Chương 44: CHẤP NHẬN KẺ ĐỨNG NGOÀI
LeeHannie
21/09/2015
Pằng….
Viên đạn thoát ra khỏi họng súng gim thẳng vài ngực Evil…
Máu từ vết thương chảy dòng…chiếc áo sơ mi đen như bị ướt
Khuôn mặt Evil vẫn vô cảm như thường bước chân vẫn bước đều tiến thẳng về phía nữ thần của lòng anh
-A…. anh….bước thêm một bước em sẽ bắn chết anh….
Quỳnh run run tay nắm chặt súng
Ryal nhân lúc Út Quỳnh lơ là liền nhào tới khống chế cô ả
Evil đưa bàn tay to lớn áp vài má con bé…
Cảm nhận cái tê dại trong tim. Hơi thở phập phồng đứt quãng, người con gái ấy trong phút giây ấy yếu ớt nhường nào… đau đớn nhường nào…
Tim Evil như bị người ta xé toạc ra thành nhiều mảnh, trong lòng anh như có những mũi dao điên cuồng cắt xé…
Giọng nói khàn đặc vang lên trong cổ họng đắng ngắt
-Bảo bối… đừng sợ . Có anh ở đây rồi
Hải Anh ,Vũ cùng mọi người mau chóng cởi chói cho My và Viễn, Ryal sau khi khống chế được con em kết nghĩa thối nát kia cũng mau chóng sơ cứu vết thương cho chủ nhân và người chủ nhân yêu
Vương Tuyết cũng lao vào phụ một tay…
Nửa đêm hôm ấy trong phòng cấp cứu của bệnh viện đa khoa lớn nhất nước có những bác sĩ miệt mài
Vết thương của Trần Anh Nguyệt khá nặng… mất máu nhiều… dẫn đến hôn mê sâu
Còn Evil tuy bị trúng đạn nhưng không nguy hiểm Ryal đã lấy được đầu đạn ra .
Mọi người trầm mặc
Nhất là Vũ… anh nhìn như thôi miên vào cặp trai gái kia…
Một người lạnh lùng như băng nhưng sâu trong mặt anh lại là một biển trời thương nhớ ưu tư…
Ngập trong đáy mắt là sự lo lắng
Đôi tay ấy lúc nào cũng nắm chặt bàn tay của người con gái kia… như sợ
Chỉ cần nhẹ buông tay một chút cô gái đó sẽ biến mất.
Vũ lặng người
Lần cuối cùng anh để cô ở cùng hắn
Lần cuối cùng anh cho phép mình thất bại
Lâm Thiên Vũ anh lần đầu tiên âm thầm để họ bên nhau… chấp nhận trở thành kẻ ngoài cuộc
Lặng lẽ như một cái bóng
*******
Evil nắm lấy bàn tay nhỏ đã được băng một lớp băng dày…
Bàn tay này …. cớ sao lại….
Con người này cớ gì cố chấp đến thế… chẳng phải biết nguy hiểm chập chùng tại sao vẫn như con thiêu thân lao mình vào nơi nguy hiểm… ngốc… thật là ngu ngốc
Hải Anh nén tiếng thở dài.
Em gái anh có phúc đức gì tại sao lại có được cả hai trái tim của hai người con trai ấy…
Anh nên làm gì đây?
Cố gắng lờ đi để con bé bước tiếp
…..hay can thiệp
Để nó nhận ra sau lưng nó vẫn có người âm thầm quan tâm
Vấn đề này nói dễ không dễ nói khó không khó…. chỉ có thể thuận theo ý trời…
Vương Tuyết đặt tay lên vai Hải Anh…nhìn vào phòng bệnh khẽ lắc đầu
Chuyện càng ngày càng vượt qua vòng kiểm soát
Ngày mai… không biết cô bé này sẽ gặp khó khăn gì
Hận yêu lẫn lộn
Khó khăn trùng trùng
…
….
******
Chap này ngắn. Mình sẽ bù chap sau nha… nhớ vote và cmt ủng hộ Hannie nha!
Viên đạn thoát ra khỏi họng súng gim thẳng vài ngực Evil…
Máu từ vết thương chảy dòng…chiếc áo sơ mi đen như bị ướt
Khuôn mặt Evil vẫn vô cảm như thường bước chân vẫn bước đều tiến thẳng về phía nữ thần của lòng anh
-A…. anh….bước thêm một bước em sẽ bắn chết anh….
Quỳnh run run tay nắm chặt súng
Ryal nhân lúc Út Quỳnh lơ là liền nhào tới khống chế cô ả
Evil đưa bàn tay to lớn áp vài má con bé…
Cảm nhận cái tê dại trong tim. Hơi thở phập phồng đứt quãng, người con gái ấy trong phút giây ấy yếu ớt nhường nào… đau đớn nhường nào…
Tim Evil như bị người ta xé toạc ra thành nhiều mảnh, trong lòng anh như có những mũi dao điên cuồng cắt xé…
Giọng nói khàn đặc vang lên trong cổ họng đắng ngắt
-Bảo bối… đừng sợ . Có anh ở đây rồi
Hải Anh ,Vũ cùng mọi người mau chóng cởi chói cho My và Viễn, Ryal sau khi khống chế được con em kết nghĩa thối nát kia cũng mau chóng sơ cứu vết thương cho chủ nhân và người chủ nhân yêu
Vương Tuyết cũng lao vào phụ một tay…
Nửa đêm hôm ấy trong phòng cấp cứu của bệnh viện đa khoa lớn nhất nước có những bác sĩ miệt mài
Vết thương của Trần Anh Nguyệt khá nặng… mất máu nhiều… dẫn đến hôn mê sâu
Còn Evil tuy bị trúng đạn nhưng không nguy hiểm Ryal đã lấy được đầu đạn ra .
Mọi người trầm mặc
Nhất là Vũ… anh nhìn như thôi miên vào cặp trai gái kia…
Một người lạnh lùng như băng nhưng sâu trong mặt anh lại là một biển trời thương nhớ ưu tư…
Ngập trong đáy mắt là sự lo lắng
Đôi tay ấy lúc nào cũng nắm chặt bàn tay của người con gái kia… như sợ
Chỉ cần nhẹ buông tay một chút cô gái đó sẽ biến mất.
Vũ lặng người
Lần cuối cùng anh để cô ở cùng hắn
Lần cuối cùng anh cho phép mình thất bại
Lâm Thiên Vũ anh lần đầu tiên âm thầm để họ bên nhau… chấp nhận trở thành kẻ ngoài cuộc
Lặng lẽ như một cái bóng
*******
Evil nắm lấy bàn tay nhỏ đã được băng một lớp băng dày…
Bàn tay này …. cớ sao lại….
Con người này cớ gì cố chấp đến thế… chẳng phải biết nguy hiểm chập chùng tại sao vẫn như con thiêu thân lao mình vào nơi nguy hiểm… ngốc… thật là ngu ngốc
Hải Anh nén tiếng thở dài.
Em gái anh có phúc đức gì tại sao lại có được cả hai trái tim của hai người con trai ấy…
Anh nên làm gì đây?
Cố gắng lờ đi để con bé bước tiếp
…..hay can thiệp
Để nó nhận ra sau lưng nó vẫn có người âm thầm quan tâm
Vấn đề này nói dễ không dễ nói khó không khó…. chỉ có thể thuận theo ý trời…
Vương Tuyết đặt tay lên vai Hải Anh…nhìn vào phòng bệnh khẽ lắc đầu
Chuyện càng ngày càng vượt qua vòng kiểm soát
Ngày mai… không biết cô bé này sẽ gặp khó khăn gì
Hận yêu lẫn lộn
Khó khăn trùng trùng
…
….
******
Chap này ngắn. Mình sẽ bù chap sau nha… nhớ vote và cmt ủng hộ Hannie nha!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.