Chương 146: (GD-NK) Đến Pháp
bwi
10/05/2021
Trưa ngày hôm sau Nam Kình tự mình ra sân bay, cậu ta không muốn quá
nhiều người biết nên âm thầm sắp xếp. Cả Gia Thụy cậu ta cũng không nói, vì sợ chuyện rời đi này mà sẽ làm lộ chuyện của Gia Dương và Khải
Hoàng.
Nam Kình biết Gia Thụy thích Khải Hoàng nhiều lắm. Do vậy nếu chuyện Khải Hoàng bại lộ thì cậu ta sẽ bị Gia Thụy ghét mất.
Nên cứ im lặng được lúc nào thì hay lúc đấy. Mộc Nam Kình quyết định sang Pháp chứ không theo sắp đặt của Mộc Lăng, dù sao bản thân cũng có tiền, có thể sống một cuộc sống thoải mái. Nên vậy cậu định rời đi và ở lại Pháp với cô họ của mình, có lẽ không có ý định quay về nữa. Và cũng không muốn người khác tìm thấy mình nữa.
Tất cả sẽ quay về con số không, và hôm nay cậu lại bắt đầu xuất phát cho một cuộc sống mới.
Paris...
Sau chuyến bay dài thì Nam Kình cũng đã đến, cậu được cô họ mình đón về nhà cách sân bay tầm 14km. Trong thời gian này cậu nghĩ ngơi một lát.
Cậu quyết định đến Pháp chỉ sau vài phút suy nghĩ. Và sau mười mấy tiếng ngồi máy bay thì cậu đã đến nơi mà mình muốn bắt đầu lại.
Cầu mong đây sẽ là khởi đầu thuận lợi!!
"Cô...con là tự mình đến chứ không phải ba kêu đến. Cô đừng để người nhà con biết việc con sang đây. Xin cô đấy!!"
Cô của Nam Kình đang lái xe thì sững người, sau đó lại thở dài. "Được rồi. Hôm sau cô sẽ dành thời gian để nói chuyện với con, bây giờ nghĩ ngơi đi. Cô hứa sẽ giữ bí mật chuyện này!"
Đúng như lời của cô hứa, cô không nói gì về chuyện cậu tự ý sang Pháp cũng không liên lạc với ba của Nam Kình, còn về phần của Nam Kình...sau khi về nhà thì lại ngủ đến trưa hôm sau thì mới mò ra khỏi phòng.
"Cô không đi làm sao sao?"
"Không, hôm nay công ty không có quá nhiều việc nên cô ở nhà làm. Đói rồi sao?! Ra ngoài ăn được không?" Nam Kình gật đầu rồi cả hai nhanh chóng lái xe đi.
Nhà hàng này khá nổi tiếng, cũng là nơi cô họ cậu đến dùng bữa với đối tác. Cũng có thể xem là khách quen của nơi này.
"Cậu phục vụ đó sống cạnh nhà mình, cô đã thuê cậu ta đến dạy con học tiếng Pháp mỗi tối. Dù sao con cũng quyết định ở lại đây lâu dài rồi còn gì".
Nam Kình nhìn theo thì thấy một thanh niên cao hơn cậu nhiều lắm, vẻ ngoài lại điển trai. Khi anh ta mang đồ ăn ra thì cậu thấy được bảng tên anh ta gắn trên áo.
'Là tên Alex...'
"Cô sắp xếp sao cũng được hết. Thôi chuyện này về rồi tính, ăn trước đã!!"
Cả hai ăn uống xong rồi đi mua vài thứ, đi hết nơi này đến nơi khác khi về đến nhà đã tối rồi. Nam Kình ôm đồ vào nhà sau đó đi tắm sạch sẽ, cứ nghĩ mình sẽ được nghĩ ngơi rồi lại được ăn tối....Nhưng không phải thế, cái người cô nhờ dạy tiếng Pháp cho cậu đã đến tận nhà.
"Alex, con ngồi đó đi. Thằng bé nó sẽ xuống ngay!!"
"Nam Kình. Tối nay học xong thì tự nấu ăn đi còn không thì đặt đồ ăn giao về nhà nghe chưa?! Không được ra ngoài ăn vào buổi tối một mình, cô phải đi dùng tiệc với cấp dưới nên không nấu sẵn cho con được đâu".
Nam Kình nghe cô mình đi thì cũng xuống nhà dưới, đầu tóc cậu xù lên hết, cái bộ dạng này khiến Alex ngồi phía dưới không nhịn được mà cười thành tiếng.
"Ôi trời!!" Cô họ Nam Kình nhìn cậu một cách bất lực rồi không nói gì nữa. Cậu bị hai người bọn họ nhìn như vậy thì cũng ngại, lập tức đi lau mặt rồi vuốt tóc lại.
Cậu đâu nghĩ cô mình nói học là sẽ học liền như thế đâu chứ, rồi ngay lần gặp đầu tiên gặp mặt lại trở thành trò hề như thế nữa chứ!!.
"Cậu thật giống gấu koala!!"
"Gì?? Anh đang muốn khen hay chê cười tôi đây?! còn anh chẳng khác gì con hưu cao cổ"
"Thế sao! haha "
Nam Kình biết Gia Thụy thích Khải Hoàng nhiều lắm. Do vậy nếu chuyện Khải Hoàng bại lộ thì cậu ta sẽ bị Gia Thụy ghét mất.
Nên cứ im lặng được lúc nào thì hay lúc đấy. Mộc Nam Kình quyết định sang Pháp chứ không theo sắp đặt của Mộc Lăng, dù sao bản thân cũng có tiền, có thể sống một cuộc sống thoải mái. Nên vậy cậu định rời đi và ở lại Pháp với cô họ của mình, có lẽ không có ý định quay về nữa. Và cũng không muốn người khác tìm thấy mình nữa.
Tất cả sẽ quay về con số không, và hôm nay cậu lại bắt đầu xuất phát cho một cuộc sống mới.
Paris...
Sau chuyến bay dài thì Nam Kình cũng đã đến, cậu được cô họ mình đón về nhà cách sân bay tầm 14km. Trong thời gian này cậu nghĩ ngơi một lát.
Cậu quyết định đến Pháp chỉ sau vài phút suy nghĩ. Và sau mười mấy tiếng ngồi máy bay thì cậu đã đến nơi mà mình muốn bắt đầu lại.
Cầu mong đây sẽ là khởi đầu thuận lợi!!
"Cô...con là tự mình đến chứ không phải ba kêu đến. Cô đừng để người nhà con biết việc con sang đây. Xin cô đấy!!"
Cô của Nam Kình đang lái xe thì sững người, sau đó lại thở dài. "Được rồi. Hôm sau cô sẽ dành thời gian để nói chuyện với con, bây giờ nghĩ ngơi đi. Cô hứa sẽ giữ bí mật chuyện này!"
Đúng như lời của cô hứa, cô không nói gì về chuyện cậu tự ý sang Pháp cũng không liên lạc với ba của Nam Kình, còn về phần của Nam Kình...sau khi về nhà thì lại ngủ đến trưa hôm sau thì mới mò ra khỏi phòng.
"Cô không đi làm sao sao?"
"Không, hôm nay công ty không có quá nhiều việc nên cô ở nhà làm. Đói rồi sao?! Ra ngoài ăn được không?" Nam Kình gật đầu rồi cả hai nhanh chóng lái xe đi.
Nhà hàng này khá nổi tiếng, cũng là nơi cô họ cậu đến dùng bữa với đối tác. Cũng có thể xem là khách quen của nơi này.
"Cậu phục vụ đó sống cạnh nhà mình, cô đã thuê cậu ta đến dạy con học tiếng Pháp mỗi tối. Dù sao con cũng quyết định ở lại đây lâu dài rồi còn gì".
Nam Kình nhìn theo thì thấy một thanh niên cao hơn cậu nhiều lắm, vẻ ngoài lại điển trai. Khi anh ta mang đồ ăn ra thì cậu thấy được bảng tên anh ta gắn trên áo.
'Là tên Alex...'
"Cô sắp xếp sao cũng được hết. Thôi chuyện này về rồi tính, ăn trước đã!!"
Cả hai ăn uống xong rồi đi mua vài thứ, đi hết nơi này đến nơi khác khi về đến nhà đã tối rồi. Nam Kình ôm đồ vào nhà sau đó đi tắm sạch sẽ, cứ nghĩ mình sẽ được nghĩ ngơi rồi lại được ăn tối....Nhưng không phải thế, cái người cô nhờ dạy tiếng Pháp cho cậu đã đến tận nhà.
"Alex, con ngồi đó đi. Thằng bé nó sẽ xuống ngay!!"
"Nam Kình. Tối nay học xong thì tự nấu ăn đi còn không thì đặt đồ ăn giao về nhà nghe chưa?! Không được ra ngoài ăn vào buổi tối một mình, cô phải đi dùng tiệc với cấp dưới nên không nấu sẵn cho con được đâu".
Nam Kình nghe cô mình đi thì cũng xuống nhà dưới, đầu tóc cậu xù lên hết, cái bộ dạng này khiến Alex ngồi phía dưới không nhịn được mà cười thành tiếng.
"Ôi trời!!" Cô họ Nam Kình nhìn cậu một cách bất lực rồi không nói gì nữa. Cậu bị hai người bọn họ nhìn như vậy thì cũng ngại, lập tức đi lau mặt rồi vuốt tóc lại.
Cậu đâu nghĩ cô mình nói học là sẽ học liền như thế đâu chứ, rồi ngay lần gặp đầu tiên gặp mặt lại trở thành trò hề như thế nữa chứ!!.
"Cậu thật giống gấu koala!!"
"Gì?? Anh đang muốn khen hay chê cười tôi đây?! còn anh chẳng khác gì con hưu cao cổ"
"Thế sao! haha "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.