Chương 6:
Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu
17/07/2024
Niềm vui sướng giống như là thứ gì đó yêu thích bị mất đi mà giờ tìm lại được, cô ngơ ngác nhìn theo anh, nhếch môi khẽ cười.
Rồi sau đó, ánh mắt hai người chạm vào nhau, anh ngẩn người, cũng lộ ra một nụ cười mỉm, hai gò má có chút hồng, đầu có chút cúi thấp, nhưng mà không thể che hết được đôi mắt rạng rỡ sáng ngời.
Lúc ấy cô liền suy nghĩ, tên của anh được đặt rất chuẩn xác, Chử Hoàng, rạng rỡ huy hoàng.
Hơn nữa đó là lần đầu tiên cô cảm thấy, anh thật sự lớn lên thật là đẹp trai, rạng rỡ giống như là biết phát sáng, khó trách lúc trước cứ mãi nghe đám nữ sinh khen anh rất là đẹp trai.
Ngay sau đó, cô phát hiện mình không chỉ là si ngốc chằm chằm vào bóng lưng của anh, mà cô còn có thể càng thêm chú ý đến mọi cử chỉ hành động của anh, mặc kệ đội hình biến hóa ra sao, mặc kệ anh ở phương hướng nào phía trước hay phía sau của cô, thì ánh mắt của cô đều vô ý thức mà liếc về phía anh, lỗ tai vẫn cứ chăm chú nghe anh trao đổi với bạn học bên cạnh.
Từ trong câu chuyện của bọn họ, cô biết được anh không tham gia huấn luyện quân sự là vì bị chủ nhiệm lớp gọi đi thương lượng chuyện tiết mục biểu diễn tiệc tối chào mừng học sinh mới.
Mà vào lúc chiều, Vệ Ngưng Nhiên và vài bạn nam sinh nữ sinh khác cũng bị chủ nhiệm lớp gọi đi, nói rằng dáng người thân thể của bọn họ cao ráo là thích hợp nhất, phải tham dự huấn luyện tiết mục của lớp.
Vệ Ngưng Nhiên có chút khẩn trương: "Em không có nền tảng vũ đạo, nhất định sẽ nhảy không tốt."
Giáo viên chủ nhiệm an ủi: "Không sao cả, ngoại trừ Chử Hoàng và Đường Dương Linh, thì tất cả mọi người đều không có căn bản về vũ đạo, tiết mục cũng không quá khó khăn, các em cứ chăm chỉ luyện tập thì nhất định sẽ được."
Vệ Ngưng Nhiên đang muốn từ chối một lần nữa, chợt nghe được bên cạnh có giọng nói trầm thấp truyền đến: "Tôi có thể dạy cho cậu."
Là giọng nói của Chử Hoàng, anh cúi đầu nhìn cô cười, giống như tươi cười trước đó, ấm áp, làm cho người ta liếc mắt nhìn thấy rồi lại không rời mắt được.
Thời gian sau đó, bọn họ có lý do chính đáng để lẩn tránh huấn luyện quân sự, tụ tập chung với người của lớp khác ở hội trường lớn của trường học để tự tập luyện tiết mục của mình.
Rất nhiều lớp xác định đều tuyển chọn Hip-hop khiêu vũ, chỉ có lớp ba dưới sự dẫn dắt của Chử Hoàng và Đường Dương Linh, tập luyện điệu múa cổ điển đôi nam nữ.
Rồi sau đó, ánh mắt hai người chạm vào nhau, anh ngẩn người, cũng lộ ra một nụ cười mỉm, hai gò má có chút hồng, đầu có chút cúi thấp, nhưng mà không thể che hết được đôi mắt rạng rỡ sáng ngời.
Lúc ấy cô liền suy nghĩ, tên của anh được đặt rất chuẩn xác, Chử Hoàng, rạng rỡ huy hoàng.
Hơn nữa đó là lần đầu tiên cô cảm thấy, anh thật sự lớn lên thật là đẹp trai, rạng rỡ giống như là biết phát sáng, khó trách lúc trước cứ mãi nghe đám nữ sinh khen anh rất là đẹp trai.
Ngay sau đó, cô phát hiện mình không chỉ là si ngốc chằm chằm vào bóng lưng của anh, mà cô còn có thể càng thêm chú ý đến mọi cử chỉ hành động của anh, mặc kệ đội hình biến hóa ra sao, mặc kệ anh ở phương hướng nào phía trước hay phía sau của cô, thì ánh mắt của cô đều vô ý thức mà liếc về phía anh, lỗ tai vẫn cứ chăm chú nghe anh trao đổi với bạn học bên cạnh.
Từ trong câu chuyện của bọn họ, cô biết được anh không tham gia huấn luyện quân sự là vì bị chủ nhiệm lớp gọi đi thương lượng chuyện tiết mục biểu diễn tiệc tối chào mừng học sinh mới.
Mà vào lúc chiều, Vệ Ngưng Nhiên và vài bạn nam sinh nữ sinh khác cũng bị chủ nhiệm lớp gọi đi, nói rằng dáng người thân thể của bọn họ cao ráo là thích hợp nhất, phải tham dự huấn luyện tiết mục của lớp.
Vệ Ngưng Nhiên có chút khẩn trương: "Em không có nền tảng vũ đạo, nhất định sẽ nhảy không tốt."
Giáo viên chủ nhiệm an ủi: "Không sao cả, ngoại trừ Chử Hoàng và Đường Dương Linh, thì tất cả mọi người đều không có căn bản về vũ đạo, tiết mục cũng không quá khó khăn, các em cứ chăm chỉ luyện tập thì nhất định sẽ được."
Vệ Ngưng Nhiên đang muốn từ chối một lần nữa, chợt nghe được bên cạnh có giọng nói trầm thấp truyền đến: "Tôi có thể dạy cho cậu."
Là giọng nói của Chử Hoàng, anh cúi đầu nhìn cô cười, giống như tươi cười trước đó, ấm áp, làm cho người ta liếc mắt nhìn thấy rồi lại không rời mắt được.
Thời gian sau đó, bọn họ có lý do chính đáng để lẩn tránh huấn luyện quân sự, tụ tập chung với người của lớp khác ở hội trường lớn của trường học để tự tập luyện tiết mục của mình.
Rất nhiều lớp xác định đều tuyển chọn Hip-hop khiêu vũ, chỉ có lớp ba dưới sự dẫn dắt của Chử Hoàng và Đường Dương Linh, tập luyện điệu múa cổ điển đôi nam nữ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.