Chương 7
Ngọc Khánh
10/11/2022
Ơ...
Đinh Tuấn Trạch cầm chai nước lên uống , rồi quay xuống nhìn cô nheo mày :
- Hửm .
Mộng Ánh nhìn anh , nói :
- Dạ không...tại em tưởng...
Không để cô nói tiếp anh chen nhang vào câu nói của cô , khẽ cười tay đưa lên xoa đầu cô , nói :
- Em nghĩ anh lấy chai nước của nữ sinh kia ư ?
Cô đảo mắt nhìn sang bên khác bĩu mỗi nói :
- Tại e thấy chị ấy đưa cho anh , e tưởng anh lấy nên em định đem đi .
- Chai nước này của anh thì anh uống , việc gì phải uống của người khác .
Anh cúi xuống khẽ hôn lên đôi môi của cô khiến cô bất ngờ , không kịp phản ứng , những học sinh có mặt ở đây mắt chữ a mồm chữ o khi thấy hành đồng của anh , Mộng Ánh mặt đỏ như trái cà chua ngại ngùng khẽ đánh nhẹ vào tay anh :
- Anh không biết ngại à ?
Anh nhìn cô khẽ bật cười vì bộ dáng ngại ngùng của cô bây giờ :
- Có gì đâu mà ngại , ai rồi cũng biết thôi .
Anh càng nói cô càng ngại , vừa ngại vừa bất lực với anh , đứng nói chuyện một hồi thì anh vào bên trong nghỉ ngơi để chuẩn bị cho trận đấu tiếp theo . Do đội của anh thắng và được vào vòng trong ,lần này đội của lớp anh đấu với lớp 11A3 . Mộng Ánh cũng đã quay trở lại phía trên .Cô đi lại chỗ Diệp Nhi đang ngồi đó , Mộng Ánh đi lại rồi ngồi xuống ghế , Diệp Nhi quay sang trêu :
- Tình cảm quá đi thôi .
Mộng Ánh đưa mắt lườm Diệp Nhi ,nói :
- Mày có thôi đi không .
Diệp Nhi cười tít mắt lại , cô bất lực mặc kệ cho Diệp Nhi ngồi trêu mình . Một lúc sau trận đấu cũng diễn ra.
Tua...sau khi trận đấu kết thúc , đội của anh lại dành chiến thắng , Mộng Ánh vui vẻ chạy lại chỗ anh ôm lấy anh , thủ thỉ nói :
- Chúc mừng anh .
Đinh Tuấn Trạch khẽ cười ,cúi đầu xuống nói :
- Người anh hôi lắm , ôm vào dính mùi đây .
- Không sao mà .
Ôm một lúc cô mới buông anh ra , cô và anh quay lại thì thấy Mộng Cao Lãnh và Diệp Nhi đang đứng nhìn cô và anh từ lúc nào , Mộng Cao Lãnh tay thì khoang trước ngực đầu hơi nghiêng , còn Diệp Nhi đứng chống nạnh . Hai người đi lại về phía Mộng Cao Lãnh và Diệp Nhi , Mộng Ánh đánh khẽ vào tay Diệp Nhi, hỏi :
- Làm gì nhìn ghê thế ?
Diệp Nhi bĩu mỗi , nói :
- Còn không phải nhìn ai kia đứng ôm ấp nhau .
Mộng Cao Lãnh nói tiếp vào :
- Anh trai thì không hỏi thăm câu nào .
Mộng Ánh nở nụ cười ngượng : - Hì...
Đinh Tuấn Trạch lúc này mới lên tiếng nói hộ cho Mộng Ánh :
- Người yêu không quan tâm , thì quan tâm mày làm gì !
Bốn người nói chuyện với nhau một lúc thì đi về , vì trong thời gian trận đấu bóng rổ diễn ra thì cùng lúc đó những cuộc thi khác cũng được triển khai và thi đấu . Vì vậy sau khi trận đấu bóng rổ kết thúc thì bốn người kia đã đi về , như thường lệ Đinh Tuấn Trạch vẫn đưa Mộng Ánh về nhà ...
Buổi tối sau khi ăn tối xong , Mộng Ánh đang ngồi trên giường xem phim , thì bỗng có tiếng chuông điện thoại vang lên , Mộng Ánh cầm điện thoại lên bấm nghe thì ra là Đinh Tuấn Trạch gọi tới :
- Alo , anh gọi em có việc gì không ?
Đinh Tuấn Trạch trả lời :
- Em đang làm gì vậy ?
- Em đang xem phim .
- Mai chủ nhật em có bận gì không?
- Dạ không , mà có việc gì sao ?
- Muốn rủ em đi chơi thôi .
- Dạ
Cuộc gọi kéo dài khoảng 15 phút thì kết thúc , anh nói cho cô địa điểm và thời gian đi để cô chuẩn bị . Mộng Ánh sau khi kết thúc cuộc gọi thì cô vẫn xem nốt tập phim đang rang rở . Khoảng 11 giờ đêm thì Mộng Ánh mới xem xong tập phim , cô cất máy tính rồi mới đi ngủ .
Đinh Tuấn Trạch cầm chai nước lên uống , rồi quay xuống nhìn cô nheo mày :
- Hửm .
Mộng Ánh nhìn anh , nói :
- Dạ không...tại em tưởng...
Không để cô nói tiếp anh chen nhang vào câu nói của cô , khẽ cười tay đưa lên xoa đầu cô , nói :
- Em nghĩ anh lấy chai nước của nữ sinh kia ư ?
Cô đảo mắt nhìn sang bên khác bĩu mỗi nói :
- Tại e thấy chị ấy đưa cho anh , e tưởng anh lấy nên em định đem đi .
- Chai nước này của anh thì anh uống , việc gì phải uống của người khác .
Anh cúi xuống khẽ hôn lên đôi môi của cô khiến cô bất ngờ , không kịp phản ứng , những học sinh có mặt ở đây mắt chữ a mồm chữ o khi thấy hành đồng của anh , Mộng Ánh mặt đỏ như trái cà chua ngại ngùng khẽ đánh nhẹ vào tay anh :
- Anh không biết ngại à ?
Anh nhìn cô khẽ bật cười vì bộ dáng ngại ngùng của cô bây giờ :
- Có gì đâu mà ngại , ai rồi cũng biết thôi .
Anh càng nói cô càng ngại , vừa ngại vừa bất lực với anh , đứng nói chuyện một hồi thì anh vào bên trong nghỉ ngơi để chuẩn bị cho trận đấu tiếp theo . Do đội của anh thắng và được vào vòng trong ,lần này đội của lớp anh đấu với lớp 11A3 . Mộng Ánh cũng đã quay trở lại phía trên .Cô đi lại chỗ Diệp Nhi đang ngồi đó , Mộng Ánh đi lại rồi ngồi xuống ghế , Diệp Nhi quay sang trêu :
- Tình cảm quá đi thôi .
Mộng Ánh đưa mắt lườm Diệp Nhi ,nói :
- Mày có thôi đi không .
Diệp Nhi cười tít mắt lại , cô bất lực mặc kệ cho Diệp Nhi ngồi trêu mình . Một lúc sau trận đấu cũng diễn ra.
Tua...sau khi trận đấu kết thúc , đội của anh lại dành chiến thắng , Mộng Ánh vui vẻ chạy lại chỗ anh ôm lấy anh , thủ thỉ nói :
- Chúc mừng anh .
Đinh Tuấn Trạch khẽ cười ,cúi đầu xuống nói :
- Người anh hôi lắm , ôm vào dính mùi đây .
- Không sao mà .
Ôm một lúc cô mới buông anh ra , cô và anh quay lại thì thấy Mộng Cao Lãnh và Diệp Nhi đang đứng nhìn cô và anh từ lúc nào , Mộng Cao Lãnh tay thì khoang trước ngực đầu hơi nghiêng , còn Diệp Nhi đứng chống nạnh . Hai người đi lại về phía Mộng Cao Lãnh và Diệp Nhi , Mộng Ánh đánh khẽ vào tay Diệp Nhi, hỏi :
- Làm gì nhìn ghê thế ?
Diệp Nhi bĩu mỗi , nói :
- Còn không phải nhìn ai kia đứng ôm ấp nhau .
Mộng Cao Lãnh nói tiếp vào :
- Anh trai thì không hỏi thăm câu nào .
Mộng Ánh nở nụ cười ngượng : - Hì...
Đinh Tuấn Trạch lúc này mới lên tiếng nói hộ cho Mộng Ánh :
- Người yêu không quan tâm , thì quan tâm mày làm gì !
Bốn người nói chuyện với nhau một lúc thì đi về , vì trong thời gian trận đấu bóng rổ diễn ra thì cùng lúc đó những cuộc thi khác cũng được triển khai và thi đấu . Vì vậy sau khi trận đấu bóng rổ kết thúc thì bốn người kia đã đi về , như thường lệ Đinh Tuấn Trạch vẫn đưa Mộng Ánh về nhà ...
Buổi tối sau khi ăn tối xong , Mộng Ánh đang ngồi trên giường xem phim , thì bỗng có tiếng chuông điện thoại vang lên , Mộng Ánh cầm điện thoại lên bấm nghe thì ra là Đinh Tuấn Trạch gọi tới :
- Alo , anh gọi em có việc gì không ?
Đinh Tuấn Trạch trả lời :
- Em đang làm gì vậy ?
- Em đang xem phim .
- Mai chủ nhật em có bận gì không?
- Dạ không , mà có việc gì sao ?
- Muốn rủ em đi chơi thôi .
- Dạ
Cuộc gọi kéo dài khoảng 15 phút thì kết thúc , anh nói cho cô địa điểm và thời gian đi để cô chuẩn bị . Mộng Ánh sau khi kết thúc cuộc gọi thì cô vẫn xem nốt tập phim đang rang rở . Khoảng 11 giờ đêm thì Mộng Ánh mới xem xong tập phim , cô cất máy tính rồi mới đi ngủ .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.