Chương 18: BIỂN
LeeHannie
18/09/2015
Đôi mắt tím biếc hết nhìn Evil rồi lại nhìn Vũ.
-Nguyệt, em qua bên đó một nát. Tôi có chuyện cần nói với hắn
Vũ lên tiếng, đôi mắt vẫn tràn đầy hỏa khí. Dường như Evil và anh có một mối thù sâu rộng lắm
-Đi đi. Evil nói
Nó chớp mắt vài cái rồi cũng rời gót . Trong đầu miên man suy nghĩ về hai người con trai kia
*******
Đã gần 5 năm Vũ mới gặp lại hắn- Evil…
Cứ ngỡ rằng chữ tình nghĩa sẽ xóa nhòa đau thương. Nhưng không, sau bao nhiêu năm trôi qua, khi đối diện với hắn nỗi uất hận từ quá khứ vẫn cào xé cõi lòng
-Mày đang định làm gì vậy hả thằng khốn?
Đôi tay Vũ siết chặt làm các mạch máu nổi hẳn lên trên da…chứng tỏ anh đang cực kỳ tức giận
Evil thản nhiên nhếch môi cười
-Chuyện của tao. Không đến lượt mày quản
-Mày… Khốn nạn. Tao cảnh cáo mày… khôn hồn thì tránh xa Anh Nguyệt ra…nếu không thì…
-Nếu không thì sao? giết tao ? Mày nghĩ mình có thể?
Evil khinh bỉ nói
-Đừng thách tao. Chẳng có gì mà Lâm Thiên Vũ tao không làm được cả. Màt chỉ mang lại tổn thương cho những người xung quanh thôi. Làm ơn đi…nếu mày quan tâm con bé thì tránh xa con bé ra
Vũ gầm ghè dọa nạt
-Đừng ra lệnh tao. Mày không đủ tư cách.
-Mày…
Vũ kích động lao đến túm cổ áo Evil. Đằng xa, thấy tình hình căng thẳng hình như sắp có đánh nhau Nguyệt chạy vù can ngăn
-Hai người làm gì vậy mọi người nhìn kìa… Vũ…anh bỏ Tùy Phong ra… anh ta là bạn tôi.
Vũ ngừng lại. Đôi mắt hổ phách ngạc nhiên
-Tùy Phong???
-Anh ấy là bạn tôi. Với lại đây là nơi công cộng anh muốn đám nhà báo nắm thóp à?
-….
-Nguyệt, đi theo tôi. Em không nên ở gần tên này
Vũ nói, cứ thế anh nắm tay nó khéo di mặc nó vùng vẫy
Evil đứng yên nhìn nó đang khuất bóng
-Tùy Phong…
Nó ngoái cổ lại nhìn anh
.. trên môi người con trai khẽ nở một nụ cười
-Chúng ta sẽ còn gặp nhau nhiều. Bảo bối!
Trong nháy mắt người con trai ấy biến mất không chút dấu vết.
***************
Sự lo lắng lấp đầy lý trí của Vũ. Hắn trở lại và còn chú ý đặc biệt tới con bé… anh phải làm sao đây?
Phải làm sao để con bé tránh được móng vuốt của con ác quỷ kia…
….anh phải bảo vệ con bé…
Nhất định bảo vệ con bé để nó không phải chịu bất kì tổn thương nào.
**–**
-Lâm thiếu buông tay… buông tay
Tiếng la hét của con bé khiến Vũ sực tỉnh, anh vội vã buông tay
-Xin lỗi em. Tôi quá kích động rồi
Nó hơi nhăn mặt.
-Anh uống nhầm thuốc à? Anh và Tùy Phong quen nhau sao?
Nó hỏi
-Một chút. Em đừng bận tâm . Hắn rất nguy hiểm em không nên đi cùng hắn
-Anh ta đã từng cứu tôi.
-Kể cả như vậy. Muốn yên bình mà sống thì tránh xa hắn ra
-…..
Nó tròn mắt nhìn Vũ. Dường như mối quan hệ của Vũ và Tùy Phong không đơn giản, Vũ dường như rất hiểu Tùy Phong… rốt cuộc thì họ có quan hệ gì với nhau
Thấy con bé còn ngơ ngơ… Vũ đành thở dài. Chuyện này từ từ anh sẽ để con bé hiểu
-Có muốn đi chơi tiếp không?
Vũ đột ngột chuyển chủ đề đôi mắt nó long lanh
-Có…
-Vậy đi biển nhé. Tôi biết một chỗ cực đẹp ở Nha Trang
Vũ dụ dỗ
Xong con bé thích thú gật đầu cái rụt khiến Vũ càng phấn khích…
Trong nắng hai con người cùng nhau đi về phía có biển.
Mỗi người lại theo đuổi một ý nghĩ riêng. Trầm mặc không nói với nhau một câu nào…
Chỉ có gió vẫn vờn nhẹ mái tóc… vuốt ve khuôn mặt thanh tú…
Hát bên tai hai con người một giai điệu lúc êm ái lúc giữ dội …
Hòa vào nắng như với một dư vị mới lạ thuần khiết
….. phía xa từng đợt sóng nô đùa trên nền cát óng ánh
Biển… xanh thẳm như mời gọi
-Nguyệt, em qua bên đó một nát. Tôi có chuyện cần nói với hắn
Vũ lên tiếng, đôi mắt vẫn tràn đầy hỏa khí. Dường như Evil và anh có một mối thù sâu rộng lắm
-Đi đi. Evil nói
Nó chớp mắt vài cái rồi cũng rời gót . Trong đầu miên man suy nghĩ về hai người con trai kia
*******
Đã gần 5 năm Vũ mới gặp lại hắn- Evil…
Cứ ngỡ rằng chữ tình nghĩa sẽ xóa nhòa đau thương. Nhưng không, sau bao nhiêu năm trôi qua, khi đối diện với hắn nỗi uất hận từ quá khứ vẫn cào xé cõi lòng
-Mày đang định làm gì vậy hả thằng khốn?
Đôi tay Vũ siết chặt làm các mạch máu nổi hẳn lên trên da…chứng tỏ anh đang cực kỳ tức giận
Evil thản nhiên nhếch môi cười
-Chuyện của tao. Không đến lượt mày quản
-Mày… Khốn nạn. Tao cảnh cáo mày… khôn hồn thì tránh xa Anh Nguyệt ra…nếu không thì…
-Nếu không thì sao? giết tao ? Mày nghĩ mình có thể?
Evil khinh bỉ nói
-Đừng thách tao. Chẳng có gì mà Lâm Thiên Vũ tao không làm được cả. Màt chỉ mang lại tổn thương cho những người xung quanh thôi. Làm ơn đi…nếu mày quan tâm con bé thì tránh xa con bé ra
Vũ gầm ghè dọa nạt
-Đừng ra lệnh tao. Mày không đủ tư cách.
-Mày…
Vũ kích động lao đến túm cổ áo Evil. Đằng xa, thấy tình hình căng thẳng hình như sắp có đánh nhau Nguyệt chạy vù can ngăn
-Hai người làm gì vậy mọi người nhìn kìa… Vũ…anh bỏ Tùy Phong ra… anh ta là bạn tôi.
Vũ ngừng lại. Đôi mắt hổ phách ngạc nhiên
-Tùy Phong???
-Anh ấy là bạn tôi. Với lại đây là nơi công cộng anh muốn đám nhà báo nắm thóp à?
-….
-Nguyệt, đi theo tôi. Em không nên ở gần tên này
Vũ nói, cứ thế anh nắm tay nó khéo di mặc nó vùng vẫy
Evil đứng yên nhìn nó đang khuất bóng
-Tùy Phong…
Nó ngoái cổ lại nhìn anh
.. trên môi người con trai khẽ nở một nụ cười
-Chúng ta sẽ còn gặp nhau nhiều. Bảo bối!
Trong nháy mắt người con trai ấy biến mất không chút dấu vết.
***************
Sự lo lắng lấp đầy lý trí của Vũ. Hắn trở lại và còn chú ý đặc biệt tới con bé… anh phải làm sao đây?
Phải làm sao để con bé tránh được móng vuốt của con ác quỷ kia…
….anh phải bảo vệ con bé…
Nhất định bảo vệ con bé để nó không phải chịu bất kì tổn thương nào.
**–**
-Lâm thiếu buông tay… buông tay
Tiếng la hét của con bé khiến Vũ sực tỉnh, anh vội vã buông tay
-Xin lỗi em. Tôi quá kích động rồi
Nó hơi nhăn mặt.
-Anh uống nhầm thuốc à? Anh và Tùy Phong quen nhau sao?
Nó hỏi
-Một chút. Em đừng bận tâm . Hắn rất nguy hiểm em không nên đi cùng hắn
-Anh ta đã từng cứu tôi.
-Kể cả như vậy. Muốn yên bình mà sống thì tránh xa hắn ra
-…..
Nó tròn mắt nhìn Vũ. Dường như mối quan hệ của Vũ và Tùy Phong không đơn giản, Vũ dường như rất hiểu Tùy Phong… rốt cuộc thì họ có quan hệ gì với nhau
Thấy con bé còn ngơ ngơ… Vũ đành thở dài. Chuyện này từ từ anh sẽ để con bé hiểu
-Có muốn đi chơi tiếp không?
Vũ đột ngột chuyển chủ đề đôi mắt nó long lanh
-Có…
-Vậy đi biển nhé. Tôi biết một chỗ cực đẹp ở Nha Trang
Vũ dụ dỗ
Xong con bé thích thú gật đầu cái rụt khiến Vũ càng phấn khích…
Trong nắng hai con người cùng nhau đi về phía có biển.
Mỗi người lại theo đuổi một ý nghĩ riêng. Trầm mặc không nói với nhau một câu nào…
Chỉ có gió vẫn vờn nhẹ mái tóc… vuốt ve khuôn mặt thanh tú…
Hát bên tai hai con người một giai điệu lúc êm ái lúc giữ dội …
Hòa vào nắng như với một dư vị mới lạ thuần khiết
….. phía xa từng đợt sóng nô đùa trên nền cát óng ánh
Biển… xanh thẳm như mời gọi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.