Yêu Giả Vi Vương

Quyển 3 - Chương 21: Chiến kỹ Thiên Ma cường đại

Yêu Dạ

31/10/2014

- Công tử, thái độ của Già đại nhân quá quỷ dị!

Già Khôn đi rồi, Thiên Tầm sửng sốt một hồi lâu mới phục hồi tinh thần. Hắn sờ mái tóc mới mọc ra không được bao nhiêu, nghi ngờ không thôi nói.

- Ha ha!

Tiêu Lãng cười nhạt, đi vào trong gian phòng không nói một lời nào. Khả năng quan sát của hắn rất biến thái, làm sao không biết Già Khôn này là một con hổ mặt cười. Tuy rằng không biết vì sao hắn lại đột nhiên đối xử tốt với mình như vậy, nhưng không phải vẫn là chuyện tốt sao?

Mặc kệ Già Khôn xuất phát từ mục đích nào, thật ra tạm thời mình ở trong Thần Hồn Thành hẳn có thể sống tốt đi.

Hắn đi vào trong phòng, bắt đầu tiếp tục tu luyện chiến kỹ Thiên Ma. Chuyện bắt đầu tu luyện chiến kỹ Thiên Ma này rất đơn giản, chính là phối hợp tâm pháp Thiên Ma, không ngừng sử dụng Thiên Ma Luyện Thể rèn luyện thân thể, khiến thân thể trở nên cứng rắn như sắt. Còn chuyện muốn tu luyện tới mức độ nào mới có thể đạt được tầng một đỉnh phong, Tiêu Lãng cũng không biết.

Thiên Ma Luyện Thể tu luyện hết sức đau khổ. Chủ yếu là hấp thu huyền khí trong thiên địa không ngừng đột phá trong người, kích động tiềm lực trong thân thể, khiến thân thể hấp thu huyền khí khiến thân thể cường đại.

Mỗi lần tu luyện chẳng khác nào một lần xé nát kinh mạch da thịt. Hơn nữa Tiêu Lãng tu luyện tuyệt đối còn đau khổ gấp mười lần so với những võ giả tu luyện chiến kỹ Thiên Ma khác, tốc độ tuyệt đối cũng nhanh hơn gấp mấy lần.

Bởi vì hắn có Thần Hồn Thảo Đằng, có thể trong nháy mắt trị liệu được những vết rách gân mạch, cho nên người khác một ngày nhiều nhất tu luyện mấy lần Thiên Ma Luyện Thể sẽ không chịu nổi. Nhưng hắn có thể tu luyện vô hạn...

Về phần bí kỹ Thiên Ma Luyện Thể đã từng nói, số lần tu luyện Thiên Ma Luyện Thể càng nhiều tuổi thọ càng ngắn. Ngược lại Tiêu Lãng hoàn toàn không thèm để ý tới. Bản thân mình cũng không sống nổi được mấy năm, cần gì quan tâm tuổi thọ của hắn dài hay ngắn.

Hơn nữa điều vô cùng quỷ dị chính là, trên tâm pháp Thiên Ma căn bản chưa hề nói tu luyện chiến kỹ Thiên Ma này sẽ rút ngắn tuổi thọ. Không biết là do tâm pháp Thiên Ma chưa nói tới, hay bởi vì bí kỹ Thiên Ma Luyện Thể trên đại lục Thần Hồn là yêu ngôn hoặc chúng. Tuy nhiên Tiêu Lãng cũng không cần biết nhiều như vậy. Hắn cứ luyện trước, chuyện còn lại nói sau.

Linh khí thiên địa điên cuồng vọt về phía thân thể Tiêu Lãng. Có thần hồn Thảo Đằng, tốc độ Tiêu Lãng hấp thu huyền khí nhanh gấp ba lần so với người khác. Rất nhanh huyền khí đã tràn ngập tất cả gân mạch của hắn.

Sau khi hấp thu xong, huyền khí bắt đầu chia làm hai nửa va chạm vào nhau. Những ngày tháng đau đớn vui sướng đan xen cũng bắt đầu.

Huyền khí ở trong thân thể đấu đá lung tung, liên tục xé rách gân mạch thân thể. Thân thể Tiêu Lãng bắt đầu run lên, thoáng chốc giống như điên cuồng phát tác. Một người kinh mạch và thân thể liên tục bị xé rách sẽ có cảm giác thế nào?

Tiêu Lãng không để ý tới đau đớn trong thân thể. Kèm theo sự tê liệt đau đớn của thân thể, trong linh hồn cũng truyền ra từng đợt đau đớn khiến người ta suy sụp.

Thảo Đằng bắt đầu tự động hiện ra. Ánh sáng xanh lục vờn quanh Tiêu Lãng trị liệu cho hắn. Loại cảm giác này thật thoải mái. Toàn thân ấm áp. Bên kia tiếp tục xé nát, bên này tiếp tục trị liệu. Tiêu Lãng cũng cảm giác thân thể và linh hồn nằm ở bên trong băng lửa. Loại cảm giác kích thích này không phải con đường dành cho người ngoài.



Thiên Tầm đã quen với cuộc sống như vậy của Tiêu Lãng. Bản thân hắn yên tĩnh ngồi ở một bên tu luyện.

Thật ra thi thoảng hắn cũng cảm thấy rất mờ mịt. Không biết sau đó sẽ có cuộc sống thế nào. Chẳng may Tiêu Lãng chết, mình nên làm gì bây giờ? Chỉ có điều nội tâm hắn đã nhận định Tiêu Lãng. Mặc kệ sau này Tiêu Lãng thế nào, hắn đều dự định luôn theo Tiêu Lãng. Trừ phi Tiêu Lãng không muốn hắn theo nữa.

Hai người yên tĩnh tu luyện, nhưng trong Thần Hồn Thành lại loạn cả lên.

Bởi vì Già Khôn đến đây bái kiến Tiêu Lãng, không che dấu thân hình của mình. Hắn còn ở lại trong nhà Tiêu Lãng một hồi lâu.

Thần Hồn Thành không biết đã tồn tại ở bên cạnh biển Thần Hồn bao lâu. Trong kỷ nguyên đại lục bắt đầu xuất hiện đã có Thần Hồn Thành. Nơi này là thánh địa của đại lục. Mấy ngàn vạn năm qua, nơi này đã sinh ra vô số đại gia tộc siêu cấp. Thậm chí có vài đại gia tộc nội tình còn cường đại hơn so với bốn đại thế gia Chiến Vương Triều gấp mấy lần. Chỉ có điều những đại gia tộc này và Thần Hồn Thành không tham dự vào cuộc phân tranh của đại lục, chỉ ẩn nấp ở trong Thần Hồn Thành, giống như thiên lôi, Thần Hồn các sai đâu đánh đó.

Già Khôn là phó thành chủ Thần Hồn Thành, có một phần ý nghĩa rất lớn có thể đại biểu cho Thần Hồn các. Cho nên hành động của hắn hôm nay, rất nhanh đã khiến những đại gia tộc này chú ý. Tiêu Lãng trở thành một kẻ chỉ chạm tay vào là có thể bị bỏng. Bởi vì đừng nói thành chủ Thần Hồn Thành, cho dù Già Khôn cũng chưa bao giờ viếng thăm bất kỳ người nào, bất kỳ gia tộc nào. Ngày hôm nay, hắn lại phá lệ vì Tiêu Lãng...

Trong thành vẫn có ẩn dấu một vài thích khách của Huyết Vương Triều Chiến Vương Triều lập tức bị ném ra ngoài thành. Tất cả bí mật trong Thần Hồn Thành đối với những đại thế gia siêu cấp này mà nói đều không phải là bí mật, chứ đừng nói tới những thích khách đột nhiên đi vào ẩn nấp này.

Vô số lễ vật, vô số vật phẩm bảo vật xa xỉ, vô số thiệp mời giống như hoa tuyết được đưa đến trong nhà Tiêu Lãng. Người tặng lễ cũng không nói gì, chỉ để lại đồ vật sau đó rời đi.

Hai tiểu thư Hải Thiên Các tự mình đến nàh Tiêu Lãng viếng thăm Tiêu Lãng. Vô số gia tộc thậm chí còn đưa tới rất nhiều mỹ nữ, nhan sắc đều vào hàng thượng đẳng, có thể so sánh với cô nương tốt nhất của Phong Vũ Các.

Tiêu Lãng hầu như không tiếp khách. Đồ đưa tới đều bảo Thiên Tầm để lại. Mỹ nữ hoàn toàn không nhận.

Tiêu Lãng còn dặn Thiên Tầm, cho dù có người mời hắn sống phóng túng, chỉ cần đừng nhiều lời đừng hứa hẹn, thích chơi thế nào thì chơi như thế.

Tiêu Lãng không tiếp khách, Thiên Tầm được phong quang, đại biểu Tiêu Lãng đi dự tiệc khắp nơi, uống rượu ngon ăn thức ăn ngon miễn phí, mỹ nữ trong lòng. Hắn chơi đến mức quên cả trời đất.

Chỉ có điều Thiên Tầm thật ra rất hiểu chuyện, chơi thì chơi nhưng không nói lung tung, cũng không có hứa loạn. Dường như chuyện liên quan đến Tiêu Lãng, hắn đều chỉ hàm hồ nói sơ lược vài từ, nhưng không qua đêm ở bên ngoài.

Tiêu Lãng bất chấp, một lòng tu luyện chiến kỹ Thiên Ma đến mức cao thâm. Mỗi ngày hắn trừ ăn uống ngủ ra, đều tu luyện chiến kỹ Thiên Ma. Thân thể của hắn càng ngày càng trở nên cứng rắn. Đương nhiên cũng không phải nói thân thể của hắn lúc nào đều cứng như sắt. Bình thường cũng không có gì khác lạ. Chỉ vào thời điểm vận chuyển tâm pháp Thiên Ma, sẽ cực kỳ cứng rắn thôi.

- A!

Sau khi tu luyện hoàn tất, Tiêu Lãng ở trong sân vận chuyển chiến kỹ Thiên Ma. Thân thể hắn lập tức trở nên cứng rắn như huyền thiết. Thân thể hắn giống như tia chớp lướt một vòng ở trong sân, sau đó quay về nện xuống một ghế đá.



Ầm!

Nắm đấm đụng tới ghế đá, trong nháy mắt chiếc ghế đá liền hóa thành bột mịn, bắn ra một đám bụi. Hai mắt Tiêu Lãng mở trừng trừng, nhìn chằm chằm vào nắm đấm của mình. Bản thân hắn cũng có cảm giác không dám tin tưởng. Mình chỉ công kích bằng thân thể, lại có thể đạt được mức độ cường hãn như vậy sao?

- Đây là lực lượng mạnh mẽ thêm sao?

Tiêu Lãng cảm thấy mơ hồ. Trong một quyền vừa nãy, hắn cảm giác cái ghế đá kia hoàn toàn không chịu được một nửa lực công kích, đã hóa thành bột mịn. Hắn vẫn không xác định được lực lượng mạnh mẽ tới mức nào.

- Công tử, công tử đang làm gì vậy?

Thiên Tầm vừa vặn từ bên ngoài đi tới. Trên miệng hắn đầy mỡ. Bên ngoài có một chiếc xe ngựa xa hoa nhanh chóng rời đi. Hiển nhiên vừa nãy Thiên Tầm lại đi ra ngoài thay mặt Tiêu Lãng dự tiệc. Nhìn thấy Tiêu Lãng đứng sững ở trong sân, hắn cảm thấy rất kỳ quái.

- Thiên Tầm, ngươi trở lại, vừa vặn thử thực lực của ta xem thế nào!

Ánh mắt Tiêu Lãng sáng lên, tập trung vào Thiên Tầm. Thân thể Tiêu Lãng trực tiếp lóe lên tấn công về phía Thiên Tầm. Tốc độ tấn công còn nhanh hơn so với khi vận dụng huyền khí trước kia một chút.

- Thực lực của công tử...

Thiên Tầm theo bản năng sửng sốt kêu lên. Đan điền của Tiêu Lãng bị phế bỏ. Không có huyền khí, còn có thực lực có thể công kích sao?

Nhưng khi nhìn thấy tốc độ Tiêu Lãng đột nhiên phát ra công kích, Thiên Tầm sợ hết hồn, vội vã vận chuyển huyền khí, bước chân vạch một cái, vận dụng ba phần mười thực lực đỡ lấy công kích của Tiêu Lãng đang đánh tới.

Ầm!

Điều khiến Thiên Tầm trợn tròn mắt chính là thân thể Tiêu Lãng hơi lóe lên, nắm đấm loáng một cái đã tới gần. Trước khi hắn kịp phản ứng, một quyền đã nện vào vai trái của hắn. Sau đó hắn cảm giác được một lực lượng mạnh mẽ từ trên nắm tay kia truyền đến trên bả vai hắn. Hắn cảm giác rõ ràng tiếng xương sườn bị đập vỡ vang lên. Tiếp theo thân thể hắn bị đánh bay ra ngoài, đập vào vách tường trực tiếp tạo ra một lỗ thủng.

- A...

Tiêu Lãng bối rối. Hắn chỉ vận dụng sáu phần lực lượng thân thể. Tiêu Lãng đường đường là một Chiến Tôn trung giai, lại bị một quyền đập bay. Dường như hắn còn bị đập đến mức bị thương nặng?

Chiến kỹ Thiên Ma này lại bá đạo như vậy sao? Mình mới tu luyện chưa tới một tháng!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Giả Vi Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook