Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma (Bản Dịch)
Chương 19: Tình Chàng Ý Thiếp (2)
Âu Dương Vựng
05/10/2024
Đưa những người khác đi cùng có thể sẽ có thương vong, chỉ có Mộ tông chủ đích thân đến mới có thể đảm bảo đến đi tự do.
Cho dù có bẫy, có thể ngăn cản những người khác, nhưng chắc chắn không thể ngăn cản được Mộ tông chủ.
Ban đầu, Mộ tông chủ cũng nghĩ như vậy. Nhưng bây giờ nhìn rõ người kia trên ngọn trúc, Mộ tông chủ lại nhất thời không dám đảm bảo mình có thể sống sót trở về.
Sao nàng lại ở đây?
Hai người nhìn nhau, dường như có muôn vàn chuyện muốn nói, nhưng lại không nói nên lời.
Cuối cùng, cuối cùng, Huyết di chỉ thở dài một tiếng: - Ngươi già rồi !
Ngay khi lời nói thốt ra, cả hai cùng cười nhẹ.
Mục tông chủ chắp tay sau lưng nói:
- Thời gian trôi nhanh như vậy, sao có thể không già đi? Nhưng ngươi, ngươi vẫn xinh đẹp như ngày nào.
Huyết di cười nói:
- Lưỡi của ngươi vẫn như ngày nào, say lòng người. Đáng tiếc, ta không còn mười tám nữa.
Mộ tông chủ nghiêm mặt nói:
- Trong lòng ngươi, ngươi mãi mãi mười tám tuổi.
- Ma quỷ!
Huyết di cười vui vẻ, đôi mắt cong thành hình trăng khuyết.
Mộ tông chủ giơ tay nói:
- Xuống dưới nói chuyện? Ở đây gió khá to.
- Được thôi, bao nhiêu năm không gặp. Thực sự phải nói chuyện cho thỏa thích!
Hai người lật người xuống biển trúc, sau đó bước tới đối diện nhau.
Trên mặt Mộ tông chủ lộ ra vẻ kích động, dường như sắp rơi nước mắt.
Huyết di cũng hơi căng thẳng, dường như cả vai đều đang run rẩy.
Nhìn hai người sắp đi đến bên nhau, ngay trong khoảnh khắc cảm động ấm áp về cuộc hội ngộ của những người bạn cũ.
Đột nhiên, sắc mặt Huyết di thay đổi, tay trái lóe lên một tia máu, lao thẳng vào tim Mộ tông chủ.
Còn Mộ tông chủ thì dường như đã sớm biết đối phương sẽ ra một chiêu như vậy. Tay trái vẫn giấu sau lưng trực tiếp rút ra một thanh kiếm.
Chỉ nghe thấy một tiếng leng keng, lòng bàn tay của Huyết di bị thân kiếm chặn lại. Ánh sáng màu máu khiến thân kiếm run rẩy dữ dội, Mộ tông chủ theo đó duỗi hai ngón tay phải thành thế kiếm chỉ, trực tiếp điểm vào tim của Huyết di.
- Phá!
Phụt, thân thể của Huyết di lập tức bị đâm thủng, kiếm khí phóng ra thậm chí còn xuyên thủng một mảng trúc sau lưng Huyết di.
Huyết di trúng phải kiếm khí mạnh mẽ như vậy, nhưng lại không có phản ứng gì. Nhấc chân chính là Liêu Âm Cước hung ác, mũi chân càng xông ra một tia huyết tiễn, kém chút xuyên thấu Mộ Tông chủ.
Bùm!.
Ánh kiếm trên người Mộ Tông chủ lại lóe lên, biến thành một tấm khiên đỡ đòn.
Cơ thể bồng bềnh như những chiếc lá, trường kiếm khẽ vung, kiếm khí thành vực, một tấm khiên hình bán nguyệt xuất hiện trước cơ thể.
Huyết di dùng lòng bàn tay chạm nhẹ vào vết thương, vết thương nhanh chóng tự động lành lại, không hề có một giọt máu nào chảy ra.
- Ngân Quang Kiếm, Xuyên Vân Kiếm Chỉ. Súc khí tất sát, Thần Tinh, ngươi thật sự muốn lấy mạng ta sao?
Trên mặt Huyết di vẫn treo một nụ cười, nhưng trong mắt lại là một mảnh băng giá.
Mộ Tông chủ cũng chậm rãi nói: - Huyết Ma Trảo, Độc Huyết Tiễn, Hóa Huyết Thân. Phù Dung, ngươi có định để ta sống sót trở về sao.
Trong mắt Huyết di đột nhiên có lệ quang lóe lên nói:
- Ngươi không thể nhường ta chút sao? Vài chục năm trước, ngươi đã không nhường, giờ già rồi, vẫn còn sắt đá như vậy sao?
Sắc mặt Mộ Tông chủ hơi đổi, đột nhiên lắc đầu nói: = Thôi, thôi. Coi như ta nợ ngươi. Được rồi, ta cho ngươi đánh một chiêu!
Mộ Tông chủ đi tới trước mặt Huyết di, khi hai người cách nhau chỉ ba bước, Huyết di giơ tay ra chiêu.
Một chưởng thẳng hướng đến mặt Mộ Tông chủ đánh tới, nhưng chưởng phong còn chưa rơi vào mặt Mộ Tông chủ, Huyết di lại dừng tay lại.
- Ta sao nỡ lòng đánh ngươi!
Nói xong, Huyết di lệ nhòa mở rộng vòng tay muốn ôm lấy Mộ Tông chủ.
Nhưng hai tay vừa chạm vào Mộ Tông chủ trong nháy mắt, liền dùng sức đè xuống, ấn chặt lấy vai Mộ Tông chủ, tiếp theo trong miệng xuất hiện nanh vuốt, thẳng hướng đến yết hầu Mộ Tông chủ.
Hấp Huyết Ma Công!
Đây mới là thế tất sát.
Nanh vuốt trong miệng vừa chạm đến yết hầu Mộ Tông chủ, lại cảm thấy y phục bảo vệ cổ của Mộ Tông chủ như sắt thép.
Ngay sau đó, giọng nói của Mộ Tông chủ vang lên.
- Tàng Kiếm Thức, Thập Phương Trảm!
Kiếm quang nổ tung, như cuồng phong lốc xoáy trong nháy mắt chém nát mọi thứ xung quanh, trong phạm vi một trượng, toàn là kiếm khí ngang dọc.
Chỉ trong chốc lát, cơ thể của Huyết di đã biến thành nhiều mảnh. Lập tức, Huyết di hóa thành huyết quang bay trở lại, có thể rút ra khỏi kiếm khí, một nửa cơ thể khôi phục lại hình dạng ban đầu.
- Ngươi......
Huyết di giận không kìm được.
Mộ Tông chủ chậm rãi nói: - Lưỡng bại câu thương.
Khí thế của hai người càng tăng, vừa rồi dường như không ai chiếm được tiện nghi.
Mà lúc này hai người đều không chú ý đến, ngay trong rừng trúc.
Có một bóng người trốn ở phía sau bụi trúc không xa, nhìn bọn họ.
Cõng theo bọc hành lý, Trương Mạc không dám thở mạnh hơi há miệng.
- Quá mạnh!.
Hai người này bất kể là ai, đều là tồn tại mà hắn không thể trêu chọc.
Nhưng mà hai người này làm gì vậy? Lúc thì ôn nhu tình ý, lúc lại ra tay chết chóc.
Đùa giỡn sao!
Hai người các ngươi cản đường rồi, biết không!
Cho dù có bẫy, có thể ngăn cản những người khác, nhưng chắc chắn không thể ngăn cản được Mộ tông chủ.
Ban đầu, Mộ tông chủ cũng nghĩ như vậy. Nhưng bây giờ nhìn rõ người kia trên ngọn trúc, Mộ tông chủ lại nhất thời không dám đảm bảo mình có thể sống sót trở về.
Sao nàng lại ở đây?
Hai người nhìn nhau, dường như có muôn vàn chuyện muốn nói, nhưng lại không nói nên lời.
Cuối cùng, cuối cùng, Huyết di chỉ thở dài một tiếng: - Ngươi già rồi !
Ngay khi lời nói thốt ra, cả hai cùng cười nhẹ.
Mục tông chủ chắp tay sau lưng nói:
- Thời gian trôi nhanh như vậy, sao có thể không già đi? Nhưng ngươi, ngươi vẫn xinh đẹp như ngày nào.
Huyết di cười nói:
- Lưỡi của ngươi vẫn như ngày nào, say lòng người. Đáng tiếc, ta không còn mười tám nữa.
Mộ tông chủ nghiêm mặt nói:
- Trong lòng ngươi, ngươi mãi mãi mười tám tuổi.
- Ma quỷ!
Huyết di cười vui vẻ, đôi mắt cong thành hình trăng khuyết.
Mộ tông chủ giơ tay nói:
- Xuống dưới nói chuyện? Ở đây gió khá to.
- Được thôi, bao nhiêu năm không gặp. Thực sự phải nói chuyện cho thỏa thích!
Hai người lật người xuống biển trúc, sau đó bước tới đối diện nhau.
Trên mặt Mộ tông chủ lộ ra vẻ kích động, dường như sắp rơi nước mắt.
Huyết di cũng hơi căng thẳng, dường như cả vai đều đang run rẩy.
Nhìn hai người sắp đi đến bên nhau, ngay trong khoảnh khắc cảm động ấm áp về cuộc hội ngộ của những người bạn cũ.
Đột nhiên, sắc mặt Huyết di thay đổi, tay trái lóe lên một tia máu, lao thẳng vào tim Mộ tông chủ.
Còn Mộ tông chủ thì dường như đã sớm biết đối phương sẽ ra một chiêu như vậy. Tay trái vẫn giấu sau lưng trực tiếp rút ra một thanh kiếm.
Chỉ nghe thấy một tiếng leng keng, lòng bàn tay của Huyết di bị thân kiếm chặn lại. Ánh sáng màu máu khiến thân kiếm run rẩy dữ dội, Mộ tông chủ theo đó duỗi hai ngón tay phải thành thế kiếm chỉ, trực tiếp điểm vào tim của Huyết di.
- Phá!
Phụt, thân thể của Huyết di lập tức bị đâm thủng, kiếm khí phóng ra thậm chí còn xuyên thủng một mảng trúc sau lưng Huyết di.
Huyết di trúng phải kiếm khí mạnh mẽ như vậy, nhưng lại không có phản ứng gì. Nhấc chân chính là Liêu Âm Cước hung ác, mũi chân càng xông ra một tia huyết tiễn, kém chút xuyên thấu Mộ Tông chủ.
Bùm!.
Ánh kiếm trên người Mộ Tông chủ lại lóe lên, biến thành một tấm khiên đỡ đòn.
Cơ thể bồng bềnh như những chiếc lá, trường kiếm khẽ vung, kiếm khí thành vực, một tấm khiên hình bán nguyệt xuất hiện trước cơ thể.
Huyết di dùng lòng bàn tay chạm nhẹ vào vết thương, vết thương nhanh chóng tự động lành lại, không hề có một giọt máu nào chảy ra.
- Ngân Quang Kiếm, Xuyên Vân Kiếm Chỉ. Súc khí tất sát, Thần Tinh, ngươi thật sự muốn lấy mạng ta sao?
Trên mặt Huyết di vẫn treo một nụ cười, nhưng trong mắt lại là một mảnh băng giá.
Mộ Tông chủ cũng chậm rãi nói: - Huyết Ma Trảo, Độc Huyết Tiễn, Hóa Huyết Thân. Phù Dung, ngươi có định để ta sống sót trở về sao.
Trong mắt Huyết di đột nhiên có lệ quang lóe lên nói:
- Ngươi không thể nhường ta chút sao? Vài chục năm trước, ngươi đã không nhường, giờ già rồi, vẫn còn sắt đá như vậy sao?
Sắc mặt Mộ Tông chủ hơi đổi, đột nhiên lắc đầu nói: = Thôi, thôi. Coi như ta nợ ngươi. Được rồi, ta cho ngươi đánh một chiêu!
Mộ Tông chủ đi tới trước mặt Huyết di, khi hai người cách nhau chỉ ba bước, Huyết di giơ tay ra chiêu.
Một chưởng thẳng hướng đến mặt Mộ Tông chủ đánh tới, nhưng chưởng phong còn chưa rơi vào mặt Mộ Tông chủ, Huyết di lại dừng tay lại.
- Ta sao nỡ lòng đánh ngươi!
Nói xong, Huyết di lệ nhòa mở rộng vòng tay muốn ôm lấy Mộ Tông chủ.
Nhưng hai tay vừa chạm vào Mộ Tông chủ trong nháy mắt, liền dùng sức đè xuống, ấn chặt lấy vai Mộ Tông chủ, tiếp theo trong miệng xuất hiện nanh vuốt, thẳng hướng đến yết hầu Mộ Tông chủ.
Hấp Huyết Ma Công!
Đây mới là thế tất sát.
Nanh vuốt trong miệng vừa chạm đến yết hầu Mộ Tông chủ, lại cảm thấy y phục bảo vệ cổ của Mộ Tông chủ như sắt thép.
Ngay sau đó, giọng nói của Mộ Tông chủ vang lên.
- Tàng Kiếm Thức, Thập Phương Trảm!
Kiếm quang nổ tung, như cuồng phong lốc xoáy trong nháy mắt chém nát mọi thứ xung quanh, trong phạm vi một trượng, toàn là kiếm khí ngang dọc.
Chỉ trong chốc lát, cơ thể của Huyết di đã biến thành nhiều mảnh. Lập tức, Huyết di hóa thành huyết quang bay trở lại, có thể rút ra khỏi kiếm khí, một nửa cơ thể khôi phục lại hình dạng ban đầu.
- Ngươi......
Huyết di giận không kìm được.
Mộ Tông chủ chậm rãi nói: - Lưỡng bại câu thương.
Khí thế của hai người càng tăng, vừa rồi dường như không ai chiếm được tiện nghi.
Mà lúc này hai người đều không chú ý đến, ngay trong rừng trúc.
Có một bóng người trốn ở phía sau bụi trúc không xa, nhìn bọn họ.
Cõng theo bọc hành lý, Trương Mạc không dám thở mạnh hơi há miệng.
- Quá mạnh!.
Hai người này bất kể là ai, đều là tồn tại mà hắn không thể trêu chọc.
Nhưng mà hai người này làm gì vậy? Lúc thì ôn nhu tình ý, lúc lại ra tay chết chóc.
Đùa giỡn sao!
Hai người các ngươi cản đường rồi, biết không!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.