Chương 73: Không mang họ Tần 1
bwi
10/01/2021
Sau khi chị Giao tắt máy thì cậu phải lê cái thân mệt mỏi đi thay quần áo và đến công ty. Từ cửa đi vào thì cậu thấy gương mặt của mọi người rất vui vẻ như chờ đợi điều gì vậy
“Sao vậy??. Mọi người có âm mưu gì mờ ám đúng không?” Cậu nghi ngờ hỏi
“Thư kí Tần, cậu đến đúng lúc lắm. Mau vào đi vào cứu người đi, cả phòng họp cứ ầm ầm lên ấy đã ba tiếng rồi” Ý chị nhân viên nói là phòng họp nảy giờ chịu trận của Mộc Lăng
Gia Thụy vỗ trán đi lên thang máy để lên phòng họp, đúng là vừa tới cửa đã nghe tiếng Mộc Lăng hầm hét còn cả tiếng đập bàn. Cậu đẩy cửa vào ngay lúc anh chữi mắng và quăng tài liệu về hướng cửa, cả sấp tài liệu bay vào đầu cậu. Mọi người trong phòng tròn mắt nhìn
Mộc Lăng vẫn chăm chú xem tài liệu miệng thì cứ hầm hét. Gia Thụy nắm chặt bàn tay và vò luôn giấy tờ lúc nảy cậu chụp được vài tờ. Gia Thụy đập bàn một cái rầm khiến mọi người trong phòng muốn rớt tim
“IM LẶNG!!!”
Như một mệnh lệnh, tất cả đều im phăng phắt kể cả những người hóng chuyện bên ngoài cũng nín thở.
Giọng điệu quen thuộc làm Mộc Lăng ngẩn đầu lên nhìn, gương mặt hung dữ của Gia Thụy khiến anh phát sợ
Cậu bảo tất cả mọi người ra ngoài kể cả Mộc Lăng, Gia Thụy thu xếp lại hồ sơ rồi ôm về phòng. Mọi người ở đó ai cũng đều khâm phục cậu, chỉ một câu ‘IM LẶNG’ mà giám đốc của họ cũng phải ngậm miệng
Gia Thụy tức điên, hồ sơ bị anh quăng khắp nơi cả phòng họp như bãi chiến trường. Cái đóng hồ sơ cậu gom lại được thì lộn xộn hết rồi cậu về phòng chỉ xem có cái gì xem được nữa không
Mộc Lăng thấy Gia Thụy lụm lọi tìm thì anh ngoan ngoãn ngồi bên cạnh cậu
“Cái đồ chết tiệc!! chỉ việc xem hồ sơ cũng không xong tức chết mà. CÚT!!” Cậu đá cái ghế của anh lui lại sau đó ôm đóng hồ sơ đi ra ngoài. Mộc Lăng vẫn không hiểu đến giờ mình đã làm sai gì mà bị đối xử như người dưng thế kia
Gia Thụy sao khi rời đi thì bảo mọi gửi lại hồ sơ cho cậu để cậu xem xét. Sau đó thì rời đi
Cậu quay về nhà xem xét mớ hồ sơ kia chứ ở lại công ty thì cậu sẽ tức chết, ăn cả sấp giấy tờ nếu không có mọi người ở đó thì cậu đã cho Mộc Lăng một bài học rồi
Gần cả chục người gửi đến cậu xem đến 7 giờ tối cũng chưa xong, thì đột nhiên chị Giao lại gọi đến. Không chỉ mình chị Giao mà hàng chục cuộc gọi như vậy
“Gia Thụy, mau đến quán bar đón Mộc Lăng về…tút tút”
“Thư kí Tần mau đến quán cũ đi”
“Anh Gia Thụy đến quán bar chơi chút nào!!”
…..
Lần này là Mộc Nam Kình “Tiểu Thụy mau đến đây nào xem Mộc tổng đào hoa như nào này!!”
Cậu ta cho Gia Thụy xem cảnh hỗn loạn ở đó, rựu đầy bàn các cô gái nóng bỏng ngồi xen kẻ. Còn tên Mộc Lăng kia ai đưa gì cũng uống, uống điên cuồng
Gia Thụy bỏ thời gian làm việc đến ăn tối cũng chưa ăn vậy mà cả công ty kéo nhau đi ăn uống, để lại cho cậu cả núi công việc. Tức điên hơn nữa là Mộc Lăng…
“Ahh…Cậu đến đón mình, hôm nay mình không đánh chết tên Mộc Lăng đó mình không mang họ Tần”
Cậu nắm chặt ta, từng tiếng đốt tay kêu rôm rốp
Gia Thụy được Nam Kình đến đón, trước khi đến quán bar thì Gia Thụy đã ghé vào một nơi để lựa một ít đồ và đến chỗ trang điểm
Cậu mặc cái đầm ôm hai dây đội mái tóc mà nâu ngang vai, trang điểm lên nhìn càng hút hồn hơn nữa. Gia Thụy lên giọng khá giống con gái và bắt đầu ra xe bảo Nam Kình chở đi
Mộc Nam Kình nhìn mà đơ người, đúng là rất đẹp nhưng cậu ta chả biết Gia Thụy định làm gì nữa, nhưng nhìn gương mặt rất... cả xe ngập mù âm u như có đám mây đen quanh đây vậy
“Sao vậy??. Mọi người có âm mưu gì mờ ám đúng không?” Cậu nghi ngờ hỏi
“Thư kí Tần, cậu đến đúng lúc lắm. Mau vào đi vào cứu người đi, cả phòng họp cứ ầm ầm lên ấy đã ba tiếng rồi” Ý chị nhân viên nói là phòng họp nảy giờ chịu trận của Mộc Lăng
Gia Thụy vỗ trán đi lên thang máy để lên phòng họp, đúng là vừa tới cửa đã nghe tiếng Mộc Lăng hầm hét còn cả tiếng đập bàn. Cậu đẩy cửa vào ngay lúc anh chữi mắng và quăng tài liệu về hướng cửa, cả sấp tài liệu bay vào đầu cậu. Mọi người trong phòng tròn mắt nhìn
Mộc Lăng vẫn chăm chú xem tài liệu miệng thì cứ hầm hét. Gia Thụy nắm chặt bàn tay và vò luôn giấy tờ lúc nảy cậu chụp được vài tờ. Gia Thụy đập bàn một cái rầm khiến mọi người trong phòng muốn rớt tim
“IM LẶNG!!!”
Như một mệnh lệnh, tất cả đều im phăng phắt kể cả những người hóng chuyện bên ngoài cũng nín thở.
Giọng điệu quen thuộc làm Mộc Lăng ngẩn đầu lên nhìn, gương mặt hung dữ của Gia Thụy khiến anh phát sợ
Cậu bảo tất cả mọi người ra ngoài kể cả Mộc Lăng, Gia Thụy thu xếp lại hồ sơ rồi ôm về phòng. Mọi người ở đó ai cũng đều khâm phục cậu, chỉ một câu ‘IM LẶNG’ mà giám đốc của họ cũng phải ngậm miệng
Gia Thụy tức điên, hồ sơ bị anh quăng khắp nơi cả phòng họp như bãi chiến trường. Cái đóng hồ sơ cậu gom lại được thì lộn xộn hết rồi cậu về phòng chỉ xem có cái gì xem được nữa không
Mộc Lăng thấy Gia Thụy lụm lọi tìm thì anh ngoan ngoãn ngồi bên cạnh cậu
“Cái đồ chết tiệc!! chỉ việc xem hồ sơ cũng không xong tức chết mà. CÚT!!” Cậu đá cái ghế của anh lui lại sau đó ôm đóng hồ sơ đi ra ngoài. Mộc Lăng vẫn không hiểu đến giờ mình đã làm sai gì mà bị đối xử như người dưng thế kia
Gia Thụy sao khi rời đi thì bảo mọi gửi lại hồ sơ cho cậu để cậu xem xét. Sau đó thì rời đi
Cậu quay về nhà xem xét mớ hồ sơ kia chứ ở lại công ty thì cậu sẽ tức chết, ăn cả sấp giấy tờ nếu không có mọi người ở đó thì cậu đã cho Mộc Lăng một bài học rồi
Gần cả chục người gửi đến cậu xem đến 7 giờ tối cũng chưa xong, thì đột nhiên chị Giao lại gọi đến. Không chỉ mình chị Giao mà hàng chục cuộc gọi như vậy
“Gia Thụy, mau đến quán bar đón Mộc Lăng về…tút tút”
“Thư kí Tần mau đến quán cũ đi”
“Anh Gia Thụy đến quán bar chơi chút nào!!”
…..
Lần này là Mộc Nam Kình “Tiểu Thụy mau đến đây nào xem Mộc tổng đào hoa như nào này!!”
Cậu ta cho Gia Thụy xem cảnh hỗn loạn ở đó, rựu đầy bàn các cô gái nóng bỏng ngồi xen kẻ. Còn tên Mộc Lăng kia ai đưa gì cũng uống, uống điên cuồng
Gia Thụy bỏ thời gian làm việc đến ăn tối cũng chưa ăn vậy mà cả công ty kéo nhau đi ăn uống, để lại cho cậu cả núi công việc. Tức điên hơn nữa là Mộc Lăng…
“Ahh…Cậu đến đón mình, hôm nay mình không đánh chết tên Mộc Lăng đó mình không mang họ Tần”
Cậu nắm chặt ta, từng tiếng đốt tay kêu rôm rốp
Gia Thụy được Nam Kình đến đón, trước khi đến quán bar thì Gia Thụy đã ghé vào một nơi để lựa một ít đồ và đến chỗ trang điểm
Cậu mặc cái đầm ôm hai dây đội mái tóc mà nâu ngang vai, trang điểm lên nhìn càng hút hồn hơn nữa. Gia Thụy lên giọng khá giống con gái và bắt đầu ra xe bảo Nam Kình chở đi
Mộc Nam Kình nhìn mà đơ người, đúng là rất đẹp nhưng cậu ta chả biết Gia Thụy định làm gì nữa, nhưng nhìn gương mặt rất... cả xe ngập mù âm u như có đám mây đen quanh đây vậy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.