Yêu Giả Vi Vương

Quyển 4 - Chương 140: Diễn kịch

Yêu Dạ

10/12/2014

Tốc độ của Nhàn Đế và Lãnh Đế rất nhanh. Ngoại trừ Thiên Đế Chí Tôn ra, những người còn lại chỉ có thể nhìn thấy hai đạo tàn ảnh không ngừng chớp hiện trên không trung. Mà năng lượng khủng bố lại bắn ra bốn phương tám hướng, khiến cho không gian chấn động. Núi đá xung quanh vỡ vụn. Mặt đất cũng nứt ra từng khe nứt lớn. Cũng may bọn họ còn cách bên này một khoảng xa. Bên này còn có thánh uy Thiên Đế của Ma Đế bao phủ, thật ra không phải gặp họa.

- Ngao! Xì!

Con rồng lớn màu bạc phát ra từng tiếng long ngâm. Thú Kỳ Lân không ngừng phát ra tiếng kêu quái dị. Hai con hung thú cường đại cũng chiến đấu với nhau, đồng thời phun lửa, tốc độ cũng rất nhanh. Tiêu Lãng dùng dư quang chỉ có thể cảm giác được từng huyễn ảnh chớp động lăn lộn xoay quanh ở trên không trung. Có thể thấy được tốc độ nhanh tới mức nào.

Rầm rầm!

Chiến trường của Nhàn Đế và Lãnh Đế không ngừng di chuyển. Một hồi cả hai bay ra bên ngoài trăm dặm. Một hồi lại bay trở về. Hai người đánh đến đất trời tối tăm, khiến cho xung quanh trở nên hỗn độn, khắp nơi đều là tiếng núi đá nổ tung.

Thực lực của hai người dường như không phân cao thấp. Trên khóe miệng cũng xuất hiện vệt máu. Sắc mặt cũng không tốt lắm.

Ầm!

Lại một năng lượng đánh đến bên trên thánh uy Thiên Đế của Ma Đế, khiến thanh uy màu ánh kim chấn động, suýt nữa vỡ tan.

- Hai người các ngươi muốn đánh cút sang một bên mà đánh!

Lão già điên nổi giận quát lớn. Bất kể là lão già điên hay Mộc Sơn Quỷ Ma Đế điện chủ Tinh Thần, vào thời khắc này đều trở nên khẩn trương. Bọn họ có nhãn lực tới mức nào? Tất nhiên có thể nhìn ra hai người kia đang diễn kịch, giả đánh!

Trong lúc các Chí cường giả chiến đấu căn bản không giống như biểu hiện của hai người. Đại chiến mấy vạn hiệp, trừ phi thực lực chân chính không kém nhau bao nhiêu.

Nhàn Đế đứng thứ sau trong thập đại Thiên Đế Chí Tôn. Lãnh Đế lại đứng thứ mười. Nhàn Đế nhiều bảo vật nhất, giờ phút này ngoại trừ một thần binh chí tôn ra, chưa thấy lấy ra bảo vật nào khác. Cói là đầu heo cũng có thể nhìn ra hắn đang bảo tồn thực lực.

Còn có con Kỳ Lân kia, hung thú năm trăm vạn năm và một con ngân long gần trăm vạn năm giao chiến, lâu như vậy vẫn chưa giết chết? Xem ra càng giống như trẻ nhỏ cùng ông nội thể hiện yêu thương?

Hai người đều trưởng thành, không thể nào chơi trò đùa đó được. Tất nhiên cũng sẽ không già tới mức ngu ngốc phát điên. Như vậy chỉ có một lời giải thích! Hai người liên hợp diễn kịch. Mục đích của bọn họ tất nhiên không cần nói cũng biết, vì bắt Tiêu Lãng!

Hai người không ngừng dùng công kích dư âm, hữu ý vô ý công kích thánh uy Thiên Đế của Ma Đế là có thể thấy được, bọn họ muốn quấy cho nước đục, khiến hai bên đại chiến, bọn họ lại nhân cơ hội đục nước béo cò.

Mà thế cuộc càng hỗn loạn, đối với Tiêu Lãng mà nói lại càng nguy hiểm. Dù sao nhiều cường giả như vậy, tùy tiện một chiêu đã có thể thuấn sát Tiêu Lãng, cái này cũng là kết cục Âu Dương Thúy Thúy và Mộc Sơn Quỷ không muốn nhìn thấy nhất.

- Lão chó già Nhàn Đế, nhận lấy cái chết!

Lãnh Đế hoàn toàn không để ý tới lời gào thét điên cuồng của lão già điên Âu Dương Lão. Kích của hắn mang tư thế kinh động thiên hạ, liên tục đánh Nhàn Đế phía trước. Nhàn Đế nhanh chóng tránh ra. Công kích thiên lực khủng bố đập mạnh vào phía trên thánh uy Thiên Đế của Ma Đế, thoáng cái đã khiến thánh uy nổ nát.



- Tiểu cẩu Lãnh Đế, đi chết đi!

Sau khi Nhàn Đế nhanh chóng tránh né, rốt cuộc vận dụng bảo vật, trong tay đột ngột có một ấn đá hình vuông bắn ra ngoài không trung theo gió lớn lên. Trong khoảnh khắc nó đã biến thành kích thước mấy trăm mét, tốc độ nhanh đến mức dọa người, lại bỗng nhiên đập Lãnh Đế bắn về phía bắc!

Thế cuộc hoàn toàn hỗn loạn!

Vào thời khắc này, đột nhiên xảy ra biến đổi khác thường.

- Ma Đế, việc này ngày hôm nay đều do ngươi gây ra, ăn một kích của bản đế!

Sau khi Lãnh Đế bị Nhàn Đế đánh bay ra ngoài, lại nương theo lực đạo kia, nhanh chóng bắn về phía Ma Đế. Một cái kích dài hơn mười mét hiện ra hào quang màu u lam, đánh về phía Ma Đế. Hắn và Nhàn Đế công kích lâu như vậy, vẫn không dùng tới thiên đạo chi uy. Nhưng giờ phút này hắn lại vận dụng!

- Điện chủ Tinh Thần, dám đuổi giết chủ nợ của ta, tiếp ta một ấn!

Cùng lúc đó, Nhàn Đế lại ném đại ấn ra, đập về phía điện chủ Tinh Thần. Bên trong đại ấn, tử quang chớp hiện. Không gian xung quanh chấn động. Hắn cũng vận dụng thiên đạo chi uy!

Tình huống gì vậy?

Tất cả mọi người đều chấn động kinh ngạc. Nhàn Đế và Lãnh Đế không phải đến cướp Vô Tình Kiếm bắt Tiêu Lãng sao?

Tại sao bọn họ cảm giác hai người kia dường như đến giúp Tiêu Lãng?

Nếu đến giúp đỡ, vì sao còn phải làm phiền toái như vậy? Phối hợp với lão già điên và Mộc Sơn Quỷ trực tiếp trấn áp Ma Đế và điện chủ Tinh Thần là được rồi. Nếu như không phải đến giúp đỡ, giờ phút này bọn họ công kích Ma Đế và điện chủ Tinh Thần, đây không phải là biến tướng trợ giúp lão già điên và Mộc Sơn Quỷ sao?

Không ai hiểu rõ, cho nên đúng vào lúc này mọi người đều cảm thấy mơ hồ, bao gồm lão già điên và Mộc Sơn Quỷ cũng ngạc nhiên!

- Không tốt!

Một giây sau, trong lòng hai người đều lo lắng. Cho dù giờ phút này hai người còn nghĩ chưa thông, nhưng hai người đã già tới mức nào? Bất luận là âm mưu quỷ kế gì, bất kỳ chuyện khác thường nào, mục đích cuối cùng đều giống nhau, cũng vì thu được lợi ích lớn nhất!

Mà giờ phút này lợi ích lớn nhất, chính là khống chế Tiêu Lãng!

Cho nên ánh mắt hai người bỗng nhiên quét về phía Tiêu Lãng. Bọn họ lập tức hiểu rõ ràng tất cả mọi chuyện!

Ầm!



Một bàn tay lớn đột ngột thoáng hiện trong không trung. Âu Dương Lãnh Yên bị một chưởng đánh bay ra ngoài. Bàn tay lớn kia dễ dàng cào nát chiến xa Thiên Cơ của Tiêu Lãng, một tay khác nắm lấy cổ Tiêu Lãng!

Thật ẩn nấp U Minh!

Có thể tránh được sự tra xét của nhiều Thiên Đế Chí Tôn như vậy, dễ dàng ẩn nấp ở trong sân, tại thời khắc quan trọng nhất ra tay bắt Tiêu Lãng, trên thế giới này chỉ có một loại thần thông. Đó chính là thần thông thành danh của Thiên Đế Lạc Diệp, thuật ẩn nấp U Minh!

Nhàn Đế và Lãnh Đế diễn kịch, cũng không phải để bắt lấy Tiêu Lãng, chỉ thu hút sự chú ý của mọi người. Mục đích cuối cùng là để Thiên Đế Lạc Diệp ra tay!

- Tiểu hữu đừng sợ. Lạc Diệp Tùng ta cũng không thích giết chóc, tất nhiên cũng sẽ không bắt nữ tử ngươi thích để áp chế ngươi! Thậm chí chỉ cần ngươi phối hợp ta, ta còn có thể không tính đến chuyện ngươi giết chết Thiên đế Mộ Bạch, thả cho ngươi và nữ tử ngươi thích một con đường sống. Ngươi có thể hiểu ý của ta không?

Một tiếng truyền âm vang lên ở trong tai Tiêu Lãng. Đồng thời năng lượng kỳ lạ từ bàn tay lớn kia truyền vào thân thể trong Tiêu Lãng, khiến toàn thân hắn không thể động đậy, toàn thân vô lực.

Hắn nhìn đôi mắt sâu như biển đang ở trước mắt. Mặc dù biết thân phận như hắn sẽ không nói dối, nhưng Tiêu Lãng vẫn cảm giác bất lực. Thiên Đế Lạc Diệp đuổi giết hắn lâu như vậy? Hiện tại rốt cuộc bắt được hắn, sẽ dễ dàng buông tha hắn như thế sao?

- Ca!

- Đại ca ca!

Tiểu Đao và Âu Dương Ấu Trĩ đứng bên cạnh giật mình tỉnh lại. Mộc Tiểu Đao chợt quát một tiếng. Cuồng thần chiến phủ trong tay hắn bỗng nhiên đánh về phía Thiên Đế Lạc Diệp, Ấu Trĩ cũng giơ quyền trượng lên thật cao muốn đánh thần lôi xuống.

Vù!

Khóe miệng Lạc Diệp Tùng lộ ra một nụ cười nhạt. Bàn tay nhẹ nhàng vỗ một cái, một sóng gợn lan ra hai phía. Nhất thời hai người trực tiếp bay ngược ra ngoài, bị người của Âu Dương gia và Mộc Gia đỡ được. Thiên Đế Lạc Diệp rõ ràng hạ thủ lưu tình. Hai người đều không có bị thương.

- Lạc Diệp Tùng, thả hắn ra, bằng không lão tử và ngươi cùng chết!

Trong đôi mắt trâu của lão già điên đầy hung quang, nổi giận rống lớn. Trên người Mộc Sơn Quỷ cũng có hào quang màu vàng vờn quanh, mái tóc hỗn độn theo gió tung bay. Trong đôi mắt lộ rõ chiến ý, muốn ra tay.

Chỉ cuối cùng hai người đều không lập tức động thủ, bởi vì Tiêu Lãng đang trong tay ở Lạc Diệp Tùng. Lạc Diệp Tùng thân là Thiên Đế Chí Tôn, trong tay tuyệt đối sẽ không thiếu máu. Nếu như không chiếm được, hắn tuyệt đối sẽ lựa chọn... Hủy diệt!

Vèo!

Lạc Diệp Tùng cười nhạt, nắm lấy thân thể Tiêu Lãng và Đông Phương Hồng Đậu tránh về phía xa. Thân thể của hắn lóe lên, mơ hồ bất định, hơn nữa tốc độ đặc biệt rất nhanh, khiến mọi người cũng không biết phải làm cách nào!

Bay vượt qua hư không là thần thông phụ trợ đệ nhất thiên hạ. Gia tộc Thần Khải có phòng ngự cũng là đệ nhất thiên hạ. Nhưng tốc độ của Lạc Diệp Tùng cũng là đệ nhất thiên hạ!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Giả Vi Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook