Yêu Đơn Phương Anh Thật Đau Lòng
Chương 38
Yên Châu
22/11/2022
Còn chưa biết rõ là tình huống gì, đối phương đã ném cô xuống đất, cô rên lên một tiếng, vừa ngẩng đầu lên để nhìn rõ ràng thì người nọ đã đè lên thân thể cô.
Co rất hoảng sợ, toàn thân phát run. “Anh… Anh định làm gì?”
Người nọ giống như nổi điên, cái gì cũng không nói, trong ánh mắt chỉ có cuồng loạn, biểu hiện trên mặt rất ác độc, giống như không phải người, mà là dã thú…
Người nọ động thủ muốn xé quần áo của Tần Tiểu Tuyền, cô không ngừng giãy giụa, không để cho hắn xé.
Cô lật người, liều chết muốn chạy trốn, nhưng hắn nắm được tóc cô, kéo người cô trở lại.
“Uhm…” Thân thể đau đớn không tính là nghiêm trọng nhưng sợ hãi của nội tâm thì đang tăng cao, lần đầu tiên, Tần Tiểu Tuyền cảm thấy không thể trốn đi đâu được, không biết nên làm thế nào!
Thì ra là loại cảm giác bị xâm hại kinh khủng như vậy, thì ra đây chính là cảm thụ nội tâm của Tiểu Quân, cái loại cảm giác sợ hãi và tuyệt vọng, loại cảm giác không biết nên hướng người nào cầu cứu….
Đối phương xé rách cổ áo, Tần Tiểu Tuyền thét chói tai, đối phương sợ hãi bị phát hiện, ra tay đánh cô, đánh đến đầu tóc cô choáng váng.
Khóe miệng của cô đều là máu, đầu óc choáng váng, nhưng cô cũng không phải là người ngoan ngoãn chịu đựng, nội tâm của cô cũng thấy tức giân.
Loại súc sinh này, xem khổ sở của ng khác là niềm vui, đáng chết!
“Cút ngay! Khốn kiếp!” Cô đưa chân dùng sức đạp đối phương, mỗi cái đều vô cùng dùng sức, thậm chí còn hung hăn đá hạ thể của đối phương.
Đối phương nhảy dựng lên, trong miệng không ngừng mắng.
Tần Tiểu Tuyền mượn cơ hội này lật người muốn trốn đi, thừa dịp đối phương bị thương, vội vàng chạy về phía đường lớn, nhưng đối phương không để cô như nguyện.
“A.”
Đối phương cầm tảng đá lên đập vào đầu cô, cô nhất thời ngã xuống đất ngất đi, đối phương lại dùng tảng đá hung hăng đập vào đầu cô…
Làm sao mà cô tránh được một kiếp, chính cô cũng không rõ ràng!
Khi Tần Tiểu Tuyền tỉnh lại thì đã ở bệnh viện; trên người của cô vết thương chồng chất, đau đầu không thôi.
Nghe nói lúc cô được đưa vào bệnh viện, y tá giật nảy mình đầu cô máu chảy không ngừng, mọi người cho là cô sẽ chết, thật may là bác sĩ nói cô chỉ bị thương ngoài da, không có thương tổn đến đầu óc.
Sau cô lại nghe nói, hình như là có người đi qua nghe được tiếng kêu của cô, vội vàng lớn tiếng quát tên côn đồ, cũng trong lúc đó có người đi đường báo cảnh sát.
Tên kia không thực hiện được ý đồ, nhanh chóng chạy trốn, mọi người đuổi bắt một hồi, rốt cuộc hắn cũng sa lưới; đồng thời, cô được đưa đến bệnh viện cứu trị.
Trước tiên, trưởng cục cảnh sát chạy đến thăm hỏi, xin lỗi Tần Tiểu Tuyền vì đã trị an không tốt án này không phải chuyện đùa, bởi người bị hại là quan toà!
Ngay cả viện trưởng của toà án cũng chạy tới hỏi thăm, bên ngoài bệnh viện một đống lớn ký giả truyền thông đều đang chờ chực muốn phỏng vấn dù sao người bị thương là quan toà, lại còn là quan toà đã từng đem Hạ Vinh đưa vào tù.
Nữ quan toà từng xử vụ án cường bạo oanh động khắp nơi, hôm nay thiếu chút nữa cũng bị người khác cường bạo...... Tin tức như vậy ai không thích?
Lục Tiểu Dung là người đầu tiên chạy tới bệnh viện, trừ việc thăm hỏi Tiểu Tuyền, còn muốn chăm sóc cô.
Tiểu Tuyền không có người thân, cô là học tỷ kiêm phụ tá nên việc chăm sóc Tiểu Tuyền là chức trách của cô.
Tiểu Tuyền nằm viện hai ngày, ngày thứ hai cũng đã khoẻ hơn nên muốn về nhà, trong bệnh viện thật ồn ào người thì muốn hỏi thăm, người lại muốn phỏng vấn, hỏi cô làm sao có thể nghỉ ngơi?
Lục Tiểu Dung không thể làm gì khác hơn là làm thủ tục xuất viện cho Tiểu Tuyền, dù sao bác sĩ cũng nói, thương thế của cô không nghiêm trọng, chỉ cần cố gắng nghỉ ngơi uống thuốc là có thể phục hồi như cũ.
Mà nhìn từ bên ngoài thì tình trạng của cô vẫn bình thường, chưa từng xuất hiện hiện tượng biến chứng sau chấn thương.
Co rất hoảng sợ, toàn thân phát run. “Anh… Anh định làm gì?”
Người nọ giống như nổi điên, cái gì cũng không nói, trong ánh mắt chỉ có cuồng loạn, biểu hiện trên mặt rất ác độc, giống như không phải người, mà là dã thú…
Người nọ động thủ muốn xé quần áo của Tần Tiểu Tuyền, cô không ngừng giãy giụa, không để cho hắn xé.
Cô lật người, liều chết muốn chạy trốn, nhưng hắn nắm được tóc cô, kéo người cô trở lại.
“Uhm…” Thân thể đau đớn không tính là nghiêm trọng nhưng sợ hãi của nội tâm thì đang tăng cao, lần đầu tiên, Tần Tiểu Tuyền cảm thấy không thể trốn đi đâu được, không biết nên làm thế nào!
Thì ra là loại cảm giác bị xâm hại kinh khủng như vậy, thì ra đây chính là cảm thụ nội tâm của Tiểu Quân, cái loại cảm giác sợ hãi và tuyệt vọng, loại cảm giác không biết nên hướng người nào cầu cứu….
Đối phương xé rách cổ áo, Tần Tiểu Tuyền thét chói tai, đối phương sợ hãi bị phát hiện, ra tay đánh cô, đánh đến đầu tóc cô choáng váng.
Khóe miệng của cô đều là máu, đầu óc choáng váng, nhưng cô cũng không phải là người ngoan ngoãn chịu đựng, nội tâm của cô cũng thấy tức giân.
Loại súc sinh này, xem khổ sở của ng khác là niềm vui, đáng chết!
“Cút ngay! Khốn kiếp!” Cô đưa chân dùng sức đạp đối phương, mỗi cái đều vô cùng dùng sức, thậm chí còn hung hăn đá hạ thể của đối phương.
Đối phương nhảy dựng lên, trong miệng không ngừng mắng.
Tần Tiểu Tuyền mượn cơ hội này lật người muốn trốn đi, thừa dịp đối phương bị thương, vội vàng chạy về phía đường lớn, nhưng đối phương không để cô như nguyện.
“A.”
Đối phương cầm tảng đá lên đập vào đầu cô, cô nhất thời ngã xuống đất ngất đi, đối phương lại dùng tảng đá hung hăng đập vào đầu cô…
Làm sao mà cô tránh được một kiếp, chính cô cũng không rõ ràng!
Khi Tần Tiểu Tuyền tỉnh lại thì đã ở bệnh viện; trên người của cô vết thương chồng chất, đau đầu không thôi.
Nghe nói lúc cô được đưa vào bệnh viện, y tá giật nảy mình đầu cô máu chảy không ngừng, mọi người cho là cô sẽ chết, thật may là bác sĩ nói cô chỉ bị thương ngoài da, không có thương tổn đến đầu óc.
Sau cô lại nghe nói, hình như là có người đi qua nghe được tiếng kêu của cô, vội vàng lớn tiếng quát tên côn đồ, cũng trong lúc đó có người đi đường báo cảnh sát.
Tên kia không thực hiện được ý đồ, nhanh chóng chạy trốn, mọi người đuổi bắt một hồi, rốt cuộc hắn cũng sa lưới; đồng thời, cô được đưa đến bệnh viện cứu trị.
Trước tiên, trưởng cục cảnh sát chạy đến thăm hỏi, xin lỗi Tần Tiểu Tuyền vì đã trị an không tốt án này không phải chuyện đùa, bởi người bị hại là quan toà!
Ngay cả viện trưởng của toà án cũng chạy tới hỏi thăm, bên ngoài bệnh viện một đống lớn ký giả truyền thông đều đang chờ chực muốn phỏng vấn dù sao người bị thương là quan toà, lại còn là quan toà đã từng đem Hạ Vinh đưa vào tù.
Nữ quan toà từng xử vụ án cường bạo oanh động khắp nơi, hôm nay thiếu chút nữa cũng bị người khác cường bạo...... Tin tức như vậy ai không thích?
Lục Tiểu Dung là người đầu tiên chạy tới bệnh viện, trừ việc thăm hỏi Tiểu Tuyền, còn muốn chăm sóc cô.
Tiểu Tuyền không có người thân, cô là học tỷ kiêm phụ tá nên việc chăm sóc Tiểu Tuyền là chức trách của cô.
Tiểu Tuyền nằm viện hai ngày, ngày thứ hai cũng đã khoẻ hơn nên muốn về nhà, trong bệnh viện thật ồn ào người thì muốn hỏi thăm, người lại muốn phỏng vấn, hỏi cô làm sao có thể nghỉ ngơi?
Lục Tiểu Dung không thể làm gì khác hơn là làm thủ tục xuất viện cho Tiểu Tuyền, dù sao bác sĩ cũng nói, thương thế của cô không nghiêm trọng, chỉ cần cố gắng nghỉ ngơi uống thuốc là có thể phục hồi như cũ.
Mà nhìn từ bên ngoài thì tình trạng của cô vẫn bình thường, chưa từng xuất hiện hiện tượng biến chứng sau chấn thương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.