Yêu Đến Hèn Mọn

Chương 42:

Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu

17/07/2024

"Cứ coi như tôi trả lại cái lọ lúc trước em đưa cho tôi đi."

Vệ Ngưng Nhiên cảm thấy trong đầu "Ầm" một tiếng, thật lâu sau mới lấy lại giọng nói của mình: "Anh... biết?"

"Ừm, lúc tôi đi đến phòng y tế, đã nhìn thấy em mua nó."

Cảm giác giống như đột nhiên bị xé toạc quần áo, trần trụi trước mặt người khác, Vệ Ngưng Nhiên thẹn thùng xấu hổ, chỉ có thể giả vờ thản nhiên nói: "Tôi phải báo đáp ân tình của anh, anh đã đưa tôi đến phòng y tế khi tôi bị bệnh, anh bị thương đương nhiên tôi phải mua thuốc cho anh rồi, như vậy mới công bằng, nếu không tôi sẽ nợ anh một ân tình."

"Em không muốn nợ tôi ân tình sao?" Chử Hoàng cười nhẹ, "Em xin số điện thoại của Trịnh Nhã Hàm vì tiền mua quần áo hôm nay phải không?"

Cô không nghĩ đến điều này, nhưng dù sao anh cho cô một lý do chính đáng hơn, vậy cô cứ thuận theo mà nói tiếp: "Những bộ quần áo đó không rẻ, và không có tiền của ai là cho không cả, nếu tôi không đưa tiền cho anh, tôi cũng sẽ cảm thấy không thoải mái khi mặc nó."

Chử Hoàng dường như là đang thở dài: "Được rồi, nếu em cảm thấy rằng em phải làm điều này để cảm thấy thoải mái hơn, thì tôi sẽ chấp nhận nó và gửi cho em giá sau."

"Được."

"Ngày mai em vẫn đến Tri Hành chứ?"

"Sao vậy? SOT có động tĩnh gì mới sao?"



"Không có, tôi là nói, nếu em không đến, quần áo của em tôi sẽ gửi đến cho em."

Quần áo?

Vệ Ngưng Nhiên suýt nữa hộc máu, đi một vòng lớn, kết quả công sức của cô đều là vô ích, anh thật sự đã sớm phát hiện ra rồi.

Hôm sau là thứ hai, Vệ Ngưng Nhiên vẫn đi làm bình thường ở Lam Hải.

Tranh thủ giờ ăn trưa, cô một mình đến trung tâm thương mại gần công ty mua cho Chử Hoàng một chiếc áo sơ mi mới.

May mắn thay là kiểu phong cách giống hệt như anh vẫn được bán, mặc dù nó rất đắt, nhưng cũng rất đáng giá.

Cô thực sự không muốn trả lại quần áo mình đã mặc cho anh nữa, cho dù cô tin rằng cô của hiện tại đã không còn là người bị xanh lánh giống như năm đó nữa.

Khi từ thang cuốn đi xuống cầu thang, cô chợt nghe thấy sau lưng có người gọi tên mình: "Vệ Ngưng Nhiên!"

Cô quay lại thì thấy đó là Lạc Trình Bình một người bạn học cấp ba, nhưng lúc đó họ không quen biết nhau, mặc dù bây giờ cả hai đều làm việc ở Án Thành, nhưng họ hiếm khi liên lạc với nhau ngoại trừ thỉnh thoảng ở các bữa tiệc và đám cưới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Đến Hèn Mọn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook