Yêu Đương Với Em Trai Của Bạn Thân
Chương 12: Diệp Hâm và Phó Nhụy (3)
Tiểu Hoàng Nhân
13/08/2021
Diệp Hâm cúi đầu hôn cô, dùng tay tách hai chân cô ra, Diệp lão nhị bên dưới cũng hoạt động, bắt đầu chuẩn bị xâm chiếm tiểu huyệt trơn trượt.
Diệp Hâm nắm lấy người em trai của mình tìm kiếm lối vào, anh đã nghiên cứu kết cấu sinh lý của nữ sinh, nhưng hành động thực tiễn vẫn là lần đầu tiên.
Anh có chút khẩn trương, cũng rất kích động, Phó Nhuỵ che mặt không dám nhìn anh chút nào.
Thời điểm Diệp Hâm tiến vào, Phó Nhuỵ chỉ cảm thấy đau, vô cùng đau!!!
Cô được bố mẹ Phó nuôi lớn trong lòng bàn tay, từ khi ở bên Diệp Hâm cũng chưa từng chịu chút uỷ khuất nào.
Đây là lần đầu tiên cô cảm thấy đau đớn kịch liệt như thế.
“Đau quá!” Phó Nhuỵ nhăn mặt, “Em không làm nữa, Diệp Hâm, anh ra ngoài mau!”
“Nhuỵ Nhuỵ ngoan, anh không cử động, đợi một chút là tốt rồi.” Bảo anh ra ngoài, sao có thể chứ!
Diệp Hâm chỉ mới đi vào được một chút, anh cũng rất khó chịu, nhưng khó chịu tới đâu anh cũng chịu đựng.
Lần đầu tiên của con gái tất nhiên sẽ đau, bằng không, sao anh có thể để cô chịu đau đớn được chứ.
Một lúc sau, Phó Nhuỵ cũng không cảm thấy đau đớn nữa, Diệp Hâm để ý tới sắc mặt cô, biểu tình hình như thả lỏng ra một chút, vì thế bắt đầu chậm rãi di chuyển.
Luật động vài cái, hoa huyệt càng thêm ướt át, Diệp Hâm cảm giác ra vào đã dễ dàng hơn, cắn răng dùng sức cắm thẳng vào.
“A! Diệp Hâm, đồ trứng thối nhà anh!” Phó Nhuỵ đau đến mức mắng chửi người, cắn một ngụm trên vai anh.
“Thực xin lỗi, Nhuỵ Nhuỵ.” Diệp Hâm không thèm để ý đau đớn trên vai, cố kìm nén dục vọng trong người.
“Đau quá, anh đi ra đi, ra ngoài mau!” Phó Nhuỵ tức giận, một chút đau đớn cô cũng không chịu nổi.
Lần đầu tiên vốn dĩ sẽ rất đau, hơn nữa phía trong cô vừa chật vừa hẹp, mà côn thịt của Diệp Hâm lại thô to, nhất định là rất khó chịu.
“Bảo bối ngoan, một chút là tốt rồi!”
“Anh gạt người!”
“Anh không gạt em, đợi chút thôi.”
Diệp Hâm một bên dỗ cô, một bên chậm rãi di chuyển, một lát sau quả nhiên Phó Nhuỵ cũng không kháng cự nữa, Diệp Hâm cũng nhịn không được bắt đầu dùng sức.
“A, chậm một chút!” Phó Nhụy kinh hô một tiếng.
“A!” Diệp Hâm gầm nhẹ một tiếng, nhanh chóng ra vào vài cái, cuối cùng bắn lên đùi Phó Nhuỵ.
Vẻ mặt Phó Nhuỵ không dám tin, Diệp Hâm của cô lớn lên cao lớn đẹp trai, côn thịt dưới thân vừa thô vừa lớn, thế mà vài giây đã bắn?!
Diệp Hâm ngẩng đầu lên đã nhìn thấy biểu tình của cô, anh nóng nảy, “Nhuỵ Nhuỵ, em nghe anh nói! Lần đầu của nam sinh đều rất nhanh, lần thứ hai sẽ tốt hơn! Em phải tin anh!”
Diệp Hâm vừa nói vừa vuốt côn thịt, nó nhanh chóng phấn chấn tinh thần đứng thẳng dậy.
“Em không làm nữa đâu, đau quá!” Nhưng mà lần này Phó Nhuỵ lại từ chối.
Cô đẩy Diệp Hâm xuống giường, xoa hai chân đi tới phòng tắm tắm rửa.
Diệp Hâm mang theo lão nhị đã dựng đứng đuổi theo lại bị cô đuổi ra. Phó Nhuỵ ở trong tắm rửa, Diệp Hâm lại ở ngoài gõ cửa giải thích.
“Tắm rồi ngủ đi!” Phó Nhuỵ bọc khăn tắm đi ra nói với anh.
“Nhuỵ Nhuỵ, nghe anh giải thích.”
“Em mệt mỏi, buồn ngủ lắm!” Phó Nhuỵ nằm bên ga giường sạch sẽ, bọc chăn đu ngủ.
Diệp Hâm ảo não vô cùng, vào phòng tắm rửa thuận tiện an ủi lão nhị bên dưới một chút, còn cố ý kêu tên Phó Nhuỵ thật lớn, mất khác lâu mới bắn ra, giống như làm vậy có thể chứng minh mình không bắn nhanh như thế!
Phó Nhuỵ bọc chăn, nhắm mắt lại cười trộm.
Cô tất nhiên biết anh không phải, nhưng cô cảm thấy rất đau, không muốn tiếp tục lần thứ hai đâu!!!
Diệp Hâm nắm lấy người em trai của mình tìm kiếm lối vào, anh đã nghiên cứu kết cấu sinh lý của nữ sinh, nhưng hành động thực tiễn vẫn là lần đầu tiên.
Anh có chút khẩn trương, cũng rất kích động, Phó Nhuỵ che mặt không dám nhìn anh chút nào.
Thời điểm Diệp Hâm tiến vào, Phó Nhuỵ chỉ cảm thấy đau, vô cùng đau!!!
Cô được bố mẹ Phó nuôi lớn trong lòng bàn tay, từ khi ở bên Diệp Hâm cũng chưa từng chịu chút uỷ khuất nào.
Đây là lần đầu tiên cô cảm thấy đau đớn kịch liệt như thế.
“Đau quá!” Phó Nhuỵ nhăn mặt, “Em không làm nữa, Diệp Hâm, anh ra ngoài mau!”
“Nhuỵ Nhuỵ ngoan, anh không cử động, đợi một chút là tốt rồi.” Bảo anh ra ngoài, sao có thể chứ!
Diệp Hâm chỉ mới đi vào được một chút, anh cũng rất khó chịu, nhưng khó chịu tới đâu anh cũng chịu đựng.
Lần đầu tiên của con gái tất nhiên sẽ đau, bằng không, sao anh có thể để cô chịu đau đớn được chứ.
Một lúc sau, Phó Nhuỵ cũng không cảm thấy đau đớn nữa, Diệp Hâm để ý tới sắc mặt cô, biểu tình hình như thả lỏng ra một chút, vì thế bắt đầu chậm rãi di chuyển.
Luật động vài cái, hoa huyệt càng thêm ướt át, Diệp Hâm cảm giác ra vào đã dễ dàng hơn, cắn răng dùng sức cắm thẳng vào.
“A! Diệp Hâm, đồ trứng thối nhà anh!” Phó Nhuỵ đau đến mức mắng chửi người, cắn một ngụm trên vai anh.
“Thực xin lỗi, Nhuỵ Nhuỵ.” Diệp Hâm không thèm để ý đau đớn trên vai, cố kìm nén dục vọng trong người.
“Đau quá, anh đi ra đi, ra ngoài mau!” Phó Nhuỵ tức giận, một chút đau đớn cô cũng không chịu nổi.
Lần đầu tiên vốn dĩ sẽ rất đau, hơn nữa phía trong cô vừa chật vừa hẹp, mà côn thịt của Diệp Hâm lại thô to, nhất định là rất khó chịu.
“Bảo bối ngoan, một chút là tốt rồi!”
“Anh gạt người!”
“Anh không gạt em, đợi chút thôi.”
Diệp Hâm một bên dỗ cô, một bên chậm rãi di chuyển, một lát sau quả nhiên Phó Nhuỵ cũng không kháng cự nữa, Diệp Hâm cũng nhịn không được bắt đầu dùng sức.
“A, chậm một chút!” Phó Nhụy kinh hô một tiếng.
“A!” Diệp Hâm gầm nhẹ một tiếng, nhanh chóng ra vào vài cái, cuối cùng bắn lên đùi Phó Nhuỵ.
Vẻ mặt Phó Nhuỵ không dám tin, Diệp Hâm của cô lớn lên cao lớn đẹp trai, côn thịt dưới thân vừa thô vừa lớn, thế mà vài giây đã bắn?!
Diệp Hâm ngẩng đầu lên đã nhìn thấy biểu tình của cô, anh nóng nảy, “Nhuỵ Nhuỵ, em nghe anh nói! Lần đầu của nam sinh đều rất nhanh, lần thứ hai sẽ tốt hơn! Em phải tin anh!”
Diệp Hâm vừa nói vừa vuốt côn thịt, nó nhanh chóng phấn chấn tinh thần đứng thẳng dậy.
“Em không làm nữa đâu, đau quá!” Nhưng mà lần này Phó Nhuỵ lại từ chối.
Cô đẩy Diệp Hâm xuống giường, xoa hai chân đi tới phòng tắm tắm rửa.
Diệp Hâm mang theo lão nhị đã dựng đứng đuổi theo lại bị cô đuổi ra. Phó Nhuỵ ở trong tắm rửa, Diệp Hâm lại ở ngoài gõ cửa giải thích.
“Tắm rồi ngủ đi!” Phó Nhuỵ bọc khăn tắm đi ra nói với anh.
“Nhuỵ Nhuỵ, nghe anh giải thích.”
“Em mệt mỏi, buồn ngủ lắm!” Phó Nhuỵ nằm bên ga giường sạch sẽ, bọc chăn đu ngủ.
Diệp Hâm ảo não vô cùng, vào phòng tắm rửa thuận tiện an ủi lão nhị bên dưới một chút, còn cố ý kêu tên Phó Nhuỵ thật lớn, mất khác lâu mới bắn ra, giống như làm vậy có thể chứng minh mình không bắn nhanh như thế!
Phó Nhuỵ bọc chăn, nhắm mắt lại cười trộm.
Cô tất nhiên biết anh không phải, nhưng cô cảm thấy rất đau, không muốn tiếp tục lần thứ hai đâu!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.