Chương 1:
Chilll
11/05/2023
Vương Mỹ Ngọc hiện tại đang là sinh viên năm nhất Trường đại học Tài chính – Ngân hàng, hoàn cảnh gia đình ở quê của cô cũng bình thường đủ ăn đủ mặc không quá khá giả, ở trong nhà còn có một người em gái chuẩn bị lên lớp 10.
Do hoàn cảnh gia đình cũng không khấm khá, Vương Mỹ Ngọc sợ rằng học phí đắt đỏ của mình sẽ trở thành gánh nặng trên vai của cha mẹ nên từ lúc bước chân lên thành phố lớn vào ngưỡng cửa đại học thì cô đã đi làm thêm để tự trang trãi học phí giảm bớt nỗi lo của gia đình.
Thời gian học là buổi sáng và chiều nên hầu như buổi tối nào Vương Mỹ Ngọc cũng đi làm thêm ở cửa hàng bán thức ăn nhanh hết, cô làm việc chăm chỉ nhưng ngặt nỗi lương bổng cũng chẳng có bao nhiêu, nhiều vị khách tính tình quái gở thấy cô hiền lành còn nhiều lần kiếm chuyến bắt bẽ đủ điều khiến cô cảm thấy buồn bã tủi thân.
Lúc vào đại học Vương Mỹ Ngọc quen một người bạn cùng quê tên là Lý Trần, là bạn cùng lớp lại cùng quê nên cả hai khá thân thiết.
Dạo này Lý Trần thấy Vương Mỹ Ngọc hay buồn nên tâm sự cùng cô “Mỹ Ngọc điểm kiểm tra vừa rồi không tốt à?”
Vương Mỹ Ngọc lắc đầu đáp “Không có.”
Lý Trần nhíu mày “Vậy tại sao gần đây mình thấy cậu hay buồn quá vậy? Bộ xảy ra chuyện gì ở quê à?”
“Không có, mình muốn chuyển đổi công việc làm thêm nhưng vẫn chưa tìm được chỗ nào tốt hơn hết, với một đứa sinh viên như mình chỉ có thể làm phục vụ ở cửa hàng bán thức ăn nhanh thôi nhưng ở đó lương quá thấp lại còn bị ức hiếp nhiều mình thấy buồn.”
Lý Trần nghe vậy thì liền hào hứng nói “Hay là đến Trung tâm gia sư chỗ mình đang làm xem sao nha, mặc dù tiền lương ở trung tâm trả theo giờ cũng chỉ cao hơn tiền phục vụ ở cửa hàng thức ăn nhanh một chút thôi nhưng mà được cái phụ huynh và học sinh đều tôn trọng chúng ta nhiều hơn là làm phục vụ.”
Vương Mỹ Ngọc nghe vậy thì mắt liền sáng lên “Cậu nói thật sao Lý Trần? Mình đến đó xin làm gia sư có được không?”
Lý Trần gật đầu “Tất nhiên là được rồi, cậu là á khoa đầu vào của trường mình với thành tích học tập như vậy mình nghĩ là bên trung tâm sẽ nhận cậu thôi, chiều nay cậu theo mình sang đó nộp hồ sơ coi sao nha.”
Vương Mỹ Ngọc khẽ cười cảm thấy có hy vọng về công việc mới này “Được, vậy phiền cậu giúp đỡ mình rồi.”
Lý Trần khẽ cười “Có gì đâu, tụi mình cùng quê hoàn cảnh lại khá giống nhau chúng ta hỗ trợ giúp đỡ lẫn nhau là đương nhiên rồi.”
Nhờ có Lý Trần giới thiệu mà Vương Mỹ Ngọc được nhận vào Trung tâm gia sư để dạy kèm cho học sinh các cấp từ tiểu học đến trung học phổ thông, với thành tích á khoa đầu vào Trường Đại học Tài chính – Ngân hàng cô được nhận ngay với mức tiền lương ưu đãi.
Vì Vương Mỹ Ngọc là một gia sư mới nhận việc nên bên trung tâm chưa dám giao cho cô dạy kèm học sinh cấp trung học cơ sở và phổ thông mà chỉ sắp xếp cho cô dạy kèm cho học sinh tiểu học mà thôi.
Giám đốc trung tâm gặp mặt trực tiếp Vương Mỹ Ngọc để bàn bạc về công việc sắp tới khiến cô khác bất ngờ.
“Cô trình bày rõ công việc sắp tới của em luôn nhé Mỹ Ngọc, em được sắp xếp dạy kèm cho bé Bùi Nhã Đan năm nay được 8 tuổi, công việc cũng đơn giản em chỉ kèm bé rèn chữ và dạy toán là được.”
Vương Mỹ Ngọc gật đầu “Dạ được ạ, bé còn nhỏ tuổi mấy kiến thức cấp 1 thì em có thể lo được thưa cô.”
Vẻ mặt của cô giám đốc lại hiện lên vẻ lo lắng “Tuy nhiên cô nói trước tình hình của bé Nhãn Đan một chút để em biết luôn, thật ra đây là một cô bé khá đặc biệt bởi vì bé bị tự kỷ nên không thể đến trường, ba của bé lại không muốn con của mình không theo kịp bạn bè nên vừa điều trị bệnh tự kỷ vừa thuê gia sư đến dạy kiến thức cho bé.”
Vương Mỹ Ngọc gật đầu “Dạ em hiểu rồi, mặc dù em chưa từng tiếp xúc qua với trẻ bị tự kỷ nhưng mà em sẽ cố gắng làm tốt công việc giảng dạy của mình ạ.”
Do hoàn cảnh gia đình cũng không khấm khá, Vương Mỹ Ngọc sợ rằng học phí đắt đỏ của mình sẽ trở thành gánh nặng trên vai của cha mẹ nên từ lúc bước chân lên thành phố lớn vào ngưỡng cửa đại học thì cô đã đi làm thêm để tự trang trãi học phí giảm bớt nỗi lo của gia đình.
Thời gian học là buổi sáng và chiều nên hầu như buổi tối nào Vương Mỹ Ngọc cũng đi làm thêm ở cửa hàng bán thức ăn nhanh hết, cô làm việc chăm chỉ nhưng ngặt nỗi lương bổng cũng chẳng có bao nhiêu, nhiều vị khách tính tình quái gở thấy cô hiền lành còn nhiều lần kiếm chuyến bắt bẽ đủ điều khiến cô cảm thấy buồn bã tủi thân.
Lúc vào đại học Vương Mỹ Ngọc quen một người bạn cùng quê tên là Lý Trần, là bạn cùng lớp lại cùng quê nên cả hai khá thân thiết.
Dạo này Lý Trần thấy Vương Mỹ Ngọc hay buồn nên tâm sự cùng cô “Mỹ Ngọc điểm kiểm tra vừa rồi không tốt à?”
Vương Mỹ Ngọc lắc đầu đáp “Không có.”
Lý Trần nhíu mày “Vậy tại sao gần đây mình thấy cậu hay buồn quá vậy? Bộ xảy ra chuyện gì ở quê à?”
“Không có, mình muốn chuyển đổi công việc làm thêm nhưng vẫn chưa tìm được chỗ nào tốt hơn hết, với một đứa sinh viên như mình chỉ có thể làm phục vụ ở cửa hàng bán thức ăn nhanh thôi nhưng ở đó lương quá thấp lại còn bị ức hiếp nhiều mình thấy buồn.”
Lý Trần nghe vậy thì liền hào hứng nói “Hay là đến Trung tâm gia sư chỗ mình đang làm xem sao nha, mặc dù tiền lương ở trung tâm trả theo giờ cũng chỉ cao hơn tiền phục vụ ở cửa hàng thức ăn nhanh một chút thôi nhưng mà được cái phụ huynh và học sinh đều tôn trọng chúng ta nhiều hơn là làm phục vụ.”
Vương Mỹ Ngọc nghe vậy thì mắt liền sáng lên “Cậu nói thật sao Lý Trần? Mình đến đó xin làm gia sư có được không?”
Lý Trần gật đầu “Tất nhiên là được rồi, cậu là á khoa đầu vào của trường mình với thành tích học tập như vậy mình nghĩ là bên trung tâm sẽ nhận cậu thôi, chiều nay cậu theo mình sang đó nộp hồ sơ coi sao nha.”
Vương Mỹ Ngọc khẽ cười cảm thấy có hy vọng về công việc mới này “Được, vậy phiền cậu giúp đỡ mình rồi.”
Lý Trần khẽ cười “Có gì đâu, tụi mình cùng quê hoàn cảnh lại khá giống nhau chúng ta hỗ trợ giúp đỡ lẫn nhau là đương nhiên rồi.”
Nhờ có Lý Trần giới thiệu mà Vương Mỹ Ngọc được nhận vào Trung tâm gia sư để dạy kèm cho học sinh các cấp từ tiểu học đến trung học phổ thông, với thành tích á khoa đầu vào Trường Đại học Tài chính – Ngân hàng cô được nhận ngay với mức tiền lương ưu đãi.
Vì Vương Mỹ Ngọc là một gia sư mới nhận việc nên bên trung tâm chưa dám giao cho cô dạy kèm học sinh cấp trung học cơ sở và phổ thông mà chỉ sắp xếp cho cô dạy kèm cho học sinh tiểu học mà thôi.
Giám đốc trung tâm gặp mặt trực tiếp Vương Mỹ Ngọc để bàn bạc về công việc sắp tới khiến cô khác bất ngờ.
“Cô trình bày rõ công việc sắp tới của em luôn nhé Mỹ Ngọc, em được sắp xếp dạy kèm cho bé Bùi Nhã Đan năm nay được 8 tuổi, công việc cũng đơn giản em chỉ kèm bé rèn chữ và dạy toán là được.”
Vương Mỹ Ngọc gật đầu “Dạ được ạ, bé còn nhỏ tuổi mấy kiến thức cấp 1 thì em có thể lo được thưa cô.”
Vẻ mặt của cô giám đốc lại hiện lên vẻ lo lắng “Tuy nhiên cô nói trước tình hình của bé Nhãn Đan một chút để em biết luôn, thật ra đây là một cô bé khá đặc biệt bởi vì bé bị tự kỷ nên không thể đến trường, ba của bé lại không muốn con của mình không theo kịp bạn bè nên vừa điều trị bệnh tự kỷ vừa thuê gia sư đến dạy kiến thức cho bé.”
Vương Mỹ Ngọc gật đầu “Dạ em hiểu rồi, mặc dù em chưa từng tiếp xúc qua với trẻ bị tự kỷ nhưng mà em sẽ cố gắng làm tốt công việc giảng dạy của mình ạ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.