Chương 39: EM LẠI ĐỂ ANH Ở LẠI
LeeHannie
18/09/2015
Chap này Hannie tặng cho bạn @đề cập đến một người dùngthanhha29699 . Cám ơn bạn vì đã động viên khích lệ Hannie. Mình cũng muốn cám ơn tất
cả các bạn đã và đang theo dõi truyện của mình. Mình đã khỏi ốm nên sẽ cố gắng ra chap sớm cho các bạn.
*********—-***********
Quỳnh chằm chằm nhìn theo mọi cử chỉ của Evil ….thái độ của anh dành cho con ả kia khiến cô ghen tị
Nó nhìn khuôn mặt hằn học của Quỳnh mà cảm thấy sảng khoái vô cùng.
-Chơi đùa có chừng mực không một ngày nào đó em sẽ bị nó cắn
Evil vuốt nhẹ mái tóc nâu đỏ khẽ nói
Nó nhíu mày nhìn anh xong lại ngay lập tức mỉm cười tươi tắn
-Anh không để nó cắn tôi đâu.
-Khẳng định ?
Evil hỏi lại
Nó gật đầu
-Chắc chắn!
Evil hơi nhếch môi. Bảo bối đã nói vậy anh đây cũng sẽ phải tận lực bảo vệ
-Cậu Evil, đây là hàng mới cậu xem đi
Ryal đưa cho Evil một khẩu súng lục có chiều dài hơn 20 cm lòng súng được làm bằng bạc trên thân có khắc kí hiệu “M”
Evil không đáp đưa bàn tay to lớn lắm lấy khẩu súng
Nhưng có người nhanh hơn ngay lập tức lên lòng nhắm thẳng bình sứ trên kệ cách đỉnh đầu của Quỳnh 1cm
Pằng!
Viên đạn thoát ra khỏi họng súng xé toạc không gian
Quỳnh chỉ chơ mắt ra nhìn và đợi…
viên đạn bay theo một quỹ đạo nhất định
Choang….
Chiếc bình xứ vỡ tan tành nhưng tuyệt nhiên không có mảnh xứ nào văng trúng người Út Quỳnh
Jim gật gù.
Kĩ thuật không tồi.
Ryal choáng… kẻ cầm súng nhiều hơn cầm dao mổ như anh còn không thể căn chuẩn xác như vậy… “con gái gió” quả nhiên không hề tầm thường
Quỳnh vẫn còn choáng váng.
Cô không phải sợ chết….
Mà… cô nhận ra một điều người con gái kia thực sự đang trêu đùa cô…coi cô như một món đò chơi…
Một công cụ tiêu khiển
-Cô tại sao cô dám
Uất hận Quỳnh lao tới như muốn xé nó thành hai mảnh nhưng nó lại nhẹ nhàng lách sang một bên khiến Quỳnh mất đà ngã chúi vào chỗ mấy người hầu
-Chỉ thử thôi mà. Làm gì mà xúc động thế?
-Cô… cô….
-Thôi đi. Evil lên tiếng
-Anh cả…
Quỳnh uất ức rống lên
-Khẩu lục bạc không đủ tiêu chuẩn . Thân nặng khả, lòng súng hẹp làm giảm độ bay của đạn . Độ giật cao dùng lâu sẽ làm tổn thương cổ tay
Nó vừa ngắm nghía cây súng vừa nói
Ryal lại được phen bất ngờ. Cô gái này am hiểu thật còn có thể chỉ ra từng sai sót khi chỉ bắn một phát đạn một cô gái mỏng manh như thế lại có thể có thể sử dụng M499 mới chế tạo quả phi thường
-Cải tiến ! Evil lạnh lùng ra lệnh
-Tùy Phong… tôi muốn uống nước
Nó nói
-Chúng ta đi
Evil ôm lấy vòng eo nhỏ dẫn nó về phía phòng mình
Lúc lướt qua Quỳnh có người còn cố tình nháy mắt trêu chọc
-Con chó… cứ đợi đấy
Quỳnh bực bội bỏ đi trong lòng như có ngọn núi lửa trào dâng
Evil véo múi nó
-Vẫn chưa chán?
-Chưa. Không phải rất vui sao?
-Vui thì tốt rồi
-Cô ta là của tôi.
-Được, cho em toàn quyền
Nó thích thú nhảy chân sáo… muốn tìm được út Quỳnh không dễ. Nó cũng không phải kẻ chán nản mà nôi người khác ra trêu đùa…
Vì Út Quỳnh dám hại My. Đứa bạn thân từ hồi nối khố
Truyện nay cách đây 2 năm. Khi My đi giao dịch với khách hàng, Quỳnh đã thẳng tay ra lệnh cho đàn em cướp hàng giết người
Bên My lực lượng mỏng và khả năng chiến đấu không bì được nên tổn hại nặng nề
My mình đầy thương tích vẫn cố gắng chiến đấu để bảo vệ anh em kết quả bị Quỳnh đập gãy 2 tay
Sau vụ đó My phải điều trị hơn 1 năm để có thể hoạt động như bây giờ. Nhưng mỗi khi trời trở gió vết thương cũ vẫn hành hạ nó….
Trần Anh Nguyệt đã thề sẽ khiến út Quỳnh chịu đau khổ hơn gấp 10 lần…
Bây giờ mới chỉ bắt đầu thôi…
Cứ chờ đi.
Nó sẽ khiến cô ta sống không bằng chết
*********
Vũ giật mình tỉnh dậy khi tiếng nhạc phim vang lên
Anh vuốt mặt nhìn sang ghế bên cạnh…
Một khoảng trống vô hình nuốt trọn tầm mắt anh
-…..
-Thiếu gia… cô gái đi cùng với người nhắn lại cô ấy có việc gấp cần đi ngay
Người quản ký đưa cho Vũ mảnh giấy
“Xin lỗi. Hẹn anh dịp khác. Chào anh”
Em lại để anh ở lại….
*********—-***********
Quỳnh chằm chằm nhìn theo mọi cử chỉ của Evil ….thái độ của anh dành cho con ả kia khiến cô ghen tị
Nó nhìn khuôn mặt hằn học của Quỳnh mà cảm thấy sảng khoái vô cùng.
-Chơi đùa có chừng mực không một ngày nào đó em sẽ bị nó cắn
Evil vuốt nhẹ mái tóc nâu đỏ khẽ nói
Nó nhíu mày nhìn anh xong lại ngay lập tức mỉm cười tươi tắn
-Anh không để nó cắn tôi đâu.
-Khẳng định ?
Evil hỏi lại
Nó gật đầu
-Chắc chắn!
Evil hơi nhếch môi. Bảo bối đã nói vậy anh đây cũng sẽ phải tận lực bảo vệ
-Cậu Evil, đây là hàng mới cậu xem đi
Ryal đưa cho Evil một khẩu súng lục có chiều dài hơn 20 cm lòng súng được làm bằng bạc trên thân có khắc kí hiệu “M”
Evil không đáp đưa bàn tay to lớn lắm lấy khẩu súng
Nhưng có người nhanh hơn ngay lập tức lên lòng nhắm thẳng bình sứ trên kệ cách đỉnh đầu của Quỳnh 1cm
Pằng!
Viên đạn thoát ra khỏi họng súng xé toạc không gian
Quỳnh chỉ chơ mắt ra nhìn và đợi…
viên đạn bay theo một quỹ đạo nhất định
Choang….
Chiếc bình xứ vỡ tan tành nhưng tuyệt nhiên không có mảnh xứ nào văng trúng người Út Quỳnh
Jim gật gù.
Kĩ thuật không tồi.
Ryal choáng… kẻ cầm súng nhiều hơn cầm dao mổ như anh còn không thể căn chuẩn xác như vậy… “con gái gió” quả nhiên không hề tầm thường
Quỳnh vẫn còn choáng váng.
Cô không phải sợ chết….
Mà… cô nhận ra một điều người con gái kia thực sự đang trêu đùa cô…coi cô như một món đò chơi…
Một công cụ tiêu khiển
-Cô tại sao cô dám
Uất hận Quỳnh lao tới như muốn xé nó thành hai mảnh nhưng nó lại nhẹ nhàng lách sang một bên khiến Quỳnh mất đà ngã chúi vào chỗ mấy người hầu
-Chỉ thử thôi mà. Làm gì mà xúc động thế?
-Cô… cô….
-Thôi đi. Evil lên tiếng
-Anh cả…
Quỳnh uất ức rống lên
-Khẩu lục bạc không đủ tiêu chuẩn . Thân nặng khả, lòng súng hẹp làm giảm độ bay của đạn . Độ giật cao dùng lâu sẽ làm tổn thương cổ tay
Nó vừa ngắm nghía cây súng vừa nói
Ryal lại được phen bất ngờ. Cô gái này am hiểu thật còn có thể chỉ ra từng sai sót khi chỉ bắn một phát đạn một cô gái mỏng manh như thế lại có thể có thể sử dụng M499 mới chế tạo quả phi thường
-Cải tiến ! Evil lạnh lùng ra lệnh
-Tùy Phong… tôi muốn uống nước
Nó nói
-Chúng ta đi
Evil ôm lấy vòng eo nhỏ dẫn nó về phía phòng mình
Lúc lướt qua Quỳnh có người còn cố tình nháy mắt trêu chọc
-Con chó… cứ đợi đấy
Quỳnh bực bội bỏ đi trong lòng như có ngọn núi lửa trào dâng
Evil véo múi nó
-Vẫn chưa chán?
-Chưa. Không phải rất vui sao?
-Vui thì tốt rồi
-Cô ta là của tôi.
-Được, cho em toàn quyền
Nó thích thú nhảy chân sáo… muốn tìm được út Quỳnh không dễ. Nó cũng không phải kẻ chán nản mà nôi người khác ra trêu đùa…
Vì Út Quỳnh dám hại My. Đứa bạn thân từ hồi nối khố
Truyện nay cách đây 2 năm. Khi My đi giao dịch với khách hàng, Quỳnh đã thẳng tay ra lệnh cho đàn em cướp hàng giết người
Bên My lực lượng mỏng và khả năng chiến đấu không bì được nên tổn hại nặng nề
My mình đầy thương tích vẫn cố gắng chiến đấu để bảo vệ anh em kết quả bị Quỳnh đập gãy 2 tay
Sau vụ đó My phải điều trị hơn 1 năm để có thể hoạt động như bây giờ. Nhưng mỗi khi trời trở gió vết thương cũ vẫn hành hạ nó….
Trần Anh Nguyệt đã thề sẽ khiến út Quỳnh chịu đau khổ hơn gấp 10 lần…
Bây giờ mới chỉ bắt đầu thôi…
Cứ chờ đi.
Nó sẽ khiến cô ta sống không bằng chết
*********
Vũ giật mình tỉnh dậy khi tiếng nhạc phim vang lên
Anh vuốt mặt nhìn sang ghế bên cạnh…
Một khoảng trống vô hình nuốt trọn tầm mắt anh
-…..
-Thiếu gia… cô gái đi cùng với người nhắn lại cô ấy có việc gấp cần đi ngay
Người quản ký đưa cho Vũ mảnh giấy
“Xin lỗi. Hẹn anh dịp khác. Chào anh”
Em lại để anh ở lại….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.