Chương 14: Làm giúp việc
Sứa
22/05/2024
Cô ngây ngốc một hồi lúc sau mới cười giả lả nhìn anh nói:
- Ông chủ đừng có đùa như vậy chứ, ha ha ha.
Anh nhìn cô đôi mắt thoáng qua tia thèm khát rồi nhanh chóng vụt tắt. Nhìn vào khuôn mặt của anh lúc này cô mới thôi cười.
- Em nấu gì tôi ăn đấy.
Nói xong anh xoay người bước đi lên lầu, cô nhìn theo bóng lưng anh khẽ nhún vai:
- Không khó ăn như mình nghĩ, dễ thở hơn chút rồi.
Cô nhìn đồng hồ đang đeo ở tay thấy cũng sắp đến giờ cơm trưa, cô nhanh chóng đi vào bếp để kiểm tra xem có đồ gì để nấu không. Ngày mai cô sẽ đi siêu thị mua đồ sau.
Buổi tối sau khi cô tắm rửa gội đầu xong bước ra ngoài. Cô ngồi trước gương để sấy tóc cho khô rồi đi ngủ. Cả ngày nay cô nấu đồ ăn cho anh nhưng lại không xuống ăn mà để quản gia bưng lên phòng.
Cô cảm thấy khó hiểu trong nhà ngoài anh ta là chủ ra thì còn có ai đâu tại sao lại không xuống dưới nhà ăn. Nhưng nghĩ tới nghĩ lui cũng không phải việc của mình nên cô cũng chẳng nghĩ nhiều nữa.
Sấy tóc xong cô lên giương nằm nhắn tin cho bạn trai, đại loại là hỏi anh ăn cơm chưa hay anh đang làm gì,... Nhìn thời gian cũng không còn sớm nữa cô chúc người yêu ngủ ngon rồi tắt máy đi ngủ.
Ở trong một căn phòng nào đó, trên màn hình máy tính từ nãy đến giờ đều hiện lên những hành động của cô. Anh ngồi quan sát từ rất lâu, nhìn thấy cô đã tắt đèn đi ngủ lúc này anh mới tắt màn hình máy tính.
Gương mặt anh tuấn hiện lên trong màn hình máy tính đen ngòm. Khuôn mặt lạnh lùng không biểu cảm, tay anh cầm ly rượi thủy tinh lắc qua lại rồi đưa lên miệng uống cạn.
Cô đã làm ở đâu gần một tháng rồi, số lần cô ra ngoài chủ yếu đều là đi mua đồ ăn và dành ít thời gian đi gặp bạn trai mình.
Ở trong căn nhà rộng lớn này khá nhàm chán, ngoài việc đi chợ rồi nấu ăn ra cô không còn gì để làm cả. Thú vui chủ yếu của cô là xem mấy cô gái đánh nhau tranh giành ông chủ. Theo cô được biết nghe những người giúp việc theo giờ làm ở đây kể lại.
Ông chủ đẹp trai, giàu có nhưng rất đào hoa. Mỗi tối ông chủ đều sẽ dẫn một cô gái về đây. Sáng hôm sau nếu có cô gái khác đến tìm ông chủ nhưng lại bắt gặp một cô gái khác trong nhà thì không nói nhiều mà sẽ lao vào đánh nhau .
Bọn họ đều muốn ôm lấy chiếc đùi vàng là ông chủ, không muốn buông. Nhưng ông chủ sẽ chỉ ngủ một lần với người đó. Nếu có ai làm hài lòng thì sẽ chỉ được ba hôm là thay mới.
Cô nghe xong mí mắt khẽ gật gật, trong lòng thầm nghĩ:
- Anh ta cũng thật biết cách chơi đùa phụ nữ quá đi.
Nhưng cô không ngờ mình đã nằm trong tầm ngắm của anh. Đỉnh điểm là một hôm khi cô đang nấu ăn ở trong bếp, không chú ý đến từ phía sau đang có người đứng cạnh.
Khi cô quay người lại thì lúc này mới chợt giật mình. Mặt cô đối mặt với anh khiến cô ngượng ngùng lé tránh dịch xang bên cạnh.
- Ông chủ sao lại đứng đằng sau tôi vậy, làm tôi hết cả hồn.
Tim cô vẫn còn đập nhanh sau cú giật mình ban nãy. Cô đưa tay lên vuốt vuốt ngực để bạn thân bình tĩnh lại. Anh nhìn cô đôi mắt nhìn chằm chằm vào khe áo cô.
Lúc này cô mới cảm giác bị ai đó nhìn chằm chằm nên vội vàng đưa tay che đi chỗ bị lộ ra, cô không dám nhìn thẳng vào anh nói:
- Ông chủ cần gì để tôi lấy cho.
Anh bước lại gần cô, ghé sát lại với khuôn mặt của cô. Thấy khuôn mặt anh đang ở sát trước mặt mình khuôn mặt cô trở lên ngượng ngùng lúng túng đẩy anh ra.
Nhưng rất nhanh anh đã đè cô sát vào tường. Khuôn mặt anh gian trá nhìn cô chằm chằm, khiến cô nổi cả da gà.
- Em có vẻ rất sợ tôi.
Trong lòng cô thầm nghĩ, bàn tay thì muốn đẩy anh ra xa mình:
- Anh như vầy tôi không sợ mới là lạ đó, mau tránh xa tôi ra đi.
Nhưng bên ngoài cô vẫn ngượng cười nói:
- Tôi không có ông chủ nghĩ nhiều quá rồi.
- Vậy sao.
Nói xong anh tiến lại sát khuôn mặt cô hơn, chỉ cách một ngón tay nữa là sẽ chạm đến môi cô. Tim cô lúc này tránh trống liên tục, khuôn mặt khẽ ửng đỏ đẩy anh ra rồi xoay người vừa đi vừa nói:
- Đúng đúng, tôi còn nhớ ra có chút chuyện, tôi đi trước đây đồ ăn tôi cũng nấu xong rồi ông chủ ăn đi.
Nói xong cô chạy vọt lẹ vào phòng đóng cửa rồi chốt lại. Toàn bộ hành động của cô đều bị anh thu gọn vào tầm mắt, miệng khẽ nhếch lên thích thú.
Ở trong phòng lúc này tim cô vẫn đập thình thịch, cô đi đi lại lại trong phòng đưa tay vuốt vuốt ngực nói:
- Doạ chết mình rồi, anh ta giống như cô hồn vậy đi không phát ra tiếng động nữa chứ.
Cô được mấy cô giúp việc cảnh báo không nên tiếp xúc gần ông chủ. Vì lúc trước có một cô giúp việc khá trẻ tuổi lại xinh đẹp. Cô gái đó được ông chủ nhắm đến chỉ sau mấy hôm đã lên giường với ông chủ rồi.
Nếu ông chủ đã muốn thì không ai có thể cự tuyệt. Nghe nói cô gái đí được ông chủ sủng ái hơn hai tuần rồi cũng chán, đưa tiền cho cô gái đó rồi cho nghĩ việc.
Lý do là vì khi cô gái kia thấy ông chủ dẫn người khác về liền nảy sinh ghen tuông đánh nhau với người kia nên bị ông chủ sa thải.
Bây giờ lại đến lượt cô, cô chỉ sợ một ngày nào đó anh ta sẽ hiếp mình. Nghĩ thôi cũng làm cô thấy sợ hãi. Anh ta nhiều tiền nên làm gì cũng được, chỉ thiệt cho cô sau này thôi. Nghĩ đến đây cô chợt loé lên một suy nghĩ:
- Đúng rồi tại sao mình lại không xin nghỉ chứ. Nếu còn ở đây thêm chỉ e mình bị anh ta giở trò mất.
- Ông chủ đừng có đùa như vậy chứ, ha ha ha.
Anh nhìn cô đôi mắt thoáng qua tia thèm khát rồi nhanh chóng vụt tắt. Nhìn vào khuôn mặt của anh lúc này cô mới thôi cười.
- Em nấu gì tôi ăn đấy.
Nói xong anh xoay người bước đi lên lầu, cô nhìn theo bóng lưng anh khẽ nhún vai:
- Không khó ăn như mình nghĩ, dễ thở hơn chút rồi.
Cô nhìn đồng hồ đang đeo ở tay thấy cũng sắp đến giờ cơm trưa, cô nhanh chóng đi vào bếp để kiểm tra xem có đồ gì để nấu không. Ngày mai cô sẽ đi siêu thị mua đồ sau.
Buổi tối sau khi cô tắm rửa gội đầu xong bước ra ngoài. Cô ngồi trước gương để sấy tóc cho khô rồi đi ngủ. Cả ngày nay cô nấu đồ ăn cho anh nhưng lại không xuống ăn mà để quản gia bưng lên phòng.
Cô cảm thấy khó hiểu trong nhà ngoài anh ta là chủ ra thì còn có ai đâu tại sao lại không xuống dưới nhà ăn. Nhưng nghĩ tới nghĩ lui cũng không phải việc của mình nên cô cũng chẳng nghĩ nhiều nữa.
Sấy tóc xong cô lên giương nằm nhắn tin cho bạn trai, đại loại là hỏi anh ăn cơm chưa hay anh đang làm gì,... Nhìn thời gian cũng không còn sớm nữa cô chúc người yêu ngủ ngon rồi tắt máy đi ngủ.
Ở trong một căn phòng nào đó, trên màn hình máy tính từ nãy đến giờ đều hiện lên những hành động của cô. Anh ngồi quan sát từ rất lâu, nhìn thấy cô đã tắt đèn đi ngủ lúc này anh mới tắt màn hình máy tính.
Gương mặt anh tuấn hiện lên trong màn hình máy tính đen ngòm. Khuôn mặt lạnh lùng không biểu cảm, tay anh cầm ly rượi thủy tinh lắc qua lại rồi đưa lên miệng uống cạn.
Cô đã làm ở đâu gần một tháng rồi, số lần cô ra ngoài chủ yếu đều là đi mua đồ ăn và dành ít thời gian đi gặp bạn trai mình.
Ở trong căn nhà rộng lớn này khá nhàm chán, ngoài việc đi chợ rồi nấu ăn ra cô không còn gì để làm cả. Thú vui chủ yếu của cô là xem mấy cô gái đánh nhau tranh giành ông chủ. Theo cô được biết nghe những người giúp việc theo giờ làm ở đây kể lại.
Ông chủ đẹp trai, giàu có nhưng rất đào hoa. Mỗi tối ông chủ đều sẽ dẫn một cô gái về đây. Sáng hôm sau nếu có cô gái khác đến tìm ông chủ nhưng lại bắt gặp một cô gái khác trong nhà thì không nói nhiều mà sẽ lao vào đánh nhau .
Bọn họ đều muốn ôm lấy chiếc đùi vàng là ông chủ, không muốn buông. Nhưng ông chủ sẽ chỉ ngủ một lần với người đó. Nếu có ai làm hài lòng thì sẽ chỉ được ba hôm là thay mới.
Cô nghe xong mí mắt khẽ gật gật, trong lòng thầm nghĩ:
- Anh ta cũng thật biết cách chơi đùa phụ nữ quá đi.
Nhưng cô không ngờ mình đã nằm trong tầm ngắm của anh. Đỉnh điểm là một hôm khi cô đang nấu ăn ở trong bếp, không chú ý đến từ phía sau đang có người đứng cạnh.
Khi cô quay người lại thì lúc này mới chợt giật mình. Mặt cô đối mặt với anh khiến cô ngượng ngùng lé tránh dịch xang bên cạnh.
- Ông chủ sao lại đứng đằng sau tôi vậy, làm tôi hết cả hồn.
Tim cô vẫn còn đập nhanh sau cú giật mình ban nãy. Cô đưa tay lên vuốt vuốt ngực để bạn thân bình tĩnh lại. Anh nhìn cô đôi mắt nhìn chằm chằm vào khe áo cô.
Lúc này cô mới cảm giác bị ai đó nhìn chằm chằm nên vội vàng đưa tay che đi chỗ bị lộ ra, cô không dám nhìn thẳng vào anh nói:
- Ông chủ cần gì để tôi lấy cho.
Anh bước lại gần cô, ghé sát lại với khuôn mặt của cô. Thấy khuôn mặt anh đang ở sát trước mặt mình khuôn mặt cô trở lên ngượng ngùng lúng túng đẩy anh ra.
Nhưng rất nhanh anh đã đè cô sát vào tường. Khuôn mặt anh gian trá nhìn cô chằm chằm, khiến cô nổi cả da gà.
- Em có vẻ rất sợ tôi.
Trong lòng cô thầm nghĩ, bàn tay thì muốn đẩy anh ra xa mình:
- Anh như vầy tôi không sợ mới là lạ đó, mau tránh xa tôi ra đi.
Nhưng bên ngoài cô vẫn ngượng cười nói:
- Tôi không có ông chủ nghĩ nhiều quá rồi.
- Vậy sao.
Nói xong anh tiến lại sát khuôn mặt cô hơn, chỉ cách một ngón tay nữa là sẽ chạm đến môi cô. Tim cô lúc này tránh trống liên tục, khuôn mặt khẽ ửng đỏ đẩy anh ra rồi xoay người vừa đi vừa nói:
- Đúng đúng, tôi còn nhớ ra có chút chuyện, tôi đi trước đây đồ ăn tôi cũng nấu xong rồi ông chủ ăn đi.
Nói xong cô chạy vọt lẹ vào phòng đóng cửa rồi chốt lại. Toàn bộ hành động của cô đều bị anh thu gọn vào tầm mắt, miệng khẽ nhếch lên thích thú.
Ở trong phòng lúc này tim cô vẫn đập thình thịch, cô đi đi lại lại trong phòng đưa tay vuốt vuốt ngực nói:
- Doạ chết mình rồi, anh ta giống như cô hồn vậy đi không phát ra tiếng động nữa chứ.
Cô được mấy cô giúp việc cảnh báo không nên tiếp xúc gần ông chủ. Vì lúc trước có một cô giúp việc khá trẻ tuổi lại xinh đẹp. Cô gái đó được ông chủ nhắm đến chỉ sau mấy hôm đã lên giường với ông chủ rồi.
Nếu ông chủ đã muốn thì không ai có thể cự tuyệt. Nghe nói cô gái đí được ông chủ sủng ái hơn hai tuần rồi cũng chán, đưa tiền cho cô gái đó rồi cho nghĩ việc.
Lý do là vì khi cô gái kia thấy ông chủ dẫn người khác về liền nảy sinh ghen tuông đánh nhau với người kia nên bị ông chủ sa thải.
Bây giờ lại đến lượt cô, cô chỉ sợ một ngày nào đó anh ta sẽ hiếp mình. Nghĩ thôi cũng làm cô thấy sợ hãi. Anh ta nhiều tiền nên làm gì cũng được, chỉ thiệt cho cô sau này thôi. Nghĩ đến đây cô chợt loé lên một suy nghĩ:
- Đúng rồi tại sao mình lại không xin nghỉ chứ. Nếu còn ở đây thêm chỉ e mình bị anh ta giở trò mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.