Chương 53: Trò Chơi Sắp Bắt Đầu
BooMew
24/08/2019
Khi Diệu tỉnh lại thì đã ba ngày sau, hiện tại nếu cô đoán không lầm thì đây là nhà lớn Sallena.
Diệu nhìn xung quanh một lúc, môi khẽ câu lên.
Thật đúng là giàu có nha! Kí ức của cô khá mơ hồ nên làm sao nhớ được hết! Nhưng là đã đến đây rồi không chơi chút sao vui.
Diệu không khỏi cười vui vẻ, sau đó lại bày ra bộ mặt sợ hãi khó chịu.
" Xoảng Xoảng Xoảng. "
Diệu lấy mấy đồ vật có giá trị trong căn phòng đập hết! Dọa người bên dưới không ít.
Kendy Sallena vội vội vàng vàng chạy lên mở cửa phòng Diệu ra vội gọi.
" Aley! " ông chỉ thấy bên dưới sàn toàn là miểng, những bình gốm thủy tinh đều bị đập hết, mặc khác Aley run rẩy cực độ.
" Aley là bác đây con! " ông lay lay nhưng Diệu vẫn run rẩy.
Kendy Sallena bị dọa sợ vội gọi vợ ông tới.
Trong lòng Diệu thầm mắng Kendy Sallena tâm thần, rõ ràng ác độc sao lúc này lại biến thành hiền hậu như vậy?
Vợ Kendy Sallena vừa lên lúc đầu nhìn dưới sàn thì nhíu chặt mày nhưng khi thấy Diệu run rẩy bà vội vội vàng vàng đi tới nhẹ nhàng ôm Diệu vào lòng trấn an.
" Không sao không sao.. . . không sao rồi! "
Diệu càng mắng thêm! Bà này tâm thần nặng! Ôm cô nói không sao là chửa trị? Nhưng cô vẫn vờ như dần dần hết run sao đó xỉu.
Kendy Sallena vội ôm Diệu lên giường nói.
" Em giúp anh kêu người dọn mấy này đi! Nhớ đừng để sơ sài đó! Anh đi kêu bác sĩ! "
Nói xong rời đi bỏ lại người vợ nhíu mày nhìn Diệu hết nhìn sàn lẩm bẩm.
" Con cũng đừng trách chúng ta! Chúng ta cũng không phải muốn con gả đi đâu nhưng là ông ngoại con nhất quyết muốn như vậy! Con phải khỏe mạnh mới có thể sống tốt! "
Dứt câu bà rời đi, trong lòng bà cũng biết Diệu không nghe nhưng bà vẫn lẩm bẩm nói. Dù sao có nói một hai câu còn hơn không nói câu nào.
Diệu trên giường mày nhíu chặt! Adam Sallena ư? Ông ta thật sự quá độc ác rồi đi! Biết đâu mai mốt lại tới anh họ cũng bị gả đi không chừng?
Diệu nghĩ một lúc môi khẽ câu lên. Ngày mai chơi mới vui hôm nay ngủ dưỡng sức đã. Sau đó Diệu ngủ say thật.
•••••
Nước Y.
Sau khi họ đưa Diệu đi, Vân Liêm từ đang ngất lại ngồi dậy, hai mắt đỏ ngầu tức giận thầm nói.
" Vợ ơi là vợ! Em kêu anh phối hợp diễn là để anh giả vờ ngất mang em đi ư? " càng nghĩ càng tức mà! Vân Liêm ngồi đó một lúc người của anh và Diệu tới.
Isol đi tới trước mặt Vân Liêm hỏi.
" Cậu ổn không? "
Vân Liêm gật đầu cái nói không sau lại hỏi.
"'Diệu bị bắt đi rồi! Có ai đi theo chưa? "
" Yên tâm Isal và vài người của anh đi chung rồi! " Gin từ ngoài cửa bước vào nói.
Vân Liêm thở ra một hơi lại nói.
" Chúng ta cũng đi thôi! Nhất định phải cứu được ông bà ngoại ra. "
Cả đám gật đầu, rồi lên máy bay tư nhân đi Canada.
•••••
Tại một căn nhà khu ổ chuột Canada có vài ngưởi trẻ tuổi đang ngồi đợi.
Khoảng đêm khuya Vân Liêm và đám người Gin, Isol đến.
" Boss. " vài người kia vừa thấy Vân Liêm thì gọi một tiếng.
Vân Liêm gật đầu cái hỏi.
" Họ đang ở đâu? "
" Bên kia! Nhưng xung quanh có chừng hai mươi ngươi theo dõi. "
" Xử lí sạch sẽ tí, người nào chống thì cứ trừ khử. Nhưng vẫn nên làm họ bất tỉnh đi! "
" Rõ. "
Chẳng mấy chốc, hai mươi người theo dõi xung quanh bị hạ bằng súng thuốc mê. Những người đó ít nhất ngủ hai ngày hai đêm.
Vân Liêm nhẹ nhàng bước dô căn nhà cũ kĩ đó, bên trong bà cụ và ông cụ người cầm một cái cây phòng thủ.
Vân Liêm vừa mở cửa bước vào, bị một cây ngay lưng. Anh khẽ nhíu mày một cái nhưng khi thấy hai ông bà vẫn còn sức đánh anh là đủ.
" Cậu là ai ? " Adam Sallena ôm vợ ông vao lòng hỏi.
" Ông ngoại, bà ngoại! " Vân Liêm nhìn thấy hai người, không kiêng kỵ gì mà gọi.
Adam Sallena khẽ nhíu mày.
Vân Liêm lại nói.
" Con là chồng của Aley Sallena! Đến đây để đón ngoại. "
Adam Sallena và bà Sallena nhìn nhau một cái, không tin.
Vân Liêm khẽ lấy điện thoại ra mở hình đưa cho hai ông bà.
" Đây là Aley! Ông bà không nhớ sao? "
Hai mắt bà cụ đỏ ửng.
" Nó thật giống mẹ nó. . . huhu! "
Adam Sallena vẫn bình tĩnh nhìn Vân Liêm đánh giá từ trên xuống dưới khẽ hỏi.
" Cậu thật sự là chồng cháu gái tôi? "
" Dạ! "
" Vậy tại sao cậu lại ở đây? "
" Con và Diệu đã tìm ông! Hiện tại người giả mạo ông đang bắt Diệu! Biết đâu Diệu đang có con. . . " Vân Liêm nhíu mày khẽ nói, giọng càng ngày càng nhỏ hơn.
Adam Sallena quát.
" Nó đang mang thai, sao cậu không bảo vệ tốt nó! "
" A chưa.... " Vân Liêm cái gì cũng không nói được, mà bị Adam Sallena hung hăng đánh vài gậy.
Hai ông bà được đưa đi, vào nơi cư trú của Vân Liêm. Vân Liêm chuẩn bị mọi thứ cho hai người nhưng là Ông và bà giữ luôn cái điện thoại của anh, nói là muốn xem hình cháu.
Vân Liêm hết cách đưa máy tính bảng cho Ông bà chỉ cách sử dụng rồi nói.
" Thằng bé này là con của con và Diệu! "
" Nó bao nhiêu tuổi rồi? "
" Gần một tuổi rồi ạ! Nó nghịch ngợm lắm! "
" Haha... "
Vân Liêm cười nói chuyện một lúc, Adam Sallena gọi sang kia ngồi nói chuyện.
Diệu nhìn xung quanh một lúc, môi khẽ câu lên.
Thật đúng là giàu có nha! Kí ức của cô khá mơ hồ nên làm sao nhớ được hết! Nhưng là đã đến đây rồi không chơi chút sao vui.
Diệu không khỏi cười vui vẻ, sau đó lại bày ra bộ mặt sợ hãi khó chịu.
" Xoảng Xoảng Xoảng. "
Diệu lấy mấy đồ vật có giá trị trong căn phòng đập hết! Dọa người bên dưới không ít.
Kendy Sallena vội vội vàng vàng chạy lên mở cửa phòng Diệu ra vội gọi.
" Aley! " ông chỉ thấy bên dưới sàn toàn là miểng, những bình gốm thủy tinh đều bị đập hết, mặc khác Aley run rẩy cực độ.
" Aley là bác đây con! " ông lay lay nhưng Diệu vẫn run rẩy.
Kendy Sallena bị dọa sợ vội gọi vợ ông tới.
Trong lòng Diệu thầm mắng Kendy Sallena tâm thần, rõ ràng ác độc sao lúc này lại biến thành hiền hậu như vậy?
Vợ Kendy Sallena vừa lên lúc đầu nhìn dưới sàn thì nhíu chặt mày nhưng khi thấy Diệu run rẩy bà vội vội vàng vàng đi tới nhẹ nhàng ôm Diệu vào lòng trấn an.
" Không sao không sao.. . . không sao rồi! "
Diệu càng mắng thêm! Bà này tâm thần nặng! Ôm cô nói không sao là chửa trị? Nhưng cô vẫn vờ như dần dần hết run sao đó xỉu.
Kendy Sallena vội ôm Diệu lên giường nói.
" Em giúp anh kêu người dọn mấy này đi! Nhớ đừng để sơ sài đó! Anh đi kêu bác sĩ! "
Nói xong rời đi bỏ lại người vợ nhíu mày nhìn Diệu hết nhìn sàn lẩm bẩm.
" Con cũng đừng trách chúng ta! Chúng ta cũng không phải muốn con gả đi đâu nhưng là ông ngoại con nhất quyết muốn như vậy! Con phải khỏe mạnh mới có thể sống tốt! "
Dứt câu bà rời đi, trong lòng bà cũng biết Diệu không nghe nhưng bà vẫn lẩm bẩm nói. Dù sao có nói một hai câu còn hơn không nói câu nào.
Diệu trên giường mày nhíu chặt! Adam Sallena ư? Ông ta thật sự quá độc ác rồi đi! Biết đâu mai mốt lại tới anh họ cũng bị gả đi không chừng?
Diệu nghĩ một lúc môi khẽ câu lên. Ngày mai chơi mới vui hôm nay ngủ dưỡng sức đã. Sau đó Diệu ngủ say thật.
•••••
Nước Y.
Sau khi họ đưa Diệu đi, Vân Liêm từ đang ngất lại ngồi dậy, hai mắt đỏ ngầu tức giận thầm nói.
" Vợ ơi là vợ! Em kêu anh phối hợp diễn là để anh giả vờ ngất mang em đi ư? " càng nghĩ càng tức mà! Vân Liêm ngồi đó một lúc người của anh và Diệu tới.
Isol đi tới trước mặt Vân Liêm hỏi.
" Cậu ổn không? "
Vân Liêm gật đầu cái nói không sau lại hỏi.
"'Diệu bị bắt đi rồi! Có ai đi theo chưa? "
" Yên tâm Isal và vài người của anh đi chung rồi! " Gin từ ngoài cửa bước vào nói.
Vân Liêm thở ra một hơi lại nói.
" Chúng ta cũng đi thôi! Nhất định phải cứu được ông bà ngoại ra. "
Cả đám gật đầu, rồi lên máy bay tư nhân đi Canada.
•••••
Tại một căn nhà khu ổ chuột Canada có vài ngưởi trẻ tuổi đang ngồi đợi.
Khoảng đêm khuya Vân Liêm và đám người Gin, Isol đến.
" Boss. " vài người kia vừa thấy Vân Liêm thì gọi một tiếng.
Vân Liêm gật đầu cái hỏi.
" Họ đang ở đâu? "
" Bên kia! Nhưng xung quanh có chừng hai mươi ngươi theo dõi. "
" Xử lí sạch sẽ tí, người nào chống thì cứ trừ khử. Nhưng vẫn nên làm họ bất tỉnh đi! "
" Rõ. "
Chẳng mấy chốc, hai mươi người theo dõi xung quanh bị hạ bằng súng thuốc mê. Những người đó ít nhất ngủ hai ngày hai đêm.
Vân Liêm nhẹ nhàng bước dô căn nhà cũ kĩ đó, bên trong bà cụ và ông cụ người cầm một cái cây phòng thủ.
Vân Liêm vừa mở cửa bước vào, bị một cây ngay lưng. Anh khẽ nhíu mày một cái nhưng khi thấy hai ông bà vẫn còn sức đánh anh là đủ.
" Cậu là ai ? " Adam Sallena ôm vợ ông vao lòng hỏi.
" Ông ngoại, bà ngoại! " Vân Liêm nhìn thấy hai người, không kiêng kỵ gì mà gọi.
Adam Sallena khẽ nhíu mày.
Vân Liêm lại nói.
" Con là chồng của Aley Sallena! Đến đây để đón ngoại. "
Adam Sallena và bà Sallena nhìn nhau một cái, không tin.
Vân Liêm khẽ lấy điện thoại ra mở hình đưa cho hai ông bà.
" Đây là Aley! Ông bà không nhớ sao? "
Hai mắt bà cụ đỏ ửng.
" Nó thật giống mẹ nó. . . huhu! "
Adam Sallena vẫn bình tĩnh nhìn Vân Liêm đánh giá từ trên xuống dưới khẽ hỏi.
" Cậu thật sự là chồng cháu gái tôi? "
" Dạ! "
" Vậy tại sao cậu lại ở đây? "
" Con và Diệu đã tìm ông! Hiện tại người giả mạo ông đang bắt Diệu! Biết đâu Diệu đang có con. . . " Vân Liêm nhíu mày khẽ nói, giọng càng ngày càng nhỏ hơn.
Adam Sallena quát.
" Nó đang mang thai, sao cậu không bảo vệ tốt nó! "
" A chưa.... " Vân Liêm cái gì cũng không nói được, mà bị Adam Sallena hung hăng đánh vài gậy.
Hai ông bà được đưa đi, vào nơi cư trú của Vân Liêm. Vân Liêm chuẩn bị mọi thứ cho hai người nhưng là Ông và bà giữ luôn cái điện thoại của anh, nói là muốn xem hình cháu.
Vân Liêm hết cách đưa máy tính bảng cho Ông bà chỉ cách sử dụng rồi nói.
" Thằng bé này là con của con và Diệu! "
" Nó bao nhiêu tuổi rồi? "
" Gần một tuổi rồi ạ! Nó nghịch ngợm lắm! "
" Haha... "
Vân Liêm cười nói chuyện một lúc, Adam Sallena gọi sang kia ngồi nói chuyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.