Chương 12: Để em nấu cơm cho anh ăn nha.
Kathy Trần
06/09/2023
Ba cô nghe xong thì lặng lẽ đi về, cô đi theo phía sau ba cô từ từ đi ra xa cô cũng không kiềm được nước mắt. Tình cảnh bây giờ cũng không phải là điều cô muốn. Cô đứng đờ người một lúc lâu rồi quay trở lại.
" Mẹ không về thiệc hả mẹ."
Cô vẫn sợ mẹ cô nghĩ là cô đuổi mẹ cô .
" Không."
Mẹ cô suy nghĩ hồi lâu cũng trả lời là không. Một lát sau mẹ cô hỏi.
"Ba mày về tới đâu rồi."
Cô gọi cho ba hỏi thì biết ba đi tới quận Thủ Đức rồi.
" Mẹ định về hả , không ấy ở chơi với con mấy bữa rồi về."
Cô gọi cho ba nói mẹ cô muốn về nhưng ở chơi với cô vài bữa đã. Ba cô không chịu nói đợi ở đó bảo mẹ cô bắt xe sang .
Cô đành thu dọn đồ đạc cho mẹ rồi dẫn mẹ cô đi ăn rồi chở ra bến xe. Cô trở về phòng lại thấy trống trải cô mệt quá nên đã ngủ một giấc đến tận tối.
Đến tối cô đói nên lại ra quán bánh canh ngồi ăn cô nhắn tin cho anh báo mẹ cô đã về rồi.
" Mẹ em về rồi."
" Sao lại về rồi."
" Ba em lên đón nên mẹ về rồi. Hazzz ba mẹ hành em hết cả một đêm giờ đuối quá."
Hôm qua cô đã mệt lại ăn ít cộng thêm ba mẹ cô nữa khiến cô mệt rã rời.
" Em ăn gì chưa."
" Em đang ăn bánh canh."
Cô chụp tô bánh canh gửi qua cho anh .
" Nhìn thèm quá."
" Thèm thì hôm nào qua đây em dẫn anh đi ăn tiếp."
" Ngày mai luôn nè."
" Ngày mai lúc nào."
" Tí nữa luôn nè , anh đang đi cf với thằng em lát nữa xong anh qua."
" Vậy nào anh qua thì nhắn em."
Cô nhắn xong ăn bánh canh rồi ngồi một lúc rồi về.
" Anh qua chưa."
" Vẫn chưa còn ngồi chơi."
" Vậy anh cứ chơi em giặt đồ dọn dẹp chút."
Sau một lúc anh cũng qua tới.
Gặp được cô anh mừng lắm dù mới xa nhau có một ngày thôi.Nhưng cô thì ngược lại không có phản ứng gì mấy.
" Không nhớ anh hả."
" Tại sao phải nhớ anh , mình đã là gì của nhau đâu."
Anh cũng chưa từng tỏ tình hay ngõ ý muốn hẹn hò với cô , cô lại là kiểu người cần sự chính thức rõ ràng vì sau nhiều lần tổn thương cô không muốn tạm bợ. Mong muốn của cô bây giờ chỉ là quen một người thật rõ ràng hạnh phúc và thật lâu rồi cuối cùng là kết hôn.
Anh cũng không nói thêm gì giờ cũng muộn rồi hai người vẫn tiếp tục nói cho nhau nghe về câu chuyện của mình. Trong lòng cô bây giờ đối với anh cô chỉ xem anh là một người bạn thân thiết đối với cô . Một người có thể lắng nghe mọi tâm sự từ cô ở bên cạnh cô lúc cô cần.
Một lúc sau hai người nằm lại chuẩn bị đi ngủ.
" Em mệt quá em ngủ trước nha."
Anh lại chẳng biết không phải là cô buồn ngủ mà vì cô sắp khóc rồi, cô luôn luôn mạnh mẽ không muốn ai thấy bản thân mình yếu đuối.
Anh vẫn mãi chơi điện thoại cô xoay mặt vào tường nghĩ lại những chuyện đã trải qua cô không chịu được mà khóc nức nở. Cô ôm con vịt bông dùng nó để lau nước mắt nhưng nỗi buồn càng ngày càng nhiều cô ngồi dậy khóc oà lên.
Anh thấy vậy thì giật mình ngồi lại gần cô nhìn thấy cô đang khóc đỏ cả mắt rồi.
" Em sao thế nhớ mẹ , hả."
Cô lắc đầu xong rồi tiếp tục khóc.
" Có chuyện gì nói anh nghe nè , sao lại khóc."
Cô vẫn im lặng lắc đầu không nói gì , cô biết nói ra cũng chẳng được gì anh cũng chỉ là một người bạn mới quen làm sao có thể hiểu được. Cô nhìn anh , nhìn thấy người đàn ông đang nhìn mình với ánh mắt sót lương . Hai hàng lông mày anh nhíu lại , vai thả lỏng , tay anh nắm lấy tay cô nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng.
Cô cảm thấy hình như còn có người quan tâm đến mình cô lao đến ôm chầm lấy anh tiếp tục khóc. Anh cứ thế để mặc cho cô ôm .
" Em cứ khóc đi , khóc rồi sẽ ổn thôi."
Sau một hồi sau cũng đã nín nhưng vì khóc nhiều quá mũi cô bị ngạt không thở được.
" Em ngạt mũi , hết thở được rồi."
Anh kéo cô đứng dậy giữ lấy tay cô , đỡ cho cô không bị ngã.
" Em hít thở đều đi , từ từ thôi. Chèn ơi nay còn nhõng nhẽo với tui nữa."
Anh vừa hướng dẫn vừa dỗ ngọt cô , nhưng mặt cô vẫn xị ra . Anh kéo cô ra sau lưng anh , cõng cô đi ra ngoài cho cô hít thở một chút. Anh làm đủ kiểu chọc cho cô vui cuối cùng cô cũng đỡ.
" Em đỡ rồi đi vô đây đi kì quá à."
" Hong sao để anh cõng em thêm chút nữa."
" Nhưng mà em hơn 50 cân , nặng lắm."
" Không có nặng nhẹ mà thấy không."
Anh vừa nói vừa cõng cô xoay vài vòng cô cuối cùng cũng cười rồi.
" Được rồi em biết rồi đi vô đi ở đây lạnh quá."
Nghe cô nói lạnh anh cõng cô vô trong lấy chăn đắm cho cô , lấy nước cho cô uống.
" Đỡ lạnh hơn chưa."
" Đỡ hơn rồi."
Anh kéo cô nằm xuống rồi nằm tiếp bên cạnh cô ôm cô vào lòng.
" Em hết lạnh chưa , nếu chưa thì vận động chút nha."
Cô mở to hai mắt nhìn lên vẻ mặt gian sảo của anh , nhưng cô không ngại cũng không từ chối.
" Vận động kiểu gì ."
" Em cứ việc nằm đi còn lại thì để anh."
Vừa nói xong anh lại nằm đè lên người cô. Anh đưa trán mình lại gần trán cô hai người tựa đầu vào nhau. Anh ghé môi xuống hôn cô thật dịu dàng . Vì cô đã thấm mệt nên mọi hành động của anh đều trở nên dịu dàng hơn. Trong thoảng chốc quần áo trên người cô và cả anh đã bị anh lột sạch.
Anh nhìn ngắm bầu ngực của cô , dường như đây chính là nơi khiến anh mê mẩn nhất. Anh úp mặt vào ngực cô cảm giác thật thoải mái bình yên và ấm áp. Anh bắt đầu nhấm nháp nhũ hoa của cô động tác vô cùng nhẹ nhàng nhưng cũng vô cùng kích thích.
Sau một hồi thăm dò mọi địa điểm trên người cô anh nằm xuống đặt tay cô lên thằng nhỏ to lớn của anh.
" Mút nó cho anh đi ."
Cô đỏ mặt luống cuống không biết làm sao mặc dù cô đã từng làm chuyện đó rồi nhưng hành động này cô vẫn chưa làm bao giờ không có kinh nghiệm.
" Làm làm sao ... Em không biết."
" Vuốt ve nó , ngậm nó ...."
Cô từ từ đưa đôi môi lại gần thứ đang ***** **** nhấp nhô kia nuốt nước miếng. Nó to quá hơn nữa còn cảm thấy hơi ghê.
Sau một hồi đấu đá cô nhắm nghiền hai mắt lại cũng ngậm lấy con thú to lớn ấy . Cảm giác như có một dòng điện chạy qua người cả người anh tê dại vô cùng sung sướng.
" Ahhh ..ahh"
Anh nhắm hai mắt tận hưởng cảm giác mê mẩn do cô đem lại , miệng anh hé to ra đắm chìm trong xúc cảm.
Cô tiếp tục mút tay thì xoa bóp dưới bìu của anh , lưỡi di chuyển không ngừng liếm lám phần phía trên . Anh thật sướng quá rồi anh lấy tay ấn đầu cô xuống càng lúc càng mạnh càng nhanh khiến cô bị sặc.
" Anh ơi từ từ đứng ấn đầu em , ngẹn ..."
Cô vì bị anh ấn mạnh quá mà tí nữa thì nôn ra.
" Được rồi anh không ấn nữa , tiếp tục đi."
Mặc dù lần đầu tiên cô làm chuyện này nhưng vì cô cũng hay xem phim đen, nên học hỏi kinh nghiệm rất nhanh ,kĩ thuật cũng rất tốt làm anh mê mẩn đến phát điên.
Sau một hồi chăm sóc thằng nhỏ bây giờ đến thằng lớn rồi. Cô ngồi lên phía trên anh , tư thế này làm vật to lớn đó đi sâu vào người cô. Cô nhún lên nhún xuống đẩy lên xuống khiến anh tí nữa thì ra mất.
" Từ từ thôi em khít quá sâu quá anh ra mất bây giờ."
Cô dừng lại sau một hồi kiểm soát anh hỗ trợ cô nhún lên nhún xuống rên rỉ không ngừng.
" ahhh ... Ahhh ...âhhh... sướng sướng quá em ơi."
Động tác càng ngày càng nhanh hơn anh kéo cô nằm xuống tiếp tục lên phía trên cô hai ta xoa bóp méo mó bầu ngực của cô. Phía dưới thì đẩy mạnh không ngừng càng lúc càng mạnh hơn.
" ưmmm..aaaa.. áaa."
Căn phòng bây giờ toàn là tiếng rên rỉ thở dốc của hai con người đang âu yếm nhau.
Anh hành cô suốt mấy tiếng đồng hồ hết hiệp này rồi đến hiệp khác mới tha cho cô.
Xong việc anh lại lấy nước cho cô uống ôm cô vào lòng.
Hai người ngày nào cũng vài trận đến mệt lã đi mới chịu đi ngủ . Kiểu này cô lại phải xin nghỉ nữa rồi.
Ngày hôm sau cô nhắn cho chị quản lý để xin nghỉ thì chị quản lý bảo cứ nghỉ cho khỏe khi nào ổn rồi hãy đi làm. Vậy là mấy ngày nay vì ở cạnh anh cô nghỉ mấy ngày liền .
Cô lại ngủ thiếp đi , hôm nay anh là người ngủ dậy trước. Tay anh thì bấm điện thoại còn phía dưới cứ để mặc cho cô ôm ấp ngủ ngon lành.
Đến gần chiều cô mới giật mình tỉnh dậy. Vì anh dậy sớm sáng giờ còn chưa ăn gì anh thực sự đã rất đói.
" Em đói chưa hay kiếm gì đó ăn đi, anh sắp xỉu tới nơi rồi."
Cô lúc này mới sực nhớ ra vẫn chưa cho anh ăn cơm . Cả người anh đói meo cả rồi.
" Hay em nấu cơm cho anh ăn nha."
Cô nhìn qua một lượt phòng cô trống rỗng hình như cũng không còn gì để nấu , gạo cũng không còn.
" Mẹ không về thiệc hả mẹ."
Cô vẫn sợ mẹ cô nghĩ là cô đuổi mẹ cô .
" Không."
Mẹ cô suy nghĩ hồi lâu cũng trả lời là không. Một lát sau mẹ cô hỏi.
"Ba mày về tới đâu rồi."
Cô gọi cho ba hỏi thì biết ba đi tới quận Thủ Đức rồi.
" Mẹ định về hả , không ấy ở chơi với con mấy bữa rồi về."
Cô gọi cho ba nói mẹ cô muốn về nhưng ở chơi với cô vài bữa đã. Ba cô không chịu nói đợi ở đó bảo mẹ cô bắt xe sang .
Cô đành thu dọn đồ đạc cho mẹ rồi dẫn mẹ cô đi ăn rồi chở ra bến xe. Cô trở về phòng lại thấy trống trải cô mệt quá nên đã ngủ một giấc đến tận tối.
Đến tối cô đói nên lại ra quán bánh canh ngồi ăn cô nhắn tin cho anh báo mẹ cô đã về rồi.
" Mẹ em về rồi."
" Sao lại về rồi."
" Ba em lên đón nên mẹ về rồi. Hazzz ba mẹ hành em hết cả một đêm giờ đuối quá."
Hôm qua cô đã mệt lại ăn ít cộng thêm ba mẹ cô nữa khiến cô mệt rã rời.
" Em ăn gì chưa."
" Em đang ăn bánh canh."
Cô chụp tô bánh canh gửi qua cho anh .
" Nhìn thèm quá."
" Thèm thì hôm nào qua đây em dẫn anh đi ăn tiếp."
" Ngày mai luôn nè."
" Ngày mai lúc nào."
" Tí nữa luôn nè , anh đang đi cf với thằng em lát nữa xong anh qua."
" Vậy nào anh qua thì nhắn em."
Cô nhắn xong ăn bánh canh rồi ngồi một lúc rồi về.
" Anh qua chưa."
" Vẫn chưa còn ngồi chơi."
" Vậy anh cứ chơi em giặt đồ dọn dẹp chút."
Sau một lúc anh cũng qua tới.
Gặp được cô anh mừng lắm dù mới xa nhau có một ngày thôi.Nhưng cô thì ngược lại không có phản ứng gì mấy.
" Không nhớ anh hả."
" Tại sao phải nhớ anh , mình đã là gì của nhau đâu."
Anh cũng chưa từng tỏ tình hay ngõ ý muốn hẹn hò với cô , cô lại là kiểu người cần sự chính thức rõ ràng vì sau nhiều lần tổn thương cô không muốn tạm bợ. Mong muốn của cô bây giờ chỉ là quen một người thật rõ ràng hạnh phúc và thật lâu rồi cuối cùng là kết hôn.
Anh cũng không nói thêm gì giờ cũng muộn rồi hai người vẫn tiếp tục nói cho nhau nghe về câu chuyện của mình. Trong lòng cô bây giờ đối với anh cô chỉ xem anh là một người bạn thân thiết đối với cô . Một người có thể lắng nghe mọi tâm sự từ cô ở bên cạnh cô lúc cô cần.
Một lúc sau hai người nằm lại chuẩn bị đi ngủ.
" Em mệt quá em ngủ trước nha."
Anh lại chẳng biết không phải là cô buồn ngủ mà vì cô sắp khóc rồi, cô luôn luôn mạnh mẽ không muốn ai thấy bản thân mình yếu đuối.
Anh vẫn mãi chơi điện thoại cô xoay mặt vào tường nghĩ lại những chuyện đã trải qua cô không chịu được mà khóc nức nở. Cô ôm con vịt bông dùng nó để lau nước mắt nhưng nỗi buồn càng ngày càng nhiều cô ngồi dậy khóc oà lên.
Anh thấy vậy thì giật mình ngồi lại gần cô nhìn thấy cô đang khóc đỏ cả mắt rồi.
" Em sao thế nhớ mẹ , hả."
Cô lắc đầu xong rồi tiếp tục khóc.
" Có chuyện gì nói anh nghe nè , sao lại khóc."
Cô vẫn im lặng lắc đầu không nói gì , cô biết nói ra cũng chẳng được gì anh cũng chỉ là một người bạn mới quen làm sao có thể hiểu được. Cô nhìn anh , nhìn thấy người đàn ông đang nhìn mình với ánh mắt sót lương . Hai hàng lông mày anh nhíu lại , vai thả lỏng , tay anh nắm lấy tay cô nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng.
Cô cảm thấy hình như còn có người quan tâm đến mình cô lao đến ôm chầm lấy anh tiếp tục khóc. Anh cứ thế để mặc cho cô ôm .
" Em cứ khóc đi , khóc rồi sẽ ổn thôi."
Sau một hồi sau cũng đã nín nhưng vì khóc nhiều quá mũi cô bị ngạt không thở được.
" Em ngạt mũi , hết thở được rồi."
Anh kéo cô đứng dậy giữ lấy tay cô , đỡ cho cô không bị ngã.
" Em hít thở đều đi , từ từ thôi. Chèn ơi nay còn nhõng nhẽo với tui nữa."
Anh vừa hướng dẫn vừa dỗ ngọt cô , nhưng mặt cô vẫn xị ra . Anh kéo cô ra sau lưng anh , cõng cô đi ra ngoài cho cô hít thở một chút. Anh làm đủ kiểu chọc cho cô vui cuối cùng cô cũng đỡ.
" Em đỡ rồi đi vô đây đi kì quá à."
" Hong sao để anh cõng em thêm chút nữa."
" Nhưng mà em hơn 50 cân , nặng lắm."
" Không có nặng nhẹ mà thấy không."
Anh vừa nói vừa cõng cô xoay vài vòng cô cuối cùng cũng cười rồi.
" Được rồi em biết rồi đi vô đi ở đây lạnh quá."
Nghe cô nói lạnh anh cõng cô vô trong lấy chăn đắm cho cô , lấy nước cho cô uống.
" Đỡ lạnh hơn chưa."
" Đỡ hơn rồi."
Anh kéo cô nằm xuống rồi nằm tiếp bên cạnh cô ôm cô vào lòng.
" Em hết lạnh chưa , nếu chưa thì vận động chút nha."
Cô mở to hai mắt nhìn lên vẻ mặt gian sảo của anh , nhưng cô không ngại cũng không từ chối.
" Vận động kiểu gì ."
" Em cứ việc nằm đi còn lại thì để anh."
Vừa nói xong anh lại nằm đè lên người cô. Anh đưa trán mình lại gần trán cô hai người tựa đầu vào nhau. Anh ghé môi xuống hôn cô thật dịu dàng . Vì cô đã thấm mệt nên mọi hành động của anh đều trở nên dịu dàng hơn. Trong thoảng chốc quần áo trên người cô và cả anh đã bị anh lột sạch.
Anh nhìn ngắm bầu ngực của cô , dường như đây chính là nơi khiến anh mê mẩn nhất. Anh úp mặt vào ngực cô cảm giác thật thoải mái bình yên và ấm áp. Anh bắt đầu nhấm nháp nhũ hoa của cô động tác vô cùng nhẹ nhàng nhưng cũng vô cùng kích thích.
Sau một hồi thăm dò mọi địa điểm trên người cô anh nằm xuống đặt tay cô lên thằng nhỏ to lớn của anh.
" Mút nó cho anh đi ."
Cô đỏ mặt luống cuống không biết làm sao mặc dù cô đã từng làm chuyện đó rồi nhưng hành động này cô vẫn chưa làm bao giờ không có kinh nghiệm.
" Làm làm sao ... Em không biết."
" Vuốt ve nó , ngậm nó ...."
Cô từ từ đưa đôi môi lại gần thứ đang ***** **** nhấp nhô kia nuốt nước miếng. Nó to quá hơn nữa còn cảm thấy hơi ghê.
Sau một hồi đấu đá cô nhắm nghiền hai mắt lại cũng ngậm lấy con thú to lớn ấy . Cảm giác như có một dòng điện chạy qua người cả người anh tê dại vô cùng sung sướng.
" Ahhh ..ahh"
Anh nhắm hai mắt tận hưởng cảm giác mê mẩn do cô đem lại , miệng anh hé to ra đắm chìm trong xúc cảm.
Cô tiếp tục mút tay thì xoa bóp dưới bìu của anh , lưỡi di chuyển không ngừng liếm lám phần phía trên . Anh thật sướng quá rồi anh lấy tay ấn đầu cô xuống càng lúc càng mạnh càng nhanh khiến cô bị sặc.
" Anh ơi từ từ đứng ấn đầu em , ngẹn ..."
Cô vì bị anh ấn mạnh quá mà tí nữa thì nôn ra.
" Được rồi anh không ấn nữa , tiếp tục đi."
Mặc dù lần đầu tiên cô làm chuyện này nhưng vì cô cũng hay xem phim đen, nên học hỏi kinh nghiệm rất nhanh ,kĩ thuật cũng rất tốt làm anh mê mẩn đến phát điên.
Sau một hồi chăm sóc thằng nhỏ bây giờ đến thằng lớn rồi. Cô ngồi lên phía trên anh , tư thế này làm vật to lớn đó đi sâu vào người cô. Cô nhún lên nhún xuống đẩy lên xuống khiến anh tí nữa thì ra mất.
" Từ từ thôi em khít quá sâu quá anh ra mất bây giờ."
Cô dừng lại sau một hồi kiểm soát anh hỗ trợ cô nhún lên nhún xuống rên rỉ không ngừng.
" ahhh ... Ahhh ...âhhh... sướng sướng quá em ơi."
Động tác càng ngày càng nhanh hơn anh kéo cô nằm xuống tiếp tục lên phía trên cô hai ta xoa bóp méo mó bầu ngực của cô. Phía dưới thì đẩy mạnh không ngừng càng lúc càng mạnh hơn.
" ưmmm..aaaa.. áaa."
Căn phòng bây giờ toàn là tiếng rên rỉ thở dốc của hai con người đang âu yếm nhau.
Anh hành cô suốt mấy tiếng đồng hồ hết hiệp này rồi đến hiệp khác mới tha cho cô.
Xong việc anh lại lấy nước cho cô uống ôm cô vào lòng.
Hai người ngày nào cũng vài trận đến mệt lã đi mới chịu đi ngủ . Kiểu này cô lại phải xin nghỉ nữa rồi.
Ngày hôm sau cô nhắn cho chị quản lý để xin nghỉ thì chị quản lý bảo cứ nghỉ cho khỏe khi nào ổn rồi hãy đi làm. Vậy là mấy ngày nay vì ở cạnh anh cô nghỉ mấy ngày liền .
Cô lại ngủ thiếp đi , hôm nay anh là người ngủ dậy trước. Tay anh thì bấm điện thoại còn phía dưới cứ để mặc cho cô ôm ấp ngủ ngon lành.
Đến gần chiều cô mới giật mình tỉnh dậy. Vì anh dậy sớm sáng giờ còn chưa ăn gì anh thực sự đã rất đói.
" Em đói chưa hay kiếm gì đó ăn đi, anh sắp xỉu tới nơi rồi."
Cô lúc này mới sực nhớ ra vẫn chưa cho anh ăn cơm . Cả người anh đói meo cả rồi.
" Hay em nấu cơm cho anh ăn nha."
Cô nhìn qua một lượt phòng cô trống rỗng hình như cũng không còn gì để nấu , gạo cũng không còn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.