Chương 62: Tiêu Ái Như
Thúy Hường
12/12/2020
Một người phụ nữ có khuôn mặt xinh đẹp bước vào bên trong phòng Cố Đông:
- Chào Cố thiếu, tôi là Tiêu Ái Như ạ.
Tiêu Ái Như cất tiếng, Cố Đông lập tức nheo mắt lên nhìn cô ta. Cô gái này cũng tên là Như ư?
- Cô biết rõ mình phải làm gì rồi chứ?
Cố Đông vô cùng hài lòng với cô gái này, Tiêu Ái Như gật gật đầu:
- Dạ, tôi sẽ không khiến Cố thiếu thất vọng đâu ạ.
Tiêu Ái Như trả lời tự tin, Lục Tề Nam là người đàn ông đứng trên đỉnh cao của quyền lực, ai mà không muốn được trở thành người phụ nữ của hắn chứ? Tiêu Ái Như cũng không ngoại lệ.
Cố Đông cầm điện thoại ra và gọi cho thư kí Lưu Viên Khải:
- Chuẩn bị một bộ lễ phục thật đẹp cho Tiêu tiểu thư đi, lát nữa chúng ta sẽ tới bữa tiệc của Lina tiểu thư.
- Rõ thưa Cố thiếu.
*******
Biệt thự Lục gia...
Khoảng 5h chiều, có người mang váy dạ hội đến Lục gia thật. Tất cả đều là những bộ váy dạ hội đắt đỏ nhất của Lục thị, cái nào cũng đẹp và quý phái. Khả Như hơi ngẩn người nhìn những người mang đồ vào, cô thầm nghĩ người giàu thật là khoa trương mà.
Sở dĩ mang nhiều như vậy để cô có thể chọn bộ mình thích, dáng người cô mặc bộ nào cũng đẹp cả. Khả Như há mồm tròn mắt nhìn các bộ váy dạ hội đó, cô không biết nên chọn bộ nào cả. Thôi, cứ chọn đại một bộ vậy.
Thế là cô chọn cho mình bộ đầm dạ hội màu tím huyền ảo, tôn lên vóc dáng chuẩn đầy quyến rũ của cô. Hơn nữa chiếc váy cũng rất dài, tiện che đi những vết hôn mà Lục Tề Nam để lại ở đùi cô.
Càng nghĩ càng thấy tức mà, da của cô mịn tới nỗi những vết hôn đó tới giờ vẫn chưa biến mất. Cũng đã mấy ngày rồi. Lục Tề Nam là đồ xấu xa, hôn ở đâu không hôn, lại đi hôn ở nơi đó.
Khả Như thầm mắng chửi Lục Tề Nam trong lòng, lúc đó cô cũng thay váy xong và bước ra ngoài. Thợ make up đã đến và chờ cô từ lâu rồi. Cô liền ngồi xuống ghế để trang điểm.
- Cô này, có thể trang điểm nhạt một chút không?
Khả Như không thích xuất hiện tại mấy bữa tiệc đông người cho lắm, cô cũng rất ngại khi trang điểm đậm. Cảm giác như người ta cứ nhìn cô như nhìn người ngoài hành tinh vậy.
- Dạ. Phu nhân đã xinh đẹp sẵn rồi, trang điểm thế nào cũng đẹp hết ạ.
Nhân viên trang điểm khéo léo nói, Khả Như quả thực rất xinh đẹp. Khi cô để mặt mộc có thể khiến cho Lục Tề Nam thần trí điên đảo như vậy, không biết khi cô trang điểm xong, Lục Tề Nam sẽ như thế nào? Loay hoay hơn 40 phút sau, cuối cùng cũng đã trang điểm xong rồi.
Khả Như bước ra như một thiên thần nhỏ vậy, khiến cho người ta có cảm giác muốn được yêu thương che chở cô đến hết cuộc đời mà thôi. Đám người hầu cũng cẩn thận xách váy cô theo sau.
Ở trước cổng biệt thự, chiếc ô tô sang trọng màu đen đã đỗ sẵn ở đó. Thấy Khả Như bước ra, vệ sĩ lập tức mở cửa xe ra cho Khả Như bước vào.
Lục Tề Nam lúc này đã ngồi sẵn trong xe rồi, hắn nhắm mắt lại, lười biếng như thể không để ý đến sự xuất hiện của cô lúc này vậy. Khả Như cảm thấy không hài lòng chút nào khi mình bị hắn bơ, khẽ nhíu đôi lông mày thanh tú lại nhìn và hắn thật lâu. Công sức của cô suốt gần 1 tiếng đó, hắn khen cô một câu không được sao?
Nhưng mà Lục Tề Nam thật sự mệt mỏi đến vậy ư? Người đàn ông này thường ngày quả thực rất bận rộn, vì sao hôm nay lại quyết định đi dự dạ tiệc cơ chứ:
- Tôi đẹp lắm sao, em cứ ngắm hoài vậy.
Dù Lục Tề Nam có nhắm mắt nhưng hắn vẫn biết là cô đang ngắm nhìn mình. Dù mở miệng, đôi mắt hắn vẫn không hề mở ra. Đột ngột hắn lên tiếng như vậy, Khả Như giật thót tim, cô vội vã lắp bắp phủ nhận.
- Ai...ai thèm ngắm nhìn anh chứ? - Biết là người ta đang ngắm nhìn rồi nhưng sao vẫn nhắm mắt?
- Em ngồi gần chút.
Lục Tề Nam ra lệnh cho cô, cô thầm nghĩ thế này còn chưa đủ gần ư? Còn muốn ngồi như thế nào nữa?
Nhưng Khả Như cũng không nói gì thêm, cô ngoan ngoãn xịch lại gần Lục Tề Nam hơn. Trái tim cô vô thức đập loạn nhịp, cứ như thể sắp bay khỏi lồng ngực luôn rồi nè, tim ơi đừng đập nữa mà.
- Xoa thái dương cho tôi.
Hắn chỉ chỉ vào đầu mình, cô liền đưa ngón tay mình lên ấn nhẹ huyệt đạo cho hắn. Bàn tay cô mềm mại xoa bóp thái dương vô cùng thuần thục nên hắn rất dễ chịu.
Khi xưa cô còn là Cố phu nhân, cô cũng đã từng chăm sóc Cố Đông chu đáo như này. Đột nhiên lúc này, đầu óc cô lại suy nghĩ về Cố Đông. Không biết kể từ ngày hôm đó, Cố Đông ra sao rồi?
- Không được nghĩ đến người đàn ông khác.
Tự nhiên Lục Tề Nam lên tiếng khiến cô càng thêm giật mình xen lẫn ngạc nhiên. Sao hắn biết được cô đang nghĩ về Cố Đông chứ?
Lúc này Lục Tề Nam mới lười biếng mở mắt mình ra nhìn thẳng vào đôi mắt trong veo của cô. Hôm nay cô thật đẹp, đến hắn cũng phải ngây người một lúc ngắm nhìn cô.
Đột nhiên bị nhìn chằm chằm, Khả Như xấu hổ vô cùng. Cô bối rối nhìn hắn.
- Em...em...
- Lát nữa tôi sẽ bàn công chuyện với một đối tác lớn trong bữa tiệc đó. Em ngoan ngoãn đứng đó chờ tôi, không được cách tôi quá 5m. Nghe rõ chưa?
Lục Tề Nam chậm rãi ra lệnh cho cô, cô liền gật mạnh đầu. Hắn cười hài lòng rồi kéo cô vào lòng mình mà ôm.
- Ngoan lắm, Khả Như !
- Chào Cố thiếu, tôi là Tiêu Ái Như ạ.
Tiêu Ái Như cất tiếng, Cố Đông lập tức nheo mắt lên nhìn cô ta. Cô gái này cũng tên là Như ư?
- Cô biết rõ mình phải làm gì rồi chứ?
Cố Đông vô cùng hài lòng với cô gái này, Tiêu Ái Như gật gật đầu:
- Dạ, tôi sẽ không khiến Cố thiếu thất vọng đâu ạ.
Tiêu Ái Như trả lời tự tin, Lục Tề Nam là người đàn ông đứng trên đỉnh cao của quyền lực, ai mà không muốn được trở thành người phụ nữ của hắn chứ? Tiêu Ái Như cũng không ngoại lệ.
Cố Đông cầm điện thoại ra và gọi cho thư kí Lưu Viên Khải:
- Chuẩn bị một bộ lễ phục thật đẹp cho Tiêu tiểu thư đi, lát nữa chúng ta sẽ tới bữa tiệc của Lina tiểu thư.
- Rõ thưa Cố thiếu.
*******
Biệt thự Lục gia...
Khoảng 5h chiều, có người mang váy dạ hội đến Lục gia thật. Tất cả đều là những bộ váy dạ hội đắt đỏ nhất của Lục thị, cái nào cũng đẹp và quý phái. Khả Như hơi ngẩn người nhìn những người mang đồ vào, cô thầm nghĩ người giàu thật là khoa trương mà.
Sở dĩ mang nhiều như vậy để cô có thể chọn bộ mình thích, dáng người cô mặc bộ nào cũng đẹp cả. Khả Như há mồm tròn mắt nhìn các bộ váy dạ hội đó, cô không biết nên chọn bộ nào cả. Thôi, cứ chọn đại một bộ vậy.
Thế là cô chọn cho mình bộ đầm dạ hội màu tím huyền ảo, tôn lên vóc dáng chuẩn đầy quyến rũ của cô. Hơn nữa chiếc váy cũng rất dài, tiện che đi những vết hôn mà Lục Tề Nam để lại ở đùi cô.
Càng nghĩ càng thấy tức mà, da của cô mịn tới nỗi những vết hôn đó tới giờ vẫn chưa biến mất. Cũng đã mấy ngày rồi. Lục Tề Nam là đồ xấu xa, hôn ở đâu không hôn, lại đi hôn ở nơi đó.
Khả Như thầm mắng chửi Lục Tề Nam trong lòng, lúc đó cô cũng thay váy xong và bước ra ngoài. Thợ make up đã đến và chờ cô từ lâu rồi. Cô liền ngồi xuống ghế để trang điểm.
- Cô này, có thể trang điểm nhạt một chút không?
Khả Như không thích xuất hiện tại mấy bữa tiệc đông người cho lắm, cô cũng rất ngại khi trang điểm đậm. Cảm giác như người ta cứ nhìn cô như nhìn người ngoài hành tinh vậy.
- Dạ. Phu nhân đã xinh đẹp sẵn rồi, trang điểm thế nào cũng đẹp hết ạ.
Nhân viên trang điểm khéo léo nói, Khả Như quả thực rất xinh đẹp. Khi cô để mặt mộc có thể khiến cho Lục Tề Nam thần trí điên đảo như vậy, không biết khi cô trang điểm xong, Lục Tề Nam sẽ như thế nào? Loay hoay hơn 40 phút sau, cuối cùng cũng đã trang điểm xong rồi.
Khả Như bước ra như một thiên thần nhỏ vậy, khiến cho người ta có cảm giác muốn được yêu thương che chở cô đến hết cuộc đời mà thôi. Đám người hầu cũng cẩn thận xách váy cô theo sau.
Ở trước cổng biệt thự, chiếc ô tô sang trọng màu đen đã đỗ sẵn ở đó. Thấy Khả Như bước ra, vệ sĩ lập tức mở cửa xe ra cho Khả Như bước vào.
Lục Tề Nam lúc này đã ngồi sẵn trong xe rồi, hắn nhắm mắt lại, lười biếng như thể không để ý đến sự xuất hiện của cô lúc này vậy. Khả Như cảm thấy không hài lòng chút nào khi mình bị hắn bơ, khẽ nhíu đôi lông mày thanh tú lại nhìn và hắn thật lâu. Công sức của cô suốt gần 1 tiếng đó, hắn khen cô một câu không được sao?
Nhưng mà Lục Tề Nam thật sự mệt mỏi đến vậy ư? Người đàn ông này thường ngày quả thực rất bận rộn, vì sao hôm nay lại quyết định đi dự dạ tiệc cơ chứ:
- Tôi đẹp lắm sao, em cứ ngắm hoài vậy.
Dù Lục Tề Nam có nhắm mắt nhưng hắn vẫn biết là cô đang ngắm nhìn mình. Dù mở miệng, đôi mắt hắn vẫn không hề mở ra. Đột ngột hắn lên tiếng như vậy, Khả Như giật thót tim, cô vội vã lắp bắp phủ nhận.
- Ai...ai thèm ngắm nhìn anh chứ? - Biết là người ta đang ngắm nhìn rồi nhưng sao vẫn nhắm mắt?
- Em ngồi gần chút.
Lục Tề Nam ra lệnh cho cô, cô thầm nghĩ thế này còn chưa đủ gần ư? Còn muốn ngồi như thế nào nữa?
Nhưng Khả Như cũng không nói gì thêm, cô ngoan ngoãn xịch lại gần Lục Tề Nam hơn. Trái tim cô vô thức đập loạn nhịp, cứ như thể sắp bay khỏi lồng ngực luôn rồi nè, tim ơi đừng đập nữa mà.
- Xoa thái dương cho tôi.
Hắn chỉ chỉ vào đầu mình, cô liền đưa ngón tay mình lên ấn nhẹ huyệt đạo cho hắn. Bàn tay cô mềm mại xoa bóp thái dương vô cùng thuần thục nên hắn rất dễ chịu.
Khi xưa cô còn là Cố phu nhân, cô cũng đã từng chăm sóc Cố Đông chu đáo như này. Đột nhiên lúc này, đầu óc cô lại suy nghĩ về Cố Đông. Không biết kể từ ngày hôm đó, Cố Đông ra sao rồi?
- Không được nghĩ đến người đàn ông khác.
Tự nhiên Lục Tề Nam lên tiếng khiến cô càng thêm giật mình xen lẫn ngạc nhiên. Sao hắn biết được cô đang nghĩ về Cố Đông chứ?
Lúc này Lục Tề Nam mới lười biếng mở mắt mình ra nhìn thẳng vào đôi mắt trong veo của cô. Hôm nay cô thật đẹp, đến hắn cũng phải ngây người một lúc ngắm nhìn cô.
Đột nhiên bị nhìn chằm chằm, Khả Như xấu hổ vô cùng. Cô bối rối nhìn hắn.
- Em...em...
- Lát nữa tôi sẽ bàn công chuyện với một đối tác lớn trong bữa tiệc đó. Em ngoan ngoãn đứng đó chờ tôi, không được cách tôi quá 5m. Nghe rõ chưa?
Lục Tề Nam chậm rãi ra lệnh cho cô, cô liền gật mạnh đầu. Hắn cười hài lòng rồi kéo cô vào lòng mình mà ôm.
- Ngoan lắm, Khả Như !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.