Chương 68
BooMew
25/08/2019
" Vợ, hay là đi bệnh viện kiểm tra nha. "
Lời nói của Vân Liêm vừa dứt, Diệu nhíu mày nhìn chằm chằm Vân Liêm khẽ hỏi.
" Đừng nói với em, anh còn chưa từ bỏ cái ý định đó nha? "
Nếu cô có thai thì phải biểu hiện rõ rồi, chứ đâu phải đợi đến nay, hơn nữa cô hoàn toàn ăn được, ngủ được có giống như trước kia đâu, ăn cũng nôn ra.
Vân Liêm nhìn Diệu, chân chó đi nhanh ôm lấy cổ Diệu nhẹ giọng nói.
" Đi kiểm tra thử thôi, không có baby thì thôi, cũng có thể kiểm tra sức khỏe cho vợ."
Anh thật sự không tin cô không có thai, nhất định phải đi kiểm tra, nhưng anh không thể nào ép buộc cô chỉ còn cách bám theo nói hoài hoài thôi.
Nhìn thấy Diệu vẫn im lặng, Vân Liêm càng ôm chặt Diệu đung đưa khẽ nói.
" Đi mà Diệu. . . Diệu cục cưng, Diệu vợ yêu. . . chỉ cần đi lần này thôi lần sau anh sẽ không bắt vợ đi nữa đâu mà, có được không vợ? "
Nếu mang thai, thì lần sau lần sau nữa có không muốn đi cũng phải đi, nên không lo nha.
Diệu thở hắc một hơi cũng không biết nói gì với Vân Liêm nữa, bản thân cô không muốn đi, nhưng nhìn Vân Liêm năn nỉ như vậy, thực sự cô không nỡ.
Không lẽ như Vân Liêm nói, cô có thai, nhưng làm gì có chuyện có thai mà thoải mái như vậy?
Nhìn Vân Liêm một lúc lâu, Diệu gật đầu một cái nói.
" Chỉ lần này thôi, nếu không có không được cằn nhằn nữa. "
Vân Liêm hai mắt sáng rực dùng sức gật đầu lại cọ cọ vào cổ Diệu.
" An An đâu? "
Diệu mặc kệ Vân Liêm cọ cọ khẽ hỏi.
Vân Liêm hôn hôn cổ cô mới nói.
" Đang ở nhà nội. "
Diệu ngáp cái nói.
" Đi đón con thôi. "
Vân Liêm không nói, chỉ nhìn Diệu một cái ôm Diệu đi lên phòng. Diệu nhíu mày hỏi.
" Anh làm sao vậy? "
Vân Liêm đặt Diệu xuống giường mới nói.
" Vợ ngủ đi, bên nội nói nay cho An An ngủ ở đó một đêm, nào vợ ngủ dậy hai vợ chồng mình đi ăn, có được không? " hôn nhẹ lên trán Diệu một cái.
Diệu nhìn Vân Liêm một cái, hai mắt cô nhắm chặt một lúc lại ngủ thiếp đi.
Vân Liêm đứng đó nhìn Diệu một lúc lâu mới đi xuống phòng khách bên dưới gọi điện cho Sở Triết.
Sở Triết trên người lúc này vẫn còn một bộ dáng thiên thần áo trắng mà ngồi trong phòng làm việc của mình chăm chú xem hồ sơ bệnh án thì có cuộc gọi đến, mày anh nhíu nhíu chặt không nhanh không chậm cầm điện thoại lên nhìn chằm chằm màn hình điện thoại.
Thấy màn hình hiển thị tên ' Vân Liêm ' thì anh mới nghe máy.
" Nghe đây. "
" Cậu rảnh không? "
" Có, có chuyện gì sao? "
" Tối chút tôi dẫn Diệu quá đó. "
" lại có thai??"
" Không chắc, chỉ là khám xem em ấy có khỏe không thôi. "
" Ừ, dẫn người qua rồi tôi kiểm tra cho. "
Hai người nói thêm vài câu nữa thì tắt máy.
Vân Liêm lại đi nhanh lên phòng ôm lấy Diệu cùng ngủ với cô.
-----
Hai tiếng sau.
Vân Liêm tỉnh dậy thì thấy Diệu vẫn còn nằm trong lòng ngực anh. Anh hôn nhẹ trán Diệu nhẹ giọng gọi.
" Vợ ơi. " vừa gọi vừa lay lay Diệu.
Diệu ngủ rất sâu, lay mãi gọi mãi một lúc lâu cô mới dần dần mở mắt.
Vân Liêm nhìn Diệu lại nói.
" Ổn không? "
Diệu gật đầu một cái, rồi lại ngáp một cái.
Vân Liêm ôm Diệu đi vào phòng tắm rửa mặt tắm nhẹ sơ qua cho cô, mặc bộ đồ kín đáo một chút xong cô đi xuống đặt cô lên sofa, anh đi lên lại phòng ngủ lấy chút ít đồ.
Diệu một chút cũng không vận động, sau khi Vân Liêm đặt cô xuống sofa, cô mới mở mắt ra nói.
" Đói quá Liêm Liêm. " bụng cứ cồn cào, đói chết đi được a.
Vân Liêm từ phòng ngủ bước xuống, nghe Diệu nói khẽ đáp.
" Kiểm tra xong sang bên nội ăn, ba mẹ có chuẩn bị nhiều đồ ăn lắm. "
Vừa nói vừa đi sang chỗ Diệu, cúi xuống hôn nhẹ trán cô, nắm chặt tay cô.
Diệu gật đầu một cái, đứng dậy cùng Vân Liêm đi ra ngoài.
----
Sau 15 phút lái xe, Diệu cũng hoàn toàn tỉnh táo mà ngồi nghịch điện thoại còn Vân Liêm thì tập trung lái xe thi thoảng lại nhìn Diệu.
Đến bệnh viện, Vân Liêm vẫn như mọi khi dìu Diệu đi vào bệnh viện.
Diệu vẫn một bộ dáng không quan tâm mà mặc kệ Vân Liêm thích quan tâm thái quá như vậy.
Bản thân cô tự nhủ, đợi kiểm tra xong có kết quả là không mang thai, cô nhất định chạy nhảy tưng tưng, chứ gần hai tháng nay có muốn nhảy cũng không nhảy được. Hễ đi nhanh một chút lại bị Vân Liêm lườm, riết rồi cô cũng lười để ý nhưng bị hoài cũng dần dần không đi nhanh cũng không nhảy nhót.
Càng nghĩ Diệu càng lắc đầu cảm thấy thật hết biết nói gì, đợi xem nếu biết cô không có thai chắc gương mặt Vân Liêm nhà cô đẹp lắm nè.
---
Bước vào phòng làm việc của Sở Triết, Diệu cười một cái lại được Vân Liêm đưa ghế cho ngồi.
Chính cô cũng có thói quen được chồng cưng chiều, mà không ngại gì ngồi xuống ngáp lên ngáp xuống.
Sở Triết nhìn Diệu một lúc hỏi.
" Em có thấy chán ăn không? Có khó chịu khi ăn hay uống gì không? "
Diệu lắc đầu cái, dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn Sở Triết nói.
" Anh đừng có mà đầu óc lú lẫn, nghĩ em mang thai như anh ta. " dừng một chút Diệu khó chịu nói.
" Tại nghe Liêm Liêm nói quá nhiều, em mới đi kiểm tra thôi. "
Lời của Diệu vừa dứt, Sở Triết co rúm khóe miệng, may mắn anh chỉ mới hỏi một câu thôi a.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.