Chương 28:
Chilll
18/05/2023
Bùi Thành Hiên nắm lấy tay của Vương Mỹ Ngọc ánh mắt nhìn cô vô cùng chân thành “Em yên tâm đi anh không công khai chuyện của anh và em vào thời điểm này đâu mà lo, anh biết là Nhã Đan rất là yêu quý em vì vậy sẽ mời em về làm gia sư toàn thời gian như vậy thì em có thể danh chính ngôn thuận đến sống ở nhà anh, mỗi ngày đều có thể chăm sóc dạy học cho Nhã Đan, buổi tối thì có thể ở “ngủ” cùng anh rồi.”
Vương Mỹ Ngọc nửa muốn nửa không cô chỉ sợ là Nhã Đan không thể chấp nhận cô rồi bệnh tình ngày càng nặng hơn mà thôi.
“Chú cứ bàn qua với Nhã Đan trước nếu con bé đồng ý thì sẽ làm theo ý chú nói.”
Bùi Thành Hiên vui mừng ra mặt “Được, chờ ngày mai Nhã Đan về anh sẽ nói chuyện với con bé nhưng mà anh tin là Nhã Đan sẽ đồng ý mà, anh nhìn ra là con bé cũng yêu mến em lắm Mỹ Ngọc à.”
Vương Mỹ Ngọc gật đầu cô thật sự đồng cảm với quá khứ đầy bi thương của Bùi Thành Hiên cô muốn dùng thứ gọi là tình yêu để bù đắp lại trái tim bị tổn thương sâu sắc của anh, muốn dùng tình thương để làm cho Nhã Đan hết căn bệnh tự kỷ kia và trở lại là một cô bé vui vẻ yêu đời.
“Lát nữa ăn cơm xong con muốn trở về nhà trọ trước được không chú?”
Bùi Thành Hiên có chút lo lắng trong đáy mắt “Em là đang lo lắng cho bạn trai kia của em phải không?”
Vương Mỹ Ngọc cúi đầu “Đã hơn hai ngày con không về nhà rồi chắc là bạn cùng phòng cũng lo lắng lắm… còn về phần của Lý Trần dù sao anh ấy cũng là người có ơn với con nên con muốn nói chuyện một lần dứt khoát với anh ấy chứ không muốn mập mờ để rồi sau này anh ấy bị tổn thương nhiều hơn.”
Bùi Thành Hiên nghe vậy liền cong môi lên mỉm cười rồi hỏi “Vậy là em quyết định chọn anh rồi phải không Mỹ Ngọc?”
Vương Mỹ Ngọc e thẹn gật đầu “Dạ phải ạ.”
Bùi Thành Hiên vui mừng đến độ đứng dậy ôm lấy Vương Mỹ Ngọc rồi vui mừng lên tiếng “Cảm ơn em vì đã chọn anh, cho anh một cơ hội để tiếp tục biết đến thứ gọi là tình yêu, anh thật sự cảm ơn em nhiều lắm.”
Vương Mỹ Ngọc cũng xúc động vô cùng cô không ngờ người đàn ông hoàn hảo trước mắt lại vì cô lựa chọn anh mà vui mừng như một đứa trẻ vừa mới được tặng quà vậy.
Ăn cơm trưa xong, Bùi Thành Hiên cứ quyến luyến mãi không muốn Vương Mỹ Ngọc rời khỏi mình dù chỉ là một bước nhưng mà anh vẫn phải lái xe đưa cô về khu nhà trọ ở chung cư, anh tự an ủi mình rằng sẽ sớm thôi cô ấy sẽ dọn đến sống cùng mình, mỗi buổi tối sẽ nằm ngủ bên cạnh mình.
Xe hơi của Bùi Thành Hiên dừng lại trước chung cư mà Vương Mỹ Ngọc ở trọ, anh bước xuống mở cửa xe cho cô.
Vương Mỹ Ngọc bước xuống xe rồi mỉm cười nói với Bùi Thành Hiên “Cảm ơn chú nhiều lắm, thôi chú về đi ạ.”
Bùi Thành Hiên nhìn Vương Mỹ Ngọc bằng ánh mắt chứa đựng nhiều tình cảm “Thật không muốn xa em chút nào hết, mong rằng em sẽ sớm dọn về sống chung nhà với anh.”
Vương Mỹ Ngọc liền cười đáp “Rồi ngày đó sẽ đến nhanh mà, thôi con đi lên nhà trước đây ạ.”
Bùi Thành Hiên gật đầu “Uhm chờ em lên tới nhà rồi thì anh sẽ về.”
Vương Mỹ Ngọc vẫy tay chào tạm biệt Bùi Thành Hiên rồi đi vào trong, cô đi căn hộ mà mình thuê ở cùng Hứa Thu Lan rồi mở cửa đi vào, cô hơi ngạc nhiên vì thấy giày của nam để trong nhà.
“Chẳng lẽ là Thu Lan có khách sao?” Vương Mỹ Ngọc lẩm bẩm một mình.
Thay đôi dép lê đi trong nhà, Vương Mỹ Ngọc bước chân vào phòng khách rồi nhíu mày vì nhìn thấy quần áo của nam nữ vứt lung tung trên ghế sofa rồi cả trên mặt đất, còn có cả quần áo lót của nam nữ nữa.
Vương Mỹ Ngọc nhặt hết quần áo vứt lung tung gom lại một chỗ để trên ghế sofa, lúc này cô tinh ý phát hiện ra trên bề mặt ghế da có thứ chất lỏng màu trắng dục vươn vãi, vì trải qua chuyện tình dục với Bùi Thành Hiên rồi nên cô có thể chắc chắn đây là tinh dịch còn sót lại sau khi người đàn ông bắn ra ngoài.
Vương Mỹ Ngọc hơi kinh ngạc mà cũng cảm giác hơi ngượng cô thầm nghĩ “Trời ơi chẳng lẽ Thu Lan dẫn bạn trai về nhà làm chuyện đó ngay tại phòng khách này luôn sao? Mình về lúc này có phải là phá đám người ta không đây? Mình nên đi về phòng hay là lẳng lặng đi ra ngoài chờ cậu ấy xong chuyện rồi mới về đây?”
Vương Mỹ Ngọc cũng tò mò muốn biết bạn trai của Hứa Thu Lan trông mặt mũi như thế nào nên nhẹ nhàng bước đi về hướng phòng ngủ của Hứa Thu Lan, cửa phòng ngủ mở toang ra không hề đóng lại luôn.
Vương Mỹ Ngọc nhẹ nhàng đi tới nhìn vào bên trong rồi chết trân đứng yên tại chỗ khi nhìn thấy Lý Trần và Hứa Thu Lan đang trần truồng ôm nhau ngủ trên giường trông rất là tình tứ.
Vương Mỹ Ngọc đưa tay lên che miệng mình lại vì quá sốc cô thật không thể ngờ rằng người đàn ông đã lên giường cùng Hứa Thu Lan lại là bạn trai của mình như thế, cô cảm thấy mình bị phản bội khi một người là bạn thân một người là bạn trai lại đối xử với cô như thế.
Vương Mỹ Ngọc cảm thấy cơn tức giận dâng lên trong lòng mình đến độ gân xanh nổi đầy trên trán cô, cô nắm chặt tay thành nắm đấm thầm nghĩ trong đầu “Lúc bị Bùi Thành Hiên chịch mình còn cảm thấy vô cùng có lỗi với Lý Trần nhưng hóa ra anh ta cũng đâu phải thứ tốt đẹp gì, anh ta lại dám ngang nhiên làm tình với bạn thân ở cùng phòng với mình mà, còn Hứa Thu Lan đúng là đồ cặn bã đã biết Lý Trần và mình đang yêu nhau mà vẫn dang rộng chân cho anh ta cắm cặc vào lồn, đúng là đôi cẩu nam nữ mà.”
Móng tay của Vương Mỹ Ngọc bấu chặt lại khiến cho da ở lòng bàn tay của cô bị trầy nhỏ máu ra ngoài, cô nhìn Lý Trần và Hứa Thu Lan bằng ánh mắt sắc lạnh cô ghét nhất là bị phản bội vậy mà hai người bọn họ lại ở sau lưng cô làm chuyện tày trời như thế này thật không thể tha thứ được mà.
Trong cơn tức giận Vương Mỹ Ngọc bước phòng của Hứa Thu Lan rồi lớn tiếng quát “Hai người đang làm cái trò gì vậy hả?”
Lý Trần và Hứa Thu Lan nghe tiếng ồn nên từ từ mở mắt ra nhìn, Lý Trần đem qua bị vắt kiệt sức giờ này vẫn còn mơ màng ngáy ngủ “Mỹ Ngọc à, cho anh ngủ thêm một chút nữa đi mà.”
Vương Mỹ Ngọc cau chặt tâm mi bước đến tát vào mặt của Lý Trần một rồi lớn tiếng quát “Đến giờ phút này rồi mà anh vẫn còn muốn ngủ bên cạnh cô ta thêm một chút nữa sao hả Lý Trần?”
Lý Trần bị đau nên mở mắt ra nhìn và sững sờ khi thấy người nằm bên cạnh mình là Hứa Thu Lan còn Vương Mỹ Ngọc thì đang nổi trận lôi đình đứng trước mặt.
Lý Trần vội vàng đẩy Hứa Thu Lan đang nằm trong lòng mình ra rồi chống tay ngồi dậy, vẻ mặt của anh vô cùng hỗn độn “Chuyện này… chuyện này sao có thể như thế được chứ?”
Vương Mỹ Ngọc tức giận lên tiếng “Anh hỏi tôi thì tôi biết hỏi ai đây hả? Chuyện mà bản thân anh gây ra anh còn không biết sao?”
Hứa Thu Lan đã tỉnh rồi cô ta nghe thấy giọng của Vương Mỹ Ngọc thì đã cười thầm trong lòng “Nhìn bạn trai mình ngủ với người đàn bà khác chắc là khó chịu vô cùng rồi.”
Tuy nhiên Hứa Thu Lan lại tỏ vẻ mình là người bị hại mà hốt hoảng lên tiếng “Mỹ Ngọc… xin cậu đừng hiểu lầm mà…”
Vương Mỹ Ngọc nhìn qua Hứa Thu Lan bằng ánh mắt sắc bén rồi tức giận mắng chửi “Cô là cái thứ bạn khốn nạn mà, sao cô có thể làm tình với bạn trai của tôi như thế hả? Uổng công bao lâu nay tôi vẫn luôn xem cô là chị em tốt, cô gặp khó khăn tôi đều giúp đỡ cô từ tiền bạc đến vật chất, cô đúng là khốn nạn không ai bằng mà.”
Hứa Thu Lan giả vờ khóc lóc oan uổng lên tiếng đổ hết tội lỗi lên đầu của Lý Trần còn mình thì đóng vai người bị hại rất là đáng thương.
“Hu hu hu Mỹ Ngọc ơi cậu tin mình đi mà… dù có chết mình cũng chưa từng có cái ý nghĩa lên giường với anh Lý Trần đâu… tối qua anh ấy nói đến đây ăn cơm cùng chờ cậu ai ngờ sau khi bữa cơm kết thúc thì anh ấy trở nên vô cùng đáng sợ mà cưỡng ép mình làm tình cùng anh ấy mà hu hu hu… cậu thấy đó mình tay yếu chân mềm làm sao mà kháng cự nổi anh ấy được chứ…”
Đầu óc của Lý Trần lúc này vô cùng hỗn loạn anh chỉ nhớ là sau khi ăn cơm xong thì anh cảm thấy vô cùng khó chịu rồi sau đó người cùng anh làm tình cả đêm là Vương Mỹ Ngọc nhưng cuối cùng lại thành ra là Hứa Thu Lan, anh thật sự không biết tại sao chuyện lại như thế này nữa.
Vương Mỹ Ngọc nửa muốn nửa không cô chỉ sợ là Nhã Đan không thể chấp nhận cô rồi bệnh tình ngày càng nặng hơn mà thôi.
“Chú cứ bàn qua với Nhã Đan trước nếu con bé đồng ý thì sẽ làm theo ý chú nói.”
Bùi Thành Hiên vui mừng ra mặt “Được, chờ ngày mai Nhã Đan về anh sẽ nói chuyện với con bé nhưng mà anh tin là Nhã Đan sẽ đồng ý mà, anh nhìn ra là con bé cũng yêu mến em lắm Mỹ Ngọc à.”
Vương Mỹ Ngọc gật đầu cô thật sự đồng cảm với quá khứ đầy bi thương của Bùi Thành Hiên cô muốn dùng thứ gọi là tình yêu để bù đắp lại trái tim bị tổn thương sâu sắc của anh, muốn dùng tình thương để làm cho Nhã Đan hết căn bệnh tự kỷ kia và trở lại là một cô bé vui vẻ yêu đời.
“Lát nữa ăn cơm xong con muốn trở về nhà trọ trước được không chú?”
Bùi Thành Hiên có chút lo lắng trong đáy mắt “Em là đang lo lắng cho bạn trai kia của em phải không?”
Vương Mỹ Ngọc cúi đầu “Đã hơn hai ngày con không về nhà rồi chắc là bạn cùng phòng cũng lo lắng lắm… còn về phần của Lý Trần dù sao anh ấy cũng là người có ơn với con nên con muốn nói chuyện một lần dứt khoát với anh ấy chứ không muốn mập mờ để rồi sau này anh ấy bị tổn thương nhiều hơn.”
Bùi Thành Hiên nghe vậy liền cong môi lên mỉm cười rồi hỏi “Vậy là em quyết định chọn anh rồi phải không Mỹ Ngọc?”
Vương Mỹ Ngọc e thẹn gật đầu “Dạ phải ạ.”
Bùi Thành Hiên vui mừng đến độ đứng dậy ôm lấy Vương Mỹ Ngọc rồi vui mừng lên tiếng “Cảm ơn em vì đã chọn anh, cho anh một cơ hội để tiếp tục biết đến thứ gọi là tình yêu, anh thật sự cảm ơn em nhiều lắm.”
Vương Mỹ Ngọc cũng xúc động vô cùng cô không ngờ người đàn ông hoàn hảo trước mắt lại vì cô lựa chọn anh mà vui mừng như một đứa trẻ vừa mới được tặng quà vậy.
Ăn cơm trưa xong, Bùi Thành Hiên cứ quyến luyến mãi không muốn Vương Mỹ Ngọc rời khỏi mình dù chỉ là một bước nhưng mà anh vẫn phải lái xe đưa cô về khu nhà trọ ở chung cư, anh tự an ủi mình rằng sẽ sớm thôi cô ấy sẽ dọn đến sống cùng mình, mỗi buổi tối sẽ nằm ngủ bên cạnh mình.
Xe hơi của Bùi Thành Hiên dừng lại trước chung cư mà Vương Mỹ Ngọc ở trọ, anh bước xuống mở cửa xe cho cô.
Vương Mỹ Ngọc bước xuống xe rồi mỉm cười nói với Bùi Thành Hiên “Cảm ơn chú nhiều lắm, thôi chú về đi ạ.”
Bùi Thành Hiên nhìn Vương Mỹ Ngọc bằng ánh mắt chứa đựng nhiều tình cảm “Thật không muốn xa em chút nào hết, mong rằng em sẽ sớm dọn về sống chung nhà với anh.”
Vương Mỹ Ngọc liền cười đáp “Rồi ngày đó sẽ đến nhanh mà, thôi con đi lên nhà trước đây ạ.”
Bùi Thành Hiên gật đầu “Uhm chờ em lên tới nhà rồi thì anh sẽ về.”
Vương Mỹ Ngọc vẫy tay chào tạm biệt Bùi Thành Hiên rồi đi vào trong, cô đi căn hộ mà mình thuê ở cùng Hứa Thu Lan rồi mở cửa đi vào, cô hơi ngạc nhiên vì thấy giày của nam để trong nhà.
“Chẳng lẽ là Thu Lan có khách sao?” Vương Mỹ Ngọc lẩm bẩm một mình.
Thay đôi dép lê đi trong nhà, Vương Mỹ Ngọc bước chân vào phòng khách rồi nhíu mày vì nhìn thấy quần áo của nam nữ vứt lung tung trên ghế sofa rồi cả trên mặt đất, còn có cả quần áo lót của nam nữ nữa.
Vương Mỹ Ngọc nhặt hết quần áo vứt lung tung gom lại một chỗ để trên ghế sofa, lúc này cô tinh ý phát hiện ra trên bề mặt ghế da có thứ chất lỏng màu trắng dục vươn vãi, vì trải qua chuyện tình dục với Bùi Thành Hiên rồi nên cô có thể chắc chắn đây là tinh dịch còn sót lại sau khi người đàn ông bắn ra ngoài.
Vương Mỹ Ngọc hơi kinh ngạc mà cũng cảm giác hơi ngượng cô thầm nghĩ “Trời ơi chẳng lẽ Thu Lan dẫn bạn trai về nhà làm chuyện đó ngay tại phòng khách này luôn sao? Mình về lúc này có phải là phá đám người ta không đây? Mình nên đi về phòng hay là lẳng lặng đi ra ngoài chờ cậu ấy xong chuyện rồi mới về đây?”
Vương Mỹ Ngọc cũng tò mò muốn biết bạn trai của Hứa Thu Lan trông mặt mũi như thế nào nên nhẹ nhàng bước đi về hướng phòng ngủ của Hứa Thu Lan, cửa phòng ngủ mở toang ra không hề đóng lại luôn.
Vương Mỹ Ngọc nhẹ nhàng đi tới nhìn vào bên trong rồi chết trân đứng yên tại chỗ khi nhìn thấy Lý Trần và Hứa Thu Lan đang trần truồng ôm nhau ngủ trên giường trông rất là tình tứ.
Vương Mỹ Ngọc đưa tay lên che miệng mình lại vì quá sốc cô thật không thể ngờ rằng người đàn ông đã lên giường cùng Hứa Thu Lan lại là bạn trai của mình như thế, cô cảm thấy mình bị phản bội khi một người là bạn thân một người là bạn trai lại đối xử với cô như thế.
Vương Mỹ Ngọc cảm thấy cơn tức giận dâng lên trong lòng mình đến độ gân xanh nổi đầy trên trán cô, cô nắm chặt tay thành nắm đấm thầm nghĩ trong đầu “Lúc bị Bùi Thành Hiên chịch mình còn cảm thấy vô cùng có lỗi với Lý Trần nhưng hóa ra anh ta cũng đâu phải thứ tốt đẹp gì, anh ta lại dám ngang nhiên làm tình với bạn thân ở cùng phòng với mình mà, còn Hứa Thu Lan đúng là đồ cặn bã đã biết Lý Trần và mình đang yêu nhau mà vẫn dang rộng chân cho anh ta cắm cặc vào lồn, đúng là đôi cẩu nam nữ mà.”
Móng tay của Vương Mỹ Ngọc bấu chặt lại khiến cho da ở lòng bàn tay của cô bị trầy nhỏ máu ra ngoài, cô nhìn Lý Trần và Hứa Thu Lan bằng ánh mắt sắc lạnh cô ghét nhất là bị phản bội vậy mà hai người bọn họ lại ở sau lưng cô làm chuyện tày trời như thế này thật không thể tha thứ được mà.
Trong cơn tức giận Vương Mỹ Ngọc bước phòng của Hứa Thu Lan rồi lớn tiếng quát “Hai người đang làm cái trò gì vậy hả?”
Lý Trần và Hứa Thu Lan nghe tiếng ồn nên từ từ mở mắt ra nhìn, Lý Trần đem qua bị vắt kiệt sức giờ này vẫn còn mơ màng ngáy ngủ “Mỹ Ngọc à, cho anh ngủ thêm một chút nữa đi mà.”
Vương Mỹ Ngọc cau chặt tâm mi bước đến tát vào mặt của Lý Trần một rồi lớn tiếng quát “Đến giờ phút này rồi mà anh vẫn còn muốn ngủ bên cạnh cô ta thêm một chút nữa sao hả Lý Trần?”
Lý Trần bị đau nên mở mắt ra nhìn và sững sờ khi thấy người nằm bên cạnh mình là Hứa Thu Lan còn Vương Mỹ Ngọc thì đang nổi trận lôi đình đứng trước mặt.
Lý Trần vội vàng đẩy Hứa Thu Lan đang nằm trong lòng mình ra rồi chống tay ngồi dậy, vẻ mặt của anh vô cùng hỗn độn “Chuyện này… chuyện này sao có thể như thế được chứ?”
Vương Mỹ Ngọc tức giận lên tiếng “Anh hỏi tôi thì tôi biết hỏi ai đây hả? Chuyện mà bản thân anh gây ra anh còn không biết sao?”
Hứa Thu Lan đã tỉnh rồi cô ta nghe thấy giọng của Vương Mỹ Ngọc thì đã cười thầm trong lòng “Nhìn bạn trai mình ngủ với người đàn bà khác chắc là khó chịu vô cùng rồi.”
Tuy nhiên Hứa Thu Lan lại tỏ vẻ mình là người bị hại mà hốt hoảng lên tiếng “Mỹ Ngọc… xin cậu đừng hiểu lầm mà…”
Vương Mỹ Ngọc nhìn qua Hứa Thu Lan bằng ánh mắt sắc bén rồi tức giận mắng chửi “Cô là cái thứ bạn khốn nạn mà, sao cô có thể làm tình với bạn trai của tôi như thế hả? Uổng công bao lâu nay tôi vẫn luôn xem cô là chị em tốt, cô gặp khó khăn tôi đều giúp đỡ cô từ tiền bạc đến vật chất, cô đúng là khốn nạn không ai bằng mà.”
Hứa Thu Lan giả vờ khóc lóc oan uổng lên tiếng đổ hết tội lỗi lên đầu của Lý Trần còn mình thì đóng vai người bị hại rất là đáng thương.
“Hu hu hu Mỹ Ngọc ơi cậu tin mình đi mà… dù có chết mình cũng chưa từng có cái ý nghĩa lên giường với anh Lý Trần đâu… tối qua anh ấy nói đến đây ăn cơm cùng chờ cậu ai ngờ sau khi bữa cơm kết thúc thì anh ấy trở nên vô cùng đáng sợ mà cưỡng ép mình làm tình cùng anh ấy mà hu hu hu… cậu thấy đó mình tay yếu chân mềm làm sao mà kháng cự nổi anh ấy được chứ…”
Đầu óc của Lý Trần lúc này vô cùng hỗn loạn anh chỉ nhớ là sau khi ăn cơm xong thì anh cảm thấy vô cùng khó chịu rồi sau đó người cùng anh làm tình cả đêm là Vương Mỹ Ngọc nhưng cuối cùng lại thành ra là Hứa Thu Lan, anh thật sự không biết tại sao chuyện lại như thế này nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.