Yêu Đương Vụng Trộm: Chị Ơi, Cưới Thôi!
Chương 20: ANH GHÉT EM ĐẾN THẾ SAO?
Thiên Nguyệt Phụng
05/07/2024
Nghe Giang Tư Tư nói, cô chính là người hẹn vợ chồng ông bà tới, mà Phi phu nhân lại nhoẻn miệng cười khinh.
"Nói ra người khác không biết lại tưởng nhầm cháu chính là Tổng giám đốc của Tập đoàn G&T ấy chứ. Hôm nay cô chú có hẹn với Giang tổng, chứ nào phải hẹn cháu."
Thừa biết đối phương đang khinh khi mình, nhưng Giang Tư Tư vẫn mỉm cười ôn hòa, rồi mới nói:
"Thì cháu chính là Giang tổng mà cô chú đang chờ đây ạ, tân Tổng giám đốc của tập đoàn G&T, Giang Tư Tư."
"Cô mà là Tổng giám đốc của G&T ư? Chủ tịch Giang đúng là có một cô con gái cưng, nhưng đứa trẻ ấy đã sớm ra xã hội sống cuộc sống mình muốn rồi, cô đừng thấy may mắn có chung họ Giang mà mượn danh làm càn, chúng tôi đã quyết định hôn lễ của tiểu Phong xong cả rồi, cô đừng tốn công vô ích nữa." Ông Phi lúc bấy giờ cũng đã lên tiếng.
Thái độ của ông còn khó coi hơn cả Phi phu nhân, nhưng Giang Tư Tư vẫn bình chân như vại, tâm tình chẳng chút đổi thay.
"Hôn lễ của Phong có thể diễn ra như ý cô chú muốn, cháu không cản, cũng không phá rối, bởi vì cô dâu nhất định sẽ là cháu. Còn chuyện có tin cháu là vị Giang tổng kia hay không, thì tùy thôi ạ."
"Thái độ của cô là sao hả?" Phi phu nhân nhất thời nổi nóng.
Chính lúc này, cửa phòng chợt có người tiến vào. Cậu ấy là Trợ lý của Chủ tịch Giang, nhưng nay đi theo hỗ trợ Giang Tư Tư làm việc và hiển nhiên anh ta sẽ nhanh chóng cúi đầu khi nhìn thấy cô.
"Giang tổng! Tầng hầm để xe xa chỗ này quá nên tôi có chút chậm trễ. Sao rồi, mọi người đã vào việc chưa?"
Nghe thấy Trợ lý của Chủ tịch tập đoàn G&T cúi đầu chào Giang Tư Tư, ông bà Phi liền không khỏi ngỡ ngàng, nét mặt cứ như cần được rã đông gấp.
"Giang tổng sao?" Phi phu nhân vẫn không tin, mà hỏi lại.
"Đúng vậy! Cô ấy chính là tân Tổng giám đốc của tập đoàn chúng tôi, con gái của Chủ tịch Giang. Nói vậy, là Phi phu nhân với Phi tổng đây vẫn chưa biết?"
Giờ thì ê mặt thật rồi, từ ông tới bà thay phiên nhau gượng gạo trước cô gái mà bản thân hai người vẫn luôn tưởng rằng có xuất thân tầm thường.
"Trợ lý Phương, anh không cần phải giới thiệu rõ ràng như vậy đâu."
Nói với Trợ lý xong, Giang Tư Tư lại nhìn qua ông bà Phi, ôn hòa hỏi:
"Không biết bây giờ chúng ta bàn chuyện công việc được chưa ạ?"
"Ờ, được... Cháu ngồi xuống rồi hãy nói."
Cuối cùng thì Giang Tư Tư cũng tới lúc được ba mẹ bạn trai thay đổi thái độ cư xử, không còn bị xem là cô gái tầm thường.
...----------------...
Cùng lúc này ở nhà, Phi Phong cũng đâu nhàn rỗi gì. Cậu đang bận sấp mặt với bảng lập trình phức tạp trên laptop.
Giới thiệu một chút về chàng trai trẻ này nhé!
Cậu ấy vốn đam mê ngành kỹ thuật phần mềm và đã thực hành tốt cách viết code từ những năm mới 15 tuổi, cho tới thời điểm hiện tại, Phi Phong đã có thể kiếm ra tiền nhờ việc nhận đơn hàng bảo mật thông tin, bảo trì và cải tiến các
sản phẩm của nhiều công ty nhỏ mới thành lập. Nói chung, cậu có thể kiếm được tiền hoặc rất nhiều tiền chỉ bằng việc ngồi trước máy tính và gõ phím liên tục.
Lúc này, đang tập trung cao độ để viết nốt phần code cuối cùng đã làm suốt đêm qua mà chưa xong, thì lại có tiếng chuông cửa vang lên, khiến cậu thoáng bực mình, nhưng khi nghĩ lại có khả năng bạn gái về và cố tình tạo bất ngờ, nên cậu liền gác lại công việc để đi ra mở cửa.
Đang vui vẻ mong chờ, tới khi cánh cửa rộng mở và người phụ nữ xuất hiện trước mắt lại khiến sắc mặt chàng trai lập tức tối sầm xuống và rồi chẳng buồn mở miệng lấy một lần, cậu thẳng tay đóng cửa lại, nhưng tiếc rằng cô gái đó lại cả gan dám đưa tay vào ngăn cản, khiến cánh cửa đang đóng đập thẳng vào tay.
"A~..." Âm thanh rên rỉ đau đớn vang lên.
Phi Phong dù không muốn cũng phải mở cửa lần nữa, nhưng cậu chỉ đứng nhìn cô gái ấy với gương mặt vô cảm và một câu hỏi hời hợt:
"Tìm tôi làm gì?"
Bấy giờ, cô gái đó đã giương đôi mắt ngấn nước lên nhìn cậu, nét mặt ủy khuất cùng giọng nói nghẹn ngào khi cất câu nói:
"Lâu quá rồi không gặp anh, em nhớ nên về thăm. Vậy mà anh lại đối xử như vậy với em, anh ghét em đến thế sao?"
"Ừ! Ghét mới đóng cửa không tiếp, biết rồi thì về đi."
"Nói ra người khác không biết lại tưởng nhầm cháu chính là Tổng giám đốc của Tập đoàn G&T ấy chứ. Hôm nay cô chú có hẹn với Giang tổng, chứ nào phải hẹn cháu."
Thừa biết đối phương đang khinh khi mình, nhưng Giang Tư Tư vẫn mỉm cười ôn hòa, rồi mới nói:
"Thì cháu chính là Giang tổng mà cô chú đang chờ đây ạ, tân Tổng giám đốc của tập đoàn G&T, Giang Tư Tư."
"Cô mà là Tổng giám đốc của G&T ư? Chủ tịch Giang đúng là có một cô con gái cưng, nhưng đứa trẻ ấy đã sớm ra xã hội sống cuộc sống mình muốn rồi, cô đừng thấy may mắn có chung họ Giang mà mượn danh làm càn, chúng tôi đã quyết định hôn lễ của tiểu Phong xong cả rồi, cô đừng tốn công vô ích nữa." Ông Phi lúc bấy giờ cũng đã lên tiếng.
Thái độ của ông còn khó coi hơn cả Phi phu nhân, nhưng Giang Tư Tư vẫn bình chân như vại, tâm tình chẳng chút đổi thay.
"Hôn lễ của Phong có thể diễn ra như ý cô chú muốn, cháu không cản, cũng không phá rối, bởi vì cô dâu nhất định sẽ là cháu. Còn chuyện có tin cháu là vị Giang tổng kia hay không, thì tùy thôi ạ."
"Thái độ của cô là sao hả?" Phi phu nhân nhất thời nổi nóng.
Chính lúc này, cửa phòng chợt có người tiến vào. Cậu ấy là Trợ lý của Chủ tịch Giang, nhưng nay đi theo hỗ trợ Giang Tư Tư làm việc và hiển nhiên anh ta sẽ nhanh chóng cúi đầu khi nhìn thấy cô.
"Giang tổng! Tầng hầm để xe xa chỗ này quá nên tôi có chút chậm trễ. Sao rồi, mọi người đã vào việc chưa?"
Nghe thấy Trợ lý của Chủ tịch tập đoàn G&T cúi đầu chào Giang Tư Tư, ông bà Phi liền không khỏi ngỡ ngàng, nét mặt cứ như cần được rã đông gấp.
"Giang tổng sao?" Phi phu nhân vẫn không tin, mà hỏi lại.
"Đúng vậy! Cô ấy chính là tân Tổng giám đốc của tập đoàn chúng tôi, con gái của Chủ tịch Giang. Nói vậy, là Phi phu nhân với Phi tổng đây vẫn chưa biết?"
Giờ thì ê mặt thật rồi, từ ông tới bà thay phiên nhau gượng gạo trước cô gái mà bản thân hai người vẫn luôn tưởng rằng có xuất thân tầm thường.
"Trợ lý Phương, anh không cần phải giới thiệu rõ ràng như vậy đâu."
Nói với Trợ lý xong, Giang Tư Tư lại nhìn qua ông bà Phi, ôn hòa hỏi:
"Không biết bây giờ chúng ta bàn chuyện công việc được chưa ạ?"
"Ờ, được... Cháu ngồi xuống rồi hãy nói."
Cuối cùng thì Giang Tư Tư cũng tới lúc được ba mẹ bạn trai thay đổi thái độ cư xử, không còn bị xem là cô gái tầm thường.
...----------------...
Cùng lúc này ở nhà, Phi Phong cũng đâu nhàn rỗi gì. Cậu đang bận sấp mặt với bảng lập trình phức tạp trên laptop.
Giới thiệu một chút về chàng trai trẻ này nhé!
Cậu ấy vốn đam mê ngành kỹ thuật phần mềm và đã thực hành tốt cách viết code từ những năm mới 15 tuổi, cho tới thời điểm hiện tại, Phi Phong đã có thể kiếm ra tiền nhờ việc nhận đơn hàng bảo mật thông tin, bảo trì và cải tiến các
sản phẩm của nhiều công ty nhỏ mới thành lập. Nói chung, cậu có thể kiếm được tiền hoặc rất nhiều tiền chỉ bằng việc ngồi trước máy tính và gõ phím liên tục.
Lúc này, đang tập trung cao độ để viết nốt phần code cuối cùng đã làm suốt đêm qua mà chưa xong, thì lại có tiếng chuông cửa vang lên, khiến cậu thoáng bực mình, nhưng khi nghĩ lại có khả năng bạn gái về và cố tình tạo bất ngờ, nên cậu liền gác lại công việc để đi ra mở cửa.
Đang vui vẻ mong chờ, tới khi cánh cửa rộng mở và người phụ nữ xuất hiện trước mắt lại khiến sắc mặt chàng trai lập tức tối sầm xuống và rồi chẳng buồn mở miệng lấy một lần, cậu thẳng tay đóng cửa lại, nhưng tiếc rằng cô gái đó lại cả gan dám đưa tay vào ngăn cản, khiến cánh cửa đang đóng đập thẳng vào tay.
"A~..." Âm thanh rên rỉ đau đớn vang lên.
Phi Phong dù không muốn cũng phải mở cửa lần nữa, nhưng cậu chỉ đứng nhìn cô gái ấy với gương mặt vô cảm và một câu hỏi hời hợt:
"Tìm tôi làm gì?"
Bấy giờ, cô gái đó đã giương đôi mắt ngấn nước lên nhìn cậu, nét mặt ủy khuất cùng giọng nói nghẹn ngào khi cất câu nói:
"Lâu quá rồi không gặp anh, em nhớ nên về thăm. Vậy mà anh lại đối xử như vậy với em, anh ghét em đến thế sao?"
"Ừ! Ghét mới đóng cửa không tiếp, biết rồi thì về đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.