Yêu Em Nhanh Thế

Chương 5

Namko313

05/07/2013

Hôm nay, tới đón em đi ăn sáng, thấy em vui lắm, nói nhìu hơn mọi ngày, mình cũng vui lây.

- "Mới trúng vé số ak, YNhi?"

- "Dạ! Trưa nay người yêu của em ra ngoài này mà hông vui sao được, hihi".

mình quay mặt nhìn ra đường, 7h sáng phố xá nhộn nhịp thật, nhiều xe và quán xá, con người như bị hút vào vòng xoáy vội vã và nhộn nhịp của cuộc sống, mình cũng thế hạnh phúc tới với mình thật nhanh và sắp sửa biến mất cũng nhanh và đáng sợ

. Một cảm giác rờn rợn chạy từ lồng ngực vào khắp cơ thể...

- "Anh đang khóc đấy à, sao mắt anh...".

Mình cố bình tĩnh:

- "không...không đâu, tại vừa rồi anh cho nhiều ớt quá, "

Em tròn xoe mắt nhìn mình, rồi lại cười và chăm chú ăn tiếp, thi thoảng lại cho tay lên miệng quạt quạt, chắc tại ăn phải ớt. Em ơi em ngốc quá ăn cũng không nhìn nữa, và em còn vô tâm tới mức khoe cả chuyện đó với anh , em ơi, em không biết là a yêu em nhiều lắm không, tình yêu mà anh đã chôn giấu trong tim từ lâu và nó lâu hơn những gì em có thể tưởng tượng đó



. Người yêu em tên T, đẹp trai và là con nhà giàu có, so với mình thì anh ta ăn đứt về mọi mặt, trông cái dáng cao cao phải gần mét 9, thân hình to lớn, rắn chắc, hẳn khiến bất cứ cô gái nào, dù thông minh sắc sảo đến mấy, cũng sẵn sàng chết vì hắn, nói gì tới em dại khờ và nhỏ bé.

Tối đó em mời mình tới đi ăn cùng, hôm nay mình là ngừơi đến trước, ừ lúc nào cũng vậy mà. 10 phút sau, thì 1 chiếc xe taxi đậu thẳng trước tới trước cửa nhà hàng, em bước xuống khoác vai hắn, có vẻ rất hạnh phúc, mình thở 1 cái thật dài, đưa mặt quay đi chỗ khác, nghe trong tim có gì đó đang sụp đổ

Khi nói chuyện với hắn ta, mình biết hắn ta khinh mình lắm, cái điệu bộ lúc nào cũng vênh mặt lên, và khi mình nói ra điều gì đó, hắn lại phản bác lại bằng 1 câu:

- "...Chú k biết chứ...anh thì..."

Mình bực lắm, rồi cả buổi nhìn đôi này tâm sự, có chuyện gì vui thì mình cũng chỉ nhếch mép cười góp một cách gượng gạo

Mình nhận ra em chỉ yêu em vì hắn luôn tỏ ra oai hùng, biết cách chiều con gái(giàu mà), hắn nổ cũng ghê lắm, nhưng mà đã bảo em ngốc lắm ai nói gì chả tin.

Mình xin phép được về trước, thực ra là ra ngồi ở cái quán nước ở bên kia đường, em và hắn đi ra bắt 1 chiếc taxi, khi 2 người vào xe, qua lớp cửa kính mờ mờ, mình thấy hắn gạt tay em và tì 1 cái hôn mạnh lên môi, e có phần chống cự nhưng vô ích, cơ thể bé nhỏ của em không thể kháng lại được 1 thân hình to cao như thế, rùi hắn kêu taxi chạy...chiếc xe và em mất hút dần trong bóng tối, bỏ lại 1 mình mình đang ngẩn ngơ...nhìn theo...đôi mắt xa xăm và vô vọng...

Đêm đấy, mình ra cầu Long Biên tự kỷ, đêm lanh và vắng không 1 bóng người, mình cố hét thật to, khóc thật to, trút hết tất cả những gì về em và sự bất công của ông trời đối với mình vào khoảng không vô tận...Tại sao...vì sao...hả trời...ơi...

..

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Em Nhanh Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook