Chương 23: Đám cưới 2
Kathy Trần
12/09/2023
Tưởng kiếm cái chỗ nhìn cho rõ thành ra cả đám ăn cơm tró. Bởi lẽ cô sợ anh Long kiếm cô nhậu nên cô phải trốn.
" Trời nóng quá nè Ngọc mày cho thun cột tóc không."
" Có ở bên nhà chị tao để tao dẫn mày qua."
" Ok nhanh nhanh."
" Khoan đi đường vòng đi ."
" Sao phải đi đường vòng."
"Ayyda đi đại đi ."
Anh Long kia với mấy người bên nhà trai ngồi ngay lối lỡ bị nhìn thấy lôi qua thì không trốn được rồi.
Cô cùng với bạn cột lại tóc tai rồi quay trở lại .
" Âyyy Ngọc qua đây ngồi đi."
" Thôi chị em ngồi với bạn được rồi."
" Đâu có được , âyyy Long qua dẫn em nó qua."
Cũng đâu thể để như vậy được cô đành phải đi qua ngồi kế bên anh ấy có cảm giác hơi ngượng ngùng.
" Cái thằng lấy ly cho em nó đi."
" Thôi chị em ngồi lát rồi đi á mà em không uống đâu."
" Phải uống chị không cho đi đâu."
" Ơ nhưng mà.."
" Không nhưng gì hết em bây giờ là bên nhà gái không uống không được."
" Vậy em uống một ly thôi nha."
Cô nói xong thì cầm ly bia lên nốc một hơi hết sạch bây giờ mà nói mình không biết uống thì cũng không hợp lý nữa rồi.
" Em uống xong rồi không uống nữa đâu nha."
" Long nãy giờ em lột tôm cho mọi người rồi giờ bé Ngọc nó qua em lột cho em nó đi."
Chị vừa nói thì thấy anh Long đang lột tôm cho cô rồi. Mà cô cũng không có gan dám ăn. Lột xong thì anh bỏ vào chén cho cô. Giờ cô phải kiếm cớ chuồn đi thôi.
" Chị em qua kia nha ."
" Thôi ngồi đây đi lâu rồi mới gặp lại ."
Thôi cô đành ngồi thêm một lát rồi kiếm cách chuồn sau.
" Dạo này khỏe hả chị."
" Chị ổn mà Long nó thì không."
" Hả."
" Em hỏi nó đi."
" Dạ thôi chị."
Ngượng quá càng nói càng ngượng cô chẳng biết phải sao nữa . Cô quay sang nhìn anh Long thấy anh cũng đang nhìn cô rồi , nhìn qua nhìn lại nếu không nói gì thì ngại chết mất.
" Anh về lúc nào thế."
" Chiều hôm qua , hôm qua em về mấy giờ."
" À lúc em về tới cũng gần 10h đêm rồi."
Hai người chỉ đành cười gượng thôi chứ không biết nói gì tiếp theo.
" Ở đây không khí cũng trong lành mát mẻ ghê."
" Yên tâm đi sau lần này mình còn về lại lần nữa mà."
Mọi người nói gì vậy , có ý gì đây cô cũng chẳng mấy quan tâm hơn nữa còn cảm thấy có đôi chút khó chịu.
" Mập quá Long nó không thích đâu, Long nó thích mình hạc xương mai giống bé Ngọc đây nè."
" Ủa chị ơi em có mình hạc xương mai đâu em béo mà."
" Chị đang chọc Long nó thôi mà."
Khó chịu quá rồi phải kiếm cách giải toả bầu căng thẳng này mới được.
" À mọi người ơi bạn em còn ngồi bên kia em phải qua ngồi với nó."
" Kêu mấy đứa qua đây ngồi luôn cho vui."
Cơ hội tốt cô nhanh chân chuồn thôi.
" Ê mà phải quay lại nha không được đi luôn chị giận đó."
" Dạ em biết rồi."
Cô chạy qua kia vừa nói chuyện với bạn cô để câu giờ vừa ngó lại xem mọi người vẫn đang nhìn cô. Cũng may bây giờ tiệc cũng tàn mọi người cũng đang dọn dẹp rồi.
Thoát kiếp nạn rồi hôm nay mà cô uống thêm nữa thế nào cũng đổ bệnh ra. Hơn nữa anh Minh cũng dặn không cho cô uống rồi.
Tiệc tàn rồi mọi người đang chuẩn bị trả lễ , nhà trai cũng sắp về rồi.
" Ngọc em thấy anh hai anh đâu không."
" Em không biết nữa ."
" Giờ anh về luôn rồi."
" Sao không ở lại thêm bữa bữa về sớm thế."
" Anh đi theo nhà trai mà , cũng muốn ở lại lắm còn chưa biết nhà em nữa."
" Thôi để lần sau , à hình như anh Khánh kìa bên nhà bác hai em á ."
" À rồi vậy anh đi nha."
Thực ra trước khi có người yêu cô cũng đã từng thích anh nhưng cả hai đều không nói gì nên cũng coi là bỏ lỡ rồi. Bây giờ cô cũng có người yêu rồi với hình như anh với cô gái ngồi đối diện cô lúc đó không được bình thường với nhau. Cảm thấy hai người họ rất thân thiết anh ấy còn cầm túi và áo khoác giúp cô ấy không giống bạn bè cho lắm.
Đám cưới kết thúc rồi nhà trai cũng về hết cô cũng đã mệt rã rời. Cô dẫn bạn cô về nhà nghỉ ngơi. Ngủ một giấc rồi bạn cô về.
" Về cẩn thận nha tới nhà thì gọi tao."
Nãy giờ cô gọi cho anh rất nhiều nhắn tin cho anh cũng rất nhiều mà vẫn không thấy anh trả lời. Cô lo lắng không biết anh làm gì mà không trả lời cô cũng không nói cô biết gì cả.
Mãi đến tối anh mới gọi lại cho cô .
" Làm gì giờ này mới xuất hiện thế."
" Bạn anh nó đám vui quá cũng chơi nhiều quá không để ý điện thoại."
Có cỡ nào cũng nói với cô một tiếng chứ cô rất khó chịu nhưng chẳng muốn gây chuyện chỉ sợ anh bảo cô trẻ con.
" Vậy hôm nay đám có gì vui không kể em nghe đi."
" Có gì đặc đâu, thôi anh ngủ trước đây."
" Nói chuyện với em thêm chút có mất miếng thịt nào của anh đâu , chơi với bạn cả ngày giờ có chút thời gian cũng keo kiệt."
" Em lại bắt đầu rồi đó."
Cô lại nói gì sai ư, nhưng sự thật là như vậy mà, đàn ông khi có được tình yêu của người họ muốn thì lại coi đó là hiển nhiên chẳng thèm quan tâm trân trọng nữa.
" Trời nóng quá nè Ngọc mày cho thun cột tóc không."
" Có ở bên nhà chị tao để tao dẫn mày qua."
" Ok nhanh nhanh."
" Khoan đi đường vòng đi ."
" Sao phải đi đường vòng."
"Ayyda đi đại đi ."
Anh Long kia với mấy người bên nhà trai ngồi ngay lối lỡ bị nhìn thấy lôi qua thì không trốn được rồi.
Cô cùng với bạn cột lại tóc tai rồi quay trở lại .
" Âyyy Ngọc qua đây ngồi đi."
" Thôi chị em ngồi với bạn được rồi."
" Đâu có được , âyyy Long qua dẫn em nó qua."
Cũng đâu thể để như vậy được cô đành phải đi qua ngồi kế bên anh ấy có cảm giác hơi ngượng ngùng.
" Cái thằng lấy ly cho em nó đi."
" Thôi chị em ngồi lát rồi đi á mà em không uống đâu."
" Phải uống chị không cho đi đâu."
" Ơ nhưng mà.."
" Không nhưng gì hết em bây giờ là bên nhà gái không uống không được."
" Vậy em uống một ly thôi nha."
Cô nói xong thì cầm ly bia lên nốc một hơi hết sạch bây giờ mà nói mình không biết uống thì cũng không hợp lý nữa rồi.
" Em uống xong rồi không uống nữa đâu nha."
" Long nãy giờ em lột tôm cho mọi người rồi giờ bé Ngọc nó qua em lột cho em nó đi."
Chị vừa nói thì thấy anh Long đang lột tôm cho cô rồi. Mà cô cũng không có gan dám ăn. Lột xong thì anh bỏ vào chén cho cô. Giờ cô phải kiếm cớ chuồn đi thôi.
" Chị em qua kia nha ."
" Thôi ngồi đây đi lâu rồi mới gặp lại ."
Thôi cô đành ngồi thêm một lát rồi kiếm cách chuồn sau.
" Dạo này khỏe hả chị."
" Chị ổn mà Long nó thì không."
" Hả."
" Em hỏi nó đi."
" Dạ thôi chị."
Ngượng quá càng nói càng ngượng cô chẳng biết phải sao nữa . Cô quay sang nhìn anh Long thấy anh cũng đang nhìn cô rồi , nhìn qua nhìn lại nếu không nói gì thì ngại chết mất.
" Anh về lúc nào thế."
" Chiều hôm qua , hôm qua em về mấy giờ."
" À lúc em về tới cũng gần 10h đêm rồi."
Hai người chỉ đành cười gượng thôi chứ không biết nói gì tiếp theo.
" Ở đây không khí cũng trong lành mát mẻ ghê."
" Yên tâm đi sau lần này mình còn về lại lần nữa mà."
Mọi người nói gì vậy , có ý gì đây cô cũng chẳng mấy quan tâm hơn nữa còn cảm thấy có đôi chút khó chịu.
" Mập quá Long nó không thích đâu, Long nó thích mình hạc xương mai giống bé Ngọc đây nè."
" Ủa chị ơi em có mình hạc xương mai đâu em béo mà."
" Chị đang chọc Long nó thôi mà."
Khó chịu quá rồi phải kiếm cách giải toả bầu căng thẳng này mới được.
" À mọi người ơi bạn em còn ngồi bên kia em phải qua ngồi với nó."
" Kêu mấy đứa qua đây ngồi luôn cho vui."
Cơ hội tốt cô nhanh chân chuồn thôi.
" Ê mà phải quay lại nha không được đi luôn chị giận đó."
" Dạ em biết rồi."
Cô chạy qua kia vừa nói chuyện với bạn cô để câu giờ vừa ngó lại xem mọi người vẫn đang nhìn cô. Cũng may bây giờ tiệc cũng tàn mọi người cũng đang dọn dẹp rồi.
Thoát kiếp nạn rồi hôm nay mà cô uống thêm nữa thế nào cũng đổ bệnh ra. Hơn nữa anh Minh cũng dặn không cho cô uống rồi.
Tiệc tàn rồi mọi người đang chuẩn bị trả lễ , nhà trai cũng sắp về rồi.
" Ngọc em thấy anh hai anh đâu không."
" Em không biết nữa ."
" Giờ anh về luôn rồi."
" Sao không ở lại thêm bữa bữa về sớm thế."
" Anh đi theo nhà trai mà , cũng muốn ở lại lắm còn chưa biết nhà em nữa."
" Thôi để lần sau , à hình như anh Khánh kìa bên nhà bác hai em á ."
" À rồi vậy anh đi nha."
Thực ra trước khi có người yêu cô cũng đã từng thích anh nhưng cả hai đều không nói gì nên cũng coi là bỏ lỡ rồi. Bây giờ cô cũng có người yêu rồi với hình như anh với cô gái ngồi đối diện cô lúc đó không được bình thường với nhau. Cảm thấy hai người họ rất thân thiết anh ấy còn cầm túi và áo khoác giúp cô ấy không giống bạn bè cho lắm.
Đám cưới kết thúc rồi nhà trai cũng về hết cô cũng đã mệt rã rời. Cô dẫn bạn cô về nhà nghỉ ngơi. Ngủ một giấc rồi bạn cô về.
" Về cẩn thận nha tới nhà thì gọi tao."
Nãy giờ cô gọi cho anh rất nhiều nhắn tin cho anh cũng rất nhiều mà vẫn không thấy anh trả lời. Cô lo lắng không biết anh làm gì mà không trả lời cô cũng không nói cô biết gì cả.
Mãi đến tối anh mới gọi lại cho cô .
" Làm gì giờ này mới xuất hiện thế."
" Bạn anh nó đám vui quá cũng chơi nhiều quá không để ý điện thoại."
Có cỡ nào cũng nói với cô một tiếng chứ cô rất khó chịu nhưng chẳng muốn gây chuyện chỉ sợ anh bảo cô trẻ con.
" Vậy hôm nay đám có gì vui không kể em nghe đi."
" Có gì đặc đâu, thôi anh ngủ trước đây."
" Nói chuyện với em thêm chút có mất miếng thịt nào của anh đâu , chơi với bạn cả ngày giờ có chút thời gian cũng keo kiệt."
" Em lại bắt đầu rồi đó."
Cô lại nói gì sai ư, nhưng sự thật là như vậy mà, đàn ông khi có được tình yêu của người họ muốn thì lại coi đó là hiển nhiên chẳng thèm quan tâm trân trọng nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.