Chương 47: Người Tình Bí Mật
Dumy
14/12/2023
Bàn tay nắm chuột máy tính của Hoắc Ngữ Yên siết chặt lấy tới trắng bệch. Những tấm hình chói mắt này khiến hô hấp của cô trở nên dồn dập, tâm trạng tụt dốc không phanh.
Hình ảnh chụp buổi tối chẳng phải là quán ăn cô cùng hắn ghé cách đây mấy hôm sao?
Cố Trạch Dương, đồ xấu xa nhà anh, đã đi với cô mà vẫn còn thời gian thân mật cùng người phụ nữ khác!
Đột nhiên phòng làm việc yên tĩnh vang lên tiếng điện thoại. Hoắc Ngữ Yên xoay người cầm điện thoại lên thì thấy là Lăng Hạo Thiên gọi tới.
Nhấn nút trả lời liền nghe được giọng nói dịu dàng của anh vang lên:
"Ngữ Yên, tối nay là sinh nhật của chú Lưu, em tham dự cùng anh nhé?"
"Ân, em cũng mới nghe anh Quân Nghị nói hôm qua, hôm nay anh ấy phải đi tác đột xuất nên em sẽ đi thay."
"Vậy chiều anh qua đón em?
Lăng Hạo Thiên liền đề nghị.
"Dạ được, vậy chiều gặp lại"
Cuộc hội thoại sau vài câu hỏi thăm cũng nhanh chóng chấm dứt.
Từ ngày đám cưới gặp sự cố phải hoãn lại, thì dường như tình cảm của cô cùng Lăng Hạo Thiên có chút gì đó không còn như lúc đầu, nếu nói là đã có dấu vết rạn nứt thì cũng không đúng, nhưng theo giác quan thứ 6 của phụ nữ, cô có thể cảm nhận được phần tình cảm này đã dần phai mòn theo thời gian, chẳng qua là do không ai chịu nói ra.
Dù sao với địa vị của hai nhà trên thương trường cùng lễ đính hôn đã diễn ra, thì hiện tại trong mắt mọi người họ vẫn là hôn thê, hôn phu của nhau, đám cưới chỉ là sớm muộn.
——//——
Buổi tối,
"Lưu tổng! Sinh nhật vui vẻ."
Lăng Hạo Thiên một tay cầm ly sâm panh, một tay ôm lấy thắt lưng Hoắc Ngữ Yên cùng nhau tiến vào phòng khách của biệt thự Lưu gia chúc mừng chủ nhân bữa tiệc.
Hoắc Ngữ Yên cũng tươi cười nói:
"Chú Lưu, sinh nhật vui vẻ."
Hoắc gia cùng Lưu gia trên thương trường cũng là đối tác làm ăn lâu năm, Lưu tổng cũng coi như là trưởng bối của cô.
"Ha ha, cảm ơn hai đứa đã tới, định khi nào mới cho lão già này dự đám cưới đây? Đính hôn đã lâu như vậy rồi."
Lưu Chấn Đông cười lớn nhìn đôi trai tài gái sắc trước mắt hào hứng hỏi.
Hai người bọn họ quay qua nhìn nhau cười, trong lòng cả hai đều không có câu trả lời nhưng Lăng Hạo Thiên vẫn lịch sự đáp lời:
"Đám cưới sẽ sớm thôi ạ, chắc chắn Lưu tổng sẽ không thể thiếu trong danh sách khách mời đặc biệt được!"
"Tốt, tốt, vậy tới lúc đó nhớ không thể quên lão già này đâu nhé!"
Chuyện trò một hồi thì từng đợt khách khác lại nối đuôi nhau vào nên thân là chủ nhân bữa tiệc, Lưu Chấn Đông phải quay ra tiếp, ông nhìn hai người họ khách sáo nói:
"Hai đứa cứ tự nhiên nhé! Chú phải đi tiếp khách đây!"
"Dạ chú cứ đi đi ạ!"
Tối nay Hoắc Ngữ Yên mặc bộ váy màu trắng, mẫu mới nhất của Channel, kiểu dáng hiện đại xen chút cổ điển vừa toát lên sự tao nhã vừa bộc lộ khí chất cao quý của tiểu thư danh giá. Bên cạnh cô, Lăng Hạo Thiên anh tuấn sáng sủa, toàn thân mặc âu phục màu xanh ghile đậm được cắt may thủ công của một thương hiệu nổi tiếng ở Ý, từng đường chỉ đều tôn lên vóc dáng cơ thể thon dài cân đối của anh.
Hai người đứng bên nhau liền tạo nên bức tranh sinh động đẹp tới chói mắt, khiến người nhìn vừa ngưỡng mộ nhưng lại xen vào chút ganh tỵ.
Hoắc Ngữ Yên có thể cảm nhận được tối nay tâm trạng của Lăng Hạo Thiên dường như có chút không vui, mắt anh hay nhíu lại như suy nghĩ chuyện gì đó, tuy là đi cùng cô nhưng dường như tâm trí đã ở nơi nào khác.
Nói người khác thì cũng nên xem lại mình!
Tâm trạng hôm nay của cô cũng thật sự rất tệ, ngoài mặt tuy luôn phải tươi cười chào hỏi mọi người nhưng trong tâm trí vẫn là những hình ảnh cùng những câu chữ mà các trang báo mạng đưa tin sáng nay.
Cố Trạch Dương thật sự hẹn hò cùng cái cô tiểu hoa đán Mặc Lam kia sao?
Lần trước gặp họ trong buổi ra mắt hãng xe Strong, sự thân thiết của họ đã khiến cho cô suy nghĩ, nhưng thời điểm đó cô và hắn vẫn chưa phải là mối quan hệ như bây giờ nên cô cũng chưa từng hỏi hắn về cô gái tên Mặc Lam đó.
Nhưng hiện tại mối quan hệ của họ được gọi là gì? Người yêu? Không đúng!
Cô đã đính hôn cùng người đàn ông khác.
Người tình bí mật? Chắc có lẽ là vậy...
Thế thì cô lấy tư cách gì để hỏi hắn về chuyện giữa hắn là cô diễn viên đang nổi tiếng kia!
Hít vào một hơi thật sâu, dù trong lòng hơi khó chịu nhưng cô vẫn cố gắng diễn tốt vai trò vị hôn thê tối nay của Lăng Hạo Thiên.
Khách mời đến dự tiệc vốn đang nói chuyện cao hứng cùng nhau, bỗng nhiên ở cửa có một đôi nam nữ vừa bước vào liền làm rời đi tầm mắt của mọi người.
Người mới đến rất có sức thu hút, khiến mọi người phải chú ý, giống như tất cả mọi ánh mắt đều đặt trên người họ.
Không! Thật ra là đặt trên người cô gái mới đúng.
Cô gái mới đến mặc một bộ áo váy màu tím nhạt làm tôn lên làn da trắng nõn trong suốt, lông mày cong, mắt hạnh đen láy, mọi cử chỉ, nụ cười đều tự nhiên có phong cách của tiểu thư khuê các.
Người đàn ông bên cạnh cũng rất anh tuấn, mái tóc hơi dài được vuôt gel gọn gàng ra sau, nhìn rất tuấn lãng, kiểu người đậm chất nghệ sĩ.
"Họ là ai vậy?"
Hai vị phu nhân trẻ đứng bên cạnh Hoắc Ngữ Yên nhẹ giọng thì thầm với nhau.
"Cậu không theo dõi tin tức giải trí gần đây sao? Đó là cô diễn viên đang rất nổi tiếng - Mặc Yên, cô ta đang là tiểu hoa đán rất được các thương hiệu nổi tiếng với các đạo diễn tên tuổi muốn hợp tác nhất bây giờ đấy! Không ngờ ở ngoài đời cô ta còn đẹp hơn ở trên tivi nữa!"
"À, thì ra là vậy! Hèn chi mình thấy có chút quen mắt. Nhìn cô ta còn rất trẻ mà đã nổi tiếng như thế, một là có gia thế cực tốt, hai là chắc chắn có người chống lưng, được một vị kim chủ nào đó bao dưỡng cũng nên.."
Vị phu nhân kia không che dấu nổi cảm giác ghen tỵ trong lời nói, kích động mỉa mai.
"Cái đó thì chỉ người trong cuộc mới biết được thôi! Nhưng sáng nay tôi mới thấy báo đăng tin cô ta đang hẹn hò cùng một chàng trai trẻ, trông rất cao lớn phong độ"
"Có thể là vị kim chủ kia lớn tuổi bụng phệ tóc hói nên cô ta phải kiếm một chàng trai trẻ để bù đắp lại đó mà, haha..."
"Nhưng sao cô ta lại tới đây?"
"Việc này tôi cũng không rõ..."
Hai vị phu nhân xì xào bàn tán rất sôi nổi, ánh mắt vừa ái mộ vừa khinh thường không ngừng lưu chuyển trên người cô gái kia.
Mà Hoắc Ngữ Yên đứng bên cạnh đều đem những lời nói này thu hết vào trong tai.
Hình ảnh chụp buổi tối chẳng phải là quán ăn cô cùng hắn ghé cách đây mấy hôm sao?
Cố Trạch Dương, đồ xấu xa nhà anh, đã đi với cô mà vẫn còn thời gian thân mật cùng người phụ nữ khác!
Đột nhiên phòng làm việc yên tĩnh vang lên tiếng điện thoại. Hoắc Ngữ Yên xoay người cầm điện thoại lên thì thấy là Lăng Hạo Thiên gọi tới.
Nhấn nút trả lời liền nghe được giọng nói dịu dàng của anh vang lên:
"Ngữ Yên, tối nay là sinh nhật của chú Lưu, em tham dự cùng anh nhé?"
"Ân, em cũng mới nghe anh Quân Nghị nói hôm qua, hôm nay anh ấy phải đi tác đột xuất nên em sẽ đi thay."
"Vậy chiều anh qua đón em?
Lăng Hạo Thiên liền đề nghị.
"Dạ được, vậy chiều gặp lại"
Cuộc hội thoại sau vài câu hỏi thăm cũng nhanh chóng chấm dứt.
Từ ngày đám cưới gặp sự cố phải hoãn lại, thì dường như tình cảm của cô cùng Lăng Hạo Thiên có chút gì đó không còn như lúc đầu, nếu nói là đã có dấu vết rạn nứt thì cũng không đúng, nhưng theo giác quan thứ 6 của phụ nữ, cô có thể cảm nhận được phần tình cảm này đã dần phai mòn theo thời gian, chẳng qua là do không ai chịu nói ra.
Dù sao với địa vị của hai nhà trên thương trường cùng lễ đính hôn đã diễn ra, thì hiện tại trong mắt mọi người họ vẫn là hôn thê, hôn phu của nhau, đám cưới chỉ là sớm muộn.
——//——
Buổi tối,
"Lưu tổng! Sinh nhật vui vẻ."
Lăng Hạo Thiên một tay cầm ly sâm panh, một tay ôm lấy thắt lưng Hoắc Ngữ Yên cùng nhau tiến vào phòng khách của biệt thự Lưu gia chúc mừng chủ nhân bữa tiệc.
Hoắc Ngữ Yên cũng tươi cười nói:
"Chú Lưu, sinh nhật vui vẻ."
Hoắc gia cùng Lưu gia trên thương trường cũng là đối tác làm ăn lâu năm, Lưu tổng cũng coi như là trưởng bối của cô.
"Ha ha, cảm ơn hai đứa đã tới, định khi nào mới cho lão già này dự đám cưới đây? Đính hôn đã lâu như vậy rồi."
Lưu Chấn Đông cười lớn nhìn đôi trai tài gái sắc trước mắt hào hứng hỏi.
Hai người bọn họ quay qua nhìn nhau cười, trong lòng cả hai đều không có câu trả lời nhưng Lăng Hạo Thiên vẫn lịch sự đáp lời:
"Đám cưới sẽ sớm thôi ạ, chắc chắn Lưu tổng sẽ không thể thiếu trong danh sách khách mời đặc biệt được!"
"Tốt, tốt, vậy tới lúc đó nhớ không thể quên lão già này đâu nhé!"
Chuyện trò một hồi thì từng đợt khách khác lại nối đuôi nhau vào nên thân là chủ nhân bữa tiệc, Lưu Chấn Đông phải quay ra tiếp, ông nhìn hai người họ khách sáo nói:
"Hai đứa cứ tự nhiên nhé! Chú phải đi tiếp khách đây!"
"Dạ chú cứ đi đi ạ!"
Tối nay Hoắc Ngữ Yên mặc bộ váy màu trắng, mẫu mới nhất của Channel, kiểu dáng hiện đại xen chút cổ điển vừa toát lên sự tao nhã vừa bộc lộ khí chất cao quý của tiểu thư danh giá. Bên cạnh cô, Lăng Hạo Thiên anh tuấn sáng sủa, toàn thân mặc âu phục màu xanh ghile đậm được cắt may thủ công của một thương hiệu nổi tiếng ở Ý, từng đường chỉ đều tôn lên vóc dáng cơ thể thon dài cân đối của anh.
Hai người đứng bên nhau liền tạo nên bức tranh sinh động đẹp tới chói mắt, khiến người nhìn vừa ngưỡng mộ nhưng lại xen vào chút ganh tỵ.
Hoắc Ngữ Yên có thể cảm nhận được tối nay tâm trạng của Lăng Hạo Thiên dường như có chút không vui, mắt anh hay nhíu lại như suy nghĩ chuyện gì đó, tuy là đi cùng cô nhưng dường như tâm trí đã ở nơi nào khác.
Nói người khác thì cũng nên xem lại mình!
Tâm trạng hôm nay của cô cũng thật sự rất tệ, ngoài mặt tuy luôn phải tươi cười chào hỏi mọi người nhưng trong tâm trí vẫn là những hình ảnh cùng những câu chữ mà các trang báo mạng đưa tin sáng nay.
Cố Trạch Dương thật sự hẹn hò cùng cái cô tiểu hoa đán Mặc Lam kia sao?
Lần trước gặp họ trong buổi ra mắt hãng xe Strong, sự thân thiết của họ đã khiến cho cô suy nghĩ, nhưng thời điểm đó cô và hắn vẫn chưa phải là mối quan hệ như bây giờ nên cô cũng chưa từng hỏi hắn về cô gái tên Mặc Lam đó.
Nhưng hiện tại mối quan hệ của họ được gọi là gì? Người yêu? Không đúng!
Cô đã đính hôn cùng người đàn ông khác.
Người tình bí mật? Chắc có lẽ là vậy...
Thế thì cô lấy tư cách gì để hỏi hắn về chuyện giữa hắn là cô diễn viên đang nổi tiếng kia!
Hít vào một hơi thật sâu, dù trong lòng hơi khó chịu nhưng cô vẫn cố gắng diễn tốt vai trò vị hôn thê tối nay của Lăng Hạo Thiên.
Khách mời đến dự tiệc vốn đang nói chuyện cao hứng cùng nhau, bỗng nhiên ở cửa có một đôi nam nữ vừa bước vào liền làm rời đi tầm mắt của mọi người.
Người mới đến rất có sức thu hút, khiến mọi người phải chú ý, giống như tất cả mọi ánh mắt đều đặt trên người họ.
Không! Thật ra là đặt trên người cô gái mới đúng.
Cô gái mới đến mặc một bộ áo váy màu tím nhạt làm tôn lên làn da trắng nõn trong suốt, lông mày cong, mắt hạnh đen láy, mọi cử chỉ, nụ cười đều tự nhiên có phong cách của tiểu thư khuê các.
Người đàn ông bên cạnh cũng rất anh tuấn, mái tóc hơi dài được vuôt gel gọn gàng ra sau, nhìn rất tuấn lãng, kiểu người đậm chất nghệ sĩ.
"Họ là ai vậy?"
Hai vị phu nhân trẻ đứng bên cạnh Hoắc Ngữ Yên nhẹ giọng thì thầm với nhau.
"Cậu không theo dõi tin tức giải trí gần đây sao? Đó là cô diễn viên đang rất nổi tiếng - Mặc Yên, cô ta đang là tiểu hoa đán rất được các thương hiệu nổi tiếng với các đạo diễn tên tuổi muốn hợp tác nhất bây giờ đấy! Không ngờ ở ngoài đời cô ta còn đẹp hơn ở trên tivi nữa!"
"À, thì ra là vậy! Hèn chi mình thấy có chút quen mắt. Nhìn cô ta còn rất trẻ mà đã nổi tiếng như thế, một là có gia thế cực tốt, hai là chắc chắn có người chống lưng, được một vị kim chủ nào đó bao dưỡng cũng nên.."
Vị phu nhân kia không che dấu nổi cảm giác ghen tỵ trong lời nói, kích động mỉa mai.
"Cái đó thì chỉ người trong cuộc mới biết được thôi! Nhưng sáng nay tôi mới thấy báo đăng tin cô ta đang hẹn hò cùng một chàng trai trẻ, trông rất cao lớn phong độ"
"Có thể là vị kim chủ kia lớn tuổi bụng phệ tóc hói nên cô ta phải kiếm một chàng trai trẻ để bù đắp lại đó mà, haha..."
"Nhưng sao cô ta lại tới đây?"
"Việc này tôi cũng không rõ..."
Hai vị phu nhân xì xào bàn tán rất sôi nổi, ánh mắt vừa ái mộ vừa khinh thường không ngừng lưu chuyển trên người cô gái kia.
Mà Hoắc Ngữ Yên đứng bên cạnh đều đem những lời nói này thu hết vào trong tai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.