Quyển 8 - Chương 101: Đánh bại ngươi không phải là ngây thơ
Yêu Dạ
10/12/2014
Tiêu Lãng rất muốn nói quỳ con mẹ ngươi. Chỉ có điều nghĩ đến nàng chỉ là một tiểu nha đầu. Tinh quân Hình Thiên đối với mình không tồi. Không nể mặt sư thì cũng nể mặt phật, nên không so đo với nàng.
Chỉ có điều trong lòng hắn lại cảm thấy rất buồn bực. Hình Thiên có việc ra ngoài? Thiên Tôn Hiên Viên đang bế quan. Chắc hẳn đám người Hiên Viên Thiên Tâm vẫn ở bên trong phòng khẳng định không biết. Cho dù người của Hình Thiên Cung biết cũng không dám trêu chọc vào tiểu ma nữ này?
Trong đầu hắn nhanh chóng chuyển động nghĩ biện pháp. Nhưng nếu thật sự bị tiểu nha đầu này cho phế bỏ, vậy thì phiền toái!
Hắn nhìn chằm chằm vào Hình Hinh Nguyệt một hồi, đột nhiên giọng điệu mềm mỏng mở miệng nói:
- Cho các nàng đi xuống trước đi! Chung quy phải chừa cho ta chút mặt mũi chứ? Ta nói như thế nào cũng là nhân vật có uy tín danh dự.
- Ha ha ha!
Hình Hinh Nguyệt cười to vài tiếng, trước ngực giống như sóng lớn mãnh liệt. Tiêu Lãng vừa vặn cao hơn so với nàng một cái đầu, lại thêm áo ngực nàng mở không tính là cao, giờ phút này vừa nhìn liền có cảm giác không chịu được.
Hình Hinh Nguyệt cảm giác buồn cười nói:
- Ai da, ngươi cũng coi là có uy tín danh dự sao? Chút thực lực như ngươi tính là nhân vật gì chứ? Nào, nói cho bản tiểu thư nghe một chút, ngươi trâu bò tới mức nào?
Hai thị nữ lộ vẻ cảnh giác, hồ nghi nhìn Tiêu Lãng. Các nàng là thị nữ thiếp thân của Hình Hinh Nguyệt, tất nhiên không thể dễ dàng rời khỏi. Cô nam quả nữ ở chung một chỗ, có thể xảy ra chuyện gì ai biết được.
Tiêu Lãng thở dài, nặng nề nói:
- Năm đó thúc thúc Hiên Viên và đại nhân Tu La cùng nhau lang bạt biển sao Hỗn Loạn, việc này nàng hẳn đã nghe nói tới chứ? Không nói thúc thúc Hiên Viên, quan hệ giữa ta và Trương Khả Tinh Quân cũng khá tốt. Nàng có thể đi hỏi thăm một chút. Còn nữa... tiểu công chúa bộ tộc Tử Mị Đằng đã từng là muội muội kết nghĩa của ta. Tùy tiện lấy ra một thân phận cũng có thể khiến mấy người khiếp sợ chứ? Hình tiểu thư, nàng không phải sợ ta gây bất lợi đối với nàng chứ? Hay dây xích khốn gì đó của nàng là hàng dởm? Thân là đệ nhất tiểu thư biển sao Hỗn Loạn, nàng chỉ có chút can đảm như vậy sao?
Giọng điệu Tiêu Lãng bắt đầu mềm mỏng dần, khiến Hình Hinh Nguyệt cho rằng Tiêu Lãng đã kinh sợ. Hơn nữa hắn nói chừa cho hắn chút mặt mũi, càng khiến nàng cho rằng Tiêu Lãng chuẩn bị quỳ xuống trước mặt nàng. Ở phía sau Tiêu Lãng đưa ra một phép khích tướng vô cùng đơn giản, lại thêm một câu đệ nhất tiểu thư biển sao Hỗn Loạn càng khiến nàng có chút lâng lâng.
Cho nên nàng không do dự lâu, khoát tay nói:
- Các ngươi đi xuống đi!
- Tiểu thư...
Hai thị nữ thiếp thân cuống lên. Các nàng không phải là ngực lớn không có đầu óc giống như tiểu thư này. Các nàng đã chứng kiến nhiều sự giả dối của võ giả thế giới này, tất nhiên không dám rời khỏi. Nếu như Hình Hinh Nguyệt xảy ra chuyện, hai người chắc chắn phải chết.
Hình Hinh Nguyệt thấy hai người không đi, sắc mặt trở nên lạnh lẽo. Tiêu Lãng cười hì hì thêm dầu vào lửa nói:
- Hình tiểu thư, xem ra uy tín không đủ?
- Xuống!
Sắc mặt Hình Hinh Nguyệt trầm xuống, ngược lại có chút khí thế đặc biệt, giống như một vị Ngọc La Sát.
- Tiêu Lãng, ngươi tốt nhất đừng giở trò với ta, bằng không đừng nói ngươi, đám người các ngươi đừng ai mong rời khỏi tinh vực Hình Thiên.
Một câu truyền âm đằng đằng sát khí vang lên. Hai thị nữ mạnh mẽ trừng mắt với Tiêu Lãng một chút sau đó rời khỏi phòng. Hình Hinh Nguyệt dùng một phần năng lượng mở ra cấm chế trong phòng, lúc này mới trào phúng nhìn Tiêu Lãng nói:
- Tốt, cho ngươi mặt mũi! Quỳ xuống nói xin lỗi đi. Nam tử các ngươi chính là một đám gian xảo! Không có một kẻ nào tốt.
Trong lòng Tiêu Lãng thầm mắng. Nam tử không có một người nào tốt, vậy Tinh quân Hình Thiên tính là gì? Phụ thân nàng tính là gì? Hắn thở dài nói:
- Toàn thân ta đều bị trói, làm sao quỳ xuống được? Đại tiểu thư, nàng cũng thật là!
Lông mày Hình Hinh Nguyệt nhíu lại. Dường như đúng thế thật? Nàng hồ nghi nói:
- Ta mở khốn thần liên ra cho ngươi, sau đó ngươi quỳ xuống xin lỗi ta sao?
Tiêu Lãng rất nghiêm túc gật đầu nói:
- Trên lí luận là như vậy.
Bốp!
Chiếc roi dài màu đen bỗng nhiên quất tới, lại tạo thành một vệt máu trên thân thể Tiêu Lãng. Hình Hinh Nguyệt trào phúng cười lớn:
- Tiêu Lãng, ngươi vẫn cho rằng ta là kẻ ngu ngốc sao? Ta mở cấm chế khốn thần liên ra, ngươi khôi phục thực lực, ta làm sao là đối thủ của ngươi?
- Ai da?
Thân thể Tiêu Lãng theo bản năng run lên, nhưng khóe miệng lại cười lạnh nói:
- Nàng không phải nói thực lực nàng cao hơn ta sao? Bây giờ ta đã bị nàng đánh tới nửa tàn phế, ta còn có thể là đối thủ của nàng sao? Nàng không chịu cởi ra, ta làm sao quỳ được?
- Thực lực của bản tiểu thư tất nhiên cao hơn so với phế vật nhà ngươi. Bằng không giờ phút này ngươi có thể bị trói ở đây sao?
Hình Hinh Nguyệt không cam lòng yếu thế đáp lại, nhưng nàng lại lập tức bắt đầu do dự. Không mở khốn thần liên thực sự không thể quỳ xuống. Mở ra, thực lực của Tiêu Lãng lại quá quỷ dị, nàng không yên lòng! Có thể dễ dàng bắt Tiêu Lãng tới nơi này, tất nhiên không phải là năng lực của nàng, mà là kết quả do Tiêu Lãng uống quá say, lại thêm hai thị nữ Thần Tổ hỗ trợ.
Tiêu Lãng ở trước mặt nhiều người như vậy đánh bại nàng, điều này không phải là điều quan trọng. Quan trọng chính là Tiêu Lãng nắm lấy cổ nàng, còn khiến nàng cảm nhận được hơi thở của cái chết. Cuối cùng còn nhục mạ nàng như vậy, Tinh quân Hình Thiên lại không giúp nàng. Điều này khiến nàng vô củng tức giận. Đương nhiên nàng đúng là không dám giết chết Tiêu Lãng, cho dù phế bỏ Tiêu Lãng nàng cũng không dám. Nếu như Tiêu Lãng thật sự có thể quỳ xuống xin lỗi, trong lòng nàng sẽ cảm thấy cực kỳ sảng khoái.
- Có rồi!
Đột nhiên, nàng nghĩ đến một biện pháp. Chính là trước tiên mở khốn thần liên ra, sau đó lập tức nhốt nửa người trên của Tiêu Lãng lại. Khốn thần liên có thể tự động áp chế năng lượng và linh hồn lực của võ giả. Đến lúc đó cho dù Tiêu Lãng có thể cử động, cũng không thể công kích!
Khóe miệng Hình Hinh Nguyệt bắt đầu thoáng cong lên, rất hài lòng đối với sự thông minh tài trí của mình. Con mắt nàng xoay chuyển một cái, roi bỗng nhiên vung lên đánh xuống người Tiêu Lãng như mưa, đánh cho thân thể Tiêu Lãng không ngừng run lên, cau mày lại. Mấy cái xương đều bị gãy.
Vèo!
Trong tay của nàng bắn ra một năng lượng, đánh vào khốn thần liên. Nàng thực sự có tí khôn vặt, muốn cho Tiêu Lãng chịu đựng đau khổ dời đi lực chú ý, sau đó lặng lẽ mở ra cấm chế của khốn thần liên, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai lại trói nửa người trên của Tiêu Lãng lại.
Một người trong thời điểm đau đớn như vậy, lực chú ý chắc chắn sẽ không quá tập trung chứ? Bị trọng thương như vậy, tốc độ phản ứng cũng sẽ chậm hơn rất nhiều chứ? Hình Hinh Nguyệt suy nghĩ rất tốt, nhưng đó là suy nghĩ ngây thơ của một đóa trong nhà ấm.
Đừng nói tới khả năng chịu đựng đau khổ của Tiêu Lãng cực kỳ biến thái, cho dù là cường giả Thần Quân bình thường cũng sẽ nắm lấy cơ hội chiến đấu. Từ nhỏ, năng lực nhận biết của Tiêu Lãng đã rất cường đại. Thời điểm Hình Hinh Nguyệt vừa bắn ra năng lượng, hắn đã đoán được nàng muốn làm gì.
Vèo!
Trong một khắc khi vừa cảm nhận được thân thể năng lượng có thể động, trong mắt Tiêu Lãng bỗng nhiên bắn ra một hắc quang.
Toan Nghê Sát phóng thích!
Chỉ có điều hắn không công kích Hình Hinh Nguyệt. Giết chết tiểu ma nữ không biết trời cao đất rộng này hoàn toàn không có lợi, ngược lại sẽ bị Tinh quân Hình Thiên truy sát.
Toan Nghê Sát bắn tới cấm chế trên vách tường. Công kích khủng bố như vậy, lập tức khiến cấm chế dao động một hồi. Trong gian phòng lập tức rung chuyển. Hơn nữa cấm chế kia toả ra bạch quang chói mắt và khí tức cường đại, thành công khiến Hình Hinh Nguyệt khiếp sợ.
- Vèo!
Thân thể Tiêu Lãng bắn mạnh ra, trong nháy mắt thoát khỏi khốn thần liên. Khí thế toàn thân hắn cuồng thịnh, sát khí cuồng bạo giết vô số người mãnh liệt tuôn ra. Tất cả lao tới bao phủ lấy Hình Hinh Nguyệt.
- A!
Lại bị loại sát khí kinh khủng này bao phủ, Hình Hinh Nguyệt một lần cảm nhận được hơi thở của cái chết. Chờ tới lúc nàng trấn tĩnh lại, cổ nàng đã bị một bàn tay đầm đìa máu nắm lấy. Đồng thời tay còn lại vòng ở trên eo thon của nàng. Một năng lượng cuồng bạo vọt vào trong thân thể nàng, tiến vào tất cả gân mạch của nàng, ép tất cả năng lượng nàng vừa muốn vận chuyển tiến vào bên trong đan điền.
Ánh mắt Tiêu Lãng lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Hình Hinh Nguyệt. Mặt hai người chỉ cách nhau không tới nửa cm. Hắn lạnh lùng thâm trầm nói:
- Tiểu thư ngu ngốc, đánh bại nàng không phải là ngây thơ, mà là vô tà! Ngoan ngoãn đừng nhúc nhích, bằng không ta không ngần ngại dùng năng lượng phế bỏ gân mạch toàn thân của nàng.
Hình Hinh Nguyệt khiếp sợ, thân thể không ngừng vặn vẹo, hô lớn:
- Ngươi muốn làm gì? Tiêu Lãng! Nơi này là Hình Thiên Cung. Ngươi dám động vào ta, tất cả các ngươi đều phải chết!
Khóe miệng Tiêu Lãng thoáng cong lên, cả khuôn mặt trở nên yêu khí lẫm liệt. Hắn cười hì hì nói:
- Vừa nãy chơi ta rất sảng khoái sao? Hiện tại đến phiên ta chơi nàng! Chà chà, đệ nhất tiểu thư biển sao Hỗn Loạn, chơi khẳng định hết sức kích động...
Chỉ có điều trong lòng hắn lại cảm thấy rất buồn bực. Hình Thiên có việc ra ngoài? Thiên Tôn Hiên Viên đang bế quan. Chắc hẳn đám người Hiên Viên Thiên Tâm vẫn ở bên trong phòng khẳng định không biết. Cho dù người của Hình Thiên Cung biết cũng không dám trêu chọc vào tiểu ma nữ này?
Trong đầu hắn nhanh chóng chuyển động nghĩ biện pháp. Nhưng nếu thật sự bị tiểu nha đầu này cho phế bỏ, vậy thì phiền toái!
Hắn nhìn chằm chằm vào Hình Hinh Nguyệt một hồi, đột nhiên giọng điệu mềm mỏng mở miệng nói:
- Cho các nàng đi xuống trước đi! Chung quy phải chừa cho ta chút mặt mũi chứ? Ta nói như thế nào cũng là nhân vật có uy tín danh dự.
- Ha ha ha!
Hình Hinh Nguyệt cười to vài tiếng, trước ngực giống như sóng lớn mãnh liệt. Tiêu Lãng vừa vặn cao hơn so với nàng một cái đầu, lại thêm áo ngực nàng mở không tính là cao, giờ phút này vừa nhìn liền có cảm giác không chịu được.
Hình Hinh Nguyệt cảm giác buồn cười nói:
- Ai da, ngươi cũng coi là có uy tín danh dự sao? Chút thực lực như ngươi tính là nhân vật gì chứ? Nào, nói cho bản tiểu thư nghe một chút, ngươi trâu bò tới mức nào?
Hai thị nữ lộ vẻ cảnh giác, hồ nghi nhìn Tiêu Lãng. Các nàng là thị nữ thiếp thân của Hình Hinh Nguyệt, tất nhiên không thể dễ dàng rời khỏi. Cô nam quả nữ ở chung một chỗ, có thể xảy ra chuyện gì ai biết được.
Tiêu Lãng thở dài, nặng nề nói:
- Năm đó thúc thúc Hiên Viên và đại nhân Tu La cùng nhau lang bạt biển sao Hỗn Loạn, việc này nàng hẳn đã nghe nói tới chứ? Không nói thúc thúc Hiên Viên, quan hệ giữa ta và Trương Khả Tinh Quân cũng khá tốt. Nàng có thể đi hỏi thăm một chút. Còn nữa... tiểu công chúa bộ tộc Tử Mị Đằng đã từng là muội muội kết nghĩa của ta. Tùy tiện lấy ra một thân phận cũng có thể khiến mấy người khiếp sợ chứ? Hình tiểu thư, nàng không phải sợ ta gây bất lợi đối với nàng chứ? Hay dây xích khốn gì đó của nàng là hàng dởm? Thân là đệ nhất tiểu thư biển sao Hỗn Loạn, nàng chỉ có chút can đảm như vậy sao?
Giọng điệu Tiêu Lãng bắt đầu mềm mỏng dần, khiến Hình Hinh Nguyệt cho rằng Tiêu Lãng đã kinh sợ. Hơn nữa hắn nói chừa cho hắn chút mặt mũi, càng khiến nàng cho rằng Tiêu Lãng chuẩn bị quỳ xuống trước mặt nàng. Ở phía sau Tiêu Lãng đưa ra một phép khích tướng vô cùng đơn giản, lại thêm một câu đệ nhất tiểu thư biển sao Hỗn Loạn càng khiến nàng có chút lâng lâng.
Cho nên nàng không do dự lâu, khoát tay nói:
- Các ngươi đi xuống đi!
- Tiểu thư...
Hai thị nữ thiếp thân cuống lên. Các nàng không phải là ngực lớn không có đầu óc giống như tiểu thư này. Các nàng đã chứng kiến nhiều sự giả dối của võ giả thế giới này, tất nhiên không dám rời khỏi. Nếu như Hình Hinh Nguyệt xảy ra chuyện, hai người chắc chắn phải chết.
Hình Hinh Nguyệt thấy hai người không đi, sắc mặt trở nên lạnh lẽo. Tiêu Lãng cười hì hì thêm dầu vào lửa nói:
- Hình tiểu thư, xem ra uy tín không đủ?
- Xuống!
Sắc mặt Hình Hinh Nguyệt trầm xuống, ngược lại có chút khí thế đặc biệt, giống như một vị Ngọc La Sát.
- Tiêu Lãng, ngươi tốt nhất đừng giở trò với ta, bằng không đừng nói ngươi, đám người các ngươi đừng ai mong rời khỏi tinh vực Hình Thiên.
Một câu truyền âm đằng đằng sát khí vang lên. Hai thị nữ mạnh mẽ trừng mắt với Tiêu Lãng một chút sau đó rời khỏi phòng. Hình Hinh Nguyệt dùng một phần năng lượng mở ra cấm chế trong phòng, lúc này mới trào phúng nhìn Tiêu Lãng nói:
- Tốt, cho ngươi mặt mũi! Quỳ xuống nói xin lỗi đi. Nam tử các ngươi chính là một đám gian xảo! Không có một kẻ nào tốt.
Trong lòng Tiêu Lãng thầm mắng. Nam tử không có một người nào tốt, vậy Tinh quân Hình Thiên tính là gì? Phụ thân nàng tính là gì? Hắn thở dài nói:
- Toàn thân ta đều bị trói, làm sao quỳ xuống được? Đại tiểu thư, nàng cũng thật là!
Lông mày Hình Hinh Nguyệt nhíu lại. Dường như đúng thế thật? Nàng hồ nghi nói:
- Ta mở khốn thần liên ra cho ngươi, sau đó ngươi quỳ xuống xin lỗi ta sao?
Tiêu Lãng rất nghiêm túc gật đầu nói:
- Trên lí luận là như vậy.
Bốp!
Chiếc roi dài màu đen bỗng nhiên quất tới, lại tạo thành một vệt máu trên thân thể Tiêu Lãng. Hình Hinh Nguyệt trào phúng cười lớn:
- Tiêu Lãng, ngươi vẫn cho rằng ta là kẻ ngu ngốc sao? Ta mở cấm chế khốn thần liên ra, ngươi khôi phục thực lực, ta làm sao là đối thủ của ngươi?
- Ai da?
Thân thể Tiêu Lãng theo bản năng run lên, nhưng khóe miệng lại cười lạnh nói:
- Nàng không phải nói thực lực nàng cao hơn ta sao? Bây giờ ta đã bị nàng đánh tới nửa tàn phế, ta còn có thể là đối thủ của nàng sao? Nàng không chịu cởi ra, ta làm sao quỳ được?
- Thực lực của bản tiểu thư tất nhiên cao hơn so với phế vật nhà ngươi. Bằng không giờ phút này ngươi có thể bị trói ở đây sao?
Hình Hinh Nguyệt không cam lòng yếu thế đáp lại, nhưng nàng lại lập tức bắt đầu do dự. Không mở khốn thần liên thực sự không thể quỳ xuống. Mở ra, thực lực của Tiêu Lãng lại quá quỷ dị, nàng không yên lòng! Có thể dễ dàng bắt Tiêu Lãng tới nơi này, tất nhiên không phải là năng lực của nàng, mà là kết quả do Tiêu Lãng uống quá say, lại thêm hai thị nữ Thần Tổ hỗ trợ.
Tiêu Lãng ở trước mặt nhiều người như vậy đánh bại nàng, điều này không phải là điều quan trọng. Quan trọng chính là Tiêu Lãng nắm lấy cổ nàng, còn khiến nàng cảm nhận được hơi thở của cái chết. Cuối cùng còn nhục mạ nàng như vậy, Tinh quân Hình Thiên lại không giúp nàng. Điều này khiến nàng vô củng tức giận. Đương nhiên nàng đúng là không dám giết chết Tiêu Lãng, cho dù phế bỏ Tiêu Lãng nàng cũng không dám. Nếu như Tiêu Lãng thật sự có thể quỳ xuống xin lỗi, trong lòng nàng sẽ cảm thấy cực kỳ sảng khoái.
- Có rồi!
Đột nhiên, nàng nghĩ đến một biện pháp. Chính là trước tiên mở khốn thần liên ra, sau đó lập tức nhốt nửa người trên của Tiêu Lãng lại. Khốn thần liên có thể tự động áp chế năng lượng và linh hồn lực của võ giả. Đến lúc đó cho dù Tiêu Lãng có thể cử động, cũng không thể công kích!
Khóe miệng Hình Hinh Nguyệt bắt đầu thoáng cong lên, rất hài lòng đối với sự thông minh tài trí của mình. Con mắt nàng xoay chuyển một cái, roi bỗng nhiên vung lên đánh xuống người Tiêu Lãng như mưa, đánh cho thân thể Tiêu Lãng không ngừng run lên, cau mày lại. Mấy cái xương đều bị gãy.
Vèo!
Trong tay của nàng bắn ra một năng lượng, đánh vào khốn thần liên. Nàng thực sự có tí khôn vặt, muốn cho Tiêu Lãng chịu đựng đau khổ dời đi lực chú ý, sau đó lặng lẽ mở ra cấm chế của khốn thần liên, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai lại trói nửa người trên của Tiêu Lãng lại.
Một người trong thời điểm đau đớn như vậy, lực chú ý chắc chắn sẽ không quá tập trung chứ? Bị trọng thương như vậy, tốc độ phản ứng cũng sẽ chậm hơn rất nhiều chứ? Hình Hinh Nguyệt suy nghĩ rất tốt, nhưng đó là suy nghĩ ngây thơ của một đóa trong nhà ấm.
Đừng nói tới khả năng chịu đựng đau khổ của Tiêu Lãng cực kỳ biến thái, cho dù là cường giả Thần Quân bình thường cũng sẽ nắm lấy cơ hội chiến đấu. Từ nhỏ, năng lực nhận biết của Tiêu Lãng đã rất cường đại. Thời điểm Hình Hinh Nguyệt vừa bắn ra năng lượng, hắn đã đoán được nàng muốn làm gì.
Vèo!
Trong một khắc khi vừa cảm nhận được thân thể năng lượng có thể động, trong mắt Tiêu Lãng bỗng nhiên bắn ra một hắc quang.
Toan Nghê Sát phóng thích!
Chỉ có điều hắn không công kích Hình Hinh Nguyệt. Giết chết tiểu ma nữ không biết trời cao đất rộng này hoàn toàn không có lợi, ngược lại sẽ bị Tinh quân Hình Thiên truy sát.
Toan Nghê Sát bắn tới cấm chế trên vách tường. Công kích khủng bố như vậy, lập tức khiến cấm chế dao động một hồi. Trong gian phòng lập tức rung chuyển. Hơn nữa cấm chế kia toả ra bạch quang chói mắt và khí tức cường đại, thành công khiến Hình Hinh Nguyệt khiếp sợ.
- Vèo!
Thân thể Tiêu Lãng bắn mạnh ra, trong nháy mắt thoát khỏi khốn thần liên. Khí thế toàn thân hắn cuồng thịnh, sát khí cuồng bạo giết vô số người mãnh liệt tuôn ra. Tất cả lao tới bao phủ lấy Hình Hinh Nguyệt.
- A!
Lại bị loại sát khí kinh khủng này bao phủ, Hình Hinh Nguyệt một lần cảm nhận được hơi thở của cái chết. Chờ tới lúc nàng trấn tĩnh lại, cổ nàng đã bị một bàn tay đầm đìa máu nắm lấy. Đồng thời tay còn lại vòng ở trên eo thon của nàng. Một năng lượng cuồng bạo vọt vào trong thân thể nàng, tiến vào tất cả gân mạch của nàng, ép tất cả năng lượng nàng vừa muốn vận chuyển tiến vào bên trong đan điền.
Ánh mắt Tiêu Lãng lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Hình Hinh Nguyệt. Mặt hai người chỉ cách nhau không tới nửa cm. Hắn lạnh lùng thâm trầm nói:
- Tiểu thư ngu ngốc, đánh bại nàng không phải là ngây thơ, mà là vô tà! Ngoan ngoãn đừng nhúc nhích, bằng không ta không ngần ngại dùng năng lượng phế bỏ gân mạch toàn thân của nàng.
Hình Hinh Nguyệt khiếp sợ, thân thể không ngừng vặn vẹo, hô lớn:
- Ngươi muốn làm gì? Tiêu Lãng! Nơi này là Hình Thiên Cung. Ngươi dám động vào ta, tất cả các ngươi đều phải chết!
Khóe miệng Tiêu Lãng thoáng cong lên, cả khuôn mặt trở nên yêu khí lẫm liệt. Hắn cười hì hì nói:
- Vừa nãy chơi ta rất sảng khoái sao? Hiện tại đến phiên ta chơi nàng! Chà chà, đệ nhất tiểu thư biển sao Hỗn Loạn, chơi khẳng định hết sức kích động...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.