Chương 15:
Samson
01/11/2022
Tôi lắc đầu nguây nguẩy, có vẻ tình hình đi quá xa rồi, bố mẹ hiểu lầm, giờ được cả 2 bác nhà Trang lại cũng hiểu lầm, chú Quang cũng hiểu lầm. Tính mình lại sống cầu toàn, tuy nhiều lúc có lạnh lùng thật nhưng không muốn làm mất lòng người thân mình, tặc lưỡi đành chấp nhận đi vậy, có cơ hội giải thích sau. Mà thôi cứ vô tư đi, nghĩ nhiều mệt óc.
Làm xong mình cùng về nhà Trang ăn cơm rồi chiều đi về quê nội Trang. Về đến nơi cũng khoảng 3 giờ. Khung cảnh ở quê mát mẻ, thanh bình, nơi đây đúng thật sự là làng quê, có triền đê, có luỹ tre,có những đứa trẻ đá bóng trên bãi cỏ. Người lớn thì ra đồng gặt lúa. Đã lâu lắm rồi tôi mới ngửi thấy mùi thơm của rơm rạ, ngửi thấy mùi khói khi chiều tà của làng quê. Ông nội Trang đã mất từ lâu, giờ chỉ còn bà nội. Bà ở với cô chú ruột của Trang, về đúng ngày gặt, nên chỉ có mình bà ở nhà.
– Con chào bà.
– Cháu chào bà – tôi chào.
– Cả nhà cái Trang về rồi đấy à.
– Mọi người đi đâu hết rồi bà – bác Tuân nói.
– À, chú cô đi ra đồng gặt cả rồi, thằng cò cũng đi theo. Bà đang đợi lúa về để suốt lúa đây. Mà đây người yêu Trang à, đẹp trai nhỉ, dân thành phố có khác.
– Dạ, cháu không phải dân thành phố đâu ạ.
– Thành phố hay không không quan trọng, miễn sao cứ yêu thương cháu gái bà là được rồi. Mà mấy đứa nghỉ ngơi đi, đi đường chắc mệt.
– Dạ, không sao đâu bà ạ, mà bà ơi, cháu đi vòng vòng quanh xóm tí. 2 bác với bà ngồi nói chuyện đi ạ. Em đi cùng không – tôi nói với Trang.
– Anh đi đâu em đi đấy.
Chào bà, tôi và Trang đi ra tìm chú thím của cô bé ngoài cánh đồng, ra tới ngõ thì gặp thằng cò em Trang chạy về. Thằng bé tầm 7, 8 tuổi gì đó.
– Ơ, chị Trang về.
– Làm gì mà mồ hôi mồ kê thế này, bố mẹ đâu?
– Bố mẹ em ngoài đồng, mẹ bảo em về nói với bà gọi người ra đội lúa, sắp gặt xong rồi.
– Thôi không phải gọi đâu, để anh ra xem giúp được gì không – tôi hào hứng.
– Anh có làm được không mà giúp – Trang nói.
– Để xem, nhóc… dẫn anh ra đồng.
Thằng cò dẫn tôi và Trang ra đồng, thửa ruộng của nhà chú thím ấy chắc tầm 2 sào, 5 người gặt, còn 1 góc nữa chưa gặt xong, lúa thì chưa bó. Tôi xắn quần lên, cởi áo sơ mi ra nhảy xuống đồng. Đúng thật lâu lắm rồi tôi lại phấn khích như thế, tôi cũng đã từng đi gặt, đi bó lúa. Tuổi thơ tôi đã từng đi mò cá, đi thả diều, đã làm đủ thứ. Nhớ ngày xưa, nhà tôi còn nuôi lợn, lớp 7 tôi vớt bèo, nấu cám cho lợn ăn, chẳng ngại thứ gì.
– Cháu chào các bác, cháu làm được không ạ?
– Anh làm cùng cơ quan cháu đấy – Trang nói với mọi người, tay cầm đôi dép vẫn đứng trên bờ ruộng.
– Trang về à cháu, sao để người yêu xuống ruộng thế này?
– Ngày xưa cháu cũng làm rồi à, để cháu giúp cô chú.
– Làm được thì tốt quá rồi, đang không có người.
Tôi cầm liềm gặt, gặt xong thì bó lúa rồi đội lên bờ để cho lên xe đẩy chở về nhà. Cái đuôi đi theo cứ nói liên mồm.
– Trông thế này mà ra dáng nông dân phết nhỉ, sếp !
– Lại chả không, tí anh có trò này hay lắm.
– Trò gì anh?
– Đợi đi, về nhà suốt lúa xong đã rồi ra đây.
Tôi giúp cô chú căng bao, dồn thóc vào bao, vì có 2 sào nên cũng nhanh. Xong xuôi việc, cô chú có vẻ hài lòng.
– Ai lại để khách đến chơi mà làm thế này, không ngờ cháu biết làm đấy – bố Trang nói
– Dạ ở quê ngày trước cháu làm suốt mà bác.
– Ai tin được ông trưởng phòng biết gặt với biết bó lúa nhỉ.
– Nhà cháu có 1 mình, việc gì cũng đến tay, không làm thì ai làm. Mà xong rồi bác ạ, cháu với Trang ra đồng tí nữa.
– Lại đi nữa à, đi nhanh rồi về tắm rửa ăn cơm nhé.
– Bố cứ yên tâm, con làm hướng dẫn viên cho, hì hì – Trang toe toét.
Làm xong mình cùng về nhà Trang ăn cơm rồi chiều đi về quê nội Trang. Về đến nơi cũng khoảng 3 giờ. Khung cảnh ở quê mát mẻ, thanh bình, nơi đây đúng thật sự là làng quê, có triền đê, có luỹ tre,có những đứa trẻ đá bóng trên bãi cỏ. Người lớn thì ra đồng gặt lúa. Đã lâu lắm rồi tôi mới ngửi thấy mùi thơm của rơm rạ, ngửi thấy mùi khói khi chiều tà của làng quê. Ông nội Trang đã mất từ lâu, giờ chỉ còn bà nội. Bà ở với cô chú ruột của Trang, về đúng ngày gặt, nên chỉ có mình bà ở nhà.
– Con chào bà.
– Cháu chào bà – tôi chào.
– Cả nhà cái Trang về rồi đấy à.
– Mọi người đi đâu hết rồi bà – bác Tuân nói.
– À, chú cô đi ra đồng gặt cả rồi, thằng cò cũng đi theo. Bà đang đợi lúa về để suốt lúa đây. Mà đây người yêu Trang à, đẹp trai nhỉ, dân thành phố có khác.
– Dạ, cháu không phải dân thành phố đâu ạ.
– Thành phố hay không không quan trọng, miễn sao cứ yêu thương cháu gái bà là được rồi. Mà mấy đứa nghỉ ngơi đi, đi đường chắc mệt.
– Dạ, không sao đâu bà ạ, mà bà ơi, cháu đi vòng vòng quanh xóm tí. 2 bác với bà ngồi nói chuyện đi ạ. Em đi cùng không – tôi nói với Trang.
– Anh đi đâu em đi đấy.
Chào bà, tôi và Trang đi ra tìm chú thím của cô bé ngoài cánh đồng, ra tới ngõ thì gặp thằng cò em Trang chạy về. Thằng bé tầm 7, 8 tuổi gì đó.
– Ơ, chị Trang về.
– Làm gì mà mồ hôi mồ kê thế này, bố mẹ đâu?
– Bố mẹ em ngoài đồng, mẹ bảo em về nói với bà gọi người ra đội lúa, sắp gặt xong rồi.
– Thôi không phải gọi đâu, để anh ra xem giúp được gì không – tôi hào hứng.
– Anh có làm được không mà giúp – Trang nói.
– Để xem, nhóc… dẫn anh ra đồng.
Thằng cò dẫn tôi và Trang ra đồng, thửa ruộng của nhà chú thím ấy chắc tầm 2 sào, 5 người gặt, còn 1 góc nữa chưa gặt xong, lúa thì chưa bó. Tôi xắn quần lên, cởi áo sơ mi ra nhảy xuống đồng. Đúng thật lâu lắm rồi tôi lại phấn khích như thế, tôi cũng đã từng đi gặt, đi bó lúa. Tuổi thơ tôi đã từng đi mò cá, đi thả diều, đã làm đủ thứ. Nhớ ngày xưa, nhà tôi còn nuôi lợn, lớp 7 tôi vớt bèo, nấu cám cho lợn ăn, chẳng ngại thứ gì.
– Cháu chào các bác, cháu làm được không ạ?
– Anh làm cùng cơ quan cháu đấy – Trang nói với mọi người, tay cầm đôi dép vẫn đứng trên bờ ruộng.
– Trang về à cháu, sao để người yêu xuống ruộng thế này?
– Ngày xưa cháu cũng làm rồi à, để cháu giúp cô chú.
– Làm được thì tốt quá rồi, đang không có người.
Tôi cầm liềm gặt, gặt xong thì bó lúa rồi đội lên bờ để cho lên xe đẩy chở về nhà. Cái đuôi đi theo cứ nói liên mồm.
– Trông thế này mà ra dáng nông dân phết nhỉ, sếp !
– Lại chả không, tí anh có trò này hay lắm.
– Trò gì anh?
– Đợi đi, về nhà suốt lúa xong đã rồi ra đây.
Tôi giúp cô chú căng bao, dồn thóc vào bao, vì có 2 sào nên cũng nhanh. Xong xuôi việc, cô chú có vẻ hài lòng.
– Ai lại để khách đến chơi mà làm thế này, không ngờ cháu biết làm đấy – bố Trang nói
– Dạ ở quê ngày trước cháu làm suốt mà bác.
– Ai tin được ông trưởng phòng biết gặt với biết bó lúa nhỉ.
– Nhà cháu có 1 mình, việc gì cũng đến tay, không làm thì ai làm. Mà xong rồi bác ạ, cháu với Trang ra đồng tí nữa.
– Lại đi nữa à, đi nhanh rồi về tắm rửa ăn cơm nhé.
– Bố cứ yên tâm, con làm hướng dẫn viên cho, hì hì – Trang toe toét.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.