Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma (Bản Dịch)
Chương 37: Lần Nữa Tế Thần (2)
Âu Dương Vựng
05/10/2024
Dương Sở cúi đầu nói:
- Tông chủ, ta còn có việc bẩm báo.
- Vậy ngươi nói đi!
Trương Mạc nói.
Dương Sở nhỏ giọng nói:
- Tông chủ, ngài bảo ta đi đào tế đàn, ta đã tìm thấy rồi, còn nguyên vẹn. Còn đây là sách ngài bảo ta đào.
Tiến lên một bước, Dương Sở đưa cuốn sách cho Trương Mạc.
Nhìn thoáng qua, quả nhiên chính là Tế Thần pháp mà Trương Mạc đang tìm.
Cái ‘bất động như sơn’ siêu cấp vô địch của hắn chính là nhờ vào pháp môn này mà có được.
Sắc mặt hơi trở nên có chút kỳ lạ, Trương Mạc vừa nghĩ đến khả năng vớ vẩn của công pháp này, liền thấy sợ hãi. Nhưng dù sao đi nữa, bất động như sơn cũng thực sự cứu mạng hắn.
Nói là hại người thì cũng không phải là hại người như vậy, nói không hại người thì công pháp này lại thực sự khiến người ta không nói nên lời.
Nói thật, hắn đã quên mất chuyện này, không ngờ Dương Sở vẫn hoàn thành một cách nghiêm túc.
Người trung thành, ừm, đại trưởng lão chính là ngươi rồi.
Nhận lấy pháp môn tế thần, trong lòng Trương Mạc lại nảy ra ý nghĩ khác. Suy nghĩ một lúc, nói:
- Tế đàn ở đâu?
- Ngay bên ngoài!
Dương Sở ra ngoài gọi một tiếng, lập tức, đám ma tu bên ngoài liền khiêng cả tế đàn vào, bên dưới còn có bệ đá rõ ràng, giống như toàn bộ được khoét ra từ trong tường ra.
Trương Mạc kiểm tra kỹ một lượt, xác nhận tế đàn thực sự còn nguyên vẹn. Gật đầu, Trương Mạc nói:
- Ngươi lấy ít đồ tế lễ đến đây, rồi đóng cửa lại, không được để bất kỳ kẻ nào ra vào.
- Vâng!
Dương Sở tuy không biết Trương Mạc định làm gì, nhưng hắn sẽ không hỏi, ma tông hỗn loạn, ai mà không biết, biết càng nhiều, chết càng nhanh.
Mặc dù người đứng đầu giáo phái của họ có vẻ dễ nói chuyện. Nhưng đừng quên, tông chủ đại nhân đi lên đã bóp chết một vị. Sau đó còn giết chết tông chủ Chính Nhất tông, chân chính tâm ngoan thủ lạt, ma đầu bên trong ma đầu.
Có lệnh gì, cứ làm theo là được, đừng hỏi nhiều, đó mới là đạo lý để sinh tồn.
Rất nhanh, Dương Sở đã mang đến dê sống, lợn sống, trâu sống. Đây là ba loại gia súc tế lễ cơ bản nhất. Sau đó còn có một số bảo vật, như đao kiếm, giáp trụ, châu báu ngọc khí các loại. Tất nhiên, tế lễ của ma tu, còn có cả máu tươi, nội tạng, nhãn cầu các loại. Dương Sở vừa kéo vào một kẻ xui xẻo, thì bị Trương Mạc quát lớn.
Vẫy tay, Trương Mạc tỏ ý không cần người sống, Dương Sở mới thả người tại chỗ, đuổi xuống núi.
Đổi thành máu tươi, nội tạng và nhãn cầu của hươu, mọi thứ dường như đã chuẩn bị xong.
Đuổi hết mọi người ra ngoài, không một ma tu nào được đến gần tiểu viện trăm trượng.
Cả một cái sân lớn chỉ còn lại một mình Trương Mạc, lúc này Trương Mạc mới lấy cuốn sách ra.
- Ma Thần, Ma Thần. Lần trước ngươi cho ta năng lực có thể chết một cách đầy tôn nghiêm, nên ta sẽ không tranh cãi với ngươi. Dù sao chúng ta cũng không mang theo lễ vật gì phải không? Hôm nay thì khác, nhìn đi, nhìn xem… Đây là từng lễ tế phong phú mà ta đã chuẩn bị cho ngài. Ngài thấy ta có đủ chân thành. Lần này ngài phải cho ta một kỹ năng tốt đó. Không nói những cái khác, có phải nên cho một năng lực chân chính có thể sử dụng đúng hay không. Cái gì biến thân, vô địch thiên hạ các loại, ta đều muốn. Xem ở phân lượng chúng ta đều gặp một lần, cho chút mặt mũi.
Miệng lẩm bẩm một lúc, cũng không quan tâm Ma thần có nghe thấy hay không.
Sau đó, Trương Mạc mới lấy ra sổ sách tế thần, bắt đầu đọc bài tế văn.
- Ta lấy máu mình gọi thần, ta lấy hồn mình cầu thần. Ta lấy tên mình tế thần, ta lấy lòng mình tin thần …….
Theo sự khởi động của tế văn, trời đất bỗng nhiên mây đen kéo đến.
Trên toàn bộ Tiểu Thánh Sơn, tất cả ma tu đều nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng này. Bầu trời vốn trong xanh bỗng nhiên mây đen kéo đến, từ bốn phương tám hướng bay tới như những bóng ma đen.
Ngay sau đó, tiếng sấm đen nổ vang, như thể muốn rung chuyển cả đất trời.
Gió lớn nổi lên, mưa lớn đổ xuống, sấm chớp không ngừng lóe lên, như những con rắn sấm chạy xuyên trời đất, lại như những thanh kiếm sắc bén xé toạc bầu trời.
- Là Tông chủ sao?
- Không sai, là Tông chủ đại nhân đang luyện công.
- Công pháp của Tông chủ đại nhân nhìn qua đã thấy kinh thiên động địa rồi. Quá mạnh mẽ.
- Có Tông chủ đại nhân ở đây, ta xem quân liên minh Chính đạo còn ai dám đến tìm chết nữa.
- Dọa chết bọn chúng.
Trên Tiểu Thánh Sơn, một đám ma tu bàn tán, vốn những ma tu mới gia nhập còn có chút ý nghĩ. Bây giờ nhìn thấy trận thế này, không khỏi đều thu lại chút tâm tư trong lòng.
Quá mạnh, không chọc nổi. Vẫn là ngoan ngoãn làm tiểu đệ cho người ta đi.
Không chỉ có ma tu Tiểu Thánh Sơn nhìn thấy, ngay cả bách tính và võ giả ở huyện Tiểu Thánh không xa cũng đều lên nóc nhà, nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ ở đằng xa này.
- Là ma đầu của Thiên Ma Tông sao?
- Nên là vậy rồi.
- Thật lợi hại!
Vân Phiến công tử đều nhíu chặt mày, quạt xếp trong tay cũng không còn phe phẩy nữa.
Bên ngoài huyện Tiểu Thánh, Sư Ma đang chạy trốn thê thảm cũng nhìn thấy dị tượng trời đất phía sau.
- Thiên Ma Tông!
Sư Ma nghiến răng nghiến lợi, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo.
- Tông chủ, ta còn có việc bẩm báo.
- Vậy ngươi nói đi!
Trương Mạc nói.
Dương Sở nhỏ giọng nói:
- Tông chủ, ngài bảo ta đi đào tế đàn, ta đã tìm thấy rồi, còn nguyên vẹn. Còn đây là sách ngài bảo ta đào.
Tiến lên một bước, Dương Sở đưa cuốn sách cho Trương Mạc.
Nhìn thoáng qua, quả nhiên chính là Tế Thần pháp mà Trương Mạc đang tìm.
Cái ‘bất động như sơn’ siêu cấp vô địch của hắn chính là nhờ vào pháp môn này mà có được.
Sắc mặt hơi trở nên có chút kỳ lạ, Trương Mạc vừa nghĩ đến khả năng vớ vẩn của công pháp này, liền thấy sợ hãi. Nhưng dù sao đi nữa, bất động như sơn cũng thực sự cứu mạng hắn.
Nói là hại người thì cũng không phải là hại người như vậy, nói không hại người thì công pháp này lại thực sự khiến người ta không nói nên lời.
Nói thật, hắn đã quên mất chuyện này, không ngờ Dương Sở vẫn hoàn thành một cách nghiêm túc.
Người trung thành, ừm, đại trưởng lão chính là ngươi rồi.
Nhận lấy pháp môn tế thần, trong lòng Trương Mạc lại nảy ra ý nghĩ khác. Suy nghĩ một lúc, nói:
- Tế đàn ở đâu?
- Ngay bên ngoài!
Dương Sở ra ngoài gọi một tiếng, lập tức, đám ma tu bên ngoài liền khiêng cả tế đàn vào, bên dưới còn có bệ đá rõ ràng, giống như toàn bộ được khoét ra từ trong tường ra.
Trương Mạc kiểm tra kỹ một lượt, xác nhận tế đàn thực sự còn nguyên vẹn. Gật đầu, Trương Mạc nói:
- Ngươi lấy ít đồ tế lễ đến đây, rồi đóng cửa lại, không được để bất kỳ kẻ nào ra vào.
- Vâng!
Dương Sở tuy không biết Trương Mạc định làm gì, nhưng hắn sẽ không hỏi, ma tông hỗn loạn, ai mà không biết, biết càng nhiều, chết càng nhanh.
Mặc dù người đứng đầu giáo phái của họ có vẻ dễ nói chuyện. Nhưng đừng quên, tông chủ đại nhân đi lên đã bóp chết một vị. Sau đó còn giết chết tông chủ Chính Nhất tông, chân chính tâm ngoan thủ lạt, ma đầu bên trong ma đầu.
Có lệnh gì, cứ làm theo là được, đừng hỏi nhiều, đó mới là đạo lý để sinh tồn.
Rất nhanh, Dương Sở đã mang đến dê sống, lợn sống, trâu sống. Đây là ba loại gia súc tế lễ cơ bản nhất. Sau đó còn có một số bảo vật, như đao kiếm, giáp trụ, châu báu ngọc khí các loại. Tất nhiên, tế lễ của ma tu, còn có cả máu tươi, nội tạng, nhãn cầu các loại. Dương Sở vừa kéo vào một kẻ xui xẻo, thì bị Trương Mạc quát lớn.
Vẫy tay, Trương Mạc tỏ ý không cần người sống, Dương Sở mới thả người tại chỗ, đuổi xuống núi.
Đổi thành máu tươi, nội tạng và nhãn cầu của hươu, mọi thứ dường như đã chuẩn bị xong.
Đuổi hết mọi người ra ngoài, không một ma tu nào được đến gần tiểu viện trăm trượng.
Cả một cái sân lớn chỉ còn lại một mình Trương Mạc, lúc này Trương Mạc mới lấy cuốn sách ra.
- Ma Thần, Ma Thần. Lần trước ngươi cho ta năng lực có thể chết một cách đầy tôn nghiêm, nên ta sẽ không tranh cãi với ngươi. Dù sao chúng ta cũng không mang theo lễ vật gì phải không? Hôm nay thì khác, nhìn đi, nhìn xem… Đây là từng lễ tế phong phú mà ta đã chuẩn bị cho ngài. Ngài thấy ta có đủ chân thành. Lần này ngài phải cho ta một kỹ năng tốt đó. Không nói những cái khác, có phải nên cho một năng lực chân chính có thể sử dụng đúng hay không. Cái gì biến thân, vô địch thiên hạ các loại, ta đều muốn. Xem ở phân lượng chúng ta đều gặp một lần, cho chút mặt mũi.
Miệng lẩm bẩm một lúc, cũng không quan tâm Ma thần có nghe thấy hay không.
Sau đó, Trương Mạc mới lấy ra sổ sách tế thần, bắt đầu đọc bài tế văn.
- Ta lấy máu mình gọi thần, ta lấy hồn mình cầu thần. Ta lấy tên mình tế thần, ta lấy lòng mình tin thần …….
Theo sự khởi động của tế văn, trời đất bỗng nhiên mây đen kéo đến.
Trên toàn bộ Tiểu Thánh Sơn, tất cả ma tu đều nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng này. Bầu trời vốn trong xanh bỗng nhiên mây đen kéo đến, từ bốn phương tám hướng bay tới như những bóng ma đen.
Ngay sau đó, tiếng sấm đen nổ vang, như thể muốn rung chuyển cả đất trời.
Gió lớn nổi lên, mưa lớn đổ xuống, sấm chớp không ngừng lóe lên, như những con rắn sấm chạy xuyên trời đất, lại như những thanh kiếm sắc bén xé toạc bầu trời.
- Là Tông chủ sao?
- Không sai, là Tông chủ đại nhân đang luyện công.
- Công pháp của Tông chủ đại nhân nhìn qua đã thấy kinh thiên động địa rồi. Quá mạnh mẽ.
- Có Tông chủ đại nhân ở đây, ta xem quân liên minh Chính đạo còn ai dám đến tìm chết nữa.
- Dọa chết bọn chúng.
Trên Tiểu Thánh Sơn, một đám ma tu bàn tán, vốn những ma tu mới gia nhập còn có chút ý nghĩ. Bây giờ nhìn thấy trận thế này, không khỏi đều thu lại chút tâm tư trong lòng.
Quá mạnh, không chọc nổi. Vẫn là ngoan ngoãn làm tiểu đệ cho người ta đi.
Không chỉ có ma tu Tiểu Thánh Sơn nhìn thấy, ngay cả bách tính và võ giả ở huyện Tiểu Thánh không xa cũng đều lên nóc nhà, nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ ở đằng xa này.
- Là ma đầu của Thiên Ma Tông sao?
- Nên là vậy rồi.
- Thật lợi hại!
Vân Phiến công tử đều nhíu chặt mày, quạt xếp trong tay cũng không còn phe phẩy nữa.
Bên ngoài huyện Tiểu Thánh, Sư Ma đang chạy trốn thê thảm cũng nhìn thấy dị tượng trời đất phía sau.
- Thiên Ma Tông!
Sư Ma nghiến răng nghiến lợi, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.