Chương 54: CÓ NHỮNG THỨ ĐƯỢC GỌI LÀ HI SINH
LeeHannie
21/09/2015
Chiếc BMW phóng hết tốc lực đến bệnh viện gần nhất
Mồ hôi túa ra lăn dài trên khuôn mặt người con trai bên cạnh
Sống mũi Nguyệt cay cay…trong cổ bật ra tiếng nấc nhè nhẹ.
Trái tim bé nhỏ quặn lên những hồi đau đớn
Nhìn lòng bàn tay tràn ra đầy máu đỏ…
Máu của anh…..
Máu của kẻ tàn bạo nhưng hết mực yêu nó.
Kẻ không quản gian chuân lao đầu vào trốn hiểm nguy hi sinh cả mạng sống để bảo vệ trở che cho nó
Bàn tay ai đó nắm chặt bàn tay nó
-Anh ổn
Evil thì thào
Anh không muốn con bé lo lắng
Không muốn nó rơi một giọt nước mắt nào. Mặc dù anh rất vui khi no khóc là vì anh
Hai trái tim ở hai cơ thể khác nhau nhưng lại chung nhịp đập chung sự rung động yêu thương
Vũ chớp mắt một giọt nước mắt tràn ra từ khóe mi khô cạn…
Anh cũng đau… một vết thương sâu hắm ở trong tim…
Anh hiểu hai người đó yêu nhau thật lòng… hiểu được
Trong trái tim người kia con bé quan trọng tới mức nào….
Hắn…
Kẻ anh vẫn coi là không có tim nay lại đem cả tính mạng đùa bỡn với thần chết chỉ mong cứu sống người con gái đó
Chiếc băng ca đưa Evil vào trong
Ryal túm cổ vị bác sĩ trẻ
-Đưa đồ tiệt trùng cho tôi.
-Anh… nhưng anh….tôi không thể…. anh… bình tĩnh
Vị bác sĩ lắp bắp
-Nếu cậu ấy chết tôi sẽ xóa sổ cái bệnh viện này
-Đưa đồ cho anh ta… đưa cho anh ta đi
Nó nói
Vị bác sĩ nhìn nó gật đầu, đây là một trong những chi nhánh của bệnh viện đa khoa của Tuyết
Ryal nhanh chóng mặc đồ
Evil mất nhiều máu quá vết thương cũ cũng chưa lành nay lại thêm vết thương nữa…
Bên ngoài phòng phẫu thuật Nguyệt đứng trơ mắt nhìn cái đèn báo màu đỏ sáng chóe
Lòng nó cồn cào đau đớn
-Đừng lo. Hắn không sao đâu
Vũ xoa đầu nó
-Anh…
Nguyệt òa khóc ôm lấy Vũ. Cô cần một bờ vai, cô cần một cái ôm an ủi
Kìm nén… quá lâu nay khóc thỏa thích
-Anh ý… đau… em….
Nó nói không thành câu những tiếng nấc nghẹn ngào bật ra trong cổ họng như đâm dao vào tim Vũ
-Đừng khóc, hắn không dễ dàng chết như vậy đâu. Em hãy bình tĩnh
-….
Nó vẫn nức nở trong lòng Vũ .
Anh muốn giữ mãi khoảng ký ức này… mãi mãi giữ người con gái này trong vòng tay vui vầy
Anh hiểu cô chỉ muốn coi anh là anh trai…một người cho cô chia sẻ vui buồn chứ không phải một người cho cô điểm tựa
Trái tim của cô không hề rung động trước anh…
Vậy… tình cảm này… anh giữ cho mình anh vậy
-Bình tĩnh chưa?
Vũ hỏi
Nó gạt nước mắt mỉm cười cho anh an lòng
-Cô bé. Tin cậu chủ đi cậu chủ rất mạnh mẽ, cậu ấy sẽ không bỏ cô lại một mình đâu
Jim nói. Phong ba bão táp khó khăn nào Evil cũng có thể vượt qua ông tin ý trí chiến đấu của cậu ấy
Con người đã khiến ông gục ngã từ cái nhìn đầu tiên
Mọi người cùng nuôi một niềm tin
Vũ ngồi cạnh nó, nhìn con bé thật kỹ
-Anh rất yêu em
Nó nhìn Vũ ngơ ngẩn
Dù đã biết từ lâu nhưng khi nghe anh chính miệng nói ra nó lại có cảm giác nghẹn ngào như thế
Cảm giác đau đớn vì không thể đáp trả tình cảm sâu đậm của anh… anh là người tốt… tại sao lại….yêu nó
Vũ mỉm cười
-Đừng lo, anh hiểu chúng ta không thuộc về nhau. Anh biết anh không phải là người trong trái tim em. Chỉ là người có khuôn mặt giống .
-Anh…
-Anh nói không phải để em áy náy hay gì đó. Anh chỉ muốn mình không phải hối hận vì chưa kịp nói những lời này
-…..
-Hắn có thể vì em mà không màng cả mạng sống, hắn có thể không phải một người tốt nhưng là một chỗ dựa tốt . anh tin vậy….
-…..
-Nói ra được làm anh nhẹ lòng lắm
-Cám ơn vì đã hiểu cho tôi
Nó cảm động nói
……..
….
…
Cạch
Cửa phòng hé mở
Ryal bước ra với dáng vẻ mệt mỏi
-Sao rồi ?
Nó chạy tới bám lấy tay anh hỏi
-Cậu chủ không sao nhưng tôi thì có sao đấy. Mẹ kiếp hú hồn… viên đạn các tim có 2mini
-…
Nó thở phào nhẹ nhõm
May quá anh không sao rồi
-Một chút nữa hết thuốc mê cậu ấy sẽ tỉnh cô vào với cậu chủ đi. Tôi phải nghỉ chút đã
Ryal nói
Nó gật đầu
Vũ mỉm cười nhìn theo nó… qua lớp kính anh nhìn người anh của mình
Hắn thật may mắn vì có em dành trọn vẹn một trái tim
Kẻ bất hạnh như anh đành giữ lại những mảnh vỡ trong trái tim thủy tinh
…Mẹ ơi con làm đúng phải không?
Vũ thầm hỏi…
Mồ hôi túa ra lăn dài trên khuôn mặt người con trai bên cạnh
Sống mũi Nguyệt cay cay…trong cổ bật ra tiếng nấc nhè nhẹ.
Trái tim bé nhỏ quặn lên những hồi đau đớn
Nhìn lòng bàn tay tràn ra đầy máu đỏ…
Máu của anh…..
Máu của kẻ tàn bạo nhưng hết mực yêu nó.
Kẻ không quản gian chuân lao đầu vào trốn hiểm nguy hi sinh cả mạng sống để bảo vệ trở che cho nó
Bàn tay ai đó nắm chặt bàn tay nó
-Anh ổn
Evil thì thào
Anh không muốn con bé lo lắng
Không muốn nó rơi một giọt nước mắt nào. Mặc dù anh rất vui khi no khóc là vì anh
Hai trái tim ở hai cơ thể khác nhau nhưng lại chung nhịp đập chung sự rung động yêu thương
Vũ chớp mắt một giọt nước mắt tràn ra từ khóe mi khô cạn…
Anh cũng đau… một vết thương sâu hắm ở trong tim…
Anh hiểu hai người đó yêu nhau thật lòng… hiểu được
Trong trái tim người kia con bé quan trọng tới mức nào….
Hắn…
Kẻ anh vẫn coi là không có tim nay lại đem cả tính mạng đùa bỡn với thần chết chỉ mong cứu sống người con gái đó
Chiếc băng ca đưa Evil vào trong
Ryal túm cổ vị bác sĩ trẻ
-Đưa đồ tiệt trùng cho tôi.
-Anh… nhưng anh….tôi không thể…. anh… bình tĩnh
Vị bác sĩ lắp bắp
-Nếu cậu ấy chết tôi sẽ xóa sổ cái bệnh viện này
-Đưa đồ cho anh ta… đưa cho anh ta đi
Nó nói
Vị bác sĩ nhìn nó gật đầu, đây là một trong những chi nhánh của bệnh viện đa khoa của Tuyết
Ryal nhanh chóng mặc đồ
Evil mất nhiều máu quá vết thương cũ cũng chưa lành nay lại thêm vết thương nữa…
Bên ngoài phòng phẫu thuật Nguyệt đứng trơ mắt nhìn cái đèn báo màu đỏ sáng chóe
Lòng nó cồn cào đau đớn
-Đừng lo. Hắn không sao đâu
Vũ xoa đầu nó
-Anh…
Nguyệt òa khóc ôm lấy Vũ. Cô cần một bờ vai, cô cần một cái ôm an ủi
Kìm nén… quá lâu nay khóc thỏa thích
-Anh ý… đau… em….
Nó nói không thành câu những tiếng nấc nghẹn ngào bật ra trong cổ họng như đâm dao vào tim Vũ
-Đừng khóc, hắn không dễ dàng chết như vậy đâu. Em hãy bình tĩnh
-….
Nó vẫn nức nở trong lòng Vũ .
Anh muốn giữ mãi khoảng ký ức này… mãi mãi giữ người con gái này trong vòng tay vui vầy
Anh hiểu cô chỉ muốn coi anh là anh trai…một người cho cô chia sẻ vui buồn chứ không phải một người cho cô điểm tựa
Trái tim của cô không hề rung động trước anh…
Vậy… tình cảm này… anh giữ cho mình anh vậy
-Bình tĩnh chưa?
Vũ hỏi
Nó gạt nước mắt mỉm cười cho anh an lòng
-Cô bé. Tin cậu chủ đi cậu chủ rất mạnh mẽ, cậu ấy sẽ không bỏ cô lại một mình đâu
Jim nói. Phong ba bão táp khó khăn nào Evil cũng có thể vượt qua ông tin ý trí chiến đấu của cậu ấy
Con người đã khiến ông gục ngã từ cái nhìn đầu tiên
Mọi người cùng nuôi một niềm tin
Vũ ngồi cạnh nó, nhìn con bé thật kỹ
-Anh rất yêu em
Nó nhìn Vũ ngơ ngẩn
Dù đã biết từ lâu nhưng khi nghe anh chính miệng nói ra nó lại có cảm giác nghẹn ngào như thế
Cảm giác đau đớn vì không thể đáp trả tình cảm sâu đậm của anh… anh là người tốt… tại sao lại….yêu nó
Vũ mỉm cười
-Đừng lo, anh hiểu chúng ta không thuộc về nhau. Anh biết anh không phải là người trong trái tim em. Chỉ là người có khuôn mặt giống .
-Anh…
-Anh nói không phải để em áy náy hay gì đó. Anh chỉ muốn mình không phải hối hận vì chưa kịp nói những lời này
-…..
-Hắn có thể vì em mà không màng cả mạng sống, hắn có thể không phải một người tốt nhưng là một chỗ dựa tốt . anh tin vậy….
-…..
-Nói ra được làm anh nhẹ lòng lắm
-Cám ơn vì đã hiểu cho tôi
Nó cảm động nói
……..
….
…
Cạch
Cửa phòng hé mở
Ryal bước ra với dáng vẻ mệt mỏi
-Sao rồi ?
Nó chạy tới bám lấy tay anh hỏi
-Cậu chủ không sao nhưng tôi thì có sao đấy. Mẹ kiếp hú hồn… viên đạn các tim có 2mini
-…
Nó thở phào nhẹ nhõm
May quá anh không sao rồi
-Một chút nữa hết thuốc mê cậu ấy sẽ tỉnh cô vào với cậu chủ đi. Tôi phải nghỉ chút đã
Ryal nói
Nó gật đầu
Vũ mỉm cười nhìn theo nó… qua lớp kính anh nhìn người anh của mình
Hắn thật may mắn vì có em dành trọn vẹn một trái tim
Kẻ bất hạnh như anh đành giữ lại những mảnh vỡ trong trái tim thủy tinh
…Mẹ ơi con làm đúng phải không?
Vũ thầm hỏi…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.