Chương 55: Ta Vẫn Hy Vọng Con Đừng Giết Ông Ta
BooMew
24/08/2019
Trong thời gian trước khi buổi họp mặt các gia
tộc diễn ra, Diệu ( Aley Sallena Thúy Diệu, cũng có thể gọi Aley
Sallena) vô cùng sống sung sướng, nói chính xác là cô muốn ăn thì ăn
muốn ngủ thì ngủ đại loại cuộc sống diễn ra như vậy không lo nghĩ gì
nhiều.
Bởi trong đầu cô đã tính toán sẵn hết rồi và đương nhiên sẽ tự do tự tại vô lo vô nghĩ rồi!
Nhưng là mấy ngày ở đây, Diệu cứ có cảm giác Kendy Sallena hình như biết gì đó! Cứ có cảm giác Kendy Sallena đối tốt với cô một cách lạ lùng, từ những bữa cơm khi ăn chung thì không ngừng hỏi thăm cô, gấp đồ ăn cho cô!
Đây là cảm thấy hối hận sau những gì đã làm cho cô trước kia? Hay đang tỏ ra quan tâm để sau này nếu cô có bị bắt gả đi giúp ông ta?
Trong lòng cô cũng không đề ý, vì dù Kendy Sallena có quỳ xuống sám hối thì cũng vô ít thôi! Có những chuyện có thể tha thứ, có thể bỏ qua nhưng là có những chuyện vĩnh viễn cũng không thể nào bỏ qua được.
Những người chết đi, không thể sống lại chỉ vì một câu xin lỗi của ai đó. . . cũng không thể tha thứ cho người đang xin lỗi hay hối hận. Thời gian không thể quay lại, cũng như không thể bù đắp lại những nỗi đau mà những người còn lại gánh chịu... Mọi thứ cũng đã muộn màng.
Diệu sau khi ăn xong như thường ngày là đi lên lầu liền nhưng hôm nay cô nán lại vì Kendy Sallena nói có chuyện muốn nói với cô.
Trong thư phòng của Kendy Sallena, Diệu nhẹ nhàng ngồi dựa vào sofa mắt lơ đãng không nhìn Kendy Sallena.
Kendy Sallena ngồi đối diện với Diệu chỉ nhìn mà không nói gì, Diệu khẽ nhíu mày nhìn Kendy Sallena nói.
" Bác có chuyện gì thì nói đi! Tôi còn ngủ! " cô thật khó chịu, đã ở đây rồi có gì thì nói lẹ!
" Bác...bác... " Kendy Sallena muốn nói lại không nói được.
Diệu khó chịu đứng dậy nói.
" Khi nào bác nói được thì kiếm tôi! " đang định rời đi thì bước chân của Diệu dừng lại xoay người nhìn Kendy Sallena với con ngươi nguy hiểm.
Kendy Sallena thấy Diệu sắp rời đi, có cứng họng ra sao cũng nói.
" Bác thay mặt ông ngoại xin lỗi Diệu! "
Dừng một chút lại nói.
" Và cả bản thân ta cũng xin lỗi con vì những chuyện đã làm. Ta. . . ta biết bây giờ có hối hận cũng chả kịp. . . " Ông hối hận về những chuyện mà mình đã gây ra cho Diệu và gia đình của Diệu.
Diệu đứng đó lẳng lặng nhìn Kendy Sallena, một lúc lâu cô mới mở miệng hỏi.
" Bác biết rồi ? "
Nhìn biểu hiện của Kendy Sallena, Diệu càng chắc chắn là Kendy Sallena đã biết hết mọi chuyện.
" Haha cũng tốt! Biết rồi mới dễ chịu tội. "
Diệu dùng tư thế của chủ nhà nói chuyện với Kendy Sallena, giọng điệu lạnh lùng hơn mọi khi mà nói.
" Ông biết từ khi nào? "
Kendy Sallena cũng không biết tại sao chính ông lại cảm thấy sợ hãi run rẩy, hai tay nắm chặt kiềm chế kích động bản thân mà nhìn Diệu nhẹ giọng nói.
" Từ lúc sang nước Y, sau khi chạy ra dặn dò con xong vô tình ta nghe được ông ấy nói chuyện điện thoại với ai đó! " lúc đó ông sốc lắm, không tin vào tai mình, nhưng nghĩ tới nghĩ lui ông nghĩ đó là sự thật.
Làm gì có người ông nào lại định bắt ép cháu gái đã có chồng gả đi cho một người khác, lại làm gì có người ông nào muốn hủy hoại thanh danh cháu gái mình.
Chuyện mười mấy năm qua, mặc dù chính ông và Benny Sallena có giấu những bức thư đó nhưng ông tin đối với gia tộc Sallena lớn mạnh này làm gì có chuyện giấu diếm dễ dàng như vậy?
Sau khi gộp chung các vấn đề nghi vấn lại Kendy Sallena càng chắc chắc chuyện ông vô tình nghe được là thật. . . và ông cũng không phải con ruột của Gia Chủ Sallena, mà là con của người giả dạng thàng Gia Chủ.
Một đêm ông trằn trọc ngủ không được, một đêm nhớ về những chuyện mà ông đã làm, ông cảm thấy chính bản thân ông sai, nếu ông đối tốt với Diệu một chút có phải sẽ tốt hơn không? Đối tốt với Diệu một chút. . . có phải sẽ không làm cuộc đời Diệu không trải qua nhưng bi khống như vậy không? Tại sao ông lại không nhận ra điều này sớm hơn khi Diệu, không phải nói là gia đình Diệu trải qua kiếp nạn đó. Người nói yêu thương che chở Diệu lại không xuất hiện. . .
Hít một hơi sâu, Kendy Sallena lại nói.
" Ta biết nhất định ngày mai con sẽ làm điều gì đó! Ta không có tư cách cầu xin hay làm bất cứ điều gì hết nhưng ta vẫn hy vọng con đừng giết ông ta! Mặc dù ông ta làm sai trái nhưng. . . hãy để pháp luật trừng trị ông ta. . . " đương nhiên nếu bị đưa ra pháp luật, Dương Bá Thông nhất định không thoát được, nhẹ nhất thì cũng là bị tù chung thân còn nếu nói nặng. . . thì chắc chắn là chết.
Diệu hít một hơi sâu, chỉ đứng đó nhìn Kendy Sallena, cái gì cũng không nói bước ra gần tới của Diệu mới nói nhưng không xoay mặt lại nhìn.
" Ông yên tâm! Tôi không giết ông ta nhưng. . . TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐỂ ÔNG TA SỐNG YÊN... CẢ ÔNG VÀ BENNY. . . cũng thế. " dứt câu, Diệu mở cửa đi ra ngoài.
Kendy Sallena đứng đó nhìn chằm chằm bóng dáng Diệu, môi ông khẽ câu lên cười tự giễu. . .
Chính ông còn không thoát được thì có tư cách gì muốn bảo vệ người khác haha!
Bởi trong đầu cô đã tính toán sẵn hết rồi và đương nhiên sẽ tự do tự tại vô lo vô nghĩ rồi!
Nhưng là mấy ngày ở đây, Diệu cứ có cảm giác Kendy Sallena hình như biết gì đó! Cứ có cảm giác Kendy Sallena đối tốt với cô một cách lạ lùng, từ những bữa cơm khi ăn chung thì không ngừng hỏi thăm cô, gấp đồ ăn cho cô!
Đây là cảm thấy hối hận sau những gì đã làm cho cô trước kia? Hay đang tỏ ra quan tâm để sau này nếu cô có bị bắt gả đi giúp ông ta?
Trong lòng cô cũng không đề ý, vì dù Kendy Sallena có quỳ xuống sám hối thì cũng vô ít thôi! Có những chuyện có thể tha thứ, có thể bỏ qua nhưng là có những chuyện vĩnh viễn cũng không thể nào bỏ qua được.
Những người chết đi, không thể sống lại chỉ vì một câu xin lỗi của ai đó. . . cũng không thể tha thứ cho người đang xin lỗi hay hối hận. Thời gian không thể quay lại, cũng như không thể bù đắp lại những nỗi đau mà những người còn lại gánh chịu... Mọi thứ cũng đã muộn màng.
Diệu sau khi ăn xong như thường ngày là đi lên lầu liền nhưng hôm nay cô nán lại vì Kendy Sallena nói có chuyện muốn nói với cô.
Trong thư phòng của Kendy Sallena, Diệu nhẹ nhàng ngồi dựa vào sofa mắt lơ đãng không nhìn Kendy Sallena.
Kendy Sallena ngồi đối diện với Diệu chỉ nhìn mà không nói gì, Diệu khẽ nhíu mày nhìn Kendy Sallena nói.
" Bác có chuyện gì thì nói đi! Tôi còn ngủ! " cô thật khó chịu, đã ở đây rồi có gì thì nói lẹ!
" Bác...bác... " Kendy Sallena muốn nói lại không nói được.
Diệu khó chịu đứng dậy nói.
" Khi nào bác nói được thì kiếm tôi! " đang định rời đi thì bước chân của Diệu dừng lại xoay người nhìn Kendy Sallena với con ngươi nguy hiểm.
Kendy Sallena thấy Diệu sắp rời đi, có cứng họng ra sao cũng nói.
" Bác thay mặt ông ngoại xin lỗi Diệu! "
Dừng một chút lại nói.
" Và cả bản thân ta cũng xin lỗi con vì những chuyện đã làm. Ta. . . ta biết bây giờ có hối hận cũng chả kịp. . . " Ông hối hận về những chuyện mà mình đã gây ra cho Diệu và gia đình của Diệu.
Diệu đứng đó lẳng lặng nhìn Kendy Sallena, một lúc lâu cô mới mở miệng hỏi.
" Bác biết rồi ? "
Nhìn biểu hiện của Kendy Sallena, Diệu càng chắc chắn là Kendy Sallena đã biết hết mọi chuyện.
" Haha cũng tốt! Biết rồi mới dễ chịu tội. "
Diệu dùng tư thế của chủ nhà nói chuyện với Kendy Sallena, giọng điệu lạnh lùng hơn mọi khi mà nói.
" Ông biết từ khi nào? "
Kendy Sallena cũng không biết tại sao chính ông lại cảm thấy sợ hãi run rẩy, hai tay nắm chặt kiềm chế kích động bản thân mà nhìn Diệu nhẹ giọng nói.
" Từ lúc sang nước Y, sau khi chạy ra dặn dò con xong vô tình ta nghe được ông ấy nói chuyện điện thoại với ai đó! " lúc đó ông sốc lắm, không tin vào tai mình, nhưng nghĩ tới nghĩ lui ông nghĩ đó là sự thật.
Làm gì có người ông nào lại định bắt ép cháu gái đã có chồng gả đi cho một người khác, lại làm gì có người ông nào muốn hủy hoại thanh danh cháu gái mình.
Chuyện mười mấy năm qua, mặc dù chính ông và Benny Sallena có giấu những bức thư đó nhưng ông tin đối với gia tộc Sallena lớn mạnh này làm gì có chuyện giấu diếm dễ dàng như vậy?
Sau khi gộp chung các vấn đề nghi vấn lại Kendy Sallena càng chắc chắc chuyện ông vô tình nghe được là thật. . . và ông cũng không phải con ruột của Gia Chủ Sallena, mà là con của người giả dạng thàng Gia Chủ.
Một đêm ông trằn trọc ngủ không được, một đêm nhớ về những chuyện mà ông đã làm, ông cảm thấy chính bản thân ông sai, nếu ông đối tốt với Diệu một chút có phải sẽ tốt hơn không? Đối tốt với Diệu một chút. . . có phải sẽ không làm cuộc đời Diệu không trải qua nhưng bi khống như vậy không? Tại sao ông lại không nhận ra điều này sớm hơn khi Diệu, không phải nói là gia đình Diệu trải qua kiếp nạn đó. Người nói yêu thương che chở Diệu lại không xuất hiện. . .
Hít một hơi sâu, Kendy Sallena lại nói.
" Ta biết nhất định ngày mai con sẽ làm điều gì đó! Ta không có tư cách cầu xin hay làm bất cứ điều gì hết nhưng ta vẫn hy vọng con đừng giết ông ta! Mặc dù ông ta làm sai trái nhưng. . . hãy để pháp luật trừng trị ông ta. . . " đương nhiên nếu bị đưa ra pháp luật, Dương Bá Thông nhất định không thoát được, nhẹ nhất thì cũng là bị tù chung thân còn nếu nói nặng. . . thì chắc chắn là chết.
Diệu hít một hơi sâu, chỉ đứng đó nhìn Kendy Sallena, cái gì cũng không nói bước ra gần tới của Diệu mới nói nhưng không xoay mặt lại nhìn.
" Ông yên tâm! Tôi không giết ông ta nhưng. . . TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐỂ ÔNG TA SỐNG YÊN... CẢ ÔNG VÀ BENNY. . . cũng thế. " dứt câu, Diệu mở cửa đi ra ngoài.
Kendy Sallena đứng đó nhìn chằm chằm bóng dáng Diệu, môi ông khẽ câu lên cười tự giễu. . .
Chính ông còn không thoát được thì có tư cách gì muốn bảo vệ người khác haha!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.