Chương 29: Anh không sợ hư thận sao?
BooMew
21/08/2019
Adam Sallena không nhanh không chậm nói, nhưng khí thế ngút trời lạnh lùng nói :
" Ta cho các người trong vòng một tháng, nếu các người không tìm thấy cháu ngoại ta, ta sẽ không tha cho các người dù là lớn hay nhỏ đâu! Những chuyện các người làm với nó, các người thật không xứng làm cô làm cậu làm bác làm thím nó. Nếu như sự thật bị nó vạch trần, đến lúc nó muốn các người chết các người cũng phải chết. "
Thật ra Adam Sallena rất yêu thương Diệu, lúc ông sang thành phố K thì hoàn toàn không hề hay biết chuyện gì, cũng bởi ông có đám con cháu tham lam quá nên họ giấu ông chuyện của con bé đến nay, ông trở về mới biết sự thật. Họ không chỉ nói dối ông chuyện con gái ông mất mà còn để lạc mất cháu gái ông, thế mà còn báo tin tức giả cho ông. Ông thật sự hối hận, nếu như lúc trước đưa Diệu đi với ông có phải con bé bây giờ không phải chịu khổ lưu lạc bên ngoài không.
Bên trong căn phòng nọ, còn một cô gái còn đang say giấc trên giường.
Vân Liêm bước vào phòng, bật đèn lên nhìn vợ anh còn say giấc không đành lòng đánh thức nên anh ngồi bên cạnh, nhìn chằm chằm Diệu.
Dường như cảm nhận được ánh nhìn nóng bỏng của Vân Liêm, Diệu nhíu mày lim dim tỉnh. Hai mắt mơ màng nhìn về phía Vân Liêm bĩu môi, chui vào bên trong anh nằm lên đùi anh.
" Heo nhỏ, dậy đi chơi nào! " Vân Liêm hít một hơi, để bình tĩnh lại mà nhẹ giọng gọi Diệu. Thật sự là bức chết anh, mỗi lần Diệu vùi đầu vào anh, anh không khỏi ngứa ngáy khắp người.
" Ôm em dậy. " Diệu làm nũng với Vân Liêm.
Vân Liêm vừa nghe cười lớn tiếng cái, ôm cô vợ của mình lên, haizzz cả đời này của anh, chắc không thể nói sẽ không cưng chiều Diệu đến cuối đời đâu, chỉ cần nhìn ánh mắt cô long lanh như vậy. Anh dù có nổi giận đến đâu cũng không làm được gì.
Cả một đoạn đường đi xuống dưới xe, Vân Liêm đều ôm Diệu chặt.
Hai người tình tứ như vậy, khiến ai ai cũng ghen tị.
Diệu thi thoảng lại ghẹo chồng mình, cô hung hăng xoa xoa vật dưới khóa quần của Vân Liêm lúc Vân Liêm lái xe, khi bị anh trừng mắt cô rụt tay về. Cảm giác trêu đùa này thật thích nha. Sau này phải áp dụng thường xuyên nha.
Vân Liêm lái xe, nhưng anh không yên nổi, thật sự Diệu luôn làm cả người anh xôi trào lên, tới nơi, anh và Diệu phải ở trong xe một lúc vì cái vật dưới khóa quần anh nó không mềm xuống.
Diệu cười xấu xa nói : " Chồng nha, lái xe hoy mà cũng ... " chỉ chỉ nơi nào đó của Vân Liêm.
Vân Liêm nâng mặt Diệu lên hung hăng hôn, giọng khàn khàn nói : " Tại vợ chứ ai... Không được đụng... Vợ muốn người ta thấy anh như vậy sao ? " Vân Liêm nắm chặt tay Diệu không ngừng trêu đùa cậu bé anh, anh gầm nhẹ nói. Thiệt tình nếu không phải nơi này quá sáng anh đã đè cô ra hung hăng giáo huấn cô rồi chứ không phải như bây giờ. Muốn làm gì cũng không được.
Diệu cười đến tít mắt buông ra không trêu đùa anh nữa. Hơn mười phút sau Vân Liêm khôi phục lại như thường. Dắt Diệu vào khách sạn anh đặt bên Xxx.
Ở đây giá hơn một triệu một đêm, thật sự không rẻ đâu. Nhưng tiền nào của náy.
Diệu và Vân Liêm bước vào phòng, căn phòng rất to lạnh sạch đẹp tinh tế, bên trong trang trí rất ấm cúm như một ngôi nhà nhỏ vậy, bên ngoài ban công thì ngắm được cả đại dương xanh và núi non hùng vĩ, Diệu thích vô cùng, không chút nào lười biến mà cầm máy lên tách tách...
Hai người cứ như đang hẹn hò vậy, ngồi đối diện nhau ăn những món ăn ngon ngọt, ăn xong lại nói chuyện, nói chuyện xong cùng nhau bơi.
Cả người Vân Liêm, nóng ơi là nóng. Nhìn cái mông to to cong cong của Diệu, lại nhìn khuôn mặt Diệu, nơi vốn đang ngủ yên của anh không ngừng run rẩy đòi ra ngoài.
Anh tiến tới, ôm Diệu từ đằng sau, hít hà lấy cổ cô, cả người anh dựa sát vào cô, đem nơi ấy của anh đâm đâm vào mông cô.
Diệu không nói hai lời, xoay người ôm cổ Vân Liêm hôn thật sâu thật lâu. Vân Liêm liếm láp khắp khuôn mặt Diệu, lại cắn lên cổ Diệu để lại ấn ký của anh.
Hai tay anh không ngừng xoa xoa nắn nắn nơi nhô cao của Diệu, anh khom người nhẹ nhàng mút lấy mút để hạt đậu nhỏ của cô, làm cô không kiềm được mà phát ra tiếng kiều mị.
Vân Liêm cứ thế chơi đùa hai bên hạt đậu nhỏ, đến khi sưng đỏ mới buông.
Tay Diệu cũng không để yên như trước, kéo vật nam tính của anh ra mà lên xuống theo nhịp làm Vân Liêm không kiềm được kêu nhẹ một tiếng.
Chơi đùa đủ, cháy không dập được nữa. Vân Liêm hung hăng tiến vào người Diệu, nơi đó vẫn như ngày nào vẫn ấm áp chặt hẹp như vậy làm anh không kiềm được mà hít hà vận động ngày một nhuần nhuyễn và nhanh hơn.
Lần một, lần hai, lần ba, lần bốn... Diệu bị dày vò đến hết nhịn được nói : " Anh không sợ thận hư sao ? " Vân Liêm thật sự không sợ sao? Mỗi ngày cũng thôi đi đằng này 7 ngày có hết 5 ngày một lần ba bốn hiệp làm cô mệt lả người.
Vân Liêm nghe cô nói, ra vào vẫn đều đều, cúi sát thì thầm bên tai cô : " Anh phóng túng như vậy cũng do em đó. " dứt câu hôn lấy hôn để môi cô.
Đến gần sáng, mới dừng lại, Vân Liêm vẫn như trước lau sạch người cô xong hôn lên tráng cô " Umoah "
" Vợ ngủ ngon. "
" Ta cho các người trong vòng một tháng, nếu các người không tìm thấy cháu ngoại ta, ta sẽ không tha cho các người dù là lớn hay nhỏ đâu! Những chuyện các người làm với nó, các người thật không xứng làm cô làm cậu làm bác làm thím nó. Nếu như sự thật bị nó vạch trần, đến lúc nó muốn các người chết các người cũng phải chết. "
Thật ra Adam Sallena rất yêu thương Diệu, lúc ông sang thành phố K thì hoàn toàn không hề hay biết chuyện gì, cũng bởi ông có đám con cháu tham lam quá nên họ giấu ông chuyện của con bé đến nay, ông trở về mới biết sự thật. Họ không chỉ nói dối ông chuyện con gái ông mất mà còn để lạc mất cháu gái ông, thế mà còn báo tin tức giả cho ông. Ông thật sự hối hận, nếu như lúc trước đưa Diệu đi với ông có phải con bé bây giờ không phải chịu khổ lưu lạc bên ngoài không.
Bên trong căn phòng nọ, còn một cô gái còn đang say giấc trên giường.
Vân Liêm bước vào phòng, bật đèn lên nhìn vợ anh còn say giấc không đành lòng đánh thức nên anh ngồi bên cạnh, nhìn chằm chằm Diệu.
Dường như cảm nhận được ánh nhìn nóng bỏng của Vân Liêm, Diệu nhíu mày lim dim tỉnh. Hai mắt mơ màng nhìn về phía Vân Liêm bĩu môi, chui vào bên trong anh nằm lên đùi anh.
" Heo nhỏ, dậy đi chơi nào! " Vân Liêm hít một hơi, để bình tĩnh lại mà nhẹ giọng gọi Diệu. Thật sự là bức chết anh, mỗi lần Diệu vùi đầu vào anh, anh không khỏi ngứa ngáy khắp người.
" Ôm em dậy. " Diệu làm nũng với Vân Liêm.
Vân Liêm vừa nghe cười lớn tiếng cái, ôm cô vợ của mình lên, haizzz cả đời này của anh, chắc không thể nói sẽ không cưng chiều Diệu đến cuối đời đâu, chỉ cần nhìn ánh mắt cô long lanh như vậy. Anh dù có nổi giận đến đâu cũng không làm được gì.
Cả một đoạn đường đi xuống dưới xe, Vân Liêm đều ôm Diệu chặt.
Hai người tình tứ như vậy, khiến ai ai cũng ghen tị.
Diệu thi thoảng lại ghẹo chồng mình, cô hung hăng xoa xoa vật dưới khóa quần của Vân Liêm lúc Vân Liêm lái xe, khi bị anh trừng mắt cô rụt tay về. Cảm giác trêu đùa này thật thích nha. Sau này phải áp dụng thường xuyên nha.
Vân Liêm lái xe, nhưng anh không yên nổi, thật sự Diệu luôn làm cả người anh xôi trào lên, tới nơi, anh và Diệu phải ở trong xe một lúc vì cái vật dưới khóa quần anh nó không mềm xuống.
Diệu cười xấu xa nói : " Chồng nha, lái xe hoy mà cũng ... " chỉ chỉ nơi nào đó của Vân Liêm.
Vân Liêm nâng mặt Diệu lên hung hăng hôn, giọng khàn khàn nói : " Tại vợ chứ ai... Không được đụng... Vợ muốn người ta thấy anh như vậy sao ? " Vân Liêm nắm chặt tay Diệu không ngừng trêu đùa cậu bé anh, anh gầm nhẹ nói. Thiệt tình nếu không phải nơi này quá sáng anh đã đè cô ra hung hăng giáo huấn cô rồi chứ không phải như bây giờ. Muốn làm gì cũng không được.
Diệu cười đến tít mắt buông ra không trêu đùa anh nữa. Hơn mười phút sau Vân Liêm khôi phục lại như thường. Dắt Diệu vào khách sạn anh đặt bên Xxx.
Ở đây giá hơn một triệu một đêm, thật sự không rẻ đâu. Nhưng tiền nào của náy.
Diệu và Vân Liêm bước vào phòng, căn phòng rất to lạnh sạch đẹp tinh tế, bên trong trang trí rất ấm cúm như một ngôi nhà nhỏ vậy, bên ngoài ban công thì ngắm được cả đại dương xanh và núi non hùng vĩ, Diệu thích vô cùng, không chút nào lười biến mà cầm máy lên tách tách...
Hai người cứ như đang hẹn hò vậy, ngồi đối diện nhau ăn những món ăn ngon ngọt, ăn xong lại nói chuyện, nói chuyện xong cùng nhau bơi.
Cả người Vân Liêm, nóng ơi là nóng. Nhìn cái mông to to cong cong của Diệu, lại nhìn khuôn mặt Diệu, nơi vốn đang ngủ yên của anh không ngừng run rẩy đòi ra ngoài.
Anh tiến tới, ôm Diệu từ đằng sau, hít hà lấy cổ cô, cả người anh dựa sát vào cô, đem nơi ấy của anh đâm đâm vào mông cô.
Diệu không nói hai lời, xoay người ôm cổ Vân Liêm hôn thật sâu thật lâu. Vân Liêm liếm láp khắp khuôn mặt Diệu, lại cắn lên cổ Diệu để lại ấn ký của anh.
Hai tay anh không ngừng xoa xoa nắn nắn nơi nhô cao của Diệu, anh khom người nhẹ nhàng mút lấy mút để hạt đậu nhỏ của cô, làm cô không kiềm được mà phát ra tiếng kiều mị.
Vân Liêm cứ thế chơi đùa hai bên hạt đậu nhỏ, đến khi sưng đỏ mới buông.
Tay Diệu cũng không để yên như trước, kéo vật nam tính của anh ra mà lên xuống theo nhịp làm Vân Liêm không kiềm được kêu nhẹ một tiếng.
Chơi đùa đủ, cháy không dập được nữa. Vân Liêm hung hăng tiến vào người Diệu, nơi đó vẫn như ngày nào vẫn ấm áp chặt hẹp như vậy làm anh không kiềm được mà hít hà vận động ngày một nhuần nhuyễn và nhanh hơn.
Lần một, lần hai, lần ba, lần bốn... Diệu bị dày vò đến hết nhịn được nói : " Anh không sợ thận hư sao ? " Vân Liêm thật sự không sợ sao? Mỗi ngày cũng thôi đi đằng này 7 ngày có hết 5 ngày một lần ba bốn hiệp làm cô mệt lả người.
Vân Liêm nghe cô nói, ra vào vẫn đều đều, cúi sát thì thầm bên tai cô : " Anh phóng túng như vậy cũng do em đó. " dứt câu hôn lấy hôn để môi cô.
Đến gần sáng, mới dừng lại, Vân Liêm vẫn như trước lau sạch người cô xong hôn lên tráng cô " Umoah "
" Vợ ngủ ngon. "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.