Yêu Đơn Phương Anh Thật Đau Lòng
Chương 4
Yên Châu
22/11/2022
Lục Tiểu Dung nhận lấy tài liệu, đưa đến bên bàn của Tần Tiểu Tuyền.
Cảnh sát tòa án nhìn thấy Tần Tiểu Tuyền, hướng cô chào hỏi --- cho dù Tần Tiểu Tuyền vừa tròn ba mươi tuổi, là một thẩm phán trẻ tuổi, mà cảnh sát đã bốn, năm mươi tuổi rồi, nhưng ở hoàn cảnh như thế này, chức vị thẩm phán vẫn tương đối được xem trọng.
"Thẩm Phán khỏe."
"Xin chào, vất vả cho bác rồi!" Tần Tiểu Tuyền mở tài liệu ra xem, "sở kiểm sát nói muốn nhanh chóng xử lí, có nói lí do tại sao không?"
Cảnh sát tòa án chỉ có thể lắc đầu, "tôi cũng không biết, bọn họ nói thẩm phán xem tài liệu sẽ hiểu." Nói xong liền rời khỏi văn phòng.
Tần Tiểu Tuyền im lặng xem tài liệu, Lục Tiểu Dung thân là trợ lí, cũng đi đến một bên, giúp đỡ xem.
Tiểu Dung học tỷ vừa xem xong, không khỏi ngạc nhiên nói, "công tố kiểm sát trưởng Ngô Sỹ Dương.....Tiểu Tuyền, ta cảm thấy hai người thật sự rất có duyên, vụ án anh ta khởi tố thường là em làm thẩm phán."
Cô cười khổ, lúc này hai người cùng nhau nhìn xuống, Tiểu Dung mới hiểu vì sao Ngô Sỹ Dương hi vọng muốn nhanh chóng xử lý, "thì ra là tội cướp giật, khó trách Sỹ Dương muốn nhanh chóng xử lý, tên kia thống hận nhất loại người đi cướp giật."
"Học tỷ, nhìn xem......."cầm đơn khởi tố chỉ vào dòng chữ, "phía trên viết, xin quan tòa cân nhắc phạt mức độ nhẹ."
"A! Ngạc nhiên không dứt, "phạm vào tội cướp giật, sau đó hi vọng quan tòa cân nhắc phạt mức độ nhẹ, đây là đơn khởi tố do Sỹ Dương viết sao?"
Đừng nói học tỷ, ngay cả cô đều có chút không tin, vụ án này nhất định không phải vụ án bình thường --- cô rất hiểu Ngô Sỹ Dương, anh ta ở ngoài đường nhìn thấy cướp giật dù phải lái xe mấy km để đuổi theo cũng phải đem người bắt được.
Đừng hỏi vì sao cô biết, một lời khó nói hết!
Ngay lúc Lục Tiểu Dung còn đang liến thoắng nói cô biết Ngô Sỹ Dương cũng có loại cảm xúc muốn bênh vực kẻ yếu của đàn ông, mà Tần Tiểu Tuyền một bên phân tâm nghe cô nói, một bên phân tâm nhìn tài liệu, tiếng gõ cửa lại vang lên.
Nhìn về phía cửa, "không phải lại có vụ án chứ?"
Tần Tiểu Tuyền thật sự sợ hãi, "làm ơn, tôi còn có vài vụ án chưa viết, tha cho tôi đi!"
Lục Tiểu Dung đi mở cửa, cửa vừa mở ra, vốn đang định mở miệng oán trách bỗng ngậm chặt lại --- bởi vì cô thấy rõ người ngoài cửa. "Kiểm Sát Trưởng, ngài khỏe chứ."
Tần Tiểu Tuyền nhìn về phía cửa, lại là anh ta........
Lục Tiểu Dung ở tòa án làm trợ lí thẩm phán cũng đã hai năm, cô biết rất rõ tòa án và sở kiểm sát --- cô thấy Ngô Sỹ Dương xuất hiện ở trước mặt mình thì dù phía trước có nói xấu anh, tận mắt thấy anh đến đều thật lễ phép gọi anh một tiếng kiểm sát trưởng.
Chỉ là làm cô ngạc nhiên nhất, không phải người đàn ông một giây trước vẫn còn là chủ đề cho các cô bàn tán, một giây sau liền xuất hiện trước mặt bọn họ, mà là một kiểm sát trưởng trực tiếp đến tìm thẩm phán, việc này rất kỳ quái.
Ở trong vụ án hình sự, kiểm sát trưởng phụ trách thu thập chứng cứ, sau đó khởi tố, do thẩm phán quyết định chứng cứ có đầy đủ hay không đến có thể đem bị cáo định tội, cho nên thẩm phán cũng không phải trợ thủ của kiểm sát trưởng; ngược lại, nhiều khi thẩm phán sẽ đứng cùng kiểm sát trưởng, thậm chí ở vị trí đồi đầu.
Cũng bởi vậy, kiểm sát trưởng không có khả năng xuất hiện ở văn phòng của thẩm phán, nếu làm cho luật sư của bị cáo biết được, sẽ nói thẩm phán cùng kiểm sát trưởng thông đồng với nhau.
Ngô Sỹ Dương nhìn cô, "học tỷ, gọi tên em là được rồi."
"Như vậy không tốt đâu! Kiểm sát trưởng mời ngồi....Ngài tìm Tiểu Tuyền có việc, vậy tôi sẽ đi trước." Cầm túi xách, "Tiểu Tuyền, chị đi về trước đây." Đây tất nhiên là để không gian lại cho hai người bọn họ.
Tần Tiểu Tuyền để tài liệu xuống, phất phất tay, muốn học tỷ mau mau về nhà; nhất thời, trong văn phòng chỉ còn lại hai người.
Cô đứng lên, duỗi thân người, khẽ nhíu mày, bởi vì cô cảm giác được phần eo truyền đến một trận đau đớn, có lẽ là do ngồi lâu.
Đồng thời, cô cũng xoa mắt, cảm thấy có khả năng mình bị cận thị nặng hơn. Ai! đều là do công việc này gây họa, làm cho cô mới ba mươi tuổi, cơ thể đã giống như hơn bốn mươi tuổi.
Những phản ứng này Ngô Sỹ Dương đều thu hết vào mắt, anh mặt không biến sắc, chỉ hỏi là, "tại sao học tỷ gọi cô là Tiểu Tuyền, lại nhất định phải gọi tôi là kiểm sát trưởng?"
Tần Tiểu Tuyền cười, "anh mấy tuổi rồi, mà còn so đo loại chuyện này?"
Cô đi đến bên một ngăn tủ muốn lấy phần tài liệu, nhưng vào lúc này, cô phát hiện Ngô Sỹ Dương cũng có động tác --- người đàn ông kia thế nhưng lại đi đến trước ghế làm việc của cô, ngồi xổm xuống, không biết đang làm gì.
Cảnh sát tòa án nhìn thấy Tần Tiểu Tuyền, hướng cô chào hỏi --- cho dù Tần Tiểu Tuyền vừa tròn ba mươi tuổi, là một thẩm phán trẻ tuổi, mà cảnh sát đã bốn, năm mươi tuổi rồi, nhưng ở hoàn cảnh như thế này, chức vị thẩm phán vẫn tương đối được xem trọng.
"Thẩm Phán khỏe."
"Xin chào, vất vả cho bác rồi!" Tần Tiểu Tuyền mở tài liệu ra xem, "sở kiểm sát nói muốn nhanh chóng xử lí, có nói lí do tại sao không?"
Cảnh sát tòa án chỉ có thể lắc đầu, "tôi cũng không biết, bọn họ nói thẩm phán xem tài liệu sẽ hiểu." Nói xong liền rời khỏi văn phòng.
Tần Tiểu Tuyền im lặng xem tài liệu, Lục Tiểu Dung thân là trợ lí, cũng đi đến một bên, giúp đỡ xem.
Tiểu Dung học tỷ vừa xem xong, không khỏi ngạc nhiên nói, "công tố kiểm sát trưởng Ngô Sỹ Dương.....Tiểu Tuyền, ta cảm thấy hai người thật sự rất có duyên, vụ án anh ta khởi tố thường là em làm thẩm phán."
Cô cười khổ, lúc này hai người cùng nhau nhìn xuống, Tiểu Dung mới hiểu vì sao Ngô Sỹ Dương hi vọng muốn nhanh chóng xử lý, "thì ra là tội cướp giật, khó trách Sỹ Dương muốn nhanh chóng xử lý, tên kia thống hận nhất loại người đi cướp giật."
"Học tỷ, nhìn xem......."cầm đơn khởi tố chỉ vào dòng chữ, "phía trên viết, xin quan tòa cân nhắc phạt mức độ nhẹ."
"A! Ngạc nhiên không dứt, "phạm vào tội cướp giật, sau đó hi vọng quan tòa cân nhắc phạt mức độ nhẹ, đây là đơn khởi tố do Sỹ Dương viết sao?"
Đừng nói học tỷ, ngay cả cô đều có chút không tin, vụ án này nhất định không phải vụ án bình thường --- cô rất hiểu Ngô Sỹ Dương, anh ta ở ngoài đường nhìn thấy cướp giật dù phải lái xe mấy km để đuổi theo cũng phải đem người bắt được.
Đừng hỏi vì sao cô biết, một lời khó nói hết!
Ngay lúc Lục Tiểu Dung còn đang liến thoắng nói cô biết Ngô Sỹ Dương cũng có loại cảm xúc muốn bênh vực kẻ yếu của đàn ông, mà Tần Tiểu Tuyền một bên phân tâm nghe cô nói, một bên phân tâm nhìn tài liệu, tiếng gõ cửa lại vang lên.
Nhìn về phía cửa, "không phải lại có vụ án chứ?"
Tần Tiểu Tuyền thật sự sợ hãi, "làm ơn, tôi còn có vài vụ án chưa viết, tha cho tôi đi!"
Lục Tiểu Dung đi mở cửa, cửa vừa mở ra, vốn đang định mở miệng oán trách bỗng ngậm chặt lại --- bởi vì cô thấy rõ người ngoài cửa. "Kiểm Sát Trưởng, ngài khỏe chứ."
Tần Tiểu Tuyền nhìn về phía cửa, lại là anh ta........
Lục Tiểu Dung ở tòa án làm trợ lí thẩm phán cũng đã hai năm, cô biết rất rõ tòa án và sở kiểm sát --- cô thấy Ngô Sỹ Dương xuất hiện ở trước mặt mình thì dù phía trước có nói xấu anh, tận mắt thấy anh đến đều thật lễ phép gọi anh một tiếng kiểm sát trưởng.
Chỉ là làm cô ngạc nhiên nhất, không phải người đàn ông một giây trước vẫn còn là chủ đề cho các cô bàn tán, một giây sau liền xuất hiện trước mặt bọn họ, mà là một kiểm sát trưởng trực tiếp đến tìm thẩm phán, việc này rất kỳ quái.
Ở trong vụ án hình sự, kiểm sát trưởng phụ trách thu thập chứng cứ, sau đó khởi tố, do thẩm phán quyết định chứng cứ có đầy đủ hay không đến có thể đem bị cáo định tội, cho nên thẩm phán cũng không phải trợ thủ của kiểm sát trưởng; ngược lại, nhiều khi thẩm phán sẽ đứng cùng kiểm sát trưởng, thậm chí ở vị trí đồi đầu.
Cũng bởi vậy, kiểm sát trưởng không có khả năng xuất hiện ở văn phòng của thẩm phán, nếu làm cho luật sư của bị cáo biết được, sẽ nói thẩm phán cùng kiểm sát trưởng thông đồng với nhau.
Ngô Sỹ Dương nhìn cô, "học tỷ, gọi tên em là được rồi."
"Như vậy không tốt đâu! Kiểm sát trưởng mời ngồi....Ngài tìm Tiểu Tuyền có việc, vậy tôi sẽ đi trước." Cầm túi xách, "Tiểu Tuyền, chị đi về trước đây." Đây tất nhiên là để không gian lại cho hai người bọn họ.
Tần Tiểu Tuyền để tài liệu xuống, phất phất tay, muốn học tỷ mau mau về nhà; nhất thời, trong văn phòng chỉ còn lại hai người.
Cô đứng lên, duỗi thân người, khẽ nhíu mày, bởi vì cô cảm giác được phần eo truyền đến một trận đau đớn, có lẽ là do ngồi lâu.
Đồng thời, cô cũng xoa mắt, cảm thấy có khả năng mình bị cận thị nặng hơn. Ai! đều là do công việc này gây họa, làm cho cô mới ba mươi tuổi, cơ thể đã giống như hơn bốn mươi tuổi.
Những phản ứng này Ngô Sỹ Dương đều thu hết vào mắt, anh mặt không biến sắc, chỉ hỏi là, "tại sao học tỷ gọi cô là Tiểu Tuyền, lại nhất định phải gọi tôi là kiểm sát trưởng?"
Tần Tiểu Tuyền cười, "anh mấy tuổi rồi, mà còn so đo loại chuyện này?"
Cô đi đến bên một ngăn tủ muốn lấy phần tài liệu, nhưng vào lúc này, cô phát hiện Ngô Sỹ Dương cũng có động tác --- người đàn ông kia thế nhưng lại đi đến trước ghế làm việc của cô, ngồi xổm xuống, không biết đang làm gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.