Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma (Bản Dịch)
Chương 25: Thôn Phệ Ma Công (2)
Âu Dương Vựng
05/10/2024
Sáng hôm sau.
Trương Mạc mệt mỏi đứng dậy, lần này không đợi người khác đến hầu hạ, hắn đã sớm tự mình ngồi trong sân.
Không lâu sau, bên ngoài truyền đến tiếng la hét.
Cánh cửa lớn nhẹ nhàng mở ra, đám người Dương Sở nhanh chóng đến sân.
Nhìn thấy Trương Mạc đã ngồi dậy, một đám ma tu quỳ xuống hành lễ.
- Bái kiến tông chủ!
Trương Mạc nhẹ gật đầu, lại vẫy tay, đám người này mới đứng sang một bên.
Chưa đợi Trương Mạc nói gì, Dương Sở lập tức vẫy tay cho người khiêng mấy chiếc rương lớn vào.
- Tông chủ, đêm qua theo sự sắp xếp của ngài, chúng ta đã đánh bại hoàn toàn lũ cẩu chính đạo, đây là chiến lợi phẩm đêm qua.
Những chiếc rương lớn được mở ra, bên trong là đủ loại binh khí, áo giáp, công pháp, còn có cả bảo vật các loại.
Trương Mạc chẳng có hứng thú gì với những thứ này, bây giờ hắn chỉ muốn ăn sáng.
Vất vả cả đêm, tinh thần của Trương Mạc hoàn toàn mất hết, chỉ muốn ăn một miếng nóng hổi.
Không kiên nhẫn vẫy tay nói: - Chia ra, lấy cho ta chút đồ ăn.
Nghe vậy, sắc mặt Dương Sở đột nhiên thay đổi. Những người khác lại lộ vẻ vui mừng, xem ra vị tông chủ mới này của họ là một lão đại hào phóng, sẽ không tranh giành bất kỳ chiến lợi phẩm nào với họ.
- Còn chuyện gì nữa không?
- Có gì khác à?
Trương Mạc ngẩng đầu nói.
Ai cũng có thể nhận ra, tâm trạng của Trương Mạc lúc này không được tốt lắm.
Dương Sở vội vàng đứng dậy nói: - Không có gì nữa, chúng ta sẽ lập tức đi dọn dẹp chiến trường.
Mọi người lần lượt rời đi, đóng cửa lại, Dương Sở nhìn vào mấy chiếc rương sắp được khiêng đi, nói: - Khoan đã!
Mọi người khó hiểu nhìn Dương Sở nói:
- Dương chấp sự? Ngài định chọn trước vài thứ sao?
Dương Sở kho hắny nói:
- Ngu ngốc, không nghe thấy tông chủ vừa nói sao?
Những ma tu khác nhìn nhau, hoàn toàn không hiểu:
- Nghe thấy rồi mà, tông chủ nói, bảo chúng ta chia những chiến lợi phẩm này đi.
- Ngu ngốc!
Dương Sở nhướng mày nói:
- Nguyên văn của tông chủ là, chia ra, lấy cho ta chút đồ ăn. Ý này còn không hiểu sao, đêm qua tông chủ đã chiến đấu ác liệt với lão cẩu của Chính Nhất Tông. Chắc chắn là đã tiêu hao rất lớn, ý của ngài ấy là lấy những thứ có thể ăn được trong số những thứ này ra, chế biến thành món ăn, rồi mang đến cho ngài ấy. Hiểu chưa?
Những tu sĩ yêu quái khác chợt nhận ra, nói:
- Thì ra là như vậy. Nói cách khác, ma công tông chủ đại nhân sở tu, lại là một loại thôn phệ.
Dương Sở trợn mắt nói:
- Đừng đoán mò, có thể có, có thể không. Tóm lại, hãy nghe theo lời chỉ dạy của tông chủ. Chạy nhanh đi!
- Được được được.
Một nhóm ma tu nhanh chóng rời đi. Đồng thời, có rất nhiều cuộc thảo luận.
Thôn Phệ Ma Công không phải là chuyện hiếm trong giới ma tu. Loại ma công này chú trọng vào việc ăn uống, người ta nói rằng khi luyện đến một trình độ nhất định, sắt đá, tinh phách, không gì là không ăn được.
Ban đầu, mọi người đều rất tò mò, không biết tông chủ đại nhân tu luyện ma công gì mà lợi hại đến vậy. Ngay cả lão cẩu của Chính Nhất Tông cũng không phải là đối thủ.
Bây giờ nghe Dương Sở phân tích như vậy, mọi người lập tức đoán ra.
Vì vậy, có người còn muốn đích thân xác nhận một phen.
Nửa canh giờ sau, Trương Mạc rốt cuộc cũng ăn xong bữa sáng hôm nay.
- Ơ, sao trong cháo lại có cảm giác như có cát vậy. Dầu bếp nấu cơm binh thường cho ta đã chết rồi sao?
Trương Mạc cũng không để ý, làm sao hắn biết được, đây là do ma tu đem bảo vật có chứa một ít nguyên khí nghiền thành bột, cho vào trong cháo.
Còn ma tu hầu hạ hắn thì lấy cớ dọn dẹp phòng, vào phòng của Trương Mạc.
Nhìn thoáng qua, hắn thấy bên trong gần như trống rỗng, lúc đó yêu tu xác nhận giáo chủ quả thực đang luyện tập Thôn Phệ Ma Công.
Không dám nói thêm lời nào, vội vàng sắm sửa đồ mới cho căn phòng.
Trương Mạc nhìn từng món đồ mới được chuyển vào phòng, cũng không hỏi nhiều.
Người ta không hỏi chuyện gì xảy ra, hắn sao có thể đi giải thích. Không hỏi thì tốt nhất, không hỏi thì mọi người đều yên tâm.
Ngồi trên ghế, Trương Mạc chợp mắt một lúc.
Bây giờ trong đầu hắn chỉ có một chuyện, đó là sau này phải làm sao.
Tru Hồn ấn trên người, chạy không thoát được rồi. Chẳng lẽ thời gian tiếp theo, chỉ có thể ở trên Tiểu Thánh Sơn chờ chết?
Nhưng nếu rời khỏi Tiểu Thánh Sơn, hắn chắc chắn sẽ chết nhanh hơn.
Thôi, đi một bước tính một bước vậy.
Tạm thời chỉ có thể ở lại đây, tiếp tục làm tông chủ của hắn. Ít nhất ở đây, chính đạo muốn giết hắn, còn phải tốn chút công sức.
Vẫn phải bảo vệ mạng sống trước đã.
Vừa nghĩ, Trương Mạc rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.
Còn trong toàn bộ Thiên Ma Tông, chuyện tông chủ mới của họ tu luyện ma công Thôn Phệ càng truyền càng thêm kỳ quái.
- Tông chủ đại nhân của chúng ta, Thôn Phệ ma công chắc chắn đã đạt đến mức tinh thông rồi, các ngươi nghe chưa? Ngay cả chăn cũng ăn.
- Không chỉ vậy, ngay cả gương đồng cũng không còn, đây đã đạt đến cảnh giới ăn sống sắt đá rồi.
- Nghe nói tu luyện Thôn Phệ ma công đến cuối cùng đều thích ăn thịt người. Ăn thịt người sẽ tăng ma nguyên nhiều nhất.
- Chậc chậc, xem ra sau này chúng ta gặp phải lão cẩu của chính đạo, phải cố gắng giữ mạng. Đều là lương thực của đại lão nhà chúng ta.
- Đúng vậy, ăn những lão cẩu chính đạo đó, đừng ăn chúng ta là được.
Trương Mạc mệt mỏi đứng dậy, lần này không đợi người khác đến hầu hạ, hắn đã sớm tự mình ngồi trong sân.
Không lâu sau, bên ngoài truyền đến tiếng la hét.
Cánh cửa lớn nhẹ nhàng mở ra, đám người Dương Sở nhanh chóng đến sân.
Nhìn thấy Trương Mạc đã ngồi dậy, một đám ma tu quỳ xuống hành lễ.
- Bái kiến tông chủ!
Trương Mạc nhẹ gật đầu, lại vẫy tay, đám người này mới đứng sang một bên.
Chưa đợi Trương Mạc nói gì, Dương Sở lập tức vẫy tay cho người khiêng mấy chiếc rương lớn vào.
- Tông chủ, đêm qua theo sự sắp xếp của ngài, chúng ta đã đánh bại hoàn toàn lũ cẩu chính đạo, đây là chiến lợi phẩm đêm qua.
Những chiếc rương lớn được mở ra, bên trong là đủ loại binh khí, áo giáp, công pháp, còn có cả bảo vật các loại.
Trương Mạc chẳng có hứng thú gì với những thứ này, bây giờ hắn chỉ muốn ăn sáng.
Vất vả cả đêm, tinh thần của Trương Mạc hoàn toàn mất hết, chỉ muốn ăn một miếng nóng hổi.
Không kiên nhẫn vẫy tay nói: - Chia ra, lấy cho ta chút đồ ăn.
Nghe vậy, sắc mặt Dương Sở đột nhiên thay đổi. Những người khác lại lộ vẻ vui mừng, xem ra vị tông chủ mới này của họ là một lão đại hào phóng, sẽ không tranh giành bất kỳ chiến lợi phẩm nào với họ.
- Còn chuyện gì nữa không?
- Có gì khác à?
Trương Mạc ngẩng đầu nói.
Ai cũng có thể nhận ra, tâm trạng của Trương Mạc lúc này không được tốt lắm.
Dương Sở vội vàng đứng dậy nói: - Không có gì nữa, chúng ta sẽ lập tức đi dọn dẹp chiến trường.
Mọi người lần lượt rời đi, đóng cửa lại, Dương Sở nhìn vào mấy chiếc rương sắp được khiêng đi, nói: - Khoan đã!
Mọi người khó hiểu nhìn Dương Sở nói:
- Dương chấp sự? Ngài định chọn trước vài thứ sao?
Dương Sở kho hắny nói:
- Ngu ngốc, không nghe thấy tông chủ vừa nói sao?
Những ma tu khác nhìn nhau, hoàn toàn không hiểu:
- Nghe thấy rồi mà, tông chủ nói, bảo chúng ta chia những chiến lợi phẩm này đi.
- Ngu ngốc!
Dương Sở nhướng mày nói:
- Nguyên văn của tông chủ là, chia ra, lấy cho ta chút đồ ăn. Ý này còn không hiểu sao, đêm qua tông chủ đã chiến đấu ác liệt với lão cẩu của Chính Nhất Tông. Chắc chắn là đã tiêu hao rất lớn, ý của ngài ấy là lấy những thứ có thể ăn được trong số những thứ này ra, chế biến thành món ăn, rồi mang đến cho ngài ấy. Hiểu chưa?
Những tu sĩ yêu quái khác chợt nhận ra, nói:
- Thì ra là như vậy. Nói cách khác, ma công tông chủ đại nhân sở tu, lại là một loại thôn phệ.
Dương Sở trợn mắt nói:
- Đừng đoán mò, có thể có, có thể không. Tóm lại, hãy nghe theo lời chỉ dạy của tông chủ. Chạy nhanh đi!
- Được được được.
Một nhóm ma tu nhanh chóng rời đi. Đồng thời, có rất nhiều cuộc thảo luận.
Thôn Phệ Ma Công không phải là chuyện hiếm trong giới ma tu. Loại ma công này chú trọng vào việc ăn uống, người ta nói rằng khi luyện đến một trình độ nhất định, sắt đá, tinh phách, không gì là không ăn được.
Ban đầu, mọi người đều rất tò mò, không biết tông chủ đại nhân tu luyện ma công gì mà lợi hại đến vậy. Ngay cả lão cẩu của Chính Nhất Tông cũng không phải là đối thủ.
Bây giờ nghe Dương Sở phân tích như vậy, mọi người lập tức đoán ra.
Vì vậy, có người còn muốn đích thân xác nhận một phen.
Nửa canh giờ sau, Trương Mạc rốt cuộc cũng ăn xong bữa sáng hôm nay.
- Ơ, sao trong cháo lại có cảm giác như có cát vậy. Dầu bếp nấu cơm binh thường cho ta đã chết rồi sao?
Trương Mạc cũng không để ý, làm sao hắn biết được, đây là do ma tu đem bảo vật có chứa một ít nguyên khí nghiền thành bột, cho vào trong cháo.
Còn ma tu hầu hạ hắn thì lấy cớ dọn dẹp phòng, vào phòng của Trương Mạc.
Nhìn thoáng qua, hắn thấy bên trong gần như trống rỗng, lúc đó yêu tu xác nhận giáo chủ quả thực đang luyện tập Thôn Phệ Ma Công.
Không dám nói thêm lời nào, vội vàng sắm sửa đồ mới cho căn phòng.
Trương Mạc nhìn từng món đồ mới được chuyển vào phòng, cũng không hỏi nhiều.
Người ta không hỏi chuyện gì xảy ra, hắn sao có thể đi giải thích. Không hỏi thì tốt nhất, không hỏi thì mọi người đều yên tâm.
Ngồi trên ghế, Trương Mạc chợp mắt một lúc.
Bây giờ trong đầu hắn chỉ có một chuyện, đó là sau này phải làm sao.
Tru Hồn ấn trên người, chạy không thoát được rồi. Chẳng lẽ thời gian tiếp theo, chỉ có thể ở trên Tiểu Thánh Sơn chờ chết?
Nhưng nếu rời khỏi Tiểu Thánh Sơn, hắn chắc chắn sẽ chết nhanh hơn.
Thôi, đi một bước tính một bước vậy.
Tạm thời chỉ có thể ở lại đây, tiếp tục làm tông chủ của hắn. Ít nhất ở đây, chính đạo muốn giết hắn, còn phải tốn chút công sức.
Vẫn phải bảo vệ mạng sống trước đã.
Vừa nghĩ, Trương Mạc rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.
Còn trong toàn bộ Thiên Ma Tông, chuyện tông chủ mới của họ tu luyện ma công Thôn Phệ càng truyền càng thêm kỳ quái.
- Tông chủ đại nhân của chúng ta, Thôn Phệ ma công chắc chắn đã đạt đến mức tinh thông rồi, các ngươi nghe chưa? Ngay cả chăn cũng ăn.
- Không chỉ vậy, ngay cả gương đồng cũng không còn, đây đã đạt đến cảnh giới ăn sống sắt đá rồi.
- Nghe nói tu luyện Thôn Phệ ma công đến cuối cùng đều thích ăn thịt người. Ăn thịt người sẽ tăng ma nguyên nhiều nhất.
- Chậc chậc, xem ra sau này chúng ta gặp phải lão cẩu của chính đạo, phải cố gắng giữ mạng. Đều là lương thực của đại lão nhà chúng ta.
- Đúng vậy, ăn những lão cẩu chính đạo đó, đừng ăn chúng ta là được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.