Chương 6: TỨ QUỶ
LeeHannie
18/09/2015
Hải Anh thở dài tiếng gõ lạch cạch trên bàn phím vẫn đều đều… đôi mắt lục bảo ánh tím mỏi nhừ
Một vòng tay nhẹ ôm lấy anh. Mùi lyly thơm dìu dịu khiến người ta thư thái
-Người yêu, làm việc vất vả quá… thấy anh mệt mỏi như vậy Tuyết rất buồn nha. Vương Tuyết thì thầm
Hải Anh hơi cười, anh véo nhẹ má cô mấy cái giọng trầm trầm rất ấm áp nha
-Nha đầu, em biết ăn nói ngọt ngào như vậy từ bao giờ thế? Có phải muốn lấy lòng bổn thiếu gia không?
-Còn không phải lây nhiễm từ anh sao? Ở đây không phải anh là người mồm mép tép nhảy nhất à?
-Oan quá… em cứ nói như khiểu anh mang virut truyền nhiễm ấy….
Ai đó phụng phịu
-Lão đại à…anh còn không phải sao? Nhưng mà Tuyết rất thích… hôm nay anh đáng yêu lắm cơ
Vương Tuyết cười tươi dụi dụi đầu vào hõm cổ anh
-Tiểu nhân làm tiểu thư vui…vậy tiểu thư cũng phải khen thưởng tiểu nhân một chút chứ?
-Lão đại anh muốn gì nào? Một bữa tại kinh đô ẩm thực Lucky nhé?????
Tuyết hỏi
-Nhà này chẳng phải có hảo đầu bếp hàng đầu rồi sao? Tiểu nhân ở đây một mình rất là cô đơn….
-Lão đại…. anh đừng có ở đó mà dụ dỗ người ta. Lo chuyện chính đi kho chứa hàng phía đông hình như có vấn đề
Ai đó chen ngang cuộc trò chuyện còn tự động ngả lưng ngự trị trên chiếc giường êm ái của Hải Anh.
Mặt anh hơi nhăn lại trên trán xuất hiện vài vạch đen
-Phá đám! Nhóc con lần sau vào phòng anh nhớ gõ cửa
-Mai em và con My đi kiểm tra hàng ở khu phía đông.
-Ừ.
-Báo anh thế thôi. Không làm phiền hai người nữa em về phòng đây. Anh chị ngủ ngon
-Ngủ ngon .
…..
Vương Tuyết nhíu mày . Đợi bé Nguyệt ra khỏi phòng cô mới lên tiếng
-Anh để hai đứa bé đi sao? Nhỡ có bất trắc…. khu đó bây giờ rất loạn …
-Mai chúng ta ngầm theo chúng nó. Em biết tính con Nguyệt đấy…. nó nói là làm không chịu nghe ai cả…
Hải Anh thở dài.
Đứa em gái này của anh còn chưa hiểu hết cái xã hội xô bồ này…con bé quá hiéu thắng… đôi lúc nó làm mà không nghĩ đến hậu quả. Điều này khiến ông anh như anh rất lo
Vương Tuyết gật đầu.
***************
Tại căn phòng pha trộn giữa hai màu đối lập….
Đỏ rực của lửa….
Xanh ngát của đại dương….
Có một đứa con gái ngồi lau chùi khẩu súng màu bạc được thân súng khắc sâu dòng chữ ” con gái của gió”
….
Một đứa khác đang ngồi chễm chệ trên chiếc sofa màu đỏ vừa ăn bắp rang vừa xem phim hàn quốc
Diễm My bỏ một ít bắp rang vào miệng rồi tí tởn quay lại trêu Nguyệt
-Ê , thằng chồng mày trông được đấy. Có vẻ là hàng cao cấp
-Nhìn mặt tao có hai chữ Hám trai không?
-….
-Ba mẹ tao thích là được rồi. Nếu so hắn với Chủ nhân của tập đoàn sát thủ “M” thì tao hứng thú với ông chú đó hơn….
My bĩu môi
-Sao mày biết đấy là một ông chú? Nhỡ là một soái ca thì sao?
-Ném mấy quyển truyện ngôn tình của mày đi…. mơ mộng hão huyền
Nó nói
-Biết đâu đấy….
-Chuẩn bị đồ cho vụ ngày mai đi… có lẽ mai có nhiều gió đấy
-Yes, sir…..
****—****—****
Khách sạn Star…
-Cậu nói gì…? TỨ QUỶ Á????…
-Khả Viễn nhỏ tiếng thôi… đừng hét toáng lên như thế
Vũ nhăn mặt
-Cậu đùa tớ đấy à? Hôn phu của cậu là người của xã hội đen!!!!!!…. đã vậy còn là người của Tam Thiên Hội nữa….
-Có sao đâu!!!!
-Thằng đần này… lấy cô ta về để cung phụng à? Hay cậu thích được dí súng vào đầu…..này nhé…. ở với xã hội đen là ăn đạn như chơi….thôi nhé Vũ dẹp … hôn mới chả ước . Tớ không muốn đưa tiễn cậu về suối vàng đâu nhé
-Nhưng mà….
…..
…..
Một vòng tay nhẹ ôm lấy anh. Mùi lyly thơm dìu dịu khiến người ta thư thái
-Người yêu, làm việc vất vả quá… thấy anh mệt mỏi như vậy Tuyết rất buồn nha. Vương Tuyết thì thầm
Hải Anh hơi cười, anh véo nhẹ má cô mấy cái giọng trầm trầm rất ấm áp nha
-Nha đầu, em biết ăn nói ngọt ngào như vậy từ bao giờ thế? Có phải muốn lấy lòng bổn thiếu gia không?
-Còn không phải lây nhiễm từ anh sao? Ở đây không phải anh là người mồm mép tép nhảy nhất à?
-Oan quá… em cứ nói như khiểu anh mang virut truyền nhiễm ấy….
Ai đó phụng phịu
-Lão đại à…anh còn không phải sao? Nhưng mà Tuyết rất thích… hôm nay anh đáng yêu lắm cơ
Vương Tuyết cười tươi dụi dụi đầu vào hõm cổ anh
-Tiểu nhân làm tiểu thư vui…vậy tiểu thư cũng phải khen thưởng tiểu nhân một chút chứ?
-Lão đại anh muốn gì nào? Một bữa tại kinh đô ẩm thực Lucky nhé?????
Tuyết hỏi
-Nhà này chẳng phải có hảo đầu bếp hàng đầu rồi sao? Tiểu nhân ở đây một mình rất là cô đơn….
-Lão đại…. anh đừng có ở đó mà dụ dỗ người ta. Lo chuyện chính đi kho chứa hàng phía đông hình như có vấn đề
Ai đó chen ngang cuộc trò chuyện còn tự động ngả lưng ngự trị trên chiếc giường êm ái của Hải Anh.
Mặt anh hơi nhăn lại trên trán xuất hiện vài vạch đen
-Phá đám! Nhóc con lần sau vào phòng anh nhớ gõ cửa
-Mai em và con My đi kiểm tra hàng ở khu phía đông.
-Ừ.
-Báo anh thế thôi. Không làm phiền hai người nữa em về phòng đây. Anh chị ngủ ngon
-Ngủ ngon .
…..
Vương Tuyết nhíu mày . Đợi bé Nguyệt ra khỏi phòng cô mới lên tiếng
-Anh để hai đứa bé đi sao? Nhỡ có bất trắc…. khu đó bây giờ rất loạn …
-Mai chúng ta ngầm theo chúng nó. Em biết tính con Nguyệt đấy…. nó nói là làm không chịu nghe ai cả…
Hải Anh thở dài.
Đứa em gái này của anh còn chưa hiểu hết cái xã hội xô bồ này…con bé quá hiéu thắng… đôi lúc nó làm mà không nghĩ đến hậu quả. Điều này khiến ông anh như anh rất lo
Vương Tuyết gật đầu.
***************
Tại căn phòng pha trộn giữa hai màu đối lập….
Đỏ rực của lửa….
Xanh ngát của đại dương….
Có một đứa con gái ngồi lau chùi khẩu súng màu bạc được thân súng khắc sâu dòng chữ ” con gái của gió”
….
Một đứa khác đang ngồi chễm chệ trên chiếc sofa màu đỏ vừa ăn bắp rang vừa xem phim hàn quốc
Diễm My bỏ một ít bắp rang vào miệng rồi tí tởn quay lại trêu Nguyệt
-Ê , thằng chồng mày trông được đấy. Có vẻ là hàng cao cấp
-Nhìn mặt tao có hai chữ Hám trai không?
-….
-Ba mẹ tao thích là được rồi. Nếu so hắn với Chủ nhân của tập đoàn sát thủ “M” thì tao hứng thú với ông chú đó hơn….
My bĩu môi
-Sao mày biết đấy là một ông chú? Nhỡ là một soái ca thì sao?
-Ném mấy quyển truyện ngôn tình của mày đi…. mơ mộng hão huyền
Nó nói
-Biết đâu đấy….
-Chuẩn bị đồ cho vụ ngày mai đi… có lẽ mai có nhiều gió đấy
-Yes, sir…..
****—****—****
Khách sạn Star…
-Cậu nói gì…? TỨ QUỶ Á????…
-Khả Viễn nhỏ tiếng thôi… đừng hét toáng lên như thế
Vũ nhăn mặt
-Cậu đùa tớ đấy à? Hôn phu của cậu là người của xã hội đen!!!!!!…. đã vậy còn là người của Tam Thiên Hội nữa….
-Có sao đâu!!!!
-Thằng đần này… lấy cô ta về để cung phụng à? Hay cậu thích được dí súng vào đầu…..này nhé…. ở với xã hội đen là ăn đạn như chơi….thôi nhé Vũ dẹp … hôn mới chả ước . Tớ không muốn đưa tiễn cậu về suối vàng đâu nhé
-Nhưng mà….
…..
…..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.