Chương 15: Gây Sự
BooMew
20/08/2019
#BooMew
Ngủ tới chiều, Diệu lim dim mắt dậy, đang định xoay người thì phát hiện cô không xoay được,ngẩng đầu lên thì nhìn thấy người đàn ông đang nhắm nghiền mắt.
Diệu giơ tay lên chọt chọt gương mặt của Vân Liêm, rồi sau đó hôn dưới cổ Vân Liêm chụt .
Bên trên Vân Liêm run run khoé miệng, vốn Diệu vừa cự cọ là anh dậy rồi nhưng vẫn nhắm mắt. Cái khiến anh kinh ngạc nhất là Diệu chọt anh còn hôn lén anh nữa.
Diệu xoay người đối diện với khung ngực vạm vỡ của Vân Liêm ôm người đàn ông khiến cô ấm áp lại thật chặt. Vân Liêm cũng ôm chặt cô dùng cằm cọ cọ đầu cô.
Bên dưới nhà lớn hiện tại rất loạn.
Ba mẹ Hạ Tử Phi và Hạ Tử Phi sang, Hạ Tử Phi khóc lóc nói :
" Con mới về nước, vì quá nhớ Anh Liêm thế mà cái cô Diệu gì đó kia hiển nhiên đánh con mắng con ahuhu " Hạ Tử Phi khóc đến mức người nào không hiểu chuyện sẽ thương xót nhưng nhà họ Trác thì không. Từ chuyện mấy năm trước đây họ đã nhận ra bộ mặt thật của cô ta nên cô ta có khóc họ cũng không để ý mà đứng nhìn.
Bé con trong cái nôi nhỏ vốn đang ngủ yên ắng, thi thoảng lại được bà tiên đỡ đầu dạy cười dạy mếu trong mộng, nhưng do bị ôn ào nên bé con mếu máo Oa Oa khóc lên .
"Oa oa oa .... Oa oa ...."
" Cục cưng ngoan ngoan nha, nín nín nha " Bà Nội ( Mẹ Trác ) đi ngay qua nôi, dỗ dỗ bé . Nhưng bé con không có dấu hiệu nín cứ Oa Oa .
Bà Nội bé kiểm tra tả thấy không ướt nên nghĩ bé đói sữa.
" Cô Út pha cho An An bình sữa đi " Cô Út ruột của Vân Liêm, vì hôm nay nghe An An qua nhà lớn nên cô cũng chạy qua thăm bé con. Nghe chị dâu nói xong, cô đi pha sữa .
Bà người nhà họ Hạ há hốc mồm nhìn An An.
Vẫn là Hạ Tử Phi mở miệng trước : " Dì Trác đứa bé kia là con ai vậy? " Vừa nói xong định đi qua nhìn nhưng bị Mẹ Trác lui xuống né.
Cháu Nội bà đâu phải ai muốn nhìn là có thể nhìn nhất là loại người không có liêm sỉ như Hạ Tử Phi.
Hạ Tử Phi đương nhiên nhìn ra Mẹ Trác không muốn cho nhìn, cô câm hận thầm nói chỉ là một đứa bé thôi có đáng gì sao này cô và Vân Liêm cũng sẽ có lúc đó thử xem đứa bé này có còn là bảo bối nữa không hừ.
Bà Hạ nhìn thấy tình thế không xong, dù sao hôm nay tới đây nhất định phải đòi lại 27tr.
" Chị Trác, hôm nay tôi đến đây chủ yếu là mong chị trả lại nhà tôi 27tr, hôm nay Vân Liêm nhà chị quá đáng lắm, chị biết không ? "
" Thế sao ? " Mẹ Trác lo dỗ bé con không quan tâm mấy.
Bà Hạ thấy không ổn bèn nói " Chị trả 27tr cho nhà tôi đi, hôm nay Phi Phi nhà tôi chịu oan ức nhưng tôi sẽ bỏ qua "
" Tại sao nhà tôi phải trả bà chứ ? Chuyện này liên quan gì đến nhà tôi " Mẹ Trác cau mày nói, bà không có ngu, chuyện hồi sáng dì bảo mẫu đã về kể hết.
Bà Hạ tức giận quát lớn " Nè chị, nếu không phải tại con chị thì làm sao Phi Phi làm chuyện như vậy ? Bây giờ chị không trả tôi sẽ đăng báo nói cho mọi người biết nhà Họ Trác các người bỉ ổi ra sao " .
Bé con vốn im lặng uống sữa nhưng nghe bà Hạ quát lớn, bé con giật mình khóc oa oa dỗ sao cũng không nín .
Diệu và Vân Liêm ở trên phòng nghe con cưng của mình khóc cũng lật đật dậy xuống dưới vừa xuống đã nghe.
" Mày khóc cái gì mà khóc ồn chết đi được" Bà Hạ la đứa nhỏ trong vòng tay bà Trác. Mẹ Trác định mắng lại nghe ...
" Con tôi nó có ồn cũng không liên quan đến người ngoài như bà " Diệu từ trên lầu đi xuống, Vân Liêm đằng sao dìu. Phải nói tại Vân Liêm nên giờ Diệu còn nhũng chân không thể đi một mình được.
Bà Hạ há hốc mồm định mắng lại nghe Hạ Tử Phi nói.
" Dì Trác huhu chính con tiện nhân này tát con chính nó huhu " Hạ Tử Phi vốn cũng không ngu ngốc mấy nhưng chả hiểu sao bây giờ nhưng hành động cử chỉ của cô 100% ngu ngốc đến không ai bì nổi. Nếu không làm sao lại nói vợ của Vân Liêm lại là kẻ thứ ba, lại là tiện nhận. Dường như những gì ả ta bị cảnh cáo đã hoàn toàn quên đi rồi.
" Hứ tiện nhân vẫn là tiện nhân " Bà Hạ được nước làm tới.
Mẹ Trác vốn không quan tâm họ nên khi thấy Diệu xuống bà nở nụ cười hiền lành với con dâu rồi ôm An An qua cô. Diệu nhận An An từ tay Mẹ Trác cười đùa với An An chỉ một lúc An An đã nín khóc còn thổi bong bóng phì phì nữa.
" Con xem gần mẹ nó là vui đùa như vậy hà ? " Bà nhìn An An trong lòng Diệu nói.
" Bé cũng rất thích được Mẹ ôm mà " Diệu nói với Mẹ Trác, hai bé con không xem ai ra gì nói chuyện đến vui vẻ.
Ba người nhà họ Hạ há hốc mồm, họ vừa nghe cái gì cô ta và chị Trác/dì Trác xưng mẹ con ....
" Bây giờ các người trả 27tr chúng tôi đi " Bà Hạ bây giờ trong đầu chỉ toàn là tiền nói.
" Tiền gì chứ ?" Diệu biết mà không nói.
" Thì tiền mày làm hại con gái tao chứ gì? Không lẻ mày không nhớ ? "
" Hại gì ? Tự làm tự chịu, không lẻ trên đời này giết người xong bảo người ta xúi giục là có thể thoát tội ư ? " Diệu vừa ôm An An cho bé ngủ vừa nói.
" Hứ mày là cái thá gì nói!? Vân Liêm con nên bồi thường cho Phi Phi đi vì con nó mới vậy, nó quá yêu con mà giờ con bỏ nó mới vậy? " Bà đổi trắng thay đen thật nhanh nha, nhà họ Trác thầm nói.
" Bồi thường ? Cô ta một đồng cũng không đáng bố thí " Vân Liêm vốn im lặng nhìn hai mẹ con Diệu, nghe người nhắc tên mình bèn nói.
" Cậu cậu... Bây giờ cậu không bồi thường cho nó thì cậu đừng hối hận "
" Ồ không hối hận nha " Diệu thay Vân Liêm trả lời.
Hạ Tử Phi vừa khóc vừa bị ba mẹ cô ta kéo đi.
Khi nhà Họ Hạ đi rồi, Diệu đưa bé cho mẹ Trác xoay người nói với Vân Liêm.
" Chắc chắn ngày mai chồng sẽ bận rộn nha "
Vân Liêm ôm cô vào ngực hôn môi cô thắm thiết mới nói " Họ muốn làm gì thì anh chỉ cần bồi theo thôi " .
Hai người nhìn nhau cười haha .
Ngủ tới chiều, Diệu lim dim mắt dậy, đang định xoay người thì phát hiện cô không xoay được,ngẩng đầu lên thì nhìn thấy người đàn ông đang nhắm nghiền mắt.
Diệu giơ tay lên chọt chọt gương mặt của Vân Liêm, rồi sau đó hôn dưới cổ Vân Liêm chụt .
Bên trên Vân Liêm run run khoé miệng, vốn Diệu vừa cự cọ là anh dậy rồi nhưng vẫn nhắm mắt. Cái khiến anh kinh ngạc nhất là Diệu chọt anh còn hôn lén anh nữa.
Diệu xoay người đối diện với khung ngực vạm vỡ của Vân Liêm ôm người đàn ông khiến cô ấm áp lại thật chặt. Vân Liêm cũng ôm chặt cô dùng cằm cọ cọ đầu cô.
Bên dưới nhà lớn hiện tại rất loạn.
Ba mẹ Hạ Tử Phi và Hạ Tử Phi sang, Hạ Tử Phi khóc lóc nói :
" Con mới về nước, vì quá nhớ Anh Liêm thế mà cái cô Diệu gì đó kia hiển nhiên đánh con mắng con ahuhu " Hạ Tử Phi khóc đến mức người nào không hiểu chuyện sẽ thương xót nhưng nhà họ Trác thì không. Từ chuyện mấy năm trước đây họ đã nhận ra bộ mặt thật của cô ta nên cô ta có khóc họ cũng không để ý mà đứng nhìn.
Bé con trong cái nôi nhỏ vốn đang ngủ yên ắng, thi thoảng lại được bà tiên đỡ đầu dạy cười dạy mếu trong mộng, nhưng do bị ôn ào nên bé con mếu máo Oa Oa khóc lên .
"Oa oa oa .... Oa oa ...."
" Cục cưng ngoan ngoan nha, nín nín nha " Bà Nội ( Mẹ Trác ) đi ngay qua nôi, dỗ dỗ bé . Nhưng bé con không có dấu hiệu nín cứ Oa Oa .
Bà Nội bé kiểm tra tả thấy không ướt nên nghĩ bé đói sữa.
" Cô Út pha cho An An bình sữa đi " Cô Út ruột của Vân Liêm, vì hôm nay nghe An An qua nhà lớn nên cô cũng chạy qua thăm bé con. Nghe chị dâu nói xong, cô đi pha sữa .
Bà người nhà họ Hạ há hốc mồm nhìn An An.
Vẫn là Hạ Tử Phi mở miệng trước : " Dì Trác đứa bé kia là con ai vậy? " Vừa nói xong định đi qua nhìn nhưng bị Mẹ Trác lui xuống né.
Cháu Nội bà đâu phải ai muốn nhìn là có thể nhìn nhất là loại người không có liêm sỉ như Hạ Tử Phi.
Hạ Tử Phi đương nhiên nhìn ra Mẹ Trác không muốn cho nhìn, cô câm hận thầm nói chỉ là một đứa bé thôi có đáng gì sao này cô và Vân Liêm cũng sẽ có lúc đó thử xem đứa bé này có còn là bảo bối nữa không hừ.
Bà Hạ nhìn thấy tình thế không xong, dù sao hôm nay tới đây nhất định phải đòi lại 27tr.
" Chị Trác, hôm nay tôi đến đây chủ yếu là mong chị trả lại nhà tôi 27tr, hôm nay Vân Liêm nhà chị quá đáng lắm, chị biết không ? "
" Thế sao ? " Mẹ Trác lo dỗ bé con không quan tâm mấy.
Bà Hạ thấy không ổn bèn nói " Chị trả 27tr cho nhà tôi đi, hôm nay Phi Phi nhà tôi chịu oan ức nhưng tôi sẽ bỏ qua "
" Tại sao nhà tôi phải trả bà chứ ? Chuyện này liên quan gì đến nhà tôi " Mẹ Trác cau mày nói, bà không có ngu, chuyện hồi sáng dì bảo mẫu đã về kể hết.
Bà Hạ tức giận quát lớn " Nè chị, nếu không phải tại con chị thì làm sao Phi Phi làm chuyện như vậy ? Bây giờ chị không trả tôi sẽ đăng báo nói cho mọi người biết nhà Họ Trác các người bỉ ổi ra sao " .
Bé con vốn im lặng uống sữa nhưng nghe bà Hạ quát lớn, bé con giật mình khóc oa oa dỗ sao cũng không nín .
Diệu và Vân Liêm ở trên phòng nghe con cưng của mình khóc cũng lật đật dậy xuống dưới vừa xuống đã nghe.
" Mày khóc cái gì mà khóc ồn chết đi được" Bà Hạ la đứa nhỏ trong vòng tay bà Trác. Mẹ Trác định mắng lại nghe ...
" Con tôi nó có ồn cũng không liên quan đến người ngoài như bà " Diệu từ trên lầu đi xuống, Vân Liêm đằng sao dìu. Phải nói tại Vân Liêm nên giờ Diệu còn nhũng chân không thể đi một mình được.
Bà Hạ há hốc mồm định mắng lại nghe Hạ Tử Phi nói.
" Dì Trác huhu chính con tiện nhân này tát con chính nó huhu " Hạ Tử Phi vốn cũng không ngu ngốc mấy nhưng chả hiểu sao bây giờ nhưng hành động cử chỉ của cô 100% ngu ngốc đến không ai bì nổi. Nếu không làm sao lại nói vợ của Vân Liêm lại là kẻ thứ ba, lại là tiện nhận. Dường như những gì ả ta bị cảnh cáo đã hoàn toàn quên đi rồi.
" Hứ tiện nhân vẫn là tiện nhân " Bà Hạ được nước làm tới.
Mẹ Trác vốn không quan tâm họ nên khi thấy Diệu xuống bà nở nụ cười hiền lành với con dâu rồi ôm An An qua cô. Diệu nhận An An từ tay Mẹ Trác cười đùa với An An chỉ một lúc An An đã nín khóc còn thổi bong bóng phì phì nữa.
" Con xem gần mẹ nó là vui đùa như vậy hà ? " Bà nhìn An An trong lòng Diệu nói.
" Bé cũng rất thích được Mẹ ôm mà " Diệu nói với Mẹ Trác, hai bé con không xem ai ra gì nói chuyện đến vui vẻ.
Ba người nhà họ Hạ há hốc mồm, họ vừa nghe cái gì cô ta và chị Trác/dì Trác xưng mẹ con ....
" Bây giờ các người trả 27tr chúng tôi đi " Bà Hạ bây giờ trong đầu chỉ toàn là tiền nói.
" Tiền gì chứ ?" Diệu biết mà không nói.
" Thì tiền mày làm hại con gái tao chứ gì? Không lẻ mày không nhớ ? "
" Hại gì ? Tự làm tự chịu, không lẻ trên đời này giết người xong bảo người ta xúi giục là có thể thoát tội ư ? " Diệu vừa ôm An An cho bé ngủ vừa nói.
" Hứ mày là cái thá gì nói!? Vân Liêm con nên bồi thường cho Phi Phi đi vì con nó mới vậy, nó quá yêu con mà giờ con bỏ nó mới vậy? " Bà đổi trắng thay đen thật nhanh nha, nhà họ Trác thầm nói.
" Bồi thường ? Cô ta một đồng cũng không đáng bố thí " Vân Liêm vốn im lặng nhìn hai mẹ con Diệu, nghe người nhắc tên mình bèn nói.
" Cậu cậu... Bây giờ cậu không bồi thường cho nó thì cậu đừng hối hận "
" Ồ không hối hận nha " Diệu thay Vân Liêm trả lời.
Hạ Tử Phi vừa khóc vừa bị ba mẹ cô ta kéo đi.
Khi nhà Họ Hạ đi rồi, Diệu đưa bé cho mẹ Trác xoay người nói với Vân Liêm.
" Chắc chắn ngày mai chồng sẽ bận rộn nha "
Vân Liêm ôm cô vào ngực hôn môi cô thắm thiết mới nói " Họ muốn làm gì thì anh chỉ cần bồi theo thôi " .
Hai người nhìn nhau cười haha .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.