùng nước từ trên trời giáng xuống. Sáu Đại Đế bùng phát toàn bộ yêu khí, có lấy kiếm linh chỉ lên trời. Huyễn Thuật Sư cấp Đại Đế thì đem lực linh hồn bố trí thành bình chướng to lớn.
Liều, lúc này trưởng lão Vạn Tiên sơn thật sự liều mạng.
Bạch Hủ Minh xông lên trước nhất, nói:
- Các ngươi không nên gấp gáp, ta ngăn cản trước tiên, đợi lát nữa các ngươi ngăn cản sau, chúng ta phải đồng tâm hiệp lực.
Bạch Hủ Minh biết tia chớp bắt đầu xuất hiện này không phải mạnh nhất, mạnh nhất còn ở phía sau. Nếu như bây giờ dể sáu Đại Đế hao phí lực lượng thì mặt sau không dễ chống đỡ.
- Tuân lệnh!
Sáu người ổn định lực lượng của mình nhìn Bạch Hủ Minh cầm kiếm linh chỉ lên trời, một kiếm cứng rắn đánh vào tia chớp tím. Không ngờ tia chớp tím bị kiếm linh đen của Bạch Hủ Minh đánh thành mảnh vụn.
- Hợp cho ta!
Hai tay Âu Dương bỗng ấn cùng một chỗ, vô số phù triện điên cuồng cuốn động hướng hắn, xâm nhập vào người hắn. Mỗi một phù triện đều giống như chất xúc tác, phù triện đầy trời điên cuồng nhập vào thân thể Âu Dương, khí thể đen và ý chí bất khuất từ từ dung hợp. Lực viễn cổ đen giống như nước chảy bị Âu Dương dùng lực lượng nghịch thiên cải mệnh rót vào phù triện, thùy theo khí thể đen nhập vào bùa chú, bùa cũng bị nhuộm thành màu đen.
Lỗ Tu không nhúc nhích nhìn Lỗ Tu, quần áo tóc tai của hắn không gió tự bay. Lỗ Tu nhìn ra được lần này Âu Dương thật sự liều mạng.
Tạo nên một cường giả ý chí viễn cổ, từ viễn cổ đến nay chưa từng có người nào dám làm như vậy, hôm nay Âu Dương đã làm!
*Ầm! Ầm! Ầm!*
Tia chớp dày đặc như rừng, nhưng đèu bị kiếm linh của Bạch Hủ Minh chặn lại. Tia chớp đến ngày càng nhiều, có một ít xuyên qua kiếm linh của Bạch Hủ Minh rơi xuống, may là sáu Đại Đế ở bên dưới dốc sức ngăn cản thần lôi muốn phá hủy Âu Dương nghịch thiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.