Chương 43: Em nên có thêm một đứa nữa!
BooMew
23/08/2019
#BooMew
Diệu nhếch mép cười cúi xuống hôn anh, bóp bóp vai anh rồi hôn từ trán xuống má, lại từ má xuống môi lại từ môi xuống cổ lại từ cổ xuống ngực! Liếm liếm ngực anh hồi! Nút luôn hạt đậu nhỏ trên ngực Vân Liêm, Vân Liêm hít hà cái nhìn chằm chằm cô!
Ánh mắt Vân Liêm lúc này tràn ngập tình dục xâm chiếm! Anh muốn Cô thật sự rất muốn. Đôi tay nhẹ nhàng đưa lên chui vào áo Diệu, xoa xoa lưng Diệu.
Diệu nhếch mép cười, kéo tay Vân Liêm ra nói.
" Ai cho phép anh chạm vào người em! "
Vân Liêm xửng sốt nhìn cô, nhưng không chạm nữa!
Anh nhíu mày khó chịu, vật giữa hai chân đã cương cứng đến phát đau! Mà Diệu lại cứ thon thả từ từ. . .
" Diệu... "
Diệu cảm nhận được vật nam tính dưới mông cô trướng to, cô nhìn Vân Liêm nói.
" Khó Chịu sao ? "
Vân Liêm gật đầu, Diệu cười nói.
" Nhịn đi! "
Rồi cô ngồi dậy đi vào phòng tắm khóa cửa lại cười to.
Vân Liêm nhíu mày, hết nhìn phòng tắm lại nhìn vật đang cộm lên!
Bắt anh nhịn ? Nhịn làm sao được!
" Mở cửa! " Vân Liêm cởi hết quần áo đi tới phòng tắm.
Diệu không biết là Vân Liêm đang trần trụi nên cô cũng mở vừa thấy vội đóng nhưng không kịp.
Vân Liêm nhếch mép cười nói.
" Vợ không nên đùa với lửa nói xong hung hăng hôn cô, ôm chặt cô cởi quần áo cô!
Hai thân thể trần trụi quấn lấy nhau suốt hai tiếng đồng hồ, đến khi Diệu khóc lóc xin tha, thì Vân Liêm chỉ nhếch mép cười ra vào vài trăm lần nữa thấy Diệu xụi lơ mới thôi.
Đôi tay rắn chắc ôm chặt cô vào buồng tắm nhẹ giọng nói.
" Có đau chỗ nào không ? "
Diệu dựa vào Vân Liêm hung hăng cắn mạnh một cái, im lặng không nói gì. Nhưng trong lòng lại thầm mắng, ăn đến no nê mới hỏi ! Hứ.
" Thôi nào! Tắm xong cho vợ ngủ umoah " Vân Liêm nhìn gương mặt giận dỗi đáng yêu của Diệu không khỏi mềm lòng nói.
" Hết thuốc rồi! "
Diệu được Vân Liêm hầu hạ nhắm mắt hưởng thụ nói.
" Thuốc gì? " Vân Liêm vừa lau người Diệu vừa hỏi.
" Tránh Thai! "
Vân Liêm nghĩ nghĩ nói. " Khỏi uống! "
Diệu mở mắt nhìn Vân Liêm, Vân Liêm lại nói.
" Em nên có thêm một đứa nữa! "
" Hứ anh nghĩ anh là thần thánh sau một phát trúng! Lúc trước là do ngay ngày rụng trứng của em thôi! " Diệu bĩu môi khinh thường nói.
Vân Liêm nhẹ cười nói.
" Vậy có dám cá cược không ? "
" Cược gì ? " Diệu chẹp chẹp miệng ngã người dựa vào thành buồng tắm hỏi.
" Nếu tháng sau vợ mang thai, thì từ nay về sau phải nghe lời anh! " Vân Liêm vừa thoa xà phòng lên người Diệu vừa nói.
" Còn không? " Diệu mở mắt nhìn Vân Liêm hỏi.
" Anh sẽ nghe lời vợ! " Vân Liêm cười nói.
" Không chơi! " Diệu bĩu môi từ chối.
" Sợ sao ? " Vân Liêm nhìn Diệu hỏi.
" Ai sợ anh chứ! Anh không nghe lời em thì nghe lời ai, cái này lỗ vốn không chơi! " Diệu hung hăng nói, hứ làm như cô không biết vậy! Làm ăn kiểu này làm lỗ nặng.
" Vậy vợ muốn gì? " Vân Liêm nghe Diệu nói nhẹ giọng cười lại hỏi.
" Khựa khựa... " ánh mắt am hiểm nói tiếp " Tới đó nói sao! "
" Được! " Vân Liêm không để ý mà đồng ý ngay!
Sau đó ôm cô vào phòng ngủ, hôn nhẹ trán cô nói.
" Ngủ đi! Chúng ta còn phải chiến đấu đó! "
" Anh cũng ngủ đi! "
" Vợ ngủ trước đi! Lát anh lên ngủ umoazzz "
Diệu cứ thế lim dim mắt ngủ say! Lúc này Vân Liêm mới đi ra khỏi phòng ngủ ra phòng khách ngồi xuống thì có điện thoại đến.
" Vân Liêm! "
" Tôi đây! "
" Như cậu nói ông Adam hiện tại là giả ? "
" Cậu chắc chứ ?"
" Chắc! "
" Vậy Mẹ Diệu là con của ai ? "
" Đương nhiên là ông Adam thật! Giờ tôi đang ở sân bay sắp về rồi! Nào về tôi nói tiếp bye. "
Vân Liêm nhíu chặt mày, nhìn chằm chằm hình Diệu trong điện thoại. Một lúc anh gọi cho Diệu Minh.
Diệu Minh lúc này còn ở công ty.
" A lô ? "
" Có phải anh giấu chuyện gì của Diệu cho tôi và cô ấy không ? "
" Sao cậu lại hỏi vậy ? "
" Adam Sallena đã tới đây! Anh còn nghĩ giấu Diệu đến khi nào ? "
" Cậu biết được bao nhiêu rồi! "
" Anh không cần biết! Anh chỉ cần biết là hiện tại Diệu đang gặp nguy hiểm. "
" Được rồi! Có gì tôi sẽ nói với Diệu! "
" Ừ. "
Mà Diệu Minh sau khi nói chuyện xong với Vân Liêm thì gọi cho Ba anh ta.
" Ba, không giấu được nữa rồi! "
" Sao ? "
" Ba nên nói với Diệu mọi chuyện đi! Ông ta đến đây muốn bắt Diệu đi ! "
" Ừ ta biết rồi! "
Ba Diệu nhíu chặt mày, nhớ lại chuyện trước kia người kia nói.
" Đợi đến một ngày nào đó Aley lớn lên đủ trưởng thành hả nói cho nó nghe! "
" Nhớ kỹ dù dùng cả tính mạng cậu, cậu cũng phải bảo vệ được con bé! "
" Người có thể cứu cả một gia tộc và tìm ra sự thật chỉ có mỗi mình Aley thôi! "
" Thay chúng ta chăm sóc nó! Đừng để nó chịu ủy khuất... "
Ba Diệu ngước mắt nhìn lên trời thầm nói.
' Ngày này rốt cuộc cũng tới! Ta không thể bảo vệ con được nữa Diệu à!. . .'
Diệu nhếch mép cười cúi xuống hôn anh, bóp bóp vai anh rồi hôn từ trán xuống má, lại từ má xuống môi lại từ môi xuống cổ lại từ cổ xuống ngực! Liếm liếm ngực anh hồi! Nút luôn hạt đậu nhỏ trên ngực Vân Liêm, Vân Liêm hít hà cái nhìn chằm chằm cô!
Ánh mắt Vân Liêm lúc này tràn ngập tình dục xâm chiếm! Anh muốn Cô thật sự rất muốn. Đôi tay nhẹ nhàng đưa lên chui vào áo Diệu, xoa xoa lưng Diệu.
Diệu nhếch mép cười, kéo tay Vân Liêm ra nói.
" Ai cho phép anh chạm vào người em! "
Vân Liêm xửng sốt nhìn cô, nhưng không chạm nữa!
Anh nhíu mày khó chịu, vật giữa hai chân đã cương cứng đến phát đau! Mà Diệu lại cứ thon thả từ từ. . .
" Diệu... "
Diệu cảm nhận được vật nam tính dưới mông cô trướng to, cô nhìn Vân Liêm nói.
" Khó Chịu sao ? "
Vân Liêm gật đầu, Diệu cười nói.
" Nhịn đi! "
Rồi cô ngồi dậy đi vào phòng tắm khóa cửa lại cười to.
Vân Liêm nhíu mày, hết nhìn phòng tắm lại nhìn vật đang cộm lên!
Bắt anh nhịn ? Nhịn làm sao được!
" Mở cửa! " Vân Liêm cởi hết quần áo đi tới phòng tắm.
Diệu không biết là Vân Liêm đang trần trụi nên cô cũng mở vừa thấy vội đóng nhưng không kịp.
Vân Liêm nhếch mép cười nói.
" Vợ không nên đùa với lửa nói xong hung hăng hôn cô, ôm chặt cô cởi quần áo cô!
Hai thân thể trần trụi quấn lấy nhau suốt hai tiếng đồng hồ, đến khi Diệu khóc lóc xin tha, thì Vân Liêm chỉ nhếch mép cười ra vào vài trăm lần nữa thấy Diệu xụi lơ mới thôi.
Đôi tay rắn chắc ôm chặt cô vào buồng tắm nhẹ giọng nói.
" Có đau chỗ nào không ? "
Diệu dựa vào Vân Liêm hung hăng cắn mạnh một cái, im lặng không nói gì. Nhưng trong lòng lại thầm mắng, ăn đến no nê mới hỏi ! Hứ.
" Thôi nào! Tắm xong cho vợ ngủ umoah " Vân Liêm nhìn gương mặt giận dỗi đáng yêu của Diệu không khỏi mềm lòng nói.
" Hết thuốc rồi! "
Diệu được Vân Liêm hầu hạ nhắm mắt hưởng thụ nói.
" Thuốc gì? " Vân Liêm vừa lau người Diệu vừa hỏi.
" Tránh Thai! "
Vân Liêm nghĩ nghĩ nói. " Khỏi uống! "
Diệu mở mắt nhìn Vân Liêm, Vân Liêm lại nói.
" Em nên có thêm một đứa nữa! "
" Hứ anh nghĩ anh là thần thánh sau một phát trúng! Lúc trước là do ngay ngày rụng trứng của em thôi! " Diệu bĩu môi khinh thường nói.
Vân Liêm nhẹ cười nói.
" Vậy có dám cá cược không ? "
" Cược gì ? " Diệu chẹp chẹp miệng ngã người dựa vào thành buồng tắm hỏi.
" Nếu tháng sau vợ mang thai, thì từ nay về sau phải nghe lời anh! " Vân Liêm vừa thoa xà phòng lên người Diệu vừa nói.
" Còn không? " Diệu mở mắt nhìn Vân Liêm hỏi.
" Anh sẽ nghe lời vợ! " Vân Liêm cười nói.
" Không chơi! " Diệu bĩu môi từ chối.
" Sợ sao ? " Vân Liêm nhìn Diệu hỏi.
" Ai sợ anh chứ! Anh không nghe lời em thì nghe lời ai, cái này lỗ vốn không chơi! " Diệu hung hăng nói, hứ làm như cô không biết vậy! Làm ăn kiểu này làm lỗ nặng.
" Vậy vợ muốn gì? " Vân Liêm nghe Diệu nói nhẹ giọng cười lại hỏi.
" Khựa khựa... " ánh mắt am hiểm nói tiếp " Tới đó nói sao! "
" Được! " Vân Liêm không để ý mà đồng ý ngay!
Sau đó ôm cô vào phòng ngủ, hôn nhẹ trán cô nói.
" Ngủ đi! Chúng ta còn phải chiến đấu đó! "
" Anh cũng ngủ đi! "
" Vợ ngủ trước đi! Lát anh lên ngủ umoazzz "
Diệu cứ thế lim dim mắt ngủ say! Lúc này Vân Liêm mới đi ra khỏi phòng ngủ ra phòng khách ngồi xuống thì có điện thoại đến.
" Vân Liêm! "
" Tôi đây! "
" Như cậu nói ông Adam hiện tại là giả ? "
" Cậu chắc chứ ?"
" Chắc! "
" Vậy Mẹ Diệu là con của ai ? "
" Đương nhiên là ông Adam thật! Giờ tôi đang ở sân bay sắp về rồi! Nào về tôi nói tiếp bye. "
Vân Liêm nhíu chặt mày, nhìn chằm chằm hình Diệu trong điện thoại. Một lúc anh gọi cho Diệu Minh.
Diệu Minh lúc này còn ở công ty.
" A lô ? "
" Có phải anh giấu chuyện gì của Diệu cho tôi và cô ấy không ? "
" Sao cậu lại hỏi vậy ? "
" Adam Sallena đã tới đây! Anh còn nghĩ giấu Diệu đến khi nào ? "
" Cậu biết được bao nhiêu rồi! "
" Anh không cần biết! Anh chỉ cần biết là hiện tại Diệu đang gặp nguy hiểm. "
" Được rồi! Có gì tôi sẽ nói với Diệu! "
" Ừ. "
Mà Diệu Minh sau khi nói chuyện xong với Vân Liêm thì gọi cho Ba anh ta.
" Ba, không giấu được nữa rồi! "
" Sao ? "
" Ba nên nói với Diệu mọi chuyện đi! Ông ta đến đây muốn bắt Diệu đi ! "
" Ừ ta biết rồi! "
Ba Diệu nhíu chặt mày, nhớ lại chuyện trước kia người kia nói.
" Đợi đến một ngày nào đó Aley lớn lên đủ trưởng thành hả nói cho nó nghe! "
" Nhớ kỹ dù dùng cả tính mạng cậu, cậu cũng phải bảo vệ được con bé! "
" Người có thể cứu cả một gia tộc và tìm ra sự thật chỉ có mỗi mình Aley thôi! "
" Thay chúng ta chăm sóc nó! Đừng để nó chịu ủy khuất... "
Ba Diệu ngước mắt nhìn lên trời thầm nói.
' Ngày này rốt cuộc cũng tới! Ta không thể bảo vệ con được nữa Diệu à!. . .'
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.