Yêu Đương Với Bạn Gái Của Bạn Cùng Phòng
Chương 21: Vén Chăn Lên Xem Hoa Huyệt Đã Được Bôi Thuốc Của Cô
Đồ Huyền
25/02/2024
Buổi tối, An Thư Yểu và Quý Sâm ngủ chung một giường.
Nguyên nhân bởi vì chân cô thật sự mềm nhũn không còn chút sức nào, vừa đi được hai bước đã cảm thấy dưới hoa huyệt căng tức khó chịu, sau khi Quý Sâm bôi thuốc, cô vừa ậm ừ mắng anh vừa nằm trong chăn không muốn nhúc nhích.
Về nhà?
Tình trạng này mà bảo cô về nhà, còn không bằng chọn làm tình với Quý Sâm thêm một đêm nữa, ít nhất trong suốt thời gian làm tình sẽ rất thoải mái.
Trên người An Thư Yểu chỉ mặc một chiếc áo hoodie rộng thùng thình mà Quý Sâm đưa cho cô, quấn một chiếc chăn quanh mình rồi cuộn tròn người chơi điện thoại di động.
Với thể trạng lúc này của cô, ngày mai chắc chắn không thể đi làm, thân dưới cô không bị rách đều nhờ vào khả năng chịu đựng đáng kinh ngạc của hoa huyệt, bắt cô ngồi trong văn phòng một ngày thì cái mông của cô chắc chắn sẽ xong đời.
An Thư Yểu lấy điện thoại nhắn tin xin nghỉ với lãnh đạo trực tiếp của mình, bên kia vẫn chưa ngủ nên trả lời rất nhanh, yêu cầu xin nghỉ một ngày của cô đã được chấp thuận.
Quý Sâm thay quần áo khác, bộ trước đó đã bị bẩn bởi dâm thủy bắn văng tung tóe trong lúc hai người dính vào nhau ở phòng bếp, anh đã quăng nó vào máy giặt để giặt rồi.
Anh đem hai ly sữa bò đến, đặt một ly lên đầu giường cô.
“Hơi nóng, đợi lát nữa hẵng uống.” Quý Sâm nói.
An Thư Yểu như một chú mèo con, nâng thân trên lên, lại gần ngửi mùi sữa, hỏi: “Là sữa pha sao?”
“Ừm, không thích à?” Quý Sâm vén chăn lên, mở hoa huyệt của cô ra xem: “Sau khi bôi thuốc thì tốt hơn nhiều rồi.”
An Thư Yểu bị hành động đột ngột của anh làm cho hoảng sợ đến mức không phản ứng kịp, lúc tay anh chạm vào hoa huyệt, cô mới nhận ra và kéo chăn bông lại, mặt đỏ bừng mắng: “Anh làm gì vậy, đột ngột thế, điên rồi à!”
“Ngại à?” Quý Sâm nhìn đôi má ửng hồng của cô, trong mắt có ý cười: “Chỗ nào của cô mà tôi chưa từng thấy chứ, bây giờ lại ngại hả?”
An Thư Yểu kéo chăn đá chân, tức giận nói: “Sao có thể giống nhau được.”
Hai người họ không phải người yêu, cũng không phải bạn tình, cùng lắm là đối tượng tình một đêm.
Không hỏi trước đã vén chăn như vậy, còn quan sát hoa huyệt của cô có hết sưng hay không một cách tự nhiên như thế nữa, rất kỳ lạ đó.
“Đừng suy nghĩ nhiều, tôi chỉ sợ ngày mai cô tỉnh lại sẽ không đi đường được thôi.” Quý Sâm nhướng mày, anh vẫn rất tự tin về kích thước và khả năng làm tình của mình.
An Thư Yểu đỏ mặt, kiềm nén hồi lâu mới nói một câu: “Không biết xấu hổ.”
Quý Sâm hoàn toàn không quan tâm đến việc cô mắng mình, trong mắt anh cô chỉ là một chú mèo con kiêu ngạo đang tức giận xù lông lên mà thôi, vuốt lông theo ý muốn của cô là có thể vỗ về cô một cách nhanh chóng.
“Nếu cô không thích sữa bò pha, tôi sẽ đi nấu một ly sữa nguyên chất cho cô.” Quý Sâm nói.
Về việc làm thế nào để vuốt xuôi bộ lông đang xù lên của An Thư Yểu, Quý Sâm không cần thầy dạy cũng biết.
An Thư Yểu đang ngủ trên giường người khác, phòng người khác, sao có thể không biết ngại mà kén chọn chứ.
Cô ngồi dậy từ trên giường, cầm lấy sữa nóng, lòng bàn tay lạnh như băng nhanh chóng được sưởi ấm.
“Không cần, tôi không kén chọn.” An Thư Yểu nói.
Sau khi uống sữa xong, Quý Sâm lại đưa cho cô một cốc nước để súc miệng.
Có thể nói, dù trên giường hay dưới giường, Quý Sâm cũng phục vụ cô một cách thoải mái.
“Muộn rồi, đi ngủ trước đi.” Quý Sâm tắt đèn rồi lên giường, khoảng cách giữa bọn họ còn đủ cho một người.
Đây là lần đầu tiên anh qua đêm trên cùng một chiếc giường với một người phụ nữ, cảm thấy khá mới lạ, đồng thời, những ham muốn của anh cũng đang rục rịch ngóc đầu dậy.
Nhưng cân nhắc việc An Thư Yểu vừa phá thân không lâu đã trải qua những chuyện vượt quá sức chịu đựng của cô, Quý Sâm vẫn kiềm chế lại ham muốn của mình.
Không lâu sau khi uống sữa nguyên chất, An Thư Yểu đã cảm thấy buồn ngủ, mấy phút sau đã nhắm mắt lại, truyền ra tiếng thở đều đều.
Quý Sâm nhờ vào ánh trăng rọi qua khe hở trên bức rèm cửa, quay đầu nhìn về phía cô, bỗng nhiên cảm thấy trong lòng mình thiếu vắng một thứ gì đó.
Sau khi im lặng một lúc, Quý Sâm lặng lẽ nhích đến bên cạnh An Thư Yểu, ôm cô vào lòng mình.
Sau đó lặng lẽ ôm cô di chuyển trở lại vị trí mà mình vừa nằm.
An Thư Yểu chỉ mơ màng ậm ừ một tiếng, sau đó để anh tùy ý ôm lấy mình mà ngủ.
Quý Sâm nghĩ, sáng mai tỉnh dậy, anh vừa ăn cướp vừa la làng đổ lỗi cho cô chui vào lòng mình lúc nửa đêm là được.
Chỉ cần nghĩ đến vẻ mặt tức giận như muốn nứt ra của cô, Quý Sâm đã vô cùng vui vẻ.
Haha, đúng là gặp phải một người phụ nữ thú vị mà.
Nguyên nhân bởi vì chân cô thật sự mềm nhũn không còn chút sức nào, vừa đi được hai bước đã cảm thấy dưới hoa huyệt căng tức khó chịu, sau khi Quý Sâm bôi thuốc, cô vừa ậm ừ mắng anh vừa nằm trong chăn không muốn nhúc nhích.
Về nhà?
Tình trạng này mà bảo cô về nhà, còn không bằng chọn làm tình với Quý Sâm thêm một đêm nữa, ít nhất trong suốt thời gian làm tình sẽ rất thoải mái.
Trên người An Thư Yểu chỉ mặc một chiếc áo hoodie rộng thùng thình mà Quý Sâm đưa cho cô, quấn một chiếc chăn quanh mình rồi cuộn tròn người chơi điện thoại di động.
Với thể trạng lúc này của cô, ngày mai chắc chắn không thể đi làm, thân dưới cô không bị rách đều nhờ vào khả năng chịu đựng đáng kinh ngạc của hoa huyệt, bắt cô ngồi trong văn phòng một ngày thì cái mông của cô chắc chắn sẽ xong đời.
An Thư Yểu lấy điện thoại nhắn tin xin nghỉ với lãnh đạo trực tiếp của mình, bên kia vẫn chưa ngủ nên trả lời rất nhanh, yêu cầu xin nghỉ một ngày của cô đã được chấp thuận.
Quý Sâm thay quần áo khác, bộ trước đó đã bị bẩn bởi dâm thủy bắn văng tung tóe trong lúc hai người dính vào nhau ở phòng bếp, anh đã quăng nó vào máy giặt để giặt rồi.
Anh đem hai ly sữa bò đến, đặt một ly lên đầu giường cô.
“Hơi nóng, đợi lát nữa hẵng uống.” Quý Sâm nói.
An Thư Yểu như một chú mèo con, nâng thân trên lên, lại gần ngửi mùi sữa, hỏi: “Là sữa pha sao?”
“Ừm, không thích à?” Quý Sâm vén chăn lên, mở hoa huyệt của cô ra xem: “Sau khi bôi thuốc thì tốt hơn nhiều rồi.”
An Thư Yểu bị hành động đột ngột của anh làm cho hoảng sợ đến mức không phản ứng kịp, lúc tay anh chạm vào hoa huyệt, cô mới nhận ra và kéo chăn bông lại, mặt đỏ bừng mắng: “Anh làm gì vậy, đột ngột thế, điên rồi à!”
“Ngại à?” Quý Sâm nhìn đôi má ửng hồng của cô, trong mắt có ý cười: “Chỗ nào của cô mà tôi chưa từng thấy chứ, bây giờ lại ngại hả?”
An Thư Yểu kéo chăn đá chân, tức giận nói: “Sao có thể giống nhau được.”
Hai người họ không phải người yêu, cũng không phải bạn tình, cùng lắm là đối tượng tình một đêm.
Không hỏi trước đã vén chăn như vậy, còn quan sát hoa huyệt của cô có hết sưng hay không một cách tự nhiên như thế nữa, rất kỳ lạ đó.
“Đừng suy nghĩ nhiều, tôi chỉ sợ ngày mai cô tỉnh lại sẽ không đi đường được thôi.” Quý Sâm nhướng mày, anh vẫn rất tự tin về kích thước và khả năng làm tình của mình.
An Thư Yểu đỏ mặt, kiềm nén hồi lâu mới nói một câu: “Không biết xấu hổ.”
Quý Sâm hoàn toàn không quan tâm đến việc cô mắng mình, trong mắt anh cô chỉ là một chú mèo con kiêu ngạo đang tức giận xù lông lên mà thôi, vuốt lông theo ý muốn của cô là có thể vỗ về cô một cách nhanh chóng.
“Nếu cô không thích sữa bò pha, tôi sẽ đi nấu một ly sữa nguyên chất cho cô.” Quý Sâm nói.
Về việc làm thế nào để vuốt xuôi bộ lông đang xù lên của An Thư Yểu, Quý Sâm không cần thầy dạy cũng biết.
An Thư Yểu đang ngủ trên giường người khác, phòng người khác, sao có thể không biết ngại mà kén chọn chứ.
Cô ngồi dậy từ trên giường, cầm lấy sữa nóng, lòng bàn tay lạnh như băng nhanh chóng được sưởi ấm.
“Không cần, tôi không kén chọn.” An Thư Yểu nói.
Sau khi uống sữa xong, Quý Sâm lại đưa cho cô một cốc nước để súc miệng.
Có thể nói, dù trên giường hay dưới giường, Quý Sâm cũng phục vụ cô một cách thoải mái.
“Muộn rồi, đi ngủ trước đi.” Quý Sâm tắt đèn rồi lên giường, khoảng cách giữa bọn họ còn đủ cho một người.
Đây là lần đầu tiên anh qua đêm trên cùng một chiếc giường với một người phụ nữ, cảm thấy khá mới lạ, đồng thời, những ham muốn của anh cũng đang rục rịch ngóc đầu dậy.
Nhưng cân nhắc việc An Thư Yểu vừa phá thân không lâu đã trải qua những chuyện vượt quá sức chịu đựng của cô, Quý Sâm vẫn kiềm chế lại ham muốn của mình.
Không lâu sau khi uống sữa nguyên chất, An Thư Yểu đã cảm thấy buồn ngủ, mấy phút sau đã nhắm mắt lại, truyền ra tiếng thở đều đều.
Quý Sâm nhờ vào ánh trăng rọi qua khe hở trên bức rèm cửa, quay đầu nhìn về phía cô, bỗng nhiên cảm thấy trong lòng mình thiếu vắng một thứ gì đó.
Sau khi im lặng một lúc, Quý Sâm lặng lẽ nhích đến bên cạnh An Thư Yểu, ôm cô vào lòng mình.
Sau đó lặng lẽ ôm cô di chuyển trở lại vị trí mà mình vừa nằm.
An Thư Yểu chỉ mơ màng ậm ừ một tiếng, sau đó để anh tùy ý ôm lấy mình mà ngủ.
Quý Sâm nghĩ, sáng mai tỉnh dậy, anh vừa ăn cướp vừa la làng đổ lỗi cho cô chui vào lòng mình lúc nửa đêm là được.
Chỉ cần nghĩ đến vẻ mặt tức giận như muốn nứt ra của cô, Quý Sâm đã vô cùng vui vẻ.
Haha, đúng là gặp phải một người phụ nữ thú vị mà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.