Chương 12
Namko313
05/07/2013
Nụ hôn dài khoảng 2 phút của 2 trái tim yêu nhau say đắm, trong một chiều mưa bay
...mưa đã thưa dần, mình cõng em về, em ôm chặt mình, cằm tựa vào vai, em ghé vào tai mình và thì thầm hát...em hát hay lắm...giọng hát này, đôi môi này cả đời mình sẽ không thể quên được.
- "ước gì mình cứ thế này mãi..."
- "anh cũng muốn vậy lắm...nhưng...nhưng mà..."
- "có chuyện gì vậy..."
- "chiều mai anh phải về HN rồi...anh...anh...chỉ ở đây có 4 ngày thôi..."
- "anh nói dối"
- "...không là thật đấy, chiều mai anh đi rồii..."
- "em không để cho anh đi đâu, em yêu anh nhiều lắm..."
- "anh cũng thế, suốt 4 năm nay, trái tim anh chỉ có mình em..."
Em bắt đầu khóc, nước mắt em lăn dài trên má, ướt đẫm vai áo mình. Mình thương em nhiều lắm, yêu cũng nhiều lắm.
- "YN, đừng khóc nữa"
- "anh đi rồi, vài tháng anh lại vào thăm em"
- "thật nhớ"
- "thật, anh HỨA đấy"
- "khi nào học xong, anh sẽ vào trong đấy xin việc, rồi CƯỚI em"
- "...em sẽ ĐỢI anh..."
Hai đứa im lặng không nói với nhau câu gì nữa. Ngày hôm sau, mình và em dành hết những giờ phút còn lại để bên nhau và để yêu thương...
Chiều rồi, em tiễn mình lên xe, mình nhớ lúc đó em khóc nhiều lắm, ôm chặt mình như một đứa con nít gặp mẹ lúc mẹ nó đi xa về, em cũng nói nhiều lắm"anh đi rồi nhớ trở lại với em nhớ"...Và mình cũng HỨA nhiều lắm"anh hứa, anh sẽ về với em, nhanh thôi, YN ơi". Mình buông em ra, đến giờ lên xe rồi, em cố mỉm cười , cười mà hơn khóc, em đưa tay vẫy mình...
- "em chào anh, anh đi mạnh giỏi..."
- "chào YN, anh đi nhé..."
Mình dứt áo ra đi mà lòng đau nhói. Mình cảm thấy có lỗi với em nhiều lắm, bên em chỉ vên vẹn 3 ngày, nhưng trong 3 ngày đó em và mình đã dành hết tình cảm cho nhau...nên sự yêu thương và hình bóng của em trong trái tim mình sẽ không bao giờ lu mờ đi...cho dù...đó có thể là thời gian...đi chăng nữa.
...mưa đã thưa dần, mình cõng em về, em ôm chặt mình, cằm tựa vào vai, em ghé vào tai mình và thì thầm hát...em hát hay lắm...giọng hát này, đôi môi này cả đời mình sẽ không thể quên được.
- "ước gì mình cứ thế này mãi..."
- "anh cũng muốn vậy lắm...nhưng...nhưng mà..."
- "có chuyện gì vậy..."
- "chiều mai anh phải về HN rồi...anh...anh...chỉ ở đây có 4 ngày thôi..."
- "anh nói dối"
- "...không là thật đấy, chiều mai anh đi rồii..."
- "em không để cho anh đi đâu, em yêu anh nhiều lắm..."
- "anh cũng thế, suốt 4 năm nay, trái tim anh chỉ có mình em..."
Em bắt đầu khóc, nước mắt em lăn dài trên má, ướt đẫm vai áo mình. Mình thương em nhiều lắm, yêu cũng nhiều lắm.
- "YN, đừng khóc nữa"
- "anh đi rồi, vài tháng anh lại vào thăm em"
- "thật nhớ"
- "thật, anh HỨA đấy"
- "khi nào học xong, anh sẽ vào trong đấy xin việc, rồi CƯỚI em"
- "...em sẽ ĐỢI anh..."
Hai đứa im lặng không nói với nhau câu gì nữa. Ngày hôm sau, mình và em dành hết những giờ phút còn lại để bên nhau và để yêu thương...
Chiều rồi, em tiễn mình lên xe, mình nhớ lúc đó em khóc nhiều lắm, ôm chặt mình như một đứa con nít gặp mẹ lúc mẹ nó đi xa về, em cũng nói nhiều lắm"anh đi rồi nhớ trở lại với em nhớ"...Và mình cũng HỨA nhiều lắm"anh hứa, anh sẽ về với em, nhanh thôi, YN ơi". Mình buông em ra, đến giờ lên xe rồi, em cố mỉm cười , cười mà hơn khóc, em đưa tay vẫy mình...
- "em chào anh, anh đi mạnh giỏi..."
- "chào YN, anh đi nhé..."
Mình dứt áo ra đi mà lòng đau nhói. Mình cảm thấy có lỗi với em nhiều lắm, bên em chỉ vên vẹn 3 ngày, nhưng trong 3 ngày đó em và mình đã dành hết tình cảm cho nhau...nên sự yêu thương và hình bóng của em trong trái tim mình sẽ không bao giờ lu mờ đi...cho dù...đó có thể là thời gian...đi chăng nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.