Yêu Em Là Điều Ngọt Ngào Nhất

Chương 57: Nở Hoa

@Ryenlla

06/01/2021

Giọng dì Lan truyền vào, hai người trong phòng đều sững sờ, Giản Vi đỏ bừng mặt, lập tức từ trong ngực Lâm Cẩn đi ra, đầu cúi xuống, chạy ra khỏi phòng như trốn.

Lâm Cẩn Ngôn ngược lại bình tĩnh, nhìn bóng lưng Giản Vi chạy trối chết, giữa hai hàng lông mày toàn cưng chiều vui vẻ.

Dì Lan mỉm cười chắp tay với Lâm Cẩn Ngôn, “Cậu chủ, chúc mừng cậu nhé.”

Lâm Cẩn Ngôn mỉm cười, tâm tình vô cùng tốt.

………

Buổi tối Giản Vi phải họp, hơn năm giờ chiều đã ăn xong cơm tối, thu dọn đồ đạc chuẩn bị về trường học.

Lâm Cẩn Ngôn lái xe đưa cô đi, nghĩ đến cô vào trường một tuần mới được về nhà, đột nhiên hỏi: “Trường học bọn em phải nội trú?”

“Đúng vậy, tối nào cũng đều kiểm tra phòng ngủ.”

Lâm Cẩn Ngôn xoa mi tâm, hơi khó chịu.

Công ty và nhà cách trường học của Giản Vi khá xa, bình thường muốn gặp mặt quả thật không dễ dàng gì.

Đưa Giản Vi tới cửa trường học, xe dừng lại, Giản Vi tháo dây an toàn ra chuẩn bị xuống xe.

Lâm Cẩn Ngôn đưa tay nắm chặt tay cô, đôi mắt đen kịt nhìn anh, “Cứ như vậy mà đi à?”

Giản Vi có chút giật mình, mờ mịt nhìn anh.

Lâm Cẩn Ngôn hơi cúi người, tay phải giữ chặt đầu cô, cúi đầu hôn xuống.

Giản Vi ngẩn ngơ một giây, lấy lại tinh thần liền nhắm mắt lại, hai tay kéo nhẹ quần áo Lâm Cẩn Ngôn.

Sau một hồi, cuối cùng Lâm Cẩn Ngôn buông cô ra, đôi mắt sắc sâu thẳm, khàn giọng hỏi: “Buổi tối có thời gian rảnh không?”

“Tối phải họp.”

“Mấy giờ thì xong.”

“Tám giờ ạ.”

Lâm Cẩn Ngôn đưa tay vuốt ve gò má cô, thấp giọng nói: “Tối anh gọi cho em.”



Giản Vi hơi xấu hổ gật đầu, trong lòng thì nhảy loạn cào cào, ánh mắt cô ướt sũng nhìn anh, đột nhiên hỏi một câu ngốc nghếch: “Lâm Cẩn Ngôn, chúng ta thật sự đang yêu đương sao?”

Lâm Cẩn Ngôn không nhịn được bật cười, “Em cứ nói đi?”

Giản Vi: “……”

Anh xoa đầu cô, cười khẽ: “Ngốc quá không vậy trời?”

…….

Giản Vi từ trong xe bước xuống, cẩn thận bước đi từng bước, Lâm Cẩn Ngôn ngồi trong xe, ánh mắt một mực dõi theo cô, mãi đến khi cô vào trong trường, băng qua chỗ rẽ, người biến mất không thấy gì nữa cuối cùng mới thu hồi tầm mắt.

Anh móc gói thuốc từ trong túi ra, rút một điếu ngậm trong miệng, mùi thuốc lá lan tràn khắp miệng, trong đầu lại nhớ rất rõ hương vị đôi môi Giản Vi, thơm mát ngọt ngào riêng tư, như vị dâu tây.

Anh hút hai điếu thuốc, sau đó dụi tàn thuốc, đưa tay bấm một dãy số.

“Lâm tổng.”

“Cô xem giúp tôi xung quanh đại học Q có nhà ở không, phải mới, thích hợp thì mua lại.”

Giản Vi vui vẻ chạy một mạch về ký túc xá, đẩy cửa “Ầm” một tiếng, hét to: “Các chị em! Mình đã về!”

Quen biết Giản Vi lâu như vậy, đây là lần đầu tiên thấy tâm tình cô tăng động thế này, Thẩm Đình cười ghẹo cô: “Cậu đây là về nhà nhặt được vàng hả?”

Giản Vi cười ha ha: “Còn vui hơn cả nhặt được vàng ấy!”

Vào phòng còn vui vẻ xoay một vòng.

Chu Tương Tương từ trên giường ngồi dậy, cười nói: “Cậu đây là nói chuyện yêu đương hả?”

Giản Vi nhếch miệng cười, khóe mắt chứa đầy ý cười.

Thẩm Đình và Trương Tâm bên cạnh cũng ghé qua, mặt mũi đầy kinh hỉ: “Trời ạ, Vi Vi cậu yêu đương với ai thế hả? Có phải là đàn anh lúc trước theo đuổi cậu không?”

“Không phải.” Giản Vi cười hì hì lắc đầu, đi tới trước bàn học của mình mới máy tính ra.

Mọi người tò mò, tiếp theo truy hỏi cô: “Ai ai ai vậy, nói về anh ta một chút đi!”

Giản Vi thật sự không muốn gạt mấy bạn cùng phòng, suy nghĩ một lúc, có phần thẹn thùng trả lời: “Các cậu cũng đã gặp, chính là người đưa mình tới trường hôm khai giảng ấy.”



Trương Tâm trợn tròn hai mắt, vẻ mặt đầy kinh ngạc, “Chẳng phải cậu nói cậu không thích đàn ông lớn tuổi sao?”

Giản Vi bị sặc: “Anh ấy không già, anh ấy vô cùng đẹp trai.”

“Ôi trời! Mấy hôm trước còn nói anh ấy lớn hơn cậu mười tuổi, bộ dạng không vui đấy –“ Thẩm Đình chọc mặt Giản Vi, “Cậu cô gái nhỏ này, không thành thật.”

Mắt Giản Vi cong lên, y hệt tiểu hồ ly.

………

Cuộc họp buổi tối, Giản Vi ngồi đó, hoàn toàn không nghe lọt câu nào, từ đầu đến cuối gửi tin nhắn cho Lâm Cẩn Ngôn.

Cô cúi đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn tươi cười không khép miệng được.

“Chậc chậc, con gái đang yêu đương quả nhiên khác thường.”

“Đúng vậy, cười như hoa nở, đúng không? Tương Tương.”

Trương Tâm và Thẩm Đình cậu một câu mình một câu, lại kéo cả Tương Tương vào, ba người cười tủm tỉm nhìn qua Giản Vi.

Giản Vi hơi xấu hổ, chỉ vào Chu Tương Tương, “Các cậu đừng nói mình, lúc tối Tương Tương còn nấu cháo điện thoại với anh Phó Tranh nhà cậu ấy đấy.”

Thẩm Đình vỗ vai cô, cười nói: “Cậu đừng nói Tương tương, sau này nửa đêm nấu cháo điện thoại sẽ có thêm cậu đấy –“ Rồi quay đầu ôm Trương Tâm: “Hai chó nhỏ độc thân chúng ta ôm nhau tìm ấm áp vậy.”

Thẩm Đình cười đẩy cô ấy ra, vẻ mặt ghét bỏ: “Bỏ đi bỏ đi, mình có tổng giám đốc bá đạo của mình rồi, ai muốn cậu!”

Trương Tâm khẽ giật mình: “Tổng giám đốc bá đạo nào?”

Thẩm Đình lắc lắc điện thoại: “Mới phát hiện một bộ tiểu tuyết rất hay, nam chủ tên là Lâm Cẩm Diên, mẹ nó, hai ngày nay tiến độ tăng vọt, mình đang chờ tác giả đăng bài!”

“Phụt!” Giản Vi bị sắc nước miếng nơi cổ họng, thoảng chốc khuôn mặt sung huyết đỏ bừng, xoay mặt, che miệng ho khan không ngừng.

“Vi Vi cậu không sao chứ?”

Giản Vi cười gượng: “Ha ha…. Không sao….”

Trong đầu thì suy nghĩ, về phải cài mật khẩu máy tính ngay mới được, nếu để Lâm Cẩn Ngôn phát hiện cô viết tiểu thuyết YY anh, còn ngược anh thê thảm như vậy…

Cô lập tức rùng mình một cái, quả thật không dám nghĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Em Là Điều Ngọt Ngào Nhất

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook