Chương 15: Dạy dỗ
Mợ Hai
24/03/2023
Mọi người chỉ cảm thấy hôm nay cô ta đến đây cũng chỉ để làm trò cười, cô
ta không thử nhìn lại mình hay sao, không sắc không tài, không quyền
không thế mà đòi so với người ta. Thật nực cười mà
- Tạ Châu Nhi: Quân em thật sự yêu anh mà, em có thể vì anh làm tất cả kể cả dâng anh thân thể này
... : vậy sao, cô nghĩ Giang Thiếu Quân thèm phụ nữ đến nổi ai dâng anh ta cũng ăn à
Cô ta vừa dứt câu thì có một giọng nói phản phất như mang theo cái giá lạnh của phương Bắc phũ lấy bọn họ, và không ai khác chính là cô
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về cô. Lúc này ánh mắt cô tựa như tia lửa ghim thẳng vào người cô ta
Thấy cô ta nhìn mình đầy ghét bỏ cô nhếch mép nói tiếp
- Ly Đình: hmmm tôi nhớ không nhầm thì tên cô là Tạ Châu Nhi đúng chứ
- Tạ Châu Nhi: thì sao
Cô nghe cô ta thừa nhận thì cũng chẳng bất ngờ gì, chỉ là anh đứng bên cạnh nhìn cô đầy bất ngờ, chẳng phải cô chỉ ở Hải Thành thôi sao tại sao lại biết cô ta
- Thiếu Quân: em biết cô ta
Cô nhìn anh không nói gì
- Ly Đình: Tạ Châu Nhi cô biết không cô đã có một người ba rất tốt đó, chỉ tiếc là...
Ngừng một chút cô lại nói tiếp
- Ly Đình: chỉ tiếc là cô lại không biết điều
- Tạ Châu Nhi: ý cô là gì
- Ly Đình: hmmm vậy để tôi nói cho cô nghe, chỉ vài tuần trước Tạ Đức đã đến tận Hải Thành tìm tôi, ông ta đã cầu xin tôi hợp tác với ông ta để cứu lấy công ty nhà cô chỉ để cho cô có cuộc sống không lo không nghĩ mà ông ta đã vứt bỏ lòng tự trọng cầu xin một người con gái đáng tuổi con gái ông ta đó
Trên đời này chỉ có yêu thương thật lòng mới có thể khiến con người ta vứt bỏ cái tôi, lòng tự tôn hay tự trọng đê cầu xin thôi
- Tạ Châu Nhi: ...
Cô ta nghe vậy cũng sửng người, công ty nhà cô ta đang gặp khó khăn sao ba cô không nói gì hết vậy
Nhìn cái vẻ mặt như không tin vào sự thật của cô ta cô chỉ cảm thấy buồn cười
- Ly Đình: ông ta đã cho tôi xem hình cô, ông ta nói người trong hình chính là thiên thần của ông ta là động lực để ông ta phấn đấu và sống tới giờ
Ba mẹ cô và ba mẹ anh nhìn cô rồi cũng gật gù đồng tình. Ai mà không biết Tạ Đức là con người thế nào chứ, người đàn ông đó vất vả gầy dựng sự nghiệp lặng lội đi tìm người hợp tác chả phải vì cô ta à
- Ly Đình: tôi thật sự đã nghỉ nếu một ngày tôi tới Vân Nam tôi sẽ ghé chổ ông ta, nhưng hôm nay tôi đã mở mang tầm mắt rồi, cô ngang nhiên quyến rũ chồng người khác như vậy không nghĩ tới sẽ có hậu quả gì sao?
Cô ta chỉ biết nhìn cô mà không nói được gì, phải nói gì bây giờ ha cô ta cũng không biết
- Ly Đình: 'Hôm nay tôi chỉ nói thế thôi, Đổng Ly Đình tôi từ trước tới giờ chưa từng nhúng nhường hay bỏ qua cho bất kì kẻ nào. Thứ đã định sẳn là của tôi vĩnh viễn là của tôi, cái giá khi đụng đến người đàn ông của tôi hay thứ gì của tôi đều phải trả giá đắc, liệu một Tạ Châu Nhi nhỏ bé như cô có trả được không' ?
Lời nói của cô chính là nhát búa cuối cùng đánh đổ sự kiêu ngạo của cô ta
- Ly Đình: cô nói có thể giúp anh ta vậy cô nói xem cô giúp được gì, bản thân cô có gì để so với tôi. Tôi không thích hơn thua nhưng đừng để tôi phải ra tay với tay. Nhớ lấy
- Tạ Châu Nhi: Quân em thật sự yêu anh mà, em có thể vì anh làm tất cả kể cả dâng anh thân thể này
... : vậy sao, cô nghĩ Giang Thiếu Quân thèm phụ nữ đến nổi ai dâng anh ta cũng ăn à
Cô ta vừa dứt câu thì có một giọng nói phản phất như mang theo cái giá lạnh của phương Bắc phũ lấy bọn họ, và không ai khác chính là cô
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về cô. Lúc này ánh mắt cô tựa như tia lửa ghim thẳng vào người cô ta
Thấy cô ta nhìn mình đầy ghét bỏ cô nhếch mép nói tiếp
- Ly Đình: hmmm tôi nhớ không nhầm thì tên cô là Tạ Châu Nhi đúng chứ
- Tạ Châu Nhi: thì sao
Cô nghe cô ta thừa nhận thì cũng chẳng bất ngờ gì, chỉ là anh đứng bên cạnh nhìn cô đầy bất ngờ, chẳng phải cô chỉ ở Hải Thành thôi sao tại sao lại biết cô ta
- Thiếu Quân: em biết cô ta
Cô nhìn anh không nói gì
- Ly Đình: Tạ Châu Nhi cô biết không cô đã có một người ba rất tốt đó, chỉ tiếc là...
Ngừng một chút cô lại nói tiếp
- Ly Đình: chỉ tiếc là cô lại không biết điều
- Tạ Châu Nhi: ý cô là gì
- Ly Đình: hmmm vậy để tôi nói cho cô nghe, chỉ vài tuần trước Tạ Đức đã đến tận Hải Thành tìm tôi, ông ta đã cầu xin tôi hợp tác với ông ta để cứu lấy công ty nhà cô chỉ để cho cô có cuộc sống không lo không nghĩ mà ông ta đã vứt bỏ lòng tự trọng cầu xin một người con gái đáng tuổi con gái ông ta đó
Trên đời này chỉ có yêu thương thật lòng mới có thể khiến con người ta vứt bỏ cái tôi, lòng tự tôn hay tự trọng đê cầu xin thôi
- Tạ Châu Nhi: ...
Cô ta nghe vậy cũng sửng người, công ty nhà cô ta đang gặp khó khăn sao ba cô không nói gì hết vậy
Nhìn cái vẻ mặt như không tin vào sự thật của cô ta cô chỉ cảm thấy buồn cười
- Ly Đình: ông ta đã cho tôi xem hình cô, ông ta nói người trong hình chính là thiên thần của ông ta là động lực để ông ta phấn đấu và sống tới giờ
Ba mẹ cô và ba mẹ anh nhìn cô rồi cũng gật gù đồng tình. Ai mà không biết Tạ Đức là con người thế nào chứ, người đàn ông đó vất vả gầy dựng sự nghiệp lặng lội đi tìm người hợp tác chả phải vì cô ta à
- Ly Đình: tôi thật sự đã nghỉ nếu một ngày tôi tới Vân Nam tôi sẽ ghé chổ ông ta, nhưng hôm nay tôi đã mở mang tầm mắt rồi, cô ngang nhiên quyến rũ chồng người khác như vậy không nghĩ tới sẽ có hậu quả gì sao?
Cô ta chỉ biết nhìn cô mà không nói được gì, phải nói gì bây giờ ha cô ta cũng không biết
- Ly Đình: 'Hôm nay tôi chỉ nói thế thôi, Đổng Ly Đình tôi từ trước tới giờ chưa từng nhúng nhường hay bỏ qua cho bất kì kẻ nào. Thứ đã định sẳn là của tôi vĩnh viễn là của tôi, cái giá khi đụng đến người đàn ông của tôi hay thứ gì của tôi đều phải trả giá đắc, liệu một Tạ Châu Nhi nhỏ bé như cô có trả được không' ?
Lời nói của cô chính là nhát búa cuối cùng đánh đổ sự kiêu ngạo của cô ta
- Ly Đình: cô nói có thể giúp anh ta vậy cô nói xem cô giúp được gì, bản thân cô có gì để so với tôi. Tôi không thích hơn thua nhưng đừng để tôi phải ra tay với tay. Nhớ lấy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.