Quyển 6 - Chương 42: Cửu Tinh Loạn Thế đại trận.
Yêu Dạ
10/12/2014
Trong nhà gỗ có hai cái đầu thò ra, khoác áo da thú, lộ nửa bên ngực, vẻ mặt cảm kích, thỏa mãn, bộ dạng cũng xinh, gầy hơn mấy trưởng lão kia rất nhiều, chắc là nữ nhân không được Tạp Tạp bộ lạc yêu thích.
Ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy vẻ mặt lúng túng. Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy đều là bá chủ một phương, nhà có nhiều tiểu thiếp, đi ra ăn vụng không là gì. Nhưng bị Tiêu Lãng bắt gặp làm Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy rất lúng túng.
Đầu óc Vô Ngân Thiên Đế xoay chuyển nhanh, pha trò nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Đại nhân cũng ngủ không được đi ra dạo loanh quanh? Ha ha ha ha ha ha! Mới rồi ta và lão gia tử mắc tiểu quá uốn tìm nhà vệ sinh. Phong tục chỗ này thật là quái, khiến nữ nhân phục thị làm ta thấy xấu hổ.
Âu Dương Thúy Thúy lập tức tỉnh táo lại, thuận miệng nói:
- Đúng vậy. Phong tục chỗ này rất kỳ lạ. Ưm, các ngươi trò chuyện đi, lão phu trở lại bế quan một lúc.
Âu Dương Thúy Thúy nói xong hai tay chắp sau lưng, ngẩng đầu, ưỡn ngực trở về nhà gỗ của mình. Vô Ngân Thiên Đế cười hì đợi Âu Dương Thúy Thúy đi xa.
Vô Ngân Thiên Đế tới gần Tiêu Lãng nói:
- Đại nhân, nữ vương kia mùi vị không tệ nhỉ? Ta thấy nàng bước ra từ chỗ ngươi.
Tiêu Lãng trợn to mắt nói:
- Cút đi!
Tiêu Lãng đầy chính khí nói:
- Ngươi đừng tưởng rằng chính mình là người nào thì người khác cũng giống vậy! Lão tử không làm, nữ vương kia muốn thị tẩm nhưng bị lão tử một cước đạp xuống giường. Ngươi không thấy nàng khóc trứ đi ra ngoài sao?
Vô Ngân Thiên Đế nghe Tiêu Lãng nói vậy thì ngẩn ra, hắn chính nghĩa xoay người trở về. Vô Ngân Thiên Đế nghi hoặc đứng tại chỗ, vì gã đúng là có thấy Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc khóc chạy đi.
Vô Ngân Thiên Đế vẻ mặt kính nể nhỏ giọng nói:
- Quả nhiên là người phi thường làm chuyện cũng phi thương. Đi theo đại ca như vậy chắc chắn có tương lai! Trong tình huống như mà nhịn được!
Vô Ngân Thiên Đế xoay người, lại đi vào một nhà gỗ.
….. …. …. …. …..
Hôm sau, chuyện Tiêu Lãng lo lắng không xảy ra. Mới sáng sớm Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc đã đến tìm bọn họ, tuy vẻ mặt ai oán nhưng không nói gì.
Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc dẫn theo hai trưởng lão cưỡi một hung thú bay mang theo ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy bay hướng bắc.
Hung thú bay chỉ có vài vạn năm, tốc độ rất chậm. Tiêu Lãng muốn để các nàng cưỡi chiến xa Chí Tôn nhưng sợ Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy nghĩ lung tung nên không nói gì. Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy thì đạo mạo trang nghiêm bay đằng trước, không nhìn ngang ngó dọc, chính nhân quân tử.
Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc, hai trưởng lão, ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy bay một ngày. Ban đêm, Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc, hai trưởng lão, ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy tùy tiện tìm chỗ qua đêm. Có Âu Dương Thúy Thúy ở, mãnh thú không dám đến gần. Tiêu Lãng tĩnh tọa trên chiến xa Chí Tôn suốt đêm.
Ngày thứ ba Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc, hai trưởng lão, ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy lại lên đường. Buổi chiều đoàn người đến nơi Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc đã nói.
Đây là nơi cực kỳ quái dị, phía trước k ốc một cây cổ thụ hay hoa cỏ, khắp nơi là đá cao, mỗi một núi đá cao vạn thước, đưa mắt nhìn không thấy cuối. Những núi đá này rắc rối như hình thành đại trận thiên nhiên, người bình thường bay vào trong sẽ lạc đường.
Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc ngừng lại chỉ đằng trước, nói với ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy:
- Ba vị đại nhân, tộc nhân của ta phát hiện từng có nhiều võ giả Thiên Châu đi vào đây sau đó không ra nữa. Đa số võ giả đó cực kỳ cường đại, rất nhiều người cưỡi chiến xa bay giống vị đại nhân này. Chúng ta chỉ có thể dẫn đường đến đây, bên trong rất nguy hiểm, chúng ta không dám đi vào.
- Cảm tạ Tạp Tạp Tây tộc trưởng. Đây là chút huyền thạch, hy vọng giúp ích cho các ngươi tu luyện.
Tiêu Lãng áy náy nhìn nữ nhân xinh đẹp có phong tình dị vực, đưa một Tu Di Giới cho nàng, bên trong đã đặt sẵn mấy trăm vạn huyền thạch.
Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc nhận lấy Tu Di Giới, không ngờ nàng biết cách mở. Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc nhìn sơ, rất là vui sướng.
Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc hai tay ôm ngực cảm kích nói với Tiêu Lãng:
- Đa tạ vị đại nhân này, tộc ta thiếu thánh thạch như vậy nhất. Tạp Tạp bộ lạc vĩnh viễn hoan nghênh các ngươi đến làm khách!
thi hoảng dẫn theo hai trưởng lão rời đi, thỉnh thoảng ngoái đầu liếc Tiêu Lãng, ánh mắt ai oán, rất đau lòng vì đêm qua hắn vô tình.
Âu Dương Thúy Thúy phất tay:
- Đi!
Âu Dương Thúy Thúy dẫn đầu bay đi. Kỳ lạ là Vô Ngân Thiên Đế bay vào chiến xa Chí Tôn của Tiêu Lãng, aláy một mai rùa màu đen, một ít xương tay ra, nhắm mắt bói toán.
Tiêu Lãng vừa khống chế chiến xa Chí Tôn đi theo Âu Dương Thúy Thúy vừa tò mò nhìn Vô Ngân Thiên Đế, không lẽ gã thật sự có thể dự toán cát hung?
Vô Ngân Thiên Đế lầm bầm, người phát ra ánh sáng bảy sắc, trông gã thật giống thầy đồng. Nửa nén nhang sau, Vô Ngân Thiên Đế chợt mở mắt ra, trong mắt tràn ngập kinh khủng.
- Nguy rồi, chỗ này là đất đại hung, chúng ta đi vào rất có thể bị khốn chế bên trong, xác suất cao đến sáu phần, đề nghị lập tức rút lui!
Âu Dương Thúy Thúy khựng lại, nhướng mày, lạnh lùng cười:
- Tiểu tử Vô Ngân, bói toán gì đó của ngươi tính chuẩn không? Tây hoang nho nhỏ có thể giam cầm lão phu được sao?
Tiêu Lãng cũng không tin, dù sao Âu Dương Thúy Thúy và hắn biết phi độ hư không. Hơn nữa Tây hoang không có cường giả Bán Thần cảnh, dựa vào lực công kích của Âu Dương Thúy Thúy và Tiêu Lãng dễ dàng càn quét Tây hoang.
Vô Ngân Thiên Đế vẻ mặt lúng túng, nghĩ đến Âu Dương Thúy Thúy, Tiêu Lãng biết phi độ hư không.
Vô Ngân Thiên Đế vẫn kiên quyết nói:
- Theo quẻ tuợng là như vậy.
Vù vù vù vù vù!
Âu Dương Thúy Thúy không cho là đúng, tiếp tục bay nhanh tới trước. Vô Ngân Thiên Đế càng lúng túng hơn. Mắt Tiêu Lãng chớp lóe mấy lần, khống chế chiến xa Chí Tôn đuổi theo Âu Dương Thúy Thúy.
Giờ phút này, đã xác định Diệt Hồn Điện tiến vào trận loạn thạch này, Tiêu Lãng và Âu Dương Thúy Thúy không có khả năng bởi vì Vô Ngân Thiên Đế nói một câu mà rút lui. Vô Ngân Thiên Đế lắc đầu không nói, bay ra khỏi chiến xa Chí Tôn, đi theo Tiêu Lãng, Âu Dương Thúy Thúy.
Ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy bay nửa canh giờ vẫn ở trong núi đá vô tận. Điều này khiến Tiêu Lãng, Âu Dương Thúy Thúy thấy giật mình. Mặc dù vực diện Tây hoang rất lớn nhưng với tốc độ của mọi người nên sớm bay ra trận loạn thạch này mới đúng.
Lại bay nửa canh giờ, bốn phía vẫn là đá lởm chởm. Tiêu Lãng, Âu Dương Thúy Thúy sắc mặt âm trầm. Vô Ngân Thiên Đế vẻ mặt khốn khổ.
Âu Dương Thúy Thúy phát hiện vấn đề:
- Thạch trận này có quái, mau rời khỏi đây!
Tốc độ của ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy rất nhanh nhưng một canh giờ rồi vẫn ở trong trận loạn thạch chứng minh một vấn đề, đây là một mê trận, ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy đi vòng vòng bên trong.
Tiêu Lãng lập tức thu lại chiến xa Chí Tôn. Âu Dương Thúy Thúy một tay bắt một người, định xé rách không gian phi độ hư không mà đi.
Vào lúc này, chuyện cực kỳ quái dị xảy ra...
Vô số đá núi di động, mặt đất lắc lư, không gian gợn sóng, ngẫu nhiên thấy mấy nghe nứt nhỏ.
Âu Dương Thúy Thúy biến sắc mặt, lão nhớ một việc.
Âu Dương Thúy Thúy kinh kêu:
- Má ơi! Tiểu tử Vô Ngân tính chuẩn rồi, nơi này là một Cửu Tinh Loạn Thế đại trận, không gian rất hỗn đoạn, nếu phi độ hư không là tự tử. Chúng ta... Bị vây khốn rồi!
Giữa không trung chợt vang tiếng cười càn rỡ:
- Ha ha ha ha ha ha!
Thanh âm độc ác vang vọng khắp nơi:
- Lão điên, Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế. Trên trời có đường các ngươi không đi, địa ngục không cửa các ngươi xông vào? Nơi này chính là thiên mộ của Tà Chủ! Bổn Điện chủ sớm chờ các ngươi tại đây lâu rồi.
Ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy vẻ mặt lúng túng. Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy đều là bá chủ một phương, nhà có nhiều tiểu thiếp, đi ra ăn vụng không là gì. Nhưng bị Tiêu Lãng bắt gặp làm Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy rất lúng túng.
Đầu óc Vô Ngân Thiên Đế xoay chuyển nhanh, pha trò nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Đại nhân cũng ngủ không được đi ra dạo loanh quanh? Ha ha ha ha ha ha! Mới rồi ta và lão gia tử mắc tiểu quá uốn tìm nhà vệ sinh. Phong tục chỗ này thật là quái, khiến nữ nhân phục thị làm ta thấy xấu hổ.
Âu Dương Thúy Thúy lập tức tỉnh táo lại, thuận miệng nói:
- Đúng vậy. Phong tục chỗ này rất kỳ lạ. Ưm, các ngươi trò chuyện đi, lão phu trở lại bế quan một lúc.
Âu Dương Thúy Thúy nói xong hai tay chắp sau lưng, ngẩng đầu, ưỡn ngực trở về nhà gỗ của mình. Vô Ngân Thiên Đế cười hì đợi Âu Dương Thúy Thúy đi xa.
Vô Ngân Thiên Đế tới gần Tiêu Lãng nói:
- Đại nhân, nữ vương kia mùi vị không tệ nhỉ? Ta thấy nàng bước ra từ chỗ ngươi.
Tiêu Lãng trợn to mắt nói:
- Cút đi!
Tiêu Lãng đầy chính khí nói:
- Ngươi đừng tưởng rằng chính mình là người nào thì người khác cũng giống vậy! Lão tử không làm, nữ vương kia muốn thị tẩm nhưng bị lão tử một cước đạp xuống giường. Ngươi không thấy nàng khóc trứ đi ra ngoài sao?
Vô Ngân Thiên Đế nghe Tiêu Lãng nói vậy thì ngẩn ra, hắn chính nghĩa xoay người trở về. Vô Ngân Thiên Đế nghi hoặc đứng tại chỗ, vì gã đúng là có thấy Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc khóc chạy đi.
Vô Ngân Thiên Đế vẻ mặt kính nể nhỏ giọng nói:
- Quả nhiên là người phi thường làm chuyện cũng phi thương. Đi theo đại ca như vậy chắc chắn có tương lai! Trong tình huống như mà nhịn được!
Vô Ngân Thiên Đế xoay người, lại đi vào một nhà gỗ.
….. …. …. …. …..
Hôm sau, chuyện Tiêu Lãng lo lắng không xảy ra. Mới sáng sớm Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc đã đến tìm bọn họ, tuy vẻ mặt ai oán nhưng không nói gì.
Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc dẫn theo hai trưởng lão cưỡi một hung thú bay mang theo ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy bay hướng bắc.
Hung thú bay chỉ có vài vạn năm, tốc độ rất chậm. Tiêu Lãng muốn để các nàng cưỡi chiến xa Chí Tôn nhưng sợ Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy nghĩ lung tung nên không nói gì. Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy thì đạo mạo trang nghiêm bay đằng trước, không nhìn ngang ngó dọc, chính nhân quân tử.
Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc, hai trưởng lão, ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy bay một ngày. Ban đêm, Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc, hai trưởng lão, ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy tùy tiện tìm chỗ qua đêm. Có Âu Dương Thúy Thúy ở, mãnh thú không dám đến gần. Tiêu Lãng tĩnh tọa trên chiến xa Chí Tôn suốt đêm.
Ngày thứ ba Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc, hai trưởng lão, ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy lại lên đường. Buổi chiều đoàn người đến nơi Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc đã nói.
Đây là nơi cực kỳ quái dị, phía trước k ốc một cây cổ thụ hay hoa cỏ, khắp nơi là đá cao, mỗi một núi đá cao vạn thước, đưa mắt nhìn không thấy cuối. Những núi đá này rắc rối như hình thành đại trận thiên nhiên, người bình thường bay vào trong sẽ lạc đường.
Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc ngừng lại chỉ đằng trước, nói với ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy:
- Ba vị đại nhân, tộc nhân của ta phát hiện từng có nhiều võ giả Thiên Châu đi vào đây sau đó không ra nữa. Đa số võ giả đó cực kỳ cường đại, rất nhiều người cưỡi chiến xa bay giống vị đại nhân này. Chúng ta chỉ có thể dẫn đường đến đây, bên trong rất nguy hiểm, chúng ta không dám đi vào.
- Cảm tạ Tạp Tạp Tây tộc trưởng. Đây là chút huyền thạch, hy vọng giúp ích cho các ngươi tu luyện.
Tiêu Lãng áy náy nhìn nữ nhân xinh đẹp có phong tình dị vực, đưa một Tu Di Giới cho nàng, bên trong đã đặt sẵn mấy trăm vạn huyền thạch.
Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc nhận lấy Tu Di Giới, không ngờ nàng biết cách mở. Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc nhìn sơ, rất là vui sướng.
Tạp Tạp Tây tộc trưởng của Tạp Tạp bộ lạc hai tay ôm ngực cảm kích nói với Tiêu Lãng:
- Đa tạ vị đại nhân này, tộc ta thiếu thánh thạch như vậy nhất. Tạp Tạp bộ lạc vĩnh viễn hoan nghênh các ngươi đến làm khách!
thi hoảng dẫn theo hai trưởng lão rời đi, thỉnh thoảng ngoái đầu liếc Tiêu Lãng, ánh mắt ai oán, rất đau lòng vì đêm qua hắn vô tình.
Âu Dương Thúy Thúy phất tay:
- Đi!
Âu Dương Thúy Thúy dẫn đầu bay đi. Kỳ lạ là Vô Ngân Thiên Đế bay vào chiến xa Chí Tôn của Tiêu Lãng, aláy một mai rùa màu đen, một ít xương tay ra, nhắm mắt bói toán.
Tiêu Lãng vừa khống chế chiến xa Chí Tôn đi theo Âu Dương Thúy Thúy vừa tò mò nhìn Vô Ngân Thiên Đế, không lẽ gã thật sự có thể dự toán cát hung?
Vô Ngân Thiên Đế lầm bầm, người phát ra ánh sáng bảy sắc, trông gã thật giống thầy đồng. Nửa nén nhang sau, Vô Ngân Thiên Đế chợt mở mắt ra, trong mắt tràn ngập kinh khủng.
- Nguy rồi, chỗ này là đất đại hung, chúng ta đi vào rất có thể bị khốn chế bên trong, xác suất cao đến sáu phần, đề nghị lập tức rút lui!
Âu Dương Thúy Thúy khựng lại, nhướng mày, lạnh lùng cười:
- Tiểu tử Vô Ngân, bói toán gì đó của ngươi tính chuẩn không? Tây hoang nho nhỏ có thể giam cầm lão phu được sao?
Tiêu Lãng cũng không tin, dù sao Âu Dương Thúy Thúy và hắn biết phi độ hư không. Hơn nữa Tây hoang không có cường giả Bán Thần cảnh, dựa vào lực công kích của Âu Dương Thúy Thúy và Tiêu Lãng dễ dàng càn quét Tây hoang.
Vô Ngân Thiên Đế vẻ mặt lúng túng, nghĩ đến Âu Dương Thúy Thúy, Tiêu Lãng biết phi độ hư không.
Vô Ngân Thiên Đế vẫn kiên quyết nói:
- Theo quẻ tuợng là như vậy.
Vù vù vù vù vù!
Âu Dương Thúy Thúy không cho là đúng, tiếp tục bay nhanh tới trước. Vô Ngân Thiên Đế càng lúng túng hơn. Mắt Tiêu Lãng chớp lóe mấy lần, khống chế chiến xa Chí Tôn đuổi theo Âu Dương Thúy Thúy.
Giờ phút này, đã xác định Diệt Hồn Điện tiến vào trận loạn thạch này, Tiêu Lãng và Âu Dương Thúy Thúy không có khả năng bởi vì Vô Ngân Thiên Đế nói một câu mà rút lui. Vô Ngân Thiên Đế lắc đầu không nói, bay ra khỏi chiến xa Chí Tôn, đi theo Tiêu Lãng, Âu Dương Thúy Thúy.
Ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy bay nửa canh giờ vẫn ở trong núi đá vô tận. Điều này khiến Tiêu Lãng, Âu Dương Thúy Thúy thấy giật mình. Mặc dù vực diện Tây hoang rất lớn nhưng với tốc độ của mọi người nên sớm bay ra trận loạn thạch này mới đúng.
Lại bay nửa canh giờ, bốn phía vẫn là đá lởm chởm. Tiêu Lãng, Âu Dương Thúy Thúy sắc mặt âm trầm. Vô Ngân Thiên Đế vẻ mặt khốn khổ.
Âu Dương Thúy Thúy phát hiện vấn đề:
- Thạch trận này có quái, mau rời khỏi đây!
Tốc độ của ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy rất nhanh nhưng một canh giờ rồi vẫn ở trong trận loạn thạch chứng minh một vấn đề, đây là một mê trận, ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy đi vòng vòng bên trong.
Tiêu Lãng lập tức thu lại chiến xa Chí Tôn. Âu Dương Thúy Thúy một tay bắt một người, định xé rách không gian phi độ hư không mà đi.
Vào lúc này, chuyện cực kỳ quái dị xảy ra...
Vô số đá núi di động, mặt đất lắc lư, không gian gợn sóng, ngẫu nhiên thấy mấy nghe nứt nhỏ.
Âu Dương Thúy Thúy biến sắc mặt, lão nhớ một việc.
Âu Dương Thúy Thúy kinh kêu:
- Má ơi! Tiểu tử Vô Ngân tính chuẩn rồi, nơi này là một Cửu Tinh Loạn Thế đại trận, không gian rất hỗn đoạn, nếu phi độ hư không là tự tử. Chúng ta... Bị vây khốn rồi!
Giữa không trung chợt vang tiếng cười càn rỡ:
- Ha ha ha ha ha ha!
Thanh âm độc ác vang vọng khắp nơi:
- Lão điên, Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế. Trên trời có đường các ngươi không đi, địa ngục không cửa các ngươi xông vào? Nơi này chính là thiên mộ của Tà Chủ! Bổn Điện chủ sớm chờ các ngươi tại đây lâu rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.